Tưởng tượng em là đứa con trong bài thơ "Nói với con", hãy thưa lại lời cha căn dặn.
BÀI LÀM
Cha ơi, con từng ước ao trở thành một sinh viên để được sống giữa mùa thu Hà Nội có những con đường tràn ngập hoa sữa và hương cốm làng Vòng. Giấc mơ của con đã trở thành hiện thực, cha ôm con vào lòng và vỗ về. Ôi, hơi ấm từ vòng tay cha sẽ là sức mạnh để con bước tiếp hành trình của đời mình. Giờ đây phải xa cha, xa làng quê dù con đã được ngắm nhìn hoa sữa dịu dàng giữa phố phường đông đúc, được tận hưởng vị cốm làng Vòng thơm mát nhưng con vẫn tự hào vì con vẫn là người đồng mình, trong con luôn mang theo hình bóng quê ta trong lời dặn của cha.
“Dẫu con đi hết cuộc đời vẫn không đi hết những lời mẹ ru”. Cha mẹ ơi, những lúc con gặp khó khăn, những lúc con kiệt sức, nơi con dừng chân bình yên nhất là nơi có bóng hình mẹ cha đang vỗ về. Nơi ấy, lời ru của mẹ, lời dặn của cha từ sâu thẳm kí ức hiện về. Lời cha nói ngày nào, cha ơi con vẫn khắc ghi.
Con lớn lên từ vòng tay âu yếm, yêu thương của cha mẹ, từng bước đi, từng tiếng nói điệu cười của con đều được cha mẹ dạy dỗ. Bài học của cha về tình quê hương, tình núi rừng, về lối sống giản dị yêu thương sẽ theo con trong suốt cuộc đời. Cha ơi, sống ở thành phố con được tiếp xúc với lối sống hiện đại, xung quanh con toàn những người xa lạ, là những đường phố tấp nập người qua nhưng bóng hình làng bản với hình ảnh “đan lờ cài nan hoa, vách nhà ken câu hát” vẫn hiện hữu trong tâm hồn con. Đó là khoảng trời bình yên tươi mát con hướng về để dược thanh lọc. “Rừng cho hoa ; Con đường cho những tấm lòng”, và con người quê ta “ yêu lắm”, thương lắm”. Tuy “ thô sơ da thịt” nhưng “chẳng mấy ai nhỏ bé”, “ tự đục đá kê cao quê hương”, “ Cao đo nỗi buồn ; Xa nuôi chí lớn”. Như con sông, con suối vượt khắp thác ghềnh. Còn gì đẹp hơn thế nữa, cảm ơn cha, con sẽ không bao giờ quên nghĩa tình quê ta và tình yêu mà cha dành cho con.
Con biết rằng chẳng có nơi nào đẹp bằng quê mình. Mặc dù quê hương đã trải qua bao nỗi buồn, niềm đau nhưng mỗi người dân đều mang trong mình chí lớn đều mang khát vọng sống đẹp. Sống ở đời quan trọng là cách sống, con cảm phục người dân quê ta bởi sự chịu thương chịu khó, chấp nhận những gian truân để vươn lên sống trong sáng, thanh thản. Dù cuộc sống xa nhà của con cũng gặp không ít khó khăn, buồn phiền nhưng mỗi lần như vậy con lại nhớ về lời dặn của cha để cố gắng vượt qua. Cha ơi, con hạnh phúc vì có cha, cha đã dạy cho con bao điều quí giá từ cuộc đời này.
Cha còn dạy con phải biết nhìn nhận, biết khám phá những gì tốt đẹp đằng sau cái vẻ bề ngoài bình thường, thậm chí tầm thường. Con thấy yêu quí những gì giản dị, yêu những con người giàu tình thương, có ý chí quyết tâm sắt đá và có lối sống cao thượng. Những bài học của con trên ghế nhà trường, những gì trải nghiệm trong cuộc sống đã giúp con càng thấy yêu quê hương, biết ơn cha mẹ hơn. Người làng quê mình quanh năm chân lấm tay bùn, chịu thương chịu khó nhưng tình cảm, trí tuệ thì không bao giờ nhỏ bé. Bằng bàn tay và sự sáng tạo họ đã nâng cao tầm vóc quê hương, kết tinh thành những sản phẩm văn hoá vật chất, tinh thần ... Quê hương mình giản dị, đời thường mà thật cao cả, kì vĩ ! Con tự hào vì được sinh ra và lớn lên ở mảnh đất này - Giờ đây khi phải đi xa, hành trang để con lên đường không gì tuyệt đẹp bằng tình quê. Con cảm ơn cha, cảm ơn quê hương yêu dấu đã cho con hiểu hơn vể cuộc sống, về con người và về cách sống đẹp. Cha ơi, con sẽ khắc ghi những lời cha dặn. Dù mai này có gặp nhiều thách thức trong cuộc sống, con vẫn xin hứa phải sống trong sạch, cao thượng - “Không bao giờ nhỏ bé” đâu cha.
Thầy con đã tâm sự rằng : Mỗi khi trở về mái nhà mình đã sinh ra, thầy luôn tìm được cảm giác bình yên mà không nơi nào có được. Đúng vậy phải không cha, chẳng nơi nào thân quen, đầm ấm như quê hương. Con sẽ mãi nhớ lời dặn của cha - đó là hành trang để con bước vào đời.
Sưu tầm