T
Tuyền Nguyễn
Guest
Tự khúc
Tôi vẫn tôi sau nhiều đêm thức trắng
Đốt tương tư lên khói thuốc xanh dòng
Mộng len lén qua từng khung kỷ niệm
Tương lai chìm trong cõi mênh mông
Tôi vẫn tôi cố tìm quên dĩ vãng
Mưa vô tình khơi lại nỗi đau xưa
Chiều nay nhớ một mùa thu rất cũ
Người xa, tôi xa phố nhớ người
Tôi vẫn tôi đi về con đường cũ
(Lối vàng hoa kỷ niệm đã rêu xanh )
Những dấu chân xưa, sắc tình vừa chớm
Đã vàng phai như chiếc lá lìa cành
Tôi vẫn tôi giấu tình bên ngực trái
Nên muôn đời tình cũ vẫn chưa phai
Tôi vẫn tôi giấu sầu trên cung nhạc
Trong đêm sầu khơi mãi khúc bi ai
Đốt tương tư lên khói thuốc xanh dòng
Mộng len lén qua từng khung kỷ niệm
Tương lai chìm trong cõi mênh mông
Tôi vẫn tôi cố tìm quên dĩ vãng
Mưa vô tình khơi lại nỗi đau xưa
Chiều nay nhớ một mùa thu rất cũ
Người xa, tôi xa phố nhớ người
Tôi vẫn tôi đi về con đường cũ
(Lối vàng hoa kỷ niệm đã rêu xanh )
Những dấu chân xưa, sắc tình vừa chớm
Đã vàng phai như chiếc lá lìa cành
Tôi vẫn tôi giấu tình bên ngực trái
Nên muôn đời tình cũ vẫn chưa phai
Tôi vẫn tôi giấu sầu trên cung nhạc
Trong đêm sầu khơi mãi khúc bi ai