Trả lời chủ đề

Máy bay trở khách của Hàng không Việt Nam đỗ ở Phnôm  Pênh đang bay vào địa phận Việt Nam lúc 3 giờ chiều thì phải quay hướng bay trở  lại Phnôm Pênh. Tôi đập mạnh cửa buống lái phi công và nỗi sợ hãi của tôi được  Cơ trưởng, người đang nói chuyện với bộ phận điều khiển máy bay dưới mặt đất  giải thích: đảo chính đang xảy ra, máy bay ném bom đang oanh tạc trên bầu trời  Sài Gòn thổi tung Dinh Tổng thống. Tôi đã lỡ mất câu chuyện lớn nhất trong cuộc  đời mình bởi sân bay Tân Sơn Nhất đóng cửa.


Tôi cầu xin phi công xem xét  lại. Tôi đưa ra những khả năng tồi tệ nhất có thể xảy ra với gia đình của anh ta  và gia đình của đội bay trong thành phố. Tôi cãi rằng máy bay phải có quyền hạ  cánh trên chính mảnh đất của nó. Kì lạ là Cơ trưởng đồng ý. Khi chiếc máy bay  lượn trên bầu trời, anh ta nói với người điều hành bay dưới mặt đất là sẽ hạ  cánh bằng mọi cách, dần xuống thấp và xuống hẳn. Hai mươi phút sau, chúng tôi hạ  cánh tại sân bay hỗn loạn ngập xe tăng và xe bọc thép.


Đội mặt đất đã bỏ  trốn hết. Khói đen bao trùm trung tâm Sài Gòn cách đó 3 dặm, pháo và tiếng nổ  của các loại vũ khí nhỏ vang dội cả sân bay. Taxi bị bỏ không. Tôi mất kiên nhẫn  vì chờ đợi. Một xe buýt sân bay đưa nhanh tôi đến Dinh Tổng thống trước khi  người lái xe mất bình tĩnh, thả tôi xuống. Tôi lảo đảo bước xuống đường Pasteur  hướng về văn phòng qua từng cây me. Tiếng súng vang dội xung quanh tôi. Tôi nhìn  thấy lính bắn phá từ cửa sổ tầng trên ở Dinh Gia Long. Toà nhà và là căn hộ văn  phòng 3 tầng của chúng tôi đã trở thành pháo đài cho binh lính bắn phá vào Dinh  từ phía bên kia đường, họ cố thủ sau những bọc cát bằng áo sơ mi ở nơi đỗ xe và  ban công tầng một bên ngoài cửa căn hộ của tôi.


Tôi chạy vào văn phòng.  ED White đang ngồi đánh máy một cách yên lặng. Anh ta ngước nhìn tôi và nói:  “Những người khác đang ở khách sạn Caravelle và tôi đang giữ pháo đài, điều mà  tôi đã nói rất nhiều lần trước đây giờ đã trở thành sự thật”. Ed nhìn trông thư  giãn với tẩu thuốc của mình. Anh ta nói mọi đường giây liên lạc bình thường hoàn  toàn bị cắt khi đảo chính xảy ra nhưng chúng ta đã cố gửi những bản viết thông  qua Đại sứ quán Mỹ và Hàn Quốc. Anh ta nói rằng chúng tôi sẽ thoải mái hơn với  những câu chuyện mà chúng tôi có quyền. Tôi nói anh ta nên rời văn phòng trước  khi trời tối.


Trong thời gian tạm vắng tiếng sung tôi đến khách sạn  Caravelle. Mal và Roy Essoyan đang quan sát khung cảnh thành phố từ tầng trên,  chỉ cho tôi xem trung tâm các trận tiếp diễn ở Dinh Gia Long, doanh trại lính bị  bốc cháy sau khi kho đạn dược bị tấn công. Chỉ vài phát súng nổ, các trụ sở cảnh  sát thành phố, quốc gia và Bộ Quốc phòng cùng Trung tâm Viễn thông và Đài phát  thanh bị chiếm giữ trong những phút đầu tiên của cuộc đảo chính. Sở Chỉ huy Hải  quân trên sông đã bị chiếm đóng sau một loạt máy bay ném bom. Những lời đồn và  phỏng đoán vài tháng trước đã trở thành sự thật trước mắt tôi. Tôi chứng kiến  tất cả với một ly Johnnie Walker đỏ hiệu Scotch và một điếu thuốc.


Tôi đi  bộ xuống đường Catinat thì bị hai lính Mỹ chặn lại và hỏi đường tới quán Bar mở  cửa gần nhất. Trẻ con đùa nhảy trên vỉa hè, nhặt vỏ đạn khi trời sẩm tối. Một bà  mẹ chơi đùa với đứa con trai nhỏ trên bùng binh giao thông đầy cỏ. Hai tay say  rượu người Mỹ tản bộ qua toà nhà Quốc hội, một tay kêu ca lớn tiếng “Nói với họ  phá bỏ nó đi. Chúng đe doạ mọi người”. Tôi đi về khách sạn Rex – nơi trú chân  của quân đội Mỹ, những sỹ quan cấp cao đang nhìn về phía Dinh. Nơi đó đông đúc  với nhiều lính sợ ra đường. Họ đang giết thời gian chơi xúc xắc hoặc với các  loại máy slot.


Mal nói tôi đảm nhận nghĩa vụ quân sự Mỹ (canh gác) qua  đêm và tôi ở lại đường Pasteur cẩn thận. Có rất nhiều cà phê và bánh trên bàn đủ  cho một đêm thức trắng. Nhân viên gián điệp Mỹ tóm tắt cho tôi vào buổi tối về  những gì anh ta được biết - sự trình diễn hào phóng hiếm có đối với truyền  thông.


Đài phát thanh tiết lộ cuộc đảo chính do hai sỹ quan nổi tiếng  tiến hành là Tướng Trần Văn Đôn và Dương Văn Minh được các chỉ huy lâu năm trong  lực lượng vũ trang hậu thuẫn. Hành động định sẵn chính xác khiến sĩ quan thông  tin của chúng tôi bình luận: “Điều đó cho thấy người Việt Nam có thể tiến hành  một cuộc chiến tranh khá tốt nếu không tính đến vấn đề chính trị”, và tôi có cảm  nhận ông ta đã tập dượt trong đầu các nhân vật trong vở kịch và bước tiếp theo  cho những diễn viên mới.


Top