Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
Ứng Nhân Xử Thế
Truyện rất ngắn - Đọc và Suy ngẫm... !
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="bichdao" data-source="post: 94757" data-attributes="member: 310841"><p><strong><span style="color: blue">Vô can.</span></strong></p><p><strong>Quốc lộ về đêm, hắn rải đinh rồi hắn vá bốn xe xẹp. Mưa, hắn bỏ về. Hai xe khác đang tìm nơi vá bỗng "Rầm..... Ree...ét". Một chiếc nữa ngã lăn, bé năm tuổi văng vào bánh xe tải. </strong></p><p><strong>Người nguời rơi nước mắt. Hắn chẳng hay biết. Vô can. </strong></p><p><strong>............................................</strong></p><p><strong></strong></p><p><strong><strong><span style="color: blue">Rau muống.</span></strong></strong></p><p><strong><strong>Ở Mỹ, viết thư về nó cứ bảo: "Mình thèm rau muống luộc chấm mắm nêm quá, ước gì!". Vừa rồi nó về, mình ra chợ mua một mớ rau muống ngon về luộc đãi nó. Nhìn đĩa rau muống nó bĩu môi: "Cậu ăn uống kham khổ thế à?".</strong></strong></p><p><strong><strong>........................................</strong></strong></p><p><strong><strong></strong></strong></p><p><strong><strong><strong><span style="color: blue">Lời nói dối.</span></strong></strong></strong></p><p><strong><strong><strong>Ngày đó nhà nghèo cha mất, mẹ tần tảo nhưng không đủ ăn. Để con có bữa ngon, mẹ gởi con về giỗ họ. Giữa đám cúng đông vui, chẳng ai đoái hoài, con bơ vơ lạc lõng... Về nhà mẹ hỏi con né tránh: "Dạ, vui! Cô bác mừng con...!!!".</strong></strong></strong></p><p><strong><strong><strong>Lớn lên, con đi làm xa, tạm gọi là thành đạt. Ngày giỗ họ con về cùng con trẻ, mọi người vui gặp gỡ, chăm sóc đủ điều, từ miếng ăn, chiếc bánh...</strong></strong></strong></p><p><strong><strong><strong>Về nhà nhìn ảnh mẹ con thấy lòng rưng rưng...</strong></strong></strong></p><p><strong><strong><strong>..........................................</strong></strong></strong></p><p><strong><strong><strong></strong></strong></strong></p><p><strong><strong><strong><strong><span style="color: blue">Mùa thi</span></strong></strong></strong></strong></p><p><strong><strong><strong><strong></strong></strong></strong></strong></p><p><strong><strong><strong><strong>Ngày tôi thi tú tài, ba đạp xe hơn chục cây số, chờ tôi ngoài trường thi cả buổi, cốt để hỏi:</strong></strong></strong></strong></p><p><strong><strong><strong><strong>- Con làm bài tốt không?</strong></strong></strong></strong></p><p><strong><strong><strong><strong>Sợ ba nhọc lòng, tôi nói:</strong></strong></strong></strong></p><p><strong><strong><strong><strong>- Ba chờ ngoài này, có khi con lại lo, không làm bài được.</strong></strong></strong></strong></p><p><strong><strong><strong><strong>Buổi thi cuối, ra cổng không thấy ba, hỏi chú Bảy còi:</strong></strong></strong></strong></p><p><strong><strong><strong><strong>- Ba con có đến không?</strong></strong></strong></strong></p><p><strong><strong><strong><strong>Chú đưa tay chỉ cây bàng phía xa mươi mét bảo:</strong></strong></strong></strong></p><p><strong><strong><strong><strong>- Ổng ở đằng kia, tao biểu đến ổng không chịu.</strong></strong></strong></strong></p><p><strong><strong><strong><strong>================================================</strong></strong></strong></strong></p><p><strong><strong><strong><strong></strong></strong></strong></strong></p><p><strong><strong><strong><strong><strong><span style="color: blue">Xa xứ</span></strong></strong></strong></strong></strong></p><p><strong><strong><strong><strong><strong>Em tôi học đến kiệt sức để có một suất du học.</strong></strong></strong></strong></strong></p><p><strong><strong><strong><strong><strong>Thư đầu viết: "ở đây, đường phố sạch đẹp, văn minh bỏ xa lắc nước mình…"</strong></strong></strong></strong></strong></p><p><strong><strong><strong><strong><strong>Cuối năm viết: "mùa đông bên này tĩnh lặng, tinh khiết như tranh, thích lắm…"</strong></strong></strong></strong></strong></p><p><strong><strong><strong><strong><strong>Mùa đông sau viết: "em thèm một chút nắng ấm quê nhà, muốn được đi giữa phố xá bụi bặm, ồn ào, nhớ chợ bến xôn xao lầy lội… Biết bao lần trên phố, em đuổi theo một người châu Á, để hỏi coi có phải người Việt không…"</strong></strong></strong></strong></strong></p><p><strong><strong><strong><strong><strong>.................................................. ....</strong></strong></strong></strong></strong></p><p><strong><strong><strong><strong><strong></strong></strong></strong></strong></strong></p><p><strong><strong><strong><strong><strong><strong><span style="color: blue">Bàn tay</span></strong></strong></strong></strong></strong></strong></p><p><strong><strong><strong><strong><strong><strong>Hai đứa cùng trọ học xa nhà, thân nhau. Lần vào quán nước, sợ tôi không đủ tiền trả em lòn tay xuống gầm bàn đưa tôi ít tiền. Vô tình đụng tay em... mềm mại. </strong></strong></strong></strong></strong></strong></p><p><strong><strong><strong><strong><strong><strong>Ra trường, hai đứa lấy nhau. Sống chung, em hay than phiền về việc xài phí của tôi. Bận nọ tiền lương vơi quá nửa đem về đưa em... chợt nhận ra tay em có nhiều vết chai. </strong></strong></strong></strong></strong></strong></p><p><strong><strong><strong><strong><strong><strong>Tự trách, mấy lâu mình quá vô tình.</strong></strong></strong></strong></strong></strong></p><p><strong><strong><strong><strong><strong><strong>.................................................. ..</strong></strong></strong></strong></strong></strong></p><p><strong><strong><strong><strong><strong><strong></strong></strong></strong></strong></strong></strong></p><p><strong><strong><strong><strong><strong><strong><em>Học lớp 12, tôi không có thời gian về nhà xin tiền ba như 2 năm trước. Vì thế, tôi viết thư cho ba rồi ba đích thân lên đưa cho tôi. Từ nhà đến chỗ tôi trọ học chừng 15 km. Nhà nghèo không có xe máy, ba phải đi xe đạp. Chiếc xe gầy giống ba…</em></strong></strong></strong></strong></strong></strong></p><p><strong><strong><strong><strong><strong><strong><em>Cuối năm, làm hồ sơ thi đại học, tôi lại nhắn ba. Lần này, sau khi đưa cho tôi một trăm ngàn, ba hỏi:”Có dư đồng nào không con?”. Tôi đáp: “Còn dư bốn ngàn ba ạ”. Ba nói tiếp:”Cho ba bớt hai ngàn, để lát về, xe có hư như lần trước thì có tiền mà sửa”. Ba về, tôi đứng đó, nước mắt rưng rưng…</em></strong></strong></strong></strong></strong></strong></p><p><strong><strong><strong><strong><strong><strong><em>(Nguồn: Internet)</em></strong></strong></strong></strong></strong></strong></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="bichdao, post: 94757, member: 310841"] [B][COLOR=blue]Vô can.[/COLOR] Quốc lộ về đêm, hắn rải đinh rồi hắn vá bốn xe xẹp. Mưa, hắn bỏ về. Hai xe khác đang tìm nơi vá bỗng "Rầm..... Ree...ét". Một chiếc nữa ngã lăn, bé năm tuổi văng vào bánh xe tải. Người nguời rơi nước mắt. Hắn chẳng hay biết. Vô can. ............................................ [B][COLOR=blue]Rau muống.[/COLOR] Ở Mỹ, viết thư về nó cứ bảo: "Mình thèm rau muống luộc chấm mắm nêm quá, ước gì!". Vừa rồi nó về, mình ra chợ mua một mớ rau muống ngon về luộc đãi nó. Nhìn đĩa rau muống nó bĩu môi: "Cậu ăn uống kham khổ thế à?". ........................................ [B][COLOR=blue]Lời nói dối.[/COLOR] Ngày đó nhà nghèo cha mất, mẹ tần tảo nhưng không đủ ăn. Để con có bữa ngon, mẹ gởi con về giỗ họ. Giữa đám cúng đông vui, chẳng ai đoái hoài, con bơ vơ lạc lõng... Về nhà mẹ hỏi con né tránh: "Dạ, vui! Cô bác mừng con...!!!". Lớn lên, con đi làm xa, tạm gọi là thành đạt. Ngày giỗ họ con về cùng con trẻ, mọi người vui gặp gỡ, chăm sóc đủ điều, từ miếng ăn, chiếc bánh... Về nhà nhìn ảnh mẹ con thấy lòng rưng rưng... .......................................... [B][COLOR=blue]Mùa thi[/COLOR] Ngày tôi thi tú tài, ba đạp xe hơn chục cây số, chờ tôi ngoài trường thi cả buổi, cốt để hỏi: - Con làm bài tốt không? Sợ ba nhọc lòng, tôi nói: - Ba chờ ngoài này, có khi con lại lo, không làm bài được. Buổi thi cuối, ra cổng không thấy ba, hỏi chú Bảy còi: - Ba con có đến không? Chú đưa tay chỉ cây bàng phía xa mươi mét bảo: - Ổng ở đằng kia, tao biểu đến ổng không chịu. ================================================ [B][COLOR=blue]Xa xứ[/COLOR] Em tôi học đến kiệt sức để có một suất du học. Thư đầu viết: "ở đây, đường phố sạch đẹp, văn minh bỏ xa lắc nước mình…" Cuối năm viết: "mùa đông bên này tĩnh lặng, tinh khiết như tranh, thích lắm…" Mùa đông sau viết: "em thèm một chút nắng ấm quê nhà, muốn được đi giữa phố xá bụi bặm, ồn ào, nhớ chợ bến xôn xao lầy lội… Biết bao lần trên phố, em đuổi theo một người châu Á, để hỏi coi có phải người Việt không…" .................................................. .... [B][COLOR=blue]Bàn tay[/COLOR] Hai đứa cùng trọ học xa nhà, thân nhau. Lần vào quán nước, sợ tôi không đủ tiền trả em lòn tay xuống gầm bàn đưa tôi ít tiền. Vô tình đụng tay em... mềm mại. Ra trường, hai đứa lấy nhau. Sống chung, em hay than phiền về việc xài phí của tôi. Bận nọ tiền lương vơi quá nửa đem về đưa em... chợt nhận ra tay em có nhiều vết chai. Tự trách, mấy lâu mình quá vô tình. .................................................. .. [I]Học lớp 12, tôi không có thời gian về nhà xin tiền ba như 2 năm trước. Vì thế, tôi viết thư cho ba rồi ba đích thân lên đưa cho tôi. Từ nhà đến chỗ tôi trọ học chừng 15 km. Nhà nghèo không có xe máy, ba phải đi xe đạp. Chiếc xe gầy giống ba… Cuối năm, làm hồ sơ thi đại học, tôi lại nhắn ba. Lần này, sau khi đưa cho tôi một trăm ngàn, ba hỏi:”Có dư đồng nào không con?”. Tôi đáp: “Còn dư bốn ngàn ba ạ”. Ba nói tiếp:”Cho ba bớt hai ngàn, để lát về, xe có hư như lần trước thì có tiền mà sửa”. Ba về, tôi đứng đó, nước mắt rưng rưng… (Nguồn: Internet)[/I][/B][/B][/B][/B][/B][/B] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
Ứng Nhân Xử Thế
Truyện rất ngắn - Đọc và Suy ngẫm... !
Top