Trả lời chủ đề

Tôi cảm thấy tôi đang tiến tới. Saddam đang trở nên  phát điên. Ông ta thoát ra khỏi sự hùng biện hơn, bộc lộ mình hơn. Tôi ép tiếp  ông ta về những kế hoạch chiến tranh. Đó sẽ là vấn đề then chốt của buổi phỏng  vấn. Tôi nói có nhiều suy đoán về chiến tranh bộ sắp tới và nỗi sợ hãi về những  kho vũ khí huyền thoại và khả năng chống trả của ông ta. Ông ta nghĩ chiến tranh  bộ sẽ diễn ra bao lâu? Bao nhiêu tổn thương ông ta mong đợi sẽ giáng vào kẻ thù  của mình?


Saddam dường như thích câu hỏi đó, nhưng khi trả lời nó, ông  ta tiết lộ nhiều hơn một chút mà sẽ làm cho những người nghe thấy nhận định ông  ta trong sự khinh miệt. Ông ta khoác lác: "Người Iraq sẽ chiến đấu theo cách sẽ  giành chiến thắng mang lại cho họ sự thán phục của nhân loại". Nhưng ông ta đe  dọa: "Rất nhiều máu sẽ đổ xuống, rất nhiều máu".


Ông ta dang tay ra miêu  tả mức độ của nó và cảnh báo: “chúng tôi nói đến máu của tất cả các phía- Mỹ,  Anh, Pháp, Saudi và tất nhiên máu của Iraq. Và không để các tay chính trị không  có định kiến lừa đảo các bạn một lần nữa khi chia trận chiến giữa trên không và  mặt đất - chiến tranh là chiến tranh". Ông ta mỉm cười: "Họ không nói điều này  là cuộc chiến chỉ tính bằng ngày sao? Họ đã sai khi đánh giá và sẽ lại sai  tiếp".


Tôi đề cập đến nỗi sợ hãi lớn nhất của những người chống đối ông  ta, những vũ khí hủy diệt lớn của ông ta. Trước đó ông ta từng đe dọa tàn phá  một nửa đất nước Israel bằng thứ vũ khí đó, nhưng ông ta đã không sử dụng nó  trong những cuộc tấn công bằng tên lửa Scud vào Tel Aviv. Lực lượng đồng minh ở  vùng Vịnh đã chuẩn bị cho các cuộc tấn công hóa sinh. Cuối cùng ông ta có mớ kho  vũ khí lợi hại của mình không?


Saddam dừng lại: "Chúng tôi sẽ sử dụng vũ  khí tương đương với những vũ khí chống lại chúng tôi. Chúng tôi đã cho các bạn  thấy chúng tôi chân thật với những lời nói của mình như thế nào. Các bạn thử  chúng tôi, chúng tôi đáp lại như đã hứa".


Ông ta nói nước đôi, do vậy  tôi đưa đẩy: "Các lực lượng đa quốc gia đã nói rằng họ sẽ không sử dụng vũ khí  hóa học chống lại ông. Có phải điều đó có nghĩa nếu họ không sử dụng thì ông  cũng không?".


"Những gì tôi nói là chúng tôi nên sử dụng những loại vũ  khí tương đương với những vũ khí chống lại chúng tôi", ông ta đáp lại. Dường như  ông ta đang rút lại lời đe dọa của mình, do vậy tôi đẩy thêm chút nữa. Tôi nói  rằng tên lửa Scud của Iraq được gọi là El Hussein có thể mang theo đầu đạn hạt  nhân, sinh học, hóa học. "Có phải đến lúc này, ông đã sử dụng những loại vũ khí  này?".


Saddam lưỡng lự một lúc. "Chúng tôi là một dân tộc tuân theo  những giá trị truyền thống. Tất cả những lợi thế không quân anh thấy đã không  đánh bật chúng tôi ra khỏi lộ trình của một chiến trường cân bằng. Chúng tôi vẫn  giữ được vị trí cân bằng của mình. Chúng tôi đã sử dụng tên lửa với các đầu đạn  thường".


Có phải ông ta thất vọng Israel đã không đáp lại trực tiếp với  các cuộc tấn công tên lửa của ông ta, chuyển đổi phân cực lớn hơn của thế giới  Ảrập. Saddam trả lời bằng điệp khúc cũ, đó là "Những người theo chủ nghĩa phục  quốc Do Thái trong hành lang chính quyền Mỹ dẫn tới cuộc chiến tranh đang được  trả lương".


Nếu những cơ sở sản xuất hạt nhân của ông bị tiêu diệt, như  Lầu Năm góc tuyên bố? Tôi hỏi. Ông ta giả vờ phẫn nộ và cho tôi một bài giảng  nhỏ về an ninh. "Anh muốn tôi nói về điều này, mặc dù Chính quyền Mỹ đưa ra  những hạn chế, thậm chí những thông tin đơn giản nhất về cá nhân những người  lính ở Ảrập phải không? Họ hạn chế những chi tiết đơn giản nhất về chiến dịch  quân sự của họ. Và họ nói họ là dân chủ. Anh miêu tả Iraq như sự độc tài thì làm  sao anh có thể mong đợi chúng tôi đưa ra chi tiết quan trọng này?".


Lờ  đi câu hỏi của tôi Saddam tự mình độc thoại về đạo đức của người Iraq. "Điều gì  là quan trọng với cá nhân người Iraq để duy trì sự nguyên vẹn, âm thanh về lòng  trung thành, âm thanh về sự tự tin, âm thanh về lòng tin. Bất kì những kẻ xâm  lược tàn phá gì, miễn là người Iraq vẫn còn nguyên, còn nghe được và còn sống,  thì sau đó họ có thể xây dựng lại tốt hơn những gì đã bị tiêu diệt".


Top