Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
SỐNG ĐẸP
Người Thành Công
Truyền Nghề.
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="ButNghien" data-source="post: 15725" data-attributes="member: 18"><p>Có một người cho con đến ở nhà một người bạn thân, để theo học nghề mua bán ngọc thạch. Mong muốn con trai sau này có tay nghề thật giỏi, có thể kiếm được miếng cơm của thiên hạ mà sống.</p><p></p><p>Một năm đã trôi qua, ông ta hỏi con trai, đã được ông thầy chỉ bảo cho ngón nghề gì chưa?. Cậu con trai thành thật kể lại với bố, thầy chỉ sai dọn dẹp quét tước, chưa chỉ bảo hay lên lớp cho tí gì về nghề nghiệp cả. Người bố nghĩ, chắc là người bạn muốn rèn luyện cho con trai mình tính nhẫn nại, chịu thương chịu khó trước đã, nên cũng im lặng không nói gì.</p><p></p><p>Năm thứ hai qua đi, người cha lại hỏi, thì người con vẫn nói như thế, làm cho người bố không thể nhẫn lại được nữa. Ông ta hùng hùng hổ hổ lao đi tìm người bạn, tính làm cho ra lẽ, cho bõ tức.</p><p></p><p>Đã qua hai năm rồi mà sao anh không dạy dỗ cháu tí nào về nghề nghiệp? Suốt ngày chỉ bắt nó làm những việc lặt vặt trong nhà như vậy, thì đến bao giờ mới thành nghề được kia chứ? Người bố nóng nảy trách bạn.</p><p></p><p>Tôi đã dạy nó khá nhiều rồi đấy ! Người bạn cố giảng giải.</p><p></p><p>Vừa lúc, có một khách hàng đến nhờ cửa tiệm giám định thử xem viên ngọc của ông ta là thật hay là giả. Người bạn liền gọi chú bé lại kiểm tra xem ngọc thật hay giả. Chú bé hoảng sợ nói.</p><p></p><p>Bẩm thầy, không được, không được ! Thầy chưa dạy con cách phân biện ngọc thật và ngọc giả, thì làm sao con phân biệt được chứ?</p><p></p><p>Người bạn của bố liền nói.</p><p></p><p>Ngay từ hôm đầu tiên con đến học ở đây, thầy đã đưa cho con một viên ngọc thật, bảo con luôn cầm trên tay mà sờ mó nó để nhận biết cảm giác của nó như thế nào. Nay con cầm viên ngọc kia lên tay sờ mó xem những cảm giác đó có giống nhau không? Nếu chúng có cảm giác giống nhau thì là ngọc thật. Ngược lại sẽ là ngọc giả.</p><p></p><p>Chú bé cũng liều làm thử như ông thầy đã bảo. Khi vừa sờ tay lên viên ngọc, cậu đã phát hiện ra cảm giác ở tay lúc này khác lạ so với cảm giác khi cầm viên ngọc của thầy đưa cho, liền nói.</p><p></p><p>Đây là viên ngọc giả.</p><p></p><p>Người khách thán phục. Nguyên do là ông ta muốn thử tay nghề của ông chủ cửa hàng, nên cố ý mang viên ngọc giả đi nhờ thử chơi. Nay thấy đến chú bé học việc mới hai năm đã giỏi như vậy, thì trình độ của ông thầy chắc chắn không phải nói nữa.</p><p></p><p>Theo VHTT</p></blockquote><p></p>
[QUOTE="ButNghien, post: 15725, member: 18"] Có một người cho con đến ở nhà một người bạn thân, để theo học nghề mua bán ngọc thạch. Mong muốn con trai sau này có tay nghề thật giỏi, có thể kiếm được miếng cơm của thiên hạ mà sống. Một năm đã trôi qua, ông ta hỏi con trai, đã được ông thầy chỉ bảo cho ngón nghề gì chưa?. Cậu con trai thành thật kể lại với bố, thầy chỉ sai dọn dẹp quét tước, chưa chỉ bảo hay lên lớp cho tí gì về nghề nghiệp cả. Người bố nghĩ, chắc là người bạn muốn rèn luyện cho con trai mình tính nhẫn nại, chịu thương chịu khó trước đã, nên cũng im lặng không nói gì. Năm thứ hai qua đi, người cha lại hỏi, thì người con vẫn nói như thế, làm cho người bố không thể nhẫn lại được nữa. Ông ta hùng hùng hổ hổ lao đi tìm người bạn, tính làm cho ra lẽ, cho bõ tức. Đã qua hai năm rồi mà sao anh không dạy dỗ cháu tí nào về nghề nghiệp? Suốt ngày chỉ bắt nó làm những việc lặt vặt trong nhà như vậy, thì đến bao giờ mới thành nghề được kia chứ? Người bố nóng nảy trách bạn. Tôi đã dạy nó khá nhiều rồi đấy ! Người bạn cố giảng giải. Vừa lúc, có một khách hàng đến nhờ cửa tiệm giám định thử xem viên ngọc của ông ta là thật hay là giả. Người bạn liền gọi chú bé lại kiểm tra xem ngọc thật hay giả. Chú bé hoảng sợ nói. Bẩm thầy, không được, không được ! Thầy chưa dạy con cách phân biện ngọc thật và ngọc giả, thì làm sao con phân biệt được chứ? Người bạn của bố liền nói. Ngay từ hôm đầu tiên con đến học ở đây, thầy đã đưa cho con một viên ngọc thật, bảo con luôn cầm trên tay mà sờ mó nó để nhận biết cảm giác của nó như thế nào. Nay con cầm viên ngọc kia lên tay sờ mó xem những cảm giác đó có giống nhau không? Nếu chúng có cảm giác giống nhau thì là ngọc thật. Ngược lại sẽ là ngọc giả. Chú bé cũng liều làm thử như ông thầy đã bảo. Khi vừa sờ tay lên viên ngọc, cậu đã phát hiện ra cảm giác ở tay lúc này khác lạ so với cảm giác khi cầm viên ngọc của thầy đưa cho, liền nói. Đây là viên ngọc giả. Người khách thán phục. Nguyên do là ông ta muốn thử tay nghề của ông chủ cửa hàng, nên cố ý mang viên ngọc giả đi nhờ thử chơi. Nay thấy đến chú bé học việc mới hai năm đã giỏi như vậy, thì trình độ của ông thầy chắc chắn không phải nói nữa. Theo VHTT [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
SỐNG ĐẸP
Người Thành Công
Truyền Nghề.
Top