Tuổi biết suy nghĩ? Làm gì đây khi buồn?

  • Thread starter Thread starter h2y3
  • Ngày gửi Ngày gửi

h2y3

New member
Xu
0
Tuổi biết suy nghĩ? Làm gì đây khi quá nhiều điều suy nghĩ?

Bước vào lứa tuổi từ 13-20 là độ tuổi mới lớn, các bạn học sinh bắt đầu biết suy nghĩ, nhận biết mọi thứ trên nhiều góc cạnh, sự trưởng thành đang dần hoàn thiện trong mỗi bạn. Làm sao đây khi bao suy nghĩ cứ đan xen?? [you], có bao giờ bạn thấy bơ vơ lạc lõng khi không biết tin ai, không biết đi đâu về đâu, khi thấy mỏi mệt vì bao áp lực cuộc sống đang đè nặng lên bạn, chuyện học hành, tình cảm , gia đình,... Bạn đã làm gì khi rơi vào trạng thái này? (Hãy chia sẻ trung thực để mọi người cùng có thể học hỏi lẫn nhau, vượt qua khó khăn của tuổi mới lớn)
 
:)
Không biết do mình ''số may'', chưa phải đối mặt với nhiều khó khăn, hoặc do mình suy nghĩ đơn giản nên trước giờ chưa thấy lúc nào tâm trạng quá :D
Lúc buồn buồn vu vơ linh tinh ( tuổi mới lớn chắc ai cũng vậy :P) mình hay nói chuyện với cháu gái :) không biết cháu mình hiểu gì không ( mới 7 tháng mà ) nhưng chỉ ngắm cô cháu gái mình là thấy... vui ơi là vui :X . Hoặc không thì viết nhật ký, viết nhật lý thực sự rất tốt đấy các bạn ạ, giải toả được khá hiệu quả tâm trạng !
Và mình cũng rất thích câu thầy giáo từng giảng : ''Không có thất bại, chỉ có những tai nạn'' !
Chúc các bạn luôn vui ^^
 
Uhm, khi buồn ạ:D, em ra ngoài bờ sông với bạn, kể chuyện với bạn em và quy định là sau khi ra bờ sông xong trở về nhà là phải hết buồn, kiểu như buồn trong time quy định ấy ạ:), nếu ko ra được bờ sông thì em ngồi ở nhà nghe nhạc như anh Tre nói hoặc là viết ra 1 tờ giấy , ghi hết những gì khiến mình buồn, ức chế :D, viết xong thì vứt đi hoặc là giữ lại để khi nào đó hết buồn rồi thì mình đọc:D, để rút kinh nghiệm lần sau ạ:). Còn 1 cách nữa mà em hay áp dụng đó là ngủ :D, tính em ko giận hay suy nghĩ gì đó được lâu nên cứ ngủ xong là lại quên hết. Làm người nhiều khi cũng phải học cách quên đi phải ko ah? ;)
Em nghĩ đừng nên quá quan trọng chuyện buồn của mình:D. Hi:), thật sự là thế, đừng quá coi trọng cảm xúc nhất thời của mình nha, mọi chuyện rồi sẽ qua hết mà, nhất là ở tuổi của mình:D. Thổi phù nỗi buồn của mình nha ^^!. Bay hết rồi:D
 
Không ai tắm hai lần trên một dòng sông.

Không nỗi buồn nào giống nỗi buồn nào, sự tủi thân, vắng lạnh nào,...

Còn lại gì nếu không phải là yêu thương, bao dung và nghị lực vươn lên?!!
 
"Buồn á? Sao phải buồn nhỉ? Đáng để ta buồn về điều đó không nhỉ" - đó là những câu hỏi tự đặt ra trong đầu em khi em đang buồn! Em có sở thích tự gặm nhấm nỗi buồn một mình! Nó có vẻ hơi kì lạ nhưng thú vị lắm! Vì khi buồn một điều gì đó em ngồi một mình nhìn vào khoảng không vô định, lúc ấy em đang mặc cho nc mắt tung tăng chảy còn mình thì thỏa sức đau khổ! Tuy nhiên em quái lắm! Ngồi buồn, thả đầu óc đi rông nên thỉnh thoảng nó lại lảng sang mấy cái chi đâu đâu ko hà;)) Kết thúc xong một hồi tự kỉ thì em lại lò dò mở máy chui vào mấy web xì - trum mà cười ha hả 1 mình => hết buồn =)) Tuy nhiên đó là buồn loại nhẹ! Cảm xúc của con người cũng như trái bóng vậy! Nó đc thổi căng quá sẽ ..."bụp...!" Nếu khi ấy nỗi buồn ấy dâng lên mạnh mẽ đễn nỗi xâm chiếm lí trí thì cần phải giải tỏa bớt đi ấy là khi em cần có người chia sẻ! Có thể nói ra bằng cách chia sẻ hoặc viết blog thì nhẹ nhõm hơn rất nhiều! Nói tóm lại! Em đúc kết ra một kinh nghiệm. Buồn mau già lắm. Khi mình buồn thì cứ nghĩ đến việc bảo toàn nhan sắc thì phải cười lên thế là hết buồn. Vì có đời nào ng ta buồn mà cười đâu nhỉ ;)) Khi nào có ai buồn hãy goi tới Sđt của em 0164******* để nhận ít "khí cười" về ngửi cho hết buồn =)).
P/s: Có buồn mới có vui nhể! Mà không có nỗi buồn để than thở thì buồn chết đi đc ý (ấy em lại buồn rồi :">)
 
Buồn ah, những lúc đó thì minh hay tìm đến bạn thân để nói chuyện,mình sẽ làm thật nhiều trò cười để bạn và mình cùng cười, như thế thì sẽ cảm thấy zui hơn , hi. Mà mình cũng ít buồn lắm, bởi có chuyện gì thì mình nghĩ đó chỉ là vần đề nhỏ thui ko có gì mà mình phải buồn.Buồn sẽ khiến trong người mình khó chịu, sinh ra tính khí khó chịu, huyết khí ko lưu thông thì sẽ gây ra nhiều bệnh, mau già lắm, hi vì vậy mà các bạn đừng nên giành thời gian buồn nhiều quá,hi.
 
Phải biết buồn để biết giá trị của niềm vui chứ nhỉ :)

Nghe nhạc; xem phim hài; để một cái stt tâm trạng để bạn bè nhảy vào hỏi thăm để thấy mình được quan tâm, chia sẻ; buôn điện thoại với con bạn thân; lên diễn đàn xả stress; leo lên xe đạp, đạp lượn quanh cánh đồng muối quê mình; ra bờ đê ngắm sông; ra ngắm biển một mình, chân trần trên cát, đùa vui cùng sóng gió và gào thét nếu muốn :)... nhiều việc để làm khi tự nhiên thấy buồn lắm. Được lúc sau lại thấy mình bận bịu, chả còn thời gian mà buồn nữa.
 
Cũng đã từng có một thời gian mình cảm thấy hơi lạc lõng vô cô đơng nhưng rồi mình cũng đã nhận ra rất nhanh rằng chính mình đã tạo cho mình sự lắc lõng và cô đơn đó,và mình đã thay đổi cách suy nghĩ của mình!hì hì.Gia đình và bạn bè luôn là chỗ dựa tinh thần lớn nhất đới với mình!mình cảm ơn ba mẹ đã mang lại cho mình cuộc sống và thương yêu mình và cả những người bạn của mình nữa nhờ có họ mà mĩnh luôn thấy hạnh phúc và vui vẻ và nhất là mình không cảm thấy cô đơn,nhưng đôi khi cũng hơi buần!^^
 
ôi ít khi mình cảm thấy buồn lắm, mọi suy nghĩ tiêu cực đều được loại ra khỏi đầu ngay khi nó đến với mình, đơn giản là mình muốn sống thật vui vẻ và những khi đó mình hay nghĩ đến chuyện vui và những điều thú vị khác trong cuộc sống, luôn tâm niệm cuộc sống đầy niềm vui thì sẽ hết.
có lúc đau buồn quá thi ăn thứ gì mát mát như kem hoặc uống nước lạnh 1 hơi dài mình sẽ quên hết và tự nhủ mọi thứ sẽ ổn thôi, bản thân mình không tự vượt qua được thì chẳng ai giúp mình được đâu. hãy vui lên bạn nhé
 
buồn vui sướng khổ, mình nghĩ đó là những gia vị, trải nghiệm của cs, cố mà thưởng thức, hix
 
Thật sự thì chuyện đó ai cũng từng trãi qua mà!mình thì cũng thường bị vậy lắm!
Trong nhưng lúc như vậy bạn hãy nghĩ xem lí do gì mà mình lại có những suy nghĩ đó!chuyện đó có đáng không?
Còn mình thì thường ngồi vào một chổ nào đó thật iên tĩnh nghĩ về bạn bè mình, những gì mình thích, những ước mơ, gia đình. Và vì thế mình nghĩ thoáng hơn tự tin hơn và vượt nó.Đúng là những lúc khó khăn nhất của chúng ta nhưng khi đã vượt qua thì bạn sẽ trưởng thành hơn đấy!
hay nghe một bài nhạc yêu thích hay tìm ai đó để tâm sự hết thì cũng là những biện pháp tốt đấy bạn ah!
chúc bạn luôn thành công và vượt qua khó khăn bạn nhé!
 
Nên để tự mình giải quyết mọi việc, tốt nhất là theo hướng tích cực. Điều j bỏ qua được nên bỏ qua, giải quyết được nên giải quyết. Những điều vướng mắc quá ko tự làm dc thì nên hỏi ý kiến ng` khác, trước hết là ng` hiểu mình vì ng` hiểu mình luôn biết mình nghĩ j và giúp mình đỡ buồn hơn :)
 
Như tui nếu buồn tui sẽ hát karaoke zing :U:U hehe tuy hát ko hay nhưng lại hay hát, hát như Chajen lun ế, hát hết cỡ, mọi người phải la ó, gào thét :):) rồi cũng quên dc nỗi buồn thui
 
cậu hỏi ý kiến mình à?
mình cũng có đôi lúc nghĩ giống bạn thôi
nhưng 0 sao
mình cứ im lặng thôi
mọi chuyên sẽ qua đi
hoặc mình tìm vài người bạn thân để nói chuyện
thì có thể mọi chuyện sẽ wa đi thoi
 
Khi buồn mình sẽ khóc. Ko khóc to, chỉ lặng lẽ âm thầm. Và lại cảm thấy đau đớn hơn. Nhưng biết làm sao. Có bạn khuyên mình đưng bao giờ khóc vì rằng 'người yêu quý bạn sẽ ko bao giờ làm bạn phải khóc còn những ng khác thì ko đáng để bạn khóc' Vẫn biết điều đó là đúng nhưng sao khó làm theo. Có lẽ những lúc ấy khóc chẳng vì ai cả mà chỉ vì thương thân mình
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:
nỗi buồn à? ai mà chẳng có. nhưng phải luôn yêu đời đó là phương trâm của mình. nhưng đôi khi vẫn bâng khuâng
bâng khuâng..............
một chút nắng mùa đông gợi lên cho ai cái gì đố ấm áp vào mùa đông không nhỉ. trong cái se lạnh của những ngày đông giá rét con tim mình bỗng cảm thấy bồi hồi và sao xuyến. muốn có một cái gì đó bên cạnh, một vòng tay nào đó yêu thương. mùa đông năm nay lại sáp tới, noen lại sắp gõ cưảnoenmoen lại sắp gõ cửa. các bạn cùng mình chia sẻ nhé
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top