Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
NGÔI NHÀ CHUNG
CAFE VnKienThuc
DIỄN ĐÀN GIÁO DỤC
Xã hội học tập
Ước mơ của một nữ sinh khuyết tật
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="benoinhieu_kg" data-source="post: 41599" data-attributes="member: 10518"><p><strong>Cách đây 12 năm, cô bé Trần Thị Hoan đã chạy theo mẹ khi lần đầu tiên được đưa đến làng Hòa Bình, bệnh viện Từ Dũ, TP.HCM. Nay những bước đi của Hoan đã cứng cáp hơn nhiều, đôi chân tật nguyền đã đưa em tự tin bước vào giảng đường Đại học, trở thành sinh viên năm thứ nhất khoa Công nghệ thông tin, Đại học Huflit với sức học được bạn bè và thầy cô công nhận.</strong></p><p><strong></strong></p><p> Học tập với người bình thường đã là vất vả, nhưng với một cô bé bị nhiễm chất độc da cam chỉ còn một tay như Hoan thì còn khó gấp trăm lần. Chính lá thư từ những người bạn phương xa, đặc biệt là những lá thư của Hạnh - người bạn đầu tiên qua thư, khuyên em về giá trị thực sự của một con người chính là ở tâm hồn, đã giúp Hoan tự tin hơn trong cuộc sống, nỗ lực phấn đấu thi đua học tập với các bạn.</p><p></p><p></p><p> Còn chị Bùi Thị Nguyên, mẹ của Hoan, vốn chỉ có một mong ước giản dị là con mình sẽ có được đôi chân để đi lại như người bình thường, nay không khỏi tự hào khi đứa con gái nhỏ tật nguyền đang từng ngày phấn đấu vượt qua số phận.</p><p></p><p></p><p> Điều khiến mọi người cảm phục ở Trần Thị Hoan không chỉ ở nỗ lực vượt qua nỗi đau da cam để sống có ích, mà còn ở suy nghĩ chín chắn về hạnh phúc của em. Hoan ý thức rõ, mình vẫn còn hạnh phúc hơn nhiều người khác. 60 đứa trẻ bị nhiễm chất độc da cam ở làng Hòa Bình, nhiều em đã bị cha mẹ chối bỏ, nhưng trong các em vẫn tồn tại một tâm hồn khao khát được sống, khao khát được yêu thương. Những nụ cười tươi luôn nở trên môi các em - dù tật nguyền.</p><p></p><p></p><p> Đối với Trần Thị Hoan, điều ý nghĩa nhất hiện nay không chỉ là nỗ lực học tập, mà còn phải làm sao thổi bùng khao khát sống ấy trong những đứa trẻ tật nguyền như em, giúp chúng có thêm niềm tin và nghị lực trong cuộc sống. Đúng như Hoan đã từng viết trong nhật ký: "Những người xung quanh - có người tốt, có người xấu, chỉ mong người nào cũng hiểu hơn về khát khao của tôi, khát khao của một người khuyết tật". </p><p></p><p> </p><p> <p style="text-align: right">Nguồn Tin: VTV</p> <p style="text-align: right"></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="benoinhieu_kg, post: 41599, member: 10518"] [B]Cách đây 12 năm, cô bé Trần Thị Hoan đã chạy theo mẹ khi lần đầu tiên được đưa đến làng Hòa Bình, bệnh viện Từ Dũ, TP.HCM. Nay những bước đi của Hoan đã cứng cáp hơn nhiều, đôi chân tật nguyền đã đưa em tự tin bước vào giảng đường Đại học, trở thành sinh viên năm thứ nhất khoa Công nghệ thông tin, Đại học Huflit với sức học được bạn bè và thầy cô công nhận. [/B] Học tập với người bình thường đã là vất vả, nhưng với một cô bé bị nhiễm chất độc da cam chỉ còn một tay như Hoan thì còn khó gấp trăm lần. Chính lá thư từ những người bạn phương xa, đặc biệt là những lá thư của Hạnh - người bạn đầu tiên qua thư, khuyên em về giá trị thực sự của một con người chính là ở tâm hồn, đã giúp Hoan tự tin hơn trong cuộc sống, nỗ lực phấn đấu thi đua học tập với các bạn. Còn chị Bùi Thị Nguyên, mẹ của Hoan, vốn chỉ có một mong ước giản dị là con mình sẽ có được đôi chân để đi lại như người bình thường, nay không khỏi tự hào khi đứa con gái nhỏ tật nguyền đang từng ngày phấn đấu vượt qua số phận. Điều khiến mọi người cảm phục ở Trần Thị Hoan không chỉ ở nỗ lực vượt qua nỗi đau da cam để sống có ích, mà còn ở suy nghĩ chín chắn về hạnh phúc của em. Hoan ý thức rõ, mình vẫn còn hạnh phúc hơn nhiều người khác. 60 đứa trẻ bị nhiễm chất độc da cam ở làng Hòa Bình, nhiều em đã bị cha mẹ chối bỏ, nhưng trong các em vẫn tồn tại một tâm hồn khao khát được sống, khao khát được yêu thương. Những nụ cười tươi luôn nở trên môi các em - dù tật nguyền. Đối với Trần Thị Hoan, điều ý nghĩa nhất hiện nay không chỉ là nỗ lực học tập, mà còn phải làm sao thổi bùng khao khát sống ấy trong những đứa trẻ tật nguyền như em, giúp chúng có thêm niềm tin và nghị lực trong cuộc sống. Đúng như Hoan đã từng viết trong nhật ký: "Những người xung quanh - có người tốt, có người xấu, chỉ mong người nào cũng hiểu hơn về khát khao của tôi, khát khao của một người khuyết tật". [RIGHT]Nguồn Tin: VTV [/RIGHT] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
NGÔI NHÀ CHUNG
CAFE VnKienThuc
DIỄN ĐÀN GIÁO DỤC
Xã hội học tập
Ước mơ của một nữ sinh khuyết tật
Top