ĐỪNG NÊN QUÁ THẬT THÀ
Ngày xưa, có một con sói để tránh sự đói khát nó đành rời xa khỏi khu vực rừng thân quen. Nó muốn đi ra ngoài tìm mồi cho vợ con mình. Khi đến khu vườn của một người nông dân nghèo khổ, khe khẽ đi vòng quanh ngôi nhà, mong muốn tìm được thứ gì đó để ăn. Bỗng nhiên nó nghe thấy có tiếng khóc của đứa trẻ, tiếp đó là tiếng của người mẹ:
“Còn khóc nữa là mẹ gọi sói đến ăn thịt đấy”.
Nhưng đứa trẻ vẫn khóc mãi không thôi, chú sói ngu ngốc lại tin lời người mẹ, không chút nghi ngờ. Nó chờ đợi bên ngoài cả đêm, chỉ chờ đến lúc được ăn thịt đứa trẻ. Cuối cùng đứa bé sau một hồi quấy nhiễu khóc lóc mệt rồi cũng đành phải ngủ. Trong ngôi nhà bắt đầu trở nên yên tĩnh trở lại, sói ta mới từ bỏ ý định ăn thịt đứa trẻ, trời sáng dần lên nó đành thất thểu trở về với cái bụng đói meo.
Vợ nó nhìn thấy bộ dạng đó của chồng liền hỏi : “ Sao anh đi cả ngày đã không mang được thứ gì về ăn lại còn cụp đuôi cúi đầu trông ảo não đến thế này ?”. Con sói trả lời trong đau khổ: “ Em đừng thấy ngạc nhiên, anh không tìm được thứ gì để ăn nên phải đành phải tay không về nhà như thế này. Em biết không, anh bị một người đàn bà gian manh xảo quyệt lừa mất cả một đêm, đến chạng vạng sang mới chợt nhận ra. Anh phải mất bao nhiêu công sức mới có thể thoát khỏi sự truy bắt của lũ chó săn và con người. Mụ đàn bà điều ngoa đó đã hứa là sẽ cho anh ăn đứa con quấy nhiễu của bà ta, thế những cuối cùng thì vẫn chẳng có gì cả. Đàn bà thật là không thể tin tưởng được, lời nói gió bay, thay đổi không ngờ. Không nên nhẹ dạ mà tin họ nếu không tất cả những gì nhận được chỉ là sự lừa gạt”.
LỜI BÌNH
Đừng nên quá chú tâm vào những lời nói của người khác mà tưởng thật, có những câu nói người ta chỉ tùy tiện nói ra mà thôi. Đừng vì một lời hứa mà cố chấp, chờ đợi, chợ đợi có khi làm bản thân mất tất cả.
Theo Sách Nghệ thuật sống*