- Xu
- 458
ƯU THẾ VÀ KÉM ƯU THẾ
Ngày xưa có một con heo tên là Đại Phục. Một hôm nó dẫn đầu một đàn heo vào rừng. Trong rừng sâu chúng gặp một con sư tử. Sư tử nhìn thấy chúng bèn la lớn: “Ta là chúa tể của muôn thú, các ngươi biết điều thì hãy cút đi chỗ khác.” Đại Phục nói: “ Anh muốn tôi đi là không thể được, còn nếu anh bạn muốn quyết đấu thì tôi sẵn sáng với anh, nhưng anh phải đợi tôi chút để tôi mặc giáp sắt đã.” Sư tử ngạc nhiên: “người là tầng lớp quý tộc sao? Mau khai tên tuổi để ta xem tên to gan nào dám thách đấu với ta chứ? Ngươi đã muốn mặc áo giáp thì cứ tùy ngươi”.
Con heo lăn qua một đống phân, mình dính đầy phân nói với sư tử: “Lại đây, tôi quyết đấu với anh một phen!” Sư tử thấy thế không biết tính sao, bèn nói: “Ta là chúa tể muôn loài, thức ăn của ta là những hươu, nai, dê, … Nhiều khi những con vật hơi bẩn một chút còn không đáng để được là thức ăn của ta, nói gì đến thứ bẩn thỉu như người. Nếu như ta quyết đấu với người ta sợ ngươi sẽ làm bẩn ta thôi”.
Nói rồi sư tử bỏ đi. Con heo nhờ đó mà thắng được sư tử.
LỜI BÌNH
Ưu thế của kẻ mạnh đôi khi chính là khuyết điểm của họ, vì quá hùng mạnh mà họ tự tôn và kiêu ngạo quá mức. Sự kém thế của kẻ yếu đuối đôi khi lại trở thành điểm mạnh, không có danh tiếng, không cần thể diện, không ngại xấu xí nên họ có thể dùng mọi thủ đoạn để giải quyết vấn đề.