Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
NGÔI NHÀ CHUNG
CAFE VnKienThuc
CLB Văn học
Truyền Thuyết Phong Vân
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Từ Tử Lăng" data-source="post: 125843" data-attributes="member: 47518"><p><span style="font-size: 15px"> </span><span style="color: #ff0000"><strong> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'Arial'">Chương 5:</span></span></strong></span></p><p></p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> </p><p></p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> </p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'Arial'"> Từ Tử Lăng liếm mép vớ tay nhón 1 con bọ xít rang muối cuối cùng trên mâm còn sót lại cho vào mồm nhai ngấu nghiến, đoạn ngữa cỗ làm 2 ngụm rượu lớn rồi quay sang hỏi Mắt Biếc. </span></span></p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> </p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'Arial'">- Tiểu muội là người ở đâu vậy? sao khi không chạy tới thanh lâu ngồi uống rượu?</span></span></p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> </p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'Arial'">Mắt Biếc chờ hoài không thấy NguoiDien bước vào trong lòng nghi hoặc lẫn run sợ, phải đối mặt với vị công tử phong độ, dễ thương trước mặt làm tim nàng đập thình thịch, da mặt nàng dù đã quét một lớp ve trắng nhưng cũng không che được nét ửng hồng đã lan tới tận vành tai, nàng e lệ cúi đầu thẹn thùng nói:</span></span></p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> </p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> </p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'Arial'">- Công tử, tiện nữ tên Mắt Biếc hôm nay gia sư có nhắn với tiện nữ là tới đây tiếp kiến Từ Tử Lăng công tử, gia sư có mail hình của công tử cho bọn thiếp, bọn thiếp ngồi đây được hơn một canh giờ rồi, Phong Cầm tỷ ấy quá chén nên.. nên…</span></span></p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> </p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> </p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'Arial'">Nói tới đây Mắt Biếc quay đầu nhìn sang thấy Phong Cầm nằm gục mặt trên đĩa giun xào tỏi, lưỡi thè ra liếm liếm, rồi lại ngoác mồm cười toe toét, Mắt Biếc xấu hổ tới mức muốn chui xuống đất quách cho xong, hôm nay sư phụ nàng đặc biệt mời bọn nàng tới đón tiếp Từ Tử Lăng thiếu gia, nhưng nàng với Phong Cầm lại quá chén như thế trước mặt người ta, bảo nàng còn mặt mũi nào mà ăn nói với sư phụ, Không hiểu sao khi đối mặt với vị công tử trước mắt, nàng như bị bỏ bùa, ăn nói ấp úng, khả năng chém gió thường ngày của nàng không biết bay đi đâu mất, nàng cảm thấy khó thở, đầu như tảng đá, mấy câu cuối cùng đã không thốt nên lời, nàng tự giận mình sao thất thố trước mặt Từ Tử Lăng thiếu gia như thế. Nàng giận mình đến phát khóc,</span></span></p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> </p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'Arial'">Từ Tử Lăng thấy cô nương Mắt Biếc này đang nói chuyện với mình tự dưng mắt rơm rớm, thì lấy làm quái lạ, hắn than thầm “ Lão NguoiDien không hiểu dạy đệ tử kiểu gì, sao mà nói chuyện nhảm nhí, tâm tính thì thất thường, lão muốn hại ta mà”,Từ Tử Lăng trong lòng không vui vẻ gì nhưng cũng không lộ ra mặt, hắn nhìn Mắt Biếc chả thiết nói gì, nhưng cũng tỏ vẻ lịc sự chào hỏi:</span></span></p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> </p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'Arial'">- Ài, ta quên mất, sư phụ muội bảo ta lên đây trước, lão có việc gấp nên chạy đi giải quyết rồi, lão hẹn tí nữa quay lại, không ngờ Mắt Biếc tiểu muội và Phong Cầm lại có nhã hứng như vậy, quen biết 2 nàng Từ Tử Lăng ta rất hoan hỉ.</span></span></p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> </p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'Arial'">Nói xong Từ Tử Lăng thầm hận mình, nói dối như cuội, lời nói dối lòng, dối người như thế này mà cũng thốt ra được, hắn vớ vội cốc rượu tu ừng ực cho đỡ mất hứng. </span></span></p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> </p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'Arial'">Mắt Biếc nghe hắn nói thế thì lại như sét đánh không kịp bưng tai, hai vai khẽ run lên, hơi thở hổn hển hồi lâu mới bình tỉnh trở lại, nàng không kiềm chế được lén nhìn Từ Tử Lăng 1 cái thấy hắn đang ngữa cổ uống cả bình rượu, nàng cảm thấy vị công tử đang ngồi trước mặt nàng đây trời sinh đã có mị lực mê người, ngay cả cách uống rượu cũng khiến cho nàng phải khắc sâu hình tượng trong lòng, nàng mê mẩn rồi sao? Nàng đang tự hỏi liệu có phải cái gọi là “ tình yêu sét đánh, cháy xém khắp người, vừa hát vừa cười là đây không?”, tiếng ngáy của Phong Cầm cắt đứt mạch suy nghĩ của nàng, kéo nàng từ thiên đàng rớt xuống tầng 2 trà đá lâu, nàng hậm hực quay qua Phong Cầm giẫm mạnh 1 phát không thương tiếc, chỉ thấy phong cầm hét lên một tiếng rồi cả người bật lên như 1 quả pháo thăng thiên, vừa chạy vừa kêu loạn:</span></span></p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> </p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'Arial'">- Dạ thưa thầy, em sai rồi, thưa thầy em biết lỗi rồi, từ nay em không ngủ gật trong lớp nữa đâu thầy…… </span></span></p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> </p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'Arial'">Chạy 1 đoạn Phong Cầm mới ngớ người nhìn lại, nàng phát hiện đây không phải là lớp học, nàng ôm ngực thở phào nhẹ nhỏm, bỗng giật mình khi nhìn thấy Từ Tử Lăng đang giơ ngón tay cái về phía mình cười khâm phục.</span></span></p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> </p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> </p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'Arial'">Từ Tử Lăng ngồi đó, dáng người nho nhả, một tay cầm bình rượu tay kia sờ loạn, miệng toe toét cười với Phong Cầm, Phong Cầm là lần đầu tiên nhìn thấy Từ Tử Lăng, trong trí tưởng tượng của nàng thì hoàng tử trong mơ cũng chỉ đẹp trai đến thế là cùng, nhìn vào đôi mắt của Từ Tử Lăng Phong Cầm thoáng rùng mình, nàng mơ hồ cảm thấy mình hơi run run, lập tức nàng lắc lắc đầu cho tỉnh táo phần nào rồi lại nhìn về phía Từ Tử Lăng, nàng thấy hắn vẫn nhìn mình cười bất giác nàng cúi xuống nhìn xem vừa nảy uống rượu có thât thố đi tiểu mà quên khoá quần không, Phù, may quá hôm nay nàng mặc váy, ngay lập tức nàng phát hiện không ổn, chỉ là trong tâm nàng có quỷ nên mới thất thố như vậy, nghĩ tới Từ Tử Lăng đang nhìn mình thì Phong Cầm không khỏi mặt đỏ tía tai than thân trách phận. nàng cười như mếu hướng Mắt Biếc hầm hầm xông tới đập túi bụi vào vai, nhất thời chỉ vang lên tiếng chí, choé của 2 vị tài nữ…</span></span></p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> </p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> </p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'Arial'">Từ Tử Lăng đang phát sầu chỉ muốn nhảy luôn xuống lầu thì nghe 1 tiếng quát: “ Mắt Biếc , Phong Cầm các ngươi làm gì vậy”. Từ Tử Lăng quay lại thì thấy NguoiDien vừa bước lên lầu hướng mình cười hì hì áy náy nói:</span></span></p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> </p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'Arial'">- Tiểu huynh, thật mất mặt quá, là ta quản đồ nhi không tốt, làm cho tiểu huynh đệ chê cười rồi, thật xin lỗi, xin lỗi…</span></span></p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> </p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'Arial'">Từ Tử Lăng cũng gượng cười thông cảm, khoát tay nói:</span></span></p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> </p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'Arial'">- Lão huynh, huynh vất vã rồi, mời ta ăn cơm lại còn bố trí 2 vị tài nữ tới bầu bạn nữa làm ta có cảm giác được yêu quá mà sợ đó..</span></span></p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> </p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'Arial'">Mắt Biếc . Phong Cầm đang đứng thu lu 2 bên NguoiDien nghe Từ Tử Lăng nói thế bất giác 2 nàng đỏ mặt lên, ngượng ngùng cúi gằm mặt xuống không dám nhìn Từ Tử Lăng lấy 1 cái. Từ Tử Lăng cười ha hả kéo tay NguoiDien ngồi xuống ghế rồi hướng Mắt Biếc. Phong Cầm nói:</span></span></p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> </p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'Arial'">- Hôm nay lần đầu gặp mặt, ta không chuẩn bị được gì nhiều, có chút quà ra mắt, xin 2 vị nhận lấy, xem như báo ân tri ngộ vậy.</span></span></p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> </p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> </p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'Arial'">Từ Tử Lăng lật tay lấy từ không gian giới chỉ một đống đồ, chỉ thấy Mắt Biếc và Phong Cầm trợn tròn mắt, miệng há ra không kép vào nỗi, hồi lâu 2 nàng đồng thời hô lên sung sướng vội tranh nhau vồ lấy đống đồ trên bàn, NguoiDien mắt tròn mắt dẹt đứng bên cạnh nói với Từ Tử Lăng :</span></span></p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> </p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'Arial'">- Tiểu huynh đệ, đệ thật là biết mua quà tặng, sao tiểu huynh đệ biết nữ nhân đều thích, “áo giáp nội y” mà mua tặng vậy? hôm nào dẫn ta đi chọn cho lão bà vài cái.</span></span></p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> </p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> </p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'Arial'">Từ Tử Lăng cười hăng hắc, nói:</span></span></p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> </p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> </p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'Arial'">- Lão huynh quá khen, chỉ là tiện tay mua vài món thôi.</span></span></p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> </p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> </p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'Arial'">Từ Tử Lăng quay đầu lại nhìn Phong Cầm và Mắt Biếc đang uớm thử “Áo giáp nội y”. cả 2 nàng rơm rớm nước mắt nhìn hắn tỏ vẽ cảm kích, Phong cầm cảm động nói:</span></span></p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> </p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> </p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'Arial'">- Tử Lăng huynh, cám ơn, sao huynh biết muội size 25 vậy?</span></span></p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> </p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> </p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'Arial'">Từ Tử Lăng thầm kêu khổ, chỉ là hắn tiện tay chọn bừa, ai ngờ lại vừa vặn như vậy, hắn nhe răng cười mị mị nói:</span></span></p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> </p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> </p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'Arial'">- Là ta nắn thử cái nào vừa tay thì lấy thôi, không ngờ muội lại mặc vừa, xem ra sau này ta phải thường xuyên mua cho muội rồi.</span></span></p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> </p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'Arial'">Phong cầm đỏ mặt cúi đầu e thẹn, liếc nhìn Từ Tử Lăng rồi kéo tay Mắt Biếc chạy vào trong phòng, chắc là thay đồ mới rồi, Từ Tử Lăng chỉ còn nước lắc đầu nhún vai cười khổ với NguoiDien:</span></span></p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> </p><p> <span style="font-size: 15px"> </span> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'Arial'">- Lão huynh, huynh mời ta ăn cơm mà? Chúng ta mau ăn đi, à phải rồi, ta muốn biết thêm về Thanh Hoa vị diện đại lục hồi chiều huynh nói đó.</span></span></p><p></p><p> <span style="font-size: 15px"> </span></p><p></p><p><span style="color: #0000ff"><em><strong>PS: Từ Tự Tử nhai tiếp nhé........... </strong></em></span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Từ Tử Lăng, post: 125843, member: 47518"] [SIZE=4] [/SIZE][COLOR=#ff0000][B] [SIZE=4][FONT=Arial]Chương 5:[/FONT][/SIZE][/B][/COLOR] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial] Từ Tử Lăng liếm mép vớ tay nhón 1 con bọ xít rang muối cuối cùng trên mâm còn sót lại cho vào mồm nhai ngấu nghiến, đoạn ngữa cỗ làm 2 ngụm rượu lớn rồi quay sang hỏi Mắt Biếc. [/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial]- Tiểu muội là người ở đâu vậy? sao khi không chạy tới thanh lâu ngồi uống rượu?[/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial]Mắt Biếc chờ hoài không thấy NguoiDien bước vào trong lòng nghi hoặc lẫn run sợ, phải đối mặt với vị công tử phong độ, dễ thương trước mặt làm tim nàng đập thình thịch, da mặt nàng dù đã quét một lớp ve trắng nhưng cũng không che được nét ửng hồng đã lan tới tận vành tai, nàng e lệ cúi đầu thẹn thùng nói:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial]- Công tử, tiện nữ tên Mắt Biếc hôm nay gia sư có nhắn với tiện nữ là tới đây tiếp kiến Từ Tử Lăng công tử, gia sư có mail hình của công tử cho bọn thiếp, bọn thiếp ngồi đây được hơn một canh giờ rồi, Phong Cầm tỷ ấy quá chén nên.. nên…[/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial]Nói tới đây Mắt Biếc quay đầu nhìn sang thấy Phong Cầm nằm gục mặt trên đĩa giun xào tỏi, lưỡi thè ra liếm liếm, rồi lại ngoác mồm cười toe toét, Mắt Biếc xấu hổ tới mức muốn chui xuống đất quách cho xong, hôm nay sư phụ nàng đặc biệt mời bọn nàng tới đón tiếp Từ Tử Lăng thiếu gia, nhưng nàng với Phong Cầm lại quá chén như thế trước mặt người ta, bảo nàng còn mặt mũi nào mà ăn nói với sư phụ, Không hiểu sao khi đối mặt với vị công tử trước mắt, nàng như bị bỏ bùa, ăn nói ấp úng, khả năng chém gió thường ngày của nàng không biết bay đi đâu mất, nàng cảm thấy khó thở, đầu như tảng đá, mấy câu cuối cùng đã không thốt nên lời, nàng tự giận mình sao thất thố trước mặt Từ Tử Lăng thiếu gia như thế. Nàng giận mình đến phát khóc,[/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial]Từ Tử Lăng thấy cô nương Mắt Biếc này đang nói chuyện với mình tự dưng mắt rơm rớm, thì lấy làm quái lạ, hắn than thầm “ Lão NguoiDien không hiểu dạy đệ tử kiểu gì, sao mà nói chuyện nhảm nhí, tâm tính thì thất thường, lão muốn hại ta mà”,Từ Tử Lăng trong lòng không vui vẻ gì nhưng cũng không lộ ra mặt, hắn nhìn Mắt Biếc chả thiết nói gì, nhưng cũng tỏ vẻ lịc sự chào hỏi:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial]- Ài, ta quên mất, sư phụ muội bảo ta lên đây trước, lão có việc gấp nên chạy đi giải quyết rồi, lão hẹn tí nữa quay lại, không ngờ Mắt Biếc tiểu muội và Phong Cầm lại có nhã hứng như vậy, quen biết 2 nàng Từ Tử Lăng ta rất hoan hỉ.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial]Nói xong Từ Tử Lăng thầm hận mình, nói dối như cuội, lời nói dối lòng, dối người như thế này mà cũng thốt ra được, hắn vớ vội cốc rượu tu ừng ực cho đỡ mất hứng. [/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial]Mắt Biếc nghe hắn nói thế thì lại như sét đánh không kịp bưng tai, hai vai khẽ run lên, hơi thở hổn hển hồi lâu mới bình tỉnh trở lại, nàng không kiềm chế được lén nhìn Từ Tử Lăng 1 cái thấy hắn đang ngữa cổ uống cả bình rượu, nàng cảm thấy vị công tử đang ngồi trước mặt nàng đây trời sinh đã có mị lực mê người, ngay cả cách uống rượu cũng khiến cho nàng phải khắc sâu hình tượng trong lòng, nàng mê mẩn rồi sao? Nàng đang tự hỏi liệu có phải cái gọi là “ tình yêu sét đánh, cháy xém khắp người, vừa hát vừa cười là đây không?”, tiếng ngáy của Phong Cầm cắt đứt mạch suy nghĩ của nàng, kéo nàng từ thiên đàng rớt xuống tầng 2 trà đá lâu, nàng hậm hực quay qua Phong Cầm giẫm mạnh 1 phát không thương tiếc, chỉ thấy phong cầm hét lên một tiếng rồi cả người bật lên như 1 quả pháo thăng thiên, vừa chạy vừa kêu loạn:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial]- Dạ thưa thầy, em sai rồi, thưa thầy em biết lỗi rồi, từ nay em không ngủ gật trong lớp nữa đâu thầy…… [/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial]Chạy 1 đoạn Phong Cầm mới ngớ người nhìn lại, nàng phát hiện đây không phải là lớp học, nàng ôm ngực thở phào nhẹ nhỏm, bỗng giật mình khi nhìn thấy Từ Tử Lăng đang giơ ngón tay cái về phía mình cười khâm phục.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial]Từ Tử Lăng ngồi đó, dáng người nho nhả, một tay cầm bình rượu tay kia sờ loạn, miệng toe toét cười với Phong Cầm, Phong Cầm là lần đầu tiên nhìn thấy Từ Tử Lăng, trong trí tưởng tượng của nàng thì hoàng tử trong mơ cũng chỉ đẹp trai đến thế là cùng, nhìn vào đôi mắt của Từ Tử Lăng Phong Cầm thoáng rùng mình, nàng mơ hồ cảm thấy mình hơi run run, lập tức nàng lắc lắc đầu cho tỉnh táo phần nào rồi lại nhìn về phía Từ Tử Lăng, nàng thấy hắn vẫn nhìn mình cười bất giác nàng cúi xuống nhìn xem vừa nảy uống rượu có thât thố đi tiểu mà quên khoá quần không, Phù, may quá hôm nay nàng mặc váy, ngay lập tức nàng phát hiện không ổn, chỉ là trong tâm nàng có quỷ nên mới thất thố như vậy, nghĩ tới Từ Tử Lăng đang nhìn mình thì Phong Cầm không khỏi mặt đỏ tía tai than thân trách phận. nàng cười như mếu hướng Mắt Biếc hầm hầm xông tới đập túi bụi vào vai, nhất thời chỉ vang lên tiếng chí, choé của 2 vị tài nữ…[/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial]Từ Tử Lăng đang phát sầu chỉ muốn nhảy luôn xuống lầu thì nghe 1 tiếng quát: “ Mắt Biếc , Phong Cầm các ngươi làm gì vậy”. Từ Tử Lăng quay lại thì thấy NguoiDien vừa bước lên lầu hướng mình cười hì hì áy náy nói:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial]- Tiểu huynh, thật mất mặt quá, là ta quản đồ nhi không tốt, làm cho tiểu huynh đệ chê cười rồi, thật xin lỗi, xin lỗi…[/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial]Từ Tử Lăng cũng gượng cười thông cảm, khoát tay nói:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial]- Lão huynh, huynh vất vã rồi, mời ta ăn cơm lại còn bố trí 2 vị tài nữ tới bầu bạn nữa làm ta có cảm giác được yêu quá mà sợ đó..[/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial]Mắt Biếc . Phong Cầm đang đứng thu lu 2 bên NguoiDien nghe Từ Tử Lăng nói thế bất giác 2 nàng đỏ mặt lên, ngượng ngùng cúi gằm mặt xuống không dám nhìn Từ Tử Lăng lấy 1 cái. Từ Tử Lăng cười ha hả kéo tay NguoiDien ngồi xuống ghế rồi hướng Mắt Biếc. Phong Cầm nói:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial]- Hôm nay lần đầu gặp mặt, ta không chuẩn bị được gì nhiều, có chút quà ra mắt, xin 2 vị nhận lấy, xem như báo ân tri ngộ vậy.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial]Từ Tử Lăng lật tay lấy từ không gian giới chỉ một đống đồ, chỉ thấy Mắt Biếc và Phong Cầm trợn tròn mắt, miệng há ra không kép vào nỗi, hồi lâu 2 nàng đồng thời hô lên sung sướng vội tranh nhau vồ lấy đống đồ trên bàn, NguoiDien mắt tròn mắt dẹt đứng bên cạnh nói với Từ Tử Lăng :[/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial]- Tiểu huynh đệ, đệ thật là biết mua quà tặng, sao tiểu huynh đệ biết nữ nhân đều thích, “áo giáp nội y” mà mua tặng vậy? hôm nào dẫn ta đi chọn cho lão bà vài cái.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial]Từ Tử Lăng cười hăng hắc, nói:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial]- Lão huynh quá khen, chỉ là tiện tay mua vài món thôi.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial]Từ Tử Lăng quay đầu lại nhìn Phong Cầm và Mắt Biếc đang uớm thử “Áo giáp nội y”. cả 2 nàng rơm rớm nước mắt nhìn hắn tỏ vẽ cảm kích, Phong cầm cảm động nói:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial]- Tử Lăng huynh, cám ơn, sao huynh biết muội size 25 vậy?[/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial]Từ Tử Lăng thầm kêu khổ, chỉ là hắn tiện tay chọn bừa, ai ngờ lại vừa vặn như vậy, hắn nhe răng cười mị mị nói:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial]- Là ta nắn thử cái nào vừa tay thì lấy thôi, không ngờ muội lại mặc vừa, xem ra sau này ta phải thường xuyên mua cho muội rồi.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial]Phong cầm đỏ mặt cúi đầu e thẹn, liếc nhìn Từ Tử Lăng rồi kéo tay Mắt Biếc chạy vào trong phòng, chắc là thay đồ mới rồi, Từ Tử Lăng chỉ còn nước lắc đầu nhún vai cười khổ với NguoiDien:[/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [SIZE=4][FONT=Arial]- Lão huynh, huynh mời ta ăn cơm mà? Chúng ta mau ăn đi, à phải rồi, ta muốn biết thêm về Thanh Hoa vị diện đại lục hồi chiều huynh nói đó.[/FONT][/SIZE] [SIZE=4] [/SIZE] [COLOR=#0000ff][I][B]PS: Từ Tự Tử nhai tiếp nhé........... [/B][/I][/COLOR] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
NGÔI NHÀ CHUNG
CAFE VnKienThuc
CLB Văn học
Truyền Thuyết Phong Vân
Top