Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
NGÔI NHÀ CHUNG
CAFE VnKienThuc
CLB Văn học
Truyền Thuyết Phong Vân
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Từ Tử Lăng" data-source="post: 125841" data-attributes="member: 47518"><p><span style="font-size: 15px"><span style="color: #ff0000"><strong>Chương 3:</strong></span></span></p><p> <span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px"> Diễn Đàn Kiến Thức lục địa, quang cảnh về đêm thật là nhộn nhịp, đúng là một nơi hiếu học. cư dân ở đây ai cũng cầm kè kè dụng cụ học tập, người thì laptop, kẽ thì điện thoại, ai ai cũng say mê bấm bấm, gật gât.. đôi khi có người còn phá lên cười thích chí, có đủ mọi lứa tuổi, từ em bé mới lên 3 đến cụ già 80, ai cũng say mê ngâm cứu lĩnh vực riêng của mình, </span></p><p> <span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px"> Từ Tử Lăng đi quanh một vòng, dưới dàn đèn led sáng như ban ngày. hắn nhìn thấy một tên công tử thanh niên mặc quần ngố, áo ba lổ cổ rộng, nhìn thấy cả ngực toàn sương sườn, mắt đeo kính cận, người gầy như cây sậy, mặt mày hốc hác, đang ngồi ngay trên vĩa hè, mắt chăm chú đọc tập sách dày cộp, hắn cảm thấy hứng thú liền khom người xuống nhìn bìa sách giật mình thốt :” Hoá ra là Số học cơ bản của Thần Lô đại hiệp “. Từ Tử Lăng mặt mày tí tởn ngồi xuống bên cạnh vị công tử “cây sậy” mắt dán vào tập sách. Tên công tử “cây sậy” cũng không để ý đến hành động quái gỡ của Từ Tử Lăng hắn chỉ xoay lưng che lại tầm nhìn của Từ Tử Lăng rồi tiếp tục ngâm cứu tập sách. Từ Tử Lăng nhíu mày bỗng cười hì hì nói :</span></p><p> <span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px">- Huynh đệ, chẵng giấu gì hunh đệ, tại hạ rất là hâm mộ Thần Lô đại hiệp, ta thấy huynh đệ cũng rất hâm mộ, hay là chúng ta tính chuyện làm ăn lớn đi.</span></p><p> <span style="font-size: 15px"></span></p><p> <span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px"> Tên công tử “ cây sậy” quay sang nhìn Từ Tử Lăng 1 cái hờ hững nói:</span></p><p> <span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px">- Làm ăn gì?</span></p><p> <span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px">Từ Tử Lăng cười ha hả nói:</span></p><p> <span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px">- Thì đánh lô đó, hê hê.. </span></p><p> <span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px"> Từ Tử Lăng vừa nói vừa vừa lật tay, trên tay xuất hiện một quyển sách nhàu nát. Công tử “cây sậy” thấy thế trợn mắt trừng trừng nhìn Từ Tử Lăng nghi hoặc lắp bắp hỏi :</span></p><p> <span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px">- Vị… vị.. đại ca này, ngươi làm sao mà lật tay lấy ra được quyển sách này, nguơi… ngươi.. dùng ma thuật à?</span></p><p> <span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px">Từ Tử Lăng cười ha hả nói:</span></p><p> <span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px">- Ngươi bảo ta dùng ma thuật gì? Chưa nghe qua không gian giới chỉ, dùng để chứa đồ sao?</span></p><p> <span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px"> Tên công tử “ cây sậy “ giật mình, ngắm nhìn giới chỉ màu trắng trên ngón tay Từ Tử Lăng thốt:</span></p><p> <span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px">- Đây là là.. không gian giới chỉ trong truyền thuyết sao? Trời vị huynh đệ này.. vật như vậy mà huynh cũng có.</span></p><p> <span style="font-size: 15px"></span></p><p> <span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px"> Từ Tử Lăng cười hắc hắc nói:</span></p><p> <span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px">- Thôi tập trung đại sự nào.</span></p><p> <span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px"> Tên công tử cây sậy nhìn lại Từ Tử Lăng, thấy hắn đang cầm quyển sách nhàu nát lắc qua lắc lại trước mặt gã công tử “cây sậy”. chỉ thấy trên bìa sách ghi 4 chữ “Bí Kíp ăn Lô”. Từ Tử Lăng vừa cười hắc hắc vừa nói:</span></p><p> <span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px">- Cả thiên hạ chỉ có mỗi quyễn bí kíp này, là năm đó Thần Lô Đại Hiệp trước khi bán nhà đã tặng lại cho ta ha ha…. Đây là công trình ngâm cứu cả đời của đại hiệp, trong này có đủ mọi phương pháp đánh lô, cộng giải mơ đoán số, bói ngày, nhắn tin lấy cầu số đẹp ..v..v.. ngươi chỉ cần y theo bí kíp này bảo đảm sẽ tới bờ sông Lô bên kia.</span></p><p> <span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px"> Công tử “Cây sậy” mắt sáng rực, mặt mày hí hững, trầm trồ vuốt ve quyển bí kíp, yêu thích không muốn rời tay, hắn xuýt xoa nói với Từ Tử Lăng :</span></p><p> <span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px">- Đại huynh, quyển bí kíp này đúng là quốc bảo, có giá trị liên thành, thật không dám tin huynh có đại bí kíp này, ta một đời nghiên cứu Lô học, cũng chưa từng được thấy qua, thậm chí chưa từng được nghe qua, chẵng hay huynh có thể co ta mượn vài ngày để nghiên cứu không?</span></p><p> <span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px">Từ Tử Lăng chép miệng nói:</span></p><p> <span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px">- Ngươi muốn quyển bí kíp này thì ta tặng luôn cho ngươi đấy, cả đời ta đã làm ra đủ thứ chuyện xấu rồi, coi như hôm nay gặp ngươi có duyên, ta phá lệ làm chút chuyện tốt đi, chỉ cần ngươi soạn 1 tin ND gửi tới 1407 ủng hộ 14.000 đ cho chương trình “Tấm Lưới nghĩa tình” giúp đỡ ngư dân Hoàng Sa, Trường Sa thì quyển bí kíp này xem như là của ngươi rồi.</span></p><p> <span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px">Công tử “cây sậy” không nói năng gì, sợ hắn đổi ý, liền rút điện thoại ra bấm lia lịa, lát sau tin nhắn trả về hắn giơ ra trước mặt Từ Tử Lăng nói:</span></p><p> <span style="font-size: 15px"></span></p><p> <span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px">- đại ca ta đã thực hiện yêu cầu huynh nói. Huynh không nuốt lời chứ?</span></p><p> <span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px">Từ Tử Lăng gật đầu:</span></p><p> <span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px">- Quyển bí kíp này ngươi giữ lấy đi, ta còn có chút việc phải đi, ngươi cứ việc ngâm cứu…</span></p><p> <span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px">Công tử “cây sậy” thấy Từ Tử Lăng định quay lưng bước đi, liền lật đật giữ tay Từ Tử Lăng nói:</span></p><p> <span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px">- Đại ca, khoan đã, huynh cho ta bí kíp giá trị như vậy, xin huynh hãy đễ lại quý tính đại danh, sau này có dịp nhất định báo đáp, đại ca ta tên là HTA.</span></p><p> <span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px">Từ Tử Lăng nhíu mày hỏi:</span></p><p> <span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px">- Hờ Ta? Tên lạ nhỉ? Nghe như người dân tộc H’ Mông. Ngươi là người dân tộc H’ mông sao?</span></p><p> <span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px">Công tử “cây sậy” lắc đầu nguày nguậy, hướng Từ Tử Lăng giải thích:</span></p><p> <span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px">- Đại ca, không phải, không phải HTA là Hết Tiền ăn!</span></p><p> <span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px">Từ Tử Lăng nghe qua bật cười nói:</span></p><p> <span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px">- Quả nhiên tên đặt như người, nhìn ngươi như thế không phải Hết Tiền ăn thì chẵng còn tên gì hợp hơn, thôi ta có việc quan trọng, ngươi hảy ngâm cứu cho tốt, sau này có duyên sẽ gặp lại thôi.</span></p><p> <span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px">Tên công tử “cây sậy Hết tiền ăn” muốn nói gì đó nữa với Từ Tử Lăng nhưng hắn đã mất dạng, không biết đi đường nào. Đành lắc đầu ngồi xuống dở bí kíp ra đọc. lúc này đồng hồ trên tháp chuông đã chỉ 19h30.</span></p><p> <span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px">************************</span></p><p> <span style="font-size: 15px"></span></p><p> <span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px">Nhắc lại Từ Tử Lăng sau khi tặng bí kíp cho tên công tử “cây sậy” liền phi thân một mạch chạy thẵng tới Trà đá lâu. Mới tới cửa đã thấy NguoiDien đang sốt ruột đứng chờ. thấy hắn NguoiDien mới thở phào nở nụ cười duyên, vồn vã hỏi thăm hắn:</span></p><p> <span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px">- Tiểu huynh đệ, ngươi biến đi đằng nào làm ta lo lắng nảy giờ, nếu ngươi tới chậm một lúc nữa thì cái mạng già của ta khó giữ rồi. cảm tạ trời phật cuối cùng ngươi cũng tới. hài zzzzzzzzzzz</span></p><p> <span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px">Từ Tử Lăng nghe lão nói chuyện không hiểu đầu đuôi ra sao, cũng cười trừ thanh minh:</span></p><p> <span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px">- Lão huynh ta trên đường có dừng lại mua ít đồ làm quà cho mọi người nên tới muộn, để huynh vất vã rồi, thật đáng tránh, đáng trách…</span></p><p> <span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px">NguoiDien thấy Từ Tử Lăng nói chuyện kiêm tốn, hoà nhã như thế, lão cẩn thận đánh giá lại vị công tử tuấn tú trước mặt, Từ Tử Lăng trông rất anh tuấn tiêu sái, cả người toát lên nét chính nhân quân tử không thể nhầm hàng, thật là khiến cho người càng ngắm càng mê say mà. NguoiDien nhìn Từ Tử Lăng rồi thầm so sánh với bản thân, lão lắc đầu ngậm ngùi thở dài liên tục, trong lòng có chút u oán, chua xót. chỉ biết cười gượng nói:</span></p><p> <span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px">- Tiểu huynh đệ, mời lên lầu dùng trà, ta đã đặc biệt mời 2 vị tài nữ Mắt Biếc và Phong Cầm đến biểu diển góp vui để đón chào tiểu huynh đệ, hôm nay trà đã lâu không tiếp khách chỉ mời mỗi tiễu huynh đệ ngươi thôi, bảo đảm ngươi sẽ ngạc nhiên, he he… mời lên, mời lên…</span></p><p> <span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px">Từ Tử Lăng nghe NguoiDien cười dê quá hắn đâm ra cảnh giác, chả lẽ lão hồ ly này mở kỹ viện sao? Đã thế tính dùng mĩ nhân kế với ta sao? Lão làm vậy thì được cái khỉ gì đâu chứ? chả nhẻ thấy ta anh tuấn phong lưu muốn chuốc rượu say rồi ra tay chiếm đoạt? “ựa” , Từ Tử Lăng càng nghĩ càng thấy ớn, mồ hôi lạnh toán ra như mưa, liếc thấy NguoiDien đang nhìn mình chằm chằm, hắn càng hoảng hồn thêm.</span></p><p> <span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px">NguoiDien thấy hắn đứng như phổng thế nhíu mày gọi:</span></p><p> <span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px">- tiểu huynh đệ, ngươi làm sao vậy? mau lên lầu.</span></p><p> <span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px">Từ Tử Lăng giật mình, lấy tay lau mồ hôi rồi chắp tay hướng NguoiDien cung kính nói:</span></p><p> <span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px">- Lão huynh khách khí rồi, tiểu đệ chỉ hơi đói bụng, chỉ cần huynh cho chut cơm chay là được rồi, đâu giám làm phiên huynh nhọc sức như vậy, tiểu đệ cảm thấy rất áy náy.</span></p><p> <span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px">- Tiểu huynh đệ, chớ khách khí, chớ khách khí.. – NguoiDien vội giải thích - tiểu huynh là bạn của Tapchoi82 lão đệ, thì cứ xem ta như người nhà, hôm nay đệ tới chơi, hãy đễ lão huynh ta tiếp đãi, nếu không anh hùng thiên hạ sẽ cười chê ta mất. tiểu huynh không còn sớm nữa mời ..</span></p><p> <span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px">Nói xong NguoiDien bước lên lầu, Từ Tử Lăng thấy vậy chỉ còn nước lắc đầu im lặng bước theo sau thầm nghĩ “ mẹ nó, lão dám đụng tới ta sao? để xem lão dùng thủ đoạn gì? hừm, dụ dổ, hù doạ, mĩ nhân kế? hê hế…” nghĩ tới đây trong đầu Từ Tử Lăng tràn ngập viễn cảnh tươi sáng, hắn đổi vẽ mặt hí hững cười ha hả xông lên.</span></p><p> <span style="font-size: 15px"></span></p><p> <span style="font-size: 15px"></span></p><p> <span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px"><strong><em>PS: Phù mệt quá, chắc phải dừng vài hôm, mấy hôm nay cuối tháng rồi ta bận….. </em></strong></span></p><p><span style="font-size: 15px"></span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Từ Tử Lăng, post: 125841, member: 47518"] [SIZE=4][COLOR=#ff0000][B]Chương 3:[/B][/COLOR] Diễn Đàn Kiến Thức lục địa, quang cảnh về đêm thật là nhộn nhịp, đúng là một nơi hiếu học. cư dân ở đây ai cũng cầm kè kè dụng cụ học tập, người thì laptop, kẽ thì điện thoại, ai ai cũng say mê bấm bấm, gật gât.. đôi khi có người còn phá lên cười thích chí, có đủ mọi lứa tuổi, từ em bé mới lên 3 đến cụ già 80, ai cũng say mê ngâm cứu lĩnh vực riêng của mình, Từ Tử Lăng đi quanh một vòng, dưới dàn đèn led sáng như ban ngày. hắn nhìn thấy một tên công tử thanh niên mặc quần ngố, áo ba lổ cổ rộng, nhìn thấy cả ngực toàn sương sườn, mắt đeo kính cận, người gầy như cây sậy, mặt mày hốc hác, đang ngồi ngay trên vĩa hè, mắt chăm chú đọc tập sách dày cộp, hắn cảm thấy hứng thú liền khom người xuống nhìn bìa sách giật mình thốt :” Hoá ra là Số học cơ bản của Thần Lô đại hiệp “. Từ Tử Lăng mặt mày tí tởn ngồi xuống bên cạnh vị công tử “cây sậy” mắt dán vào tập sách. Tên công tử “cây sậy” cũng không để ý đến hành động quái gỡ của Từ Tử Lăng hắn chỉ xoay lưng che lại tầm nhìn của Từ Tử Lăng rồi tiếp tục ngâm cứu tập sách. Từ Tử Lăng nhíu mày bỗng cười hì hì nói : - Huynh đệ, chẵng giấu gì hunh đệ, tại hạ rất là hâm mộ Thần Lô đại hiệp, ta thấy huynh đệ cũng rất hâm mộ, hay là chúng ta tính chuyện làm ăn lớn đi. Tên công tử “ cây sậy” quay sang nhìn Từ Tử Lăng 1 cái hờ hững nói: - Làm ăn gì? Từ Tử Lăng cười ha hả nói: - Thì đánh lô đó, hê hê.. Từ Tử Lăng vừa nói vừa vừa lật tay, trên tay xuất hiện một quyển sách nhàu nát. Công tử “cây sậy” thấy thế trợn mắt trừng trừng nhìn Từ Tử Lăng nghi hoặc lắp bắp hỏi : - Vị… vị.. đại ca này, ngươi làm sao mà lật tay lấy ra được quyển sách này, nguơi… ngươi.. dùng ma thuật à? Từ Tử Lăng cười ha hả nói: - Ngươi bảo ta dùng ma thuật gì? Chưa nghe qua không gian giới chỉ, dùng để chứa đồ sao? Tên công tử “ cây sậy “ giật mình, ngắm nhìn giới chỉ màu trắng trên ngón tay Từ Tử Lăng thốt: - Đây là là.. không gian giới chỉ trong truyền thuyết sao? Trời vị huynh đệ này.. vật như vậy mà huynh cũng có. Từ Tử Lăng cười hắc hắc nói: - Thôi tập trung đại sự nào. Tên công tử cây sậy nhìn lại Từ Tử Lăng, thấy hắn đang cầm quyển sách nhàu nát lắc qua lắc lại trước mặt gã công tử “cây sậy”. chỉ thấy trên bìa sách ghi 4 chữ “Bí Kíp ăn Lô”. Từ Tử Lăng vừa cười hắc hắc vừa nói: - Cả thiên hạ chỉ có mỗi quyễn bí kíp này, là năm đó Thần Lô Đại Hiệp trước khi bán nhà đã tặng lại cho ta ha ha…. Đây là công trình ngâm cứu cả đời của đại hiệp, trong này có đủ mọi phương pháp đánh lô, cộng giải mơ đoán số, bói ngày, nhắn tin lấy cầu số đẹp ..v..v.. ngươi chỉ cần y theo bí kíp này bảo đảm sẽ tới bờ sông Lô bên kia. Công tử “Cây sậy” mắt sáng rực, mặt mày hí hững, trầm trồ vuốt ve quyển bí kíp, yêu thích không muốn rời tay, hắn xuýt xoa nói với Từ Tử Lăng : - Đại huynh, quyển bí kíp này đúng là quốc bảo, có giá trị liên thành, thật không dám tin huynh có đại bí kíp này, ta một đời nghiên cứu Lô học, cũng chưa từng được thấy qua, thậm chí chưa từng được nghe qua, chẵng hay huynh có thể co ta mượn vài ngày để nghiên cứu không? Từ Tử Lăng chép miệng nói: - Ngươi muốn quyển bí kíp này thì ta tặng luôn cho ngươi đấy, cả đời ta đã làm ra đủ thứ chuyện xấu rồi, coi như hôm nay gặp ngươi có duyên, ta phá lệ làm chút chuyện tốt đi, chỉ cần ngươi soạn 1 tin ND gửi tới 1407 ủng hộ 14.000 đ cho chương trình “Tấm Lưới nghĩa tình” giúp đỡ ngư dân Hoàng Sa, Trường Sa thì quyển bí kíp này xem như là của ngươi rồi. Công tử “cây sậy” không nói năng gì, sợ hắn đổi ý, liền rút điện thoại ra bấm lia lịa, lát sau tin nhắn trả về hắn giơ ra trước mặt Từ Tử Lăng nói: - đại ca ta đã thực hiện yêu cầu huynh nói. Huynh không nuốt lời chứ? Từ Tử Lăng gật đầu: - Quyển bí kíp này ngươi giữ lấy đi, ta còn có chút việc phải đi, ngươi cứ việc ngâm cứu… Công tử “cây sậy” thấy Từ Tử Lăng định quay lưng bước đi, liền lật đật giữ tay Từ Tử Lăng nói: - Đại ca, khoan đã, huynh cho ta bí kíp giá trị như vậy, xin huynh hãy đễ lại quý tính đại danh, sau này có dịp nhất định báo đáp, đại ca ta tên là HTA. Từ Tử Lăng nhíu mày hỏi: - Hờ Ta? Tên lạ nhỉ? Nghe như người dân tộc H’ Mông. Ngươi là người dân tộc H’ mông sao? Công tử “cây sậy” lắc đầu nguày nguậy, hướng Từ Tử Lăng giải thích: - Đại ca, không phải, không phải HTA là Hết Tiền ăn! Từ Tử Lăng nghe qua bật cười nói: - Quả nhiên tên đặt như người, nhìn ngươi như thế không phải Hết Tiền ăn thì chẵng còn tên gì hợp hơn, thôi ta có việc quan trọng, ngươi hảy ngâm cứu cho tốt, sau này có duyên sẽ gặp lại thôi. Tên công tử “cây sậy Hết tiền ăn” muốn nói gì đó nữa với Từ Tử Lăng nhưng hắn đã mất dạng, không biết đi đường nào. Đành lắc đầu ngồi xuống dở bí kíp ra đọc. lúc này đồng hồ trên tháp chuông đã chỉ 19h30. ************************ Nhắc lại Từ Tử Lăng sau khi tặng bí kíp cho tên công tử “cây sậy” liền phi thân một mạch chạy thẵng tới Trà đá lâu. Mới tới cửa đã thấy NguoiDien đang sốt ruột đứng chờ. thấy hắn NguoiDien mới thở phào nở nụ cười duyên, vồn vã hỏi thăm hắn: - Tiểu huynh đệ, ngươi biến đi đằng nào làm ta lo lắng nảy giờ, nếu ngươi tới chậm một lúc nữa thì cái mạng già của ta khó giữ rồi. cảm tạ trời phật cuối cùng ngươi cũng tới. hài zzzzzzzzzzz Từ Tử Lăng nghe lão nói chuyện không hiểu đầu đuôi ra sao, cũng cười trừ thanh minh: - Lão huynh ta trên đường có dừng lại mua ít đồ làm quà cho mọi người nên tới muộn, để huynh vất vã rồi, thật đáng tránh, đáng trách… NguoiDien thấy Từ Tử Lăng nói chuyện kiêm tốn, hoà nhã như thế, lão cẩn thận đánh giá lại vị công tử tuấn tú trước mặt, Từ Tử Lăng trông rất anh tuấn tiêu sái, cả người toát lên nét chính nhân quân tử không thể nhầm hàng, thật là khiến cho người càng ngắm càng mê say mà. NguoiDien nhìn Từ Tử Lăng rồi thầm so sánh với bản thân, lão lắc đầu ngậm ngùi thở dài liên tục, trong lòng có chút u oán, chua xót. chỉ biết cười gượng nói: - Tiểu huynh đệ, mời lên lầu dùng trà, ta đã đặc biệt mời 2 vị tài nữ Mắt Biếc và Phong Cầm đến biểu diển góp vui để đón chào tiểu huynh đệ, hôm nay trà đã lâu không tiếp khách chỉ mời mỗi tiễu huynh đệ ngươi thôi, bảo đảm ngươi sẽ ngạc nhiên, he he… mời lên, mời lên… Từ Tử Lăng nghe NguoiDien cười dê quá hắn đâm ra cảnh giác, chả lẽ lão hồ ly này mở kỹ viện sao? Đã thế tính dùng mĩ nhân kế với ta sao? Lão làm vậy thì được cái khỉ gì đâu chứ? chả nhẻ thấy ta anh tuấn phong lưu muốn chuốc rượu say rồi ra tay chiếm đoạt? “ựa” , Từ Tử Lăng càng nghĩ càng thấy ớn, mồ hôi lạnh toán ra như mưa, liếc thấy NguoiDien đang nhìn mình chằm chằm, hắn càng hoảng hồn thêm. NguoiDien thấy hắn đứng như phổng thế nhíu mày gọi: - tiểu huynh đệ, ngươi làm sao vậy? mau lên lầu. Từ Tử Lăng giật mình, lấy tay lau mồ hôi rồi chắp tay hướng NguoiDien cung kính nói: - Lão huynh khách khí rồi, tiểu đệ chỉ hơi đói bụng, chỉ cần huynh cho chut cơm chay là được rồi, đâu giám làm phiên huynh nhọc sức như vậy, tiểu đệ cảm thấy rất áy náy. - Tiểu huynh đệ, chớ khách khí, chớ khách khí.. – NguoiDien vội giải thích - tiểu huynh là bạn của Tapchoi82 lão đệ, thì cứ xem ta như người nhà, hôm nay đệ tới chơi, hãy đễ lão huynh ta tiếp đãi, nếu không anh hùng thiên hạ sẽ cười chê ta mất. tiểu huynh không còn sớm nữa mời .. Nói xong NguoiDien bước lên lầu, Từ Tử Lăng thấy vậy chỉ còn nước lắc đầu im lặng bước theo sau thầm nghĩ “ mẹ nó, lão dám đụng tới ta sao? để xem lão dùng thủ đoạn gì? hừm, dụ dổ, hù doạ, mĩ nhân kế? hê hế…” nghĩ tới đây trong đầu Từ Tử Lăng tràn ngập viễn cảnh tươi sáng, hắn đổi vẽ mặt hí hững cười ha hả xông lên. [B][I]PS: Phù mệt quá, chắc phải dừng vài hôm, mấy hôm nay cuối tháng rồi ta bận….. [/I][/B] [/SIZE] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
NGÔI NHÀ CHUNG
CAFE VnKienThuc
CLB Văn học
Truyền Thuyết Phong Vân
Top