• Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn Kiến Thức tổng hợp No.1 VNKienThuc.com - Định hướng VN Kiến Thức
    -
    HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN

Tuổi 24 và những trải nghiệm

  • Thread starter Thread starter HuyNam
  • Ngày gửi Ngày gửi
H

HuyNam

Guest
NỤ CƯỜI XÂY DỰNG TUỔI 24

Phần 1 : Tuổi thơ và thời áo trắng học đường

Tuổi thơ là gì nhỉ? Đã có lúc HuyNam tự hỏi tuổi thơ của những đứa trẻ sống ở thành thị và nông thôn có gì khác nhau? Có lẽ sẽ chẳng bao giờ những đứa trẻ ở thành thị có một tuổi thơ với những chiều vắt vẻo ngồi trên lưng trâu nghe tiếng sáo diều vi vu, được thả sức chạy đua cùng cánh diều no gió bay trên những con đê, hay “thưởng thức” những trận đòn “nhừ tử” vì những lần trốn đi tắm sông suối giữa trưa… Song dù có khác nhau nhiều hơn đi chăng nữa thì tuổi thơ của mỗi người vẫn là chuỗi những kỉ niệm mộc mạc và thân thương thuộc về quá khứ…hí hí ôi sao mà cái tuổi thơ nó đẹp và sinh động đến thế các bạn nhỉ,

HuyNam lớn lên ở một vùng quê miền núi thanh bình, xung quanh chỉ có rừng rú và những con suối. Tuổi thơ HuyNam là một chuỗi những ngày đi vào rú và vui chơi nơi đồng ruộng quê hương, câu cá , bắn bi và đi lùa chuột ngoài đồng , thả diều trên những cánh đồng và rủ nhau đi ăn trộm gà rùi đắp đất ….hí hí biết bao thời nhỏ nó lại ùa về trong HuyNam khi HuyNam viết những dòng chữ này . (không gọi là núi vì nó không cao lắm) để lấy củi và hái những trái sim tụn (loại sim ngon nhất vì đã chín muồi) hay những quả trám mọc trên cao… Còn nhớ có lần đi hái trám, Lũ quỷ bị bầy ong đốt đã đời. ai cũng chạy te tua nhanh chóng tìm nơi ẩn nấp lũ ong bầu đáng ghét huhu Đứa thì sưng mặt phải nghỉ học mấy ngày liền. Đứa thì sưng môi, đôi môi bị phồng lên ngoại cỡ trông đến hay. Đứa thì sưng mắt, mắt to mắt nhỏ, nhìn vào thì chỉ có
cười bể cả bụng… Biết bao kỷ niệm của một thời đáng nhớ!

Tuổi thơ HuyNam gắn liền với cánh đồng bao la rộng lớn, nơi đó chôn sâu kí ức về những lần đi chăn trâu, chơi trò ú tìm cùng lũ bạn giữa bạt ngàn cánh đồng cỏ may đung đưa trong gió, hay những đợt bắt chuồn chuồn cho nó cắn rốn để biết bơi. ( Ngày đó đúng là ngốc thật nghe lời mấy ông to đầu đi bắt chuồn chuồn cắn để biết bơi, éc éc cắn đau muốn chết mà vừa nhảy tùm một phát là không thấy tăm hơi đâu hic, cảm giác sợ hãi và hú vía hehehe) Ôi! Sao lúc đó thật ngây ngô và ngờ nghệch đến buồn cười! HuyNam còn nhớ cái Ngọc Huyền bạn HuyNam bảo thằng Hưng: “ thằng Hưng rốn lồi không biết bơi đâu, mày phải bắt được 5 con chuồn chuồn cho nó cắn vào rốn thì mày sẽ bơi được”. Thằng Hưng tưởng thật bắt bằng được 5 con chuồn chuồn và cho nó cắn đến đỏ cả rốn , nghĩ lại thấy nhỏ này ác và tếu thật he he ... Chao ôi! HuyNam thèm cái cảm giác được một lần trở lại tuổi thơ!

Tuổi thơ HuyNam là những buổi chiều hè trên triền đê lộng gió vắt vẻo trên lưng chú trâu già cùng cánh diều mang bao ước vọng của trẻ thơ về một cuộc sống đủ đầy, về manh áo mới, về những cuốn tập khi năm học mới cận kề… đến khắp nẻo phương trời.

Tuổi thơ HuyNam là những ngày chạy lẽo đẽo theo sau bầy Trâu, khóc mếu máo khi trời đã tối mịt mà “điểm danh” Trâu vẫn bị thiếu ôi nhìn cái cảnh đó tếu lắm nhá, đến là vui , nhiều lần mấy đứa chăn cùng nó buộc Trâu HuyNam vào 1 gốc cây làm HuyNam tìm mờ mắt , hừm bọn này quậy lắm, thấy HuyNam nhỏ dại thơ ngây cứ bắt nạt hix hix

Tuổi thơ HuyNam là những buổi lấy nhựa mít non, quấn vào cái cây nứa thật nhỏ và dài để bắt ve, rồi ngứa tay nghịch con ve, bóp cái bụng của nó cho nó kêu. Âm thanh ấy làm náo loạn cả một không gian tĩnh lặng nơi đồng quê hoang vắng. nghe ve kêu mà tâm hồn ngày hè them lắng đọng như chim vào một thế giới phiêu bồng chốn thiên thai giữa quê nghèo đấy mái ấm

tình người này


Tuổi thơ của HuyNam là những buổi trưa, vừa đi học về, ăn cơm xong là tụ tập nhau để chơi. Lũ con gái thì chơi nhảy dây, đuổi bắt; còn bọn con trai thì bắn bi với đá bóng. Quả bóng chúng tôi đá đặc biệt lắm, bên trong ruột bóng là giẻ rách hay ba bốn quả bóng bay nhét chung lại rồi dùng bơm bơm lên cho căng, bên ngoài dùng bao nilon quấn chặt lại rồi dùng dây dù bện lại cẩn thận. và đôi khi đi hái trộm mấy quả bòng ( Bưởi) phơi nắng 2 – 3 ngày rùi đem ra sân cỏ quốc gia bờ ruộng “( nói sân cỏ quốc gia cho hoành tráng chứ thực tế đó là bờ ruộng ven song hoặc là ruộng lúa nhà ai đó hì hì) vô tình mà bị bắt gặp hái bưởi thì lại giả nai nước mắt trẻ thơ he he nghĩ mà vui cái tèo con nít các bạn nhỉ. Các bạn thấy trò chơi của HuyNam thế nào Cũng khá là nghệ thuật đấy chứ!

Tuổi thơHuyNam là những ý nghĩ ngây ngô về những khi ăn quả na, hạt trái cây vào bụng liệu có mọc mầm trong bụng và lo sợ đến không ngủ được cả đêm.đúng là trẻ con các bạn nhỉ hí hí, lần đầu lo lắm sau vài lần lỡ ăn rùi , thấy nó hẻm có sao thế là từ đó về sau HuyNam chiến khí thế và nhiệt tình hì hì

Tuổi thơ HuyNam không có những ngôi nhà cao chọc trời, những tòa tháp với những ánh đèn sáng rực mà là ngôi nhà dột mỗi khi cơn mưa về hay những tia nắng chói chang xuyên qua những vách nứa hở và mái tranh cũ kĩ.cảnh quê nghèo lắm các bạn ơi, nhưng được cái đậm đà tình người

Tuổi thơ HuyNam không có những ngày học tiếng Anh, không biết học thêm là gì nhưng có những tình bạn thân thiết chia nhau tờ giấy nháp và cục tẩy chì.nhiều khi còn không có nỗi viên phấn trắng mà viết chữ cái huu, thế là tụi HuyNam nghĩ ra trò lấy cục ghềnh trắng phơi nắng khô để làm phấn viết chữ cái, chính vì vậy mà chữ HuyNam đẹp tới không ngờ heheheh

Tuổi thơ của HuyNam là những buổi tới trường, được ê a dăm ba con chữ mang trên mình những hi vọng của bao người, của cha mẹ, thầy cô… về một tương lai tươi sáng hơn ở nơi vùng quê nghèo khát chữ.

Tuổi thơ là những khoảnh khắc được bên gia đình, được sống trong vòng tay yêu thương của cha mẹ, chẳng chút suy tư và bận tâm về những muộn phiền. Rồi khi lớn lên, vòng quay cuộc sống khiến con người cảm thấy mệt mỏi với những tính toán, bon chen... ta lại thèm một phút giây được bé lại, để được ủ ấm trong tình thương gia đình, không cần bận tâm về mọi thứ quá phức tạp đang diễn ra xung quanh, để dừng lại trên con đường ta đang bước, để nghỉ ngơi và nhìn lại những gì ta đang làm.

Tuổi thơ hồn nhiên, vô tư là thế, nhiều khát vọng là thế. Dù có nghèo khó và lam lũ thì nó vẫn sống trong kí ức tươi đẹp của những đứa trẻ miền núi trong sáng. Đó là hành trang trên con đường tới tương lai luôn đi theo ta, để mỗi lần vấp ngã hay mệt mỏi ta lại tìm về, để được yêu thương và che chở, để mỗi khi nghe những làn điệu của bài hát “ Quê Hương” và đọc truyện của Nguyễn Nhật Ánh mới thấy đôi khi giữa cuộc sống hối hả và bận rộn ngày hôm nay, con người vẫn cần lắm những kí ức tuổi thơ, để dừng lại, để suy ngẫm và chiêm nghiệm về cuộc

đời, để thấy tuổi thơ đẹp và rạng rỡ biết chừng nào!

Tuổi thơ HuyNam nó chỉ đơn giản thế thôi , vì là trốn quê nghèo nên chỉ có thể tìm đến và chơi những trò này, nhiều lúc tủi than lắm nhưng biết làm sao được, mình sinh ra phải nơi quê nghèo mà, chỉ mong sao ngày sau có một tương lai gọi là sáng hơn tẹo để làm dạng danh nơi quê nhà làm lũ thôi,

..........View attachment 14522
 


Đây trời bao la ánh nắng mai
hé đầu ghềnh lan dần tới đồng xanh.
Ta cùng chen vai đem tay góp sức tăng gia
cho người người vui hòa .
Đường cày hôm nay lên tràn bông lúa mới
ôi duyên dáng đồng ơi!
Đến mai sẽ là ngày muôn hạt chín lả lơi
mình ngắm nhau cười.

Kìa đàn chim quê chim tung bay về đâu
mang tin rằng giờ đây ta sống với bình minh.
Tiếng ca trong lành tiếng hát lừng trời xanh
đẹp biết bao tâm tình..
Tình là tình nồng thắm
buộc lòng mình vào núi sông
tình mến quê hương.

Ngàn bóng đêm phai rồi
vầng dương lên soi đời làng ta nay rạng ngời!
Khi người lính chiến đã đấu tranh
hiến hoà bình cho Đồng Tháp Cà Mau
Ta người nông thôn quên sương gió
góp gian lao lo được mùa mong cầu .
Nhờ tình quân dân gây bao niềm thương
ấm cúng non sông đón bình minh,
gắng lên với ngày này ta cùng tưới đồng xanh
rồi sống no lành. View attachment 14556
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:
Không có gì đẹp bằng tuổi thơ bởi tuổi thơ như chồi non lộc biếc, tuổi thơ như mầm mới nứt nanh. Dưới nắng vàng lung linh hay dưới màn mưa lất phất, tuổi thơ cứ ngày ngày lớn lên, vươn dậy, giản dị đấy mà thiêng liêng cao quý biết nhường nào! Không có gì quý bằng tuổi thơ, bởi tuổi thơ non tơ như ngọn mồng tơi, ngây thơ như cánh bướm, cánh chuồn, trắng nõn như mây, trong ngần như giọt sương buổi sớm.

Tuổi thơ! Tuổi thơ ơi, ở đó ta cất tiếng chào đời. Ở đó ta lớn lên bằng dòng sữa và lời ru của mẹ. Ta lớn lên bằng hạt lúa, củ khoai, ngọn rau của đồng đất quê mình. Có thể nào quên được tuổi thơ với những trưa nắng hạ với những chú chuồn ngô, chuồn rạ, chuồn chỉ, chuồn ớt lè sè trên dậu mồng tơi hay bay là là trên mặt ao có cây sung già toả bóng, với những cánh bướm dập dờn nơi giàn mướp hoa vàng rung rinh, với những chiều lộng gió thả cánh diều cùng mơ ước lên cao? Có
thể nào quên được tuổi thơ với bao bạn bè cùng trang lứa cùng nhau cắp sách tới trường, vui buồn cùng bao mùa phượng vĩ giục giã tiếng ve ngân ? Có thể nào quên được tuổi thơ với những đêm trăng sao vời vợi cùng nhau chơi trò trốn tìm và thả đỉa ba ba trên sân đình, ta tìm nắm bàn tay của người ta quý mà như nắm ánh trăng thanh ?...

Có thể nào quên được tuổi thơ với những trưa hè câu cá đòng đong, thủ mã bên cầu ao thấp thoáng bóng cô bé tóc đuôi gà... Thế rồi bẵng đi chín, mười mùa bánh chưng đi bưng biền khói lửa – ta lại về câu cá bên cầu ao – cái bóng ấy chỉ còn lung linh trong ký ức - để lòng ta còn lại mãi nỗi bâng khuâng? Có thể nào quên được tuổi thơ với nồi khoai lang bốc khói - cả nhà ta quây quần trong buổi chiều giáp hạt tháng ba, ta và các em ta háu đói, còn mẹ cha ta và anh chị khi nao cũng
nhịn cũng nhường? Có thể nào quên được tuổi thơ với những đêm ba mươi bên nồi bánh chưng sôi lên sùng sục trong đêm tất niên rậm rịch niềm vui khắp xóm khắp làng? Có thể nào quên được tuổi thơ với tấm lòng của bà con cô dì chú bác đã yêu thương đùm bọc gia đình ta những khi khó khăn, thất bát, đói lòng?

Ước gì ta được trở lại tuổi thơ để lòng ta thơ thới như lòng con trẻ, để mắt ta nhìn đời trong như mắt trẻ, để ước mơ ta mãi mãi cao vời trên gió lộng trời cao !.

Có một thứ không màu sắc, không mùi vị, không rõ hình hài, dài lê thê, không đầu, không cuối, không gốc, không ngọn, vô tận vô cùng… thế mà lại có sức mạnh cực kỳ ghê gớm.

Từ trong nó, những lâu đài nguy nga tráng lệ mọc lên, những kỳ quan thế giới mọc lên, những danh lam thắng cảnh hình thành. Từ trong nó, đất, nước, trời, mây, sông dài, biển rộng, núi lửa, sóng thần, giông bão… được sinh ra và biến đổi không ngừng. Từ trong nó, những con vượn người tiến hóa trở thành động vật cao cấp văn minh nhất với xe hơi, nhà lầu, với tàu hỏa, tàu thủy, tàu ngầm, tàu bay, tàu vũ trụ và những gì tối tân hiện đại nhất..

Cũng từ trong nó, những lâu đài nguy nga tráng lệ, những kỳ quan thế giới có thể biến thành đống hoang tàn đổ nát. Cũng từ trong nó, có thể sa mạc sẽ thành rừng cây, rừng cây có thể thành đồi trọc. Từ trong nó, em bé thơ ngây nơi bờ tre gốc rạ ngày nào có thể trở thành người anh hùng. Từ trong nó, trang viết i tờ nơi nhà tranh vách đất xưa kia có thể thành tấm bằng cử nhân, kỹ sư, tiến sĩ. Từ trong nó, những cành cội khẳng khiu sẽ tua tủa những mầm non lá mới. Nhưng, cũng từ trong nó, em bé thơ ngây sẽ thành một cụ già.
Cái thứ có sức mạnh ghê gớm đó chính là Thời Gian.

Thời Gian có một sức mạnh phi thường. Thời Gian bao giờ cũng hủy hoại cái này đồng thời sinh ra và nuôi lớn cái khác. Có biết bao nhiêu số phận, bao nhiêu cuộc đời nô lệ đã sống trong lầm than khổ cực và chết dần, chết mòn đi trong Thời Gian. Cũng có bao nhiêu số phận, bao nhiêu cuộc đời của những con người đã được “mở mày mở mặt”, đã được rạng rỡ lên trong Thời Gian.
Bản chất của Thời Gian là làm già nua đi cái này, làm non tơ cái khác, làm mờ tối cái này, làm sáng lên cái khác.
Thời Gian có mặt ở khắp mọi nơi trên trái đất này. Nhưng đâu phải ai cũng có Thời Gian. Có người có Thời Gian. Có người có rất ít Thời Gian. Có người không có Thời Gian.

Thời Gian không phải của riêng một người nào. Không ai “cấm vận” được thời gian. Không ai “tích trữ” được Thời Gian. Thời Gian không chờ ai cả. Chỉ có những con người biết quý Thời Gian, nắm được bản chất của Thời Gian, không ngừng vươn lên phấn đấu không mệt mỏi cho cái mới, cho cái đẹp, cái thiện, cái nhân nghĩa ở đời thì mới nắm được Thời Gian. Và, người nào nắm được Thời Gian, người ấy sẽ giàu có, người ấy sẽ hạnh phúc.

 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:

Chủ đề mới

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top