Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
CẢM XÚC
Truyện ngắn Lọ lem thời hiện đại.....
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Aquarius" data-source="post: 89690" data-attributes="member: 124704"><p><strong><span style="color: darkgreen">Còn về nó, khi vừa trống thì điện thoại nó lập tức reo lên, con Chi gọi chứ ai, nhỏ gọi để nói cho nó danh sách đồ ăn nó phải mua cho nhỏ (nó là osin mà), nó nhanh chóng ghi chép lại, rồi đến lượt con Trân nữa, nhỏ cũng đưa cho nó một miếng giấy ghi đủ thứ đồ ăn, nhận lấy tờ giấy là nó phóng thẳng xuống canteen với tốc độ chóng mặt........nó chen lấn đến hụt hơi mới mua được hết những thứ cần mua, với hai cái túi to đùng ngã nghửa nó lại chen ra khỏi cái đám đông đang cố sức mua hàng, mãi sau mới thoát ra được, nó vất vả lết từng bước lên từng bậc thang, tự nhiên nó tuột tay một cái túi rơi khỏi tay nó, nó chưa kịp phản ứng thì một cô gái đã đỡ lấy chiếc túi đó mỉm cười với nó nhẹ nhàng nói:</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen"></span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"tao giúp mày nhé????"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">".............."_ nó bất ngờ nhìn cô bạn chưa kịp nói gì cả....</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"lên lớp 11A2 phải không????"_ cô bạn đó lại tiếp tục nói: "để tao cầm giúp cái túi này cho!!!! sao mày cực thế hả????"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"cảm.....cảm ơn!!!!!"_ nó vội vàng giật lấy cái túi từ tay cô bạn đó ấp úng nói: "tôi tự đi được rồi!!!!! không phiền bạn đâu!!!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen"></span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">nói rồi nó đi một mạch để lại cô bạn đó đứng với ánh mắt buồn và thương cho nó. nó cố gắng đi thật nhanh để thoát khỏi cái ánh nhìn đó, khuôn mặt nó bây giờ rất đau khổ, nó không thể khóc nhưng cũng không thể kiềm chế tâm trạng đau đớn của mình, nó chỉ có thể chạy thật nhanh, chạy thật xa khỏi cô bạn đó, cô bạn thân của nó.............</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen"></span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">.........ở canteen trường SW.......</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen"></span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"em đi đâu mà giờ mới thấy????"_ Tuấn hỏi cô bạn ngồi cùng bàn với hắn khi cô vừa mới ngồi xuống...</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"đi giúp con nhỏ đó chứ đi đâu!!!!!"_ cô bạn đó thở dài nói.....</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"thôi giới thiệu với mày!!!!!!"_ Tuấn vỗ vai hắn nói: "đây là Trần Bảo Hân bạn gái tao!!!! ngồi cùng bàn với mày đấy!!!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"ờ biết rồi!!!!!"_ hắn nhìn Hân trả lời: "chính cô ấy bảo tao xuống đây mà!!!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"ờ thì tao cứ giới thiệu thế!!!!!"_ Tuấn cười trừ nói: "đằng nào thì mày cũng phải gặp cô ấy dài dài!!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"thôi vào thẳng vấn đề nhé!!!!"_ Hân nhìn hai hắn và nói: "cậu thật sự quan tâm tới Hương chứ??????"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"cũng không chắc lắm!!!!"_ hắn gãi đầu trả lời: "chỉ là muốn tìm hiểu về cô ấy thôi!!!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"cậu ấy mới gặp Hương sáng nay thôi!!!!!!"_ Tuấn chen vào nói: "em hỏi vậy nó làm sao trả lời!!!!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"vì em thấy Prince lần đầu tiên quan tâm tới một người con gái trong lớp mà lại là nó nên mới hỏi thế!!!!!"_ Hân nhìn Tuấn nói: "hai năm học cùng đâu thấy cậu ấy nhìn nó như vậy đâu!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"mày nhìn Hương à????"_ Tuân quay sang hắn hỏi.....</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"ừ thì.........."_ hắn ấp úng......lần đầu tiên Prince của trường bị lúng túng không biết trả lời thế nào.........</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"thôi!!!!!"_ Hân bật cười nói: "nếu muốn biết về Hương thì để tôi kể cho!!!!! chuyện này đến anh Tuấn cũng chỉ biết sơ sơ!!!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"vậy sao????"_ hắn ngạc nhiên nhìn Hân rồi nhìn Tuấn.....</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"chuyện này nó lằng nhằng phức tạp nên tao cũng chẳng hỏi nhiều làm gì!!!!!"_ Tuấn nhún vai nói: "vì mày mà tao năn nỉ mãi Hân mới đồng ý nói đấy!!!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"cậu thấy hôm nay Hương bị đối xử ra sao rồi đấy!!!!!"_ Hân bắt đầu nói: "cái cô gái tát nó là em gái nó đấy!!!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"em.........em gái á????"_ hắn bất ngờ hỏi lại: "nhưng sao?????"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"nhỏ đó là con gái cả của mẹ kế nó tên là Trân!!!!!"_ Hân bình tĩnh nói tiếp: "còn một đứa nữa kém nó một tuổi tên là Chi học lớp 11A2!!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"mẹ kế à????"_ hắn đăm chiêu suy nghĩ........</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"ừ!!!!!"_ Hân cười chua chát kể tiếp: "gia đình Hương giàu lắm, không thua gì hai người đâu!!!!! nhưng Hương không biết mẹ nó là ai nghe nói khi sinh nó thì mất luôn, lên 7 thì bố nó đi bước nữa, nó có mẹ kế và thêm hai đứa em gái!!!!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"vậy sao????"_ Tuấn lên tiếng nói: "nhưng tại sao Prince bảo Hương có biệt danh là Cinderella?????"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"cái đó là do nhỏ Trân gọi nó như thế!!!!!"_ Hân bật cười nói: "chứ biệt danh của nó là cún bông cơ!!!! dễ thương lắm!!!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"tại sao lại gọi cô ấy như thế????"_ Hắn thắc mắc.....</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"để tôi kể tiếp!!!!!"_ Hân nghiêm túc nói: "sau khi bố nó lấy mẹ kế được 2 năm thì bố nó qua đời, mọi tài sản trong nhà đều thuộc về tay mẹ kế nó!!!!! từ đó đến nay nó thành một con osin không công cho ba mẹ con bà ta!!!!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"giống Cinderella trong cổ tích nhỉ????"_ Tuấn thấy bạn gái mình có vẻ buồn buồn nên tính đùa cho vui lên: "vậy chắc chắn sẽ có một hoàng tử đến giúp cô ấy rồi!!!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"nếu có thì nó đã không như thế này!!!!!!!"_ Hân nói với giọng căm tức: "Hương nó không còn tin vào cái điều kì diệu trong cổ tích đâu!!!!!!! chỉ vì cái thằng bạn trai nhẫn tâm vô tình của nó vì tiền của con Trân mà lạnh lùng bỏ rơi nó!!!!!! nó đã tin tưởng rồi thất vọng, nó bây giờ không còn niềm tin vào bất cứ điều gì nữa rồi!!!!!!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"bình tĩnh nào!!!!!"_ Tuấn ngồi gần Hân rồi vòng tay qua vai cô vỗ vai nhẹ nhàng an ủi: "em không nên mất kiểm soát mình như thế!!!!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"em xin lỗi!!!!"_ Hân bình tĩnh lại cười nói: "tại em không chịu được khi cứ nhắc lại những chuyện này!!!!!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"tại sao cậu biết những chuyện này?????"_ hắn trầm tư hỏi Hân: "tôi thấy cậu đâu thân thiết gì với Hương??????"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"tôi là bạn thân của nó nhưng là cách đây 3 năm rồi!!!!!!"_ Hân cười chua chát nói: "chính tôi đã hiểu lầm rồi mắng nhiếc nó!!!!! tôi đã nói không muốn là bạn với nó nữa!!!!!! chỉ vì tôi tưởng nó đã nói những chuyện chỉ riêng tôi và nó biết cho con Trân mà.............."</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen"></span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">..............im lặng..............</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen"></span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">Tuấn và hắn không nói lời nào chỉ ngồi lắng nghe, Hân thì giọng nói nghẹn đi nhưng cô không khóc vì cô biết rằng có khóc cũng chẳng làm gì được cho nó, cô tiếp tục kể:</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen"></span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"kể từ đó tôi và nó không ai nói chuyện với ai câu nào!!!!! nó thường lẩn tránh tôi.........không dám đối mặt với tôi!!!!!! ban đầu tôi tưởng nó xấu hổ vì đã làm những chuyện không nên làm nhưng tôi đã lầm..........nó làm thế là để bảo vệ tôi......bảo vệ con bạn đã hắt hủi nó khi nó cần tôi nhất!!!!!!!!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"bảo vệ????"_ Tuấn hỏi....</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"đúng!!!! bảo vệ!!!!"_ Hật gật đầu kể tiếp: "mãi sau đó em biết nó bị con Trân đe dọa nếu làm còn bạn với em thì nhỏ sẽ làm cho gia đình em phải sạt nghiệp, làm cho em thân tàn ma dại!!!!! vì biết con Trân nói là làm nên lúc đó nó không còn cách nào khác đành phải làm cho em ghét nó, làm cho em không muốn làm bạn với nó!!!!!! và nó đã làm được rồi đấy!!!!!!! em với nó giờ như người xa lạ vậy!!!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"cái gì cơ?????"_ Tuấn tức giận đứng dậy hét lên..........</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen"></span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">có khá nhiều người ở canteen nên khi Tuấn hét ai cũng quay lại nhìn, có điều Hân lừ mắt một cái là chẳng ai còn dám nhiều chuyện nữa. vì Hân giờ là chị hai của cái trường này, được Tuấn giao nhiệm vụ gạt hết lũ con gái xung quanh hắn...........</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen"></span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"anh bình tĩnh!!!!!!"_ Hân kéo tay Tuấn ngồi xuống nói: "em còn không kích động mà anh làm gì hét tướng lên vậy???????"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"biết mình hiểu lầm rồi sao cậu không làm bạn trở lại với cô ấy????"_ Hắn suy nghĩ một lúc rồi hỏi Hân......</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"hỏi hay lắm!!!!!"_ Hân bật cười nhìn hắn nói: "cậu có biết rằng khi lên cấp III đến lúc nghe tên nó khi cô giáo gọi lên bảng thì tôi mới nhận ra nó là con bạn thân mình không?????"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"tại sao????"_ cả hai anh chàng đồng thanh hỏi.</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"nó thay đổi nhiều đến nỗi tôi không còn nhận ra con bạn từ nhỏ của mình nữa!!!!!!"_ Hân khuôn mặt tối lại nói: "nó ít nói, lạnh lùng, xấu xí, bất cần, cam chịu!!!!! chẳng còn một nét nào của cô bạn hay cười, mít ướt và mơ mộng của tôi nữa!!!!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"chẳng lẽ vì thay đổi mà cậu không làm bạn............."_ hắn ngay lập tức hỏi, nhưng chưa hết câu thì Hân đã nói chen vào.........</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"cậu lầm!!!!!!"_ Hân tiếp tục: "tôi thậm chí đã lôi nó ra khỏi lớp hỏi tại sao lại thay đổi đến như thế, nhưng nó chỉ im lặng nhìn tôi chẳng nói một câu nào cả sau đó gạt tay tôi ra và bỏ đi......trong im lặng!!!!! khi tôi tìm được lý do thì nó lại tránh mặt tôi, xây lên giữa nó và tôi một bức tường ngăn kiên cố, dù tôi có giúp đỡ thế nào nó cũng không chấp nhận!!!! nó dường như trở thành một con người hoàn toàn khác, một con người mà tôi không biết từ trước tới nay!!!!! tôi đã không thể bước vào thế giới của nó được nữa!!!!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"đây là lý do tại sao cậu cảm ơn tôi?????"_ Hắn nhìn Hân hỏi.....</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"có lẽ!!!!"_ Hân cười nói: "lúc đó dù cậu không đứng lên thì tôi cũng đứng lên nói như vậy!!! nhưng nó chắc chắn sẽ chấp nhận bị điểm O còn hơn!!!!! nó sẽ làm vậy vì không muốn tôi gặp rắc rối!!!!!!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"em nghĩ mình sẽ là gánh nặng của cô ấy nên không gần gũi nói chuyện mà chỉ có thể che chở từ xa?????"_ Tuấn nhìn thẳng vào mắt Hân hỏi.</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">".............."_ Hân nhìn Tuấn rồi bật cười nói: "em thì làm được gì cho nó ngoài mang lại những rắc rối chứ???? nếu em che chở được cho nó thì nó đã không trở thành một con người như thế này!!!!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"tại sao cậu lại kể hết những chuyện này cho chúng tôi nghe??????"_ Hắn nhìn Hân hỏi.....</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"tôi cũng chẳng biết tại sao!!!!!!"_ Hân cười lắc đầu nói: "có lẽ vì cậu được gọi là Prince chăng????"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"cậu hy vọng tôi sẽ trở thành một Prince của cô ấy sao?????"_ Hắn bật cười khi nghe câu trả lời của Hân........hắn không có ý mỉa mai hay gì đâu, chỉ là buột miệng mà nói vậy......</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"nếu như vậy thì tốt!!!!!!"_ Hân cười nhìn hắn rồi lắc đầu thở dài nói: "nhưng điều kì diệu trong cổ tích sẽ chẳng xuất hiện đâu!!!!!! nó bây giờ không còn mơ mộng mình là một Cinderella giống trong những câu truyện bố nó kể nữa!!!!! nó không thể chấp nhận bất kì một tình cảm nào nữa rồi!!!!!!! kể cả tình yêu hay tình bạn!!!!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"tại sao em lại nói như vậy????"_ Tuấn gõ đầu Hân nói: "chẳng lẽ em không muốn cô ấy có một người bên cạnh bảo vệ????"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"em không cần người bảo vệ hay che chở cho nó!!!!!"_ Hân thở dài nói: "em chỉ cần một người có thể mang nụ cười trở về trên khuôn mặt nó là được rồi!!!!! chỉ cần nó biết khóc biết cười là em có thể yên tâm!!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"à mà vừa rồi em bảo đi giúp nhỏ đó là giúp Hương à????"_ Tuấn sực nhớ ra liền hỏi Hân.</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"vâng!!!!"_ Hân gật đầu cái rụp trả lời...</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"giúp gì vậy????"_ hắn tò mò hỏi...</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"thì công việc hàng ngày của nó!!!!"_ Hân nói nhẹ tênh: "mua đồ ăn cho hai nhỏ em ghẻ của nó!!!!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"lại còn thế nữa???"_ Tuấn nhăn mặt nhìn Hân nói....</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"ừ thì em đã nói nó trở thành osin không công mà!!!!!!"_ Hân thở dài nói: "chiều nó phải làm một nhân viên phục vụ cho chính cửa hàng nhà nó!!!!!!! may mà ở đấy nó còn có lương đấy!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"....................."_ hắn ngồi yên lặng suy nghĩ không hỏi thêm câu nào nữa..........giờ thì mọi thắc mắc của hắn về nó đã được trả lời.........</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen"></span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">Nhưng sao tâm trạng hắn lại khó chịu thế này, cảm giác khó chịu này là sao???? sao trong hắn có nhiều câu hỏi thế này????? sao trong đầu hắn toàn hình ảnh của nó????? sao nó lại sống một cuộc sống như thế chứ??? sao lại chịu khổ một mình như thế chứ???? sao hắn không biết đến sự tồn tại của nó sớm hơn chứ???? sao hắn...vv....vv...vv......hàng ngàn câu hỏi tại sao vang lên trong đầu hắn........hắn rối bời, hắn không hiểu nổi mình, hắn như bị những mũi dao đâm thẳng vào tim............rồi hắn nhận ra, hình như hắn yêu nó rồi, yêu nó từ ánh mắt đầu tiên, càng thương nó hơn khi nghe về cuộc đời nó, hắn muốn che chở cho nó, muốn nó cười với hắn, muốn nó dựa vào vai hắn khi nó khóc, hắn muốn nhìn thấy nó, ngay bây giờ.............</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen"></span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"tao đi trước đây!!!!!"_ hắn đứng phắt dậy đẩy vai Tuấn nói gọn một câu rồi chạy biến đi luôn....</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"ơ này!!!!!"_ Tuấn ú a ú ớ nhìn theo bóng thằng bạn thân...........</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"kệ cậu ấy đi anh!!!!!"_ Hân mỉm cười nhìn theo cái bóng cao cao của hắn và nói: "có lẽ Prince đã tìm được một Cinderella cho riêng mình rồi!!!!!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"em nghĩ vậy thật à????"_ Tuấn nhìn Hân ngạc nhiên hỏi......</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"chỉ sợ Prince của chúng ta phải chịu những đau khổ do chính Cinderella đem đến!!!!!"_ Hân thở dài nhìn Tuấn nói: "mong rằng cậu ấy có thể kiên trì!!!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"cô gái đó có thể đem lại cho Minh một tình yêu trọn vẹn hay không????"_ Tuấn nhìn Hân mà nói.</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"em không chắc điều đó đâu!!!!"_ Hân mỉm cười nói: "nếu cả hai có thể thay đổi được nhau thì chắc chắn sẽ hạnh phúc thôi!!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen"></span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">về hắn, hắn chỉ biết chạy đi tìm nó, nhưng hắn có biết nó đang ở đâu đâu, hắn quanh quẩn đi khắp trường, lên lớp tìm nhưng không thấy, qua lớp 11A2 cũng không có luôn..........hắn hoảng, hắn muốn gặp nó ngay lập tức nhưng tìm mãi chẳng thấy nó đâu cả, hắn không dám hỏi ai vì sợ nó gặp rắc rối về sau.......nhưng....nhưng............ôi hắn không biết phải làm sao nữa, đứng giữa khuôn viên trường hắn vò đầu bứt tai..........</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen"></span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"cậu làm gì ở đây????"_ tiếng của nó làm hắn giật mình quay lại....</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen"></span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">nó đang cầm một cái ống nước và đang tưới cây, hắn ngẩn ra nhìn nó, nó cũng nhìn hắn thắc mắc:</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen"></span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"sao thế???? mặt tôi có dính gì à?????"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"à không!!!!!"_ hắn giật mình tỉnh hẳn rồi ấp úng hỏi: "cậu.....cậu đang làm gì thế?????"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"tưới cây!!!!"_ nó phun mạnh làn nước vào bụi cây và nói: "còn cậu không dưng chạy ra đây làm gì?????"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"tìm cậu!!!!!"_ hắn buột miệng nói.....</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"hở????"_ nó ngạc nhiên nhìn hắn hỏi: "tìm tôi á???? làm gì????" <kon này hay thật, nói chuyện với Prince của trường mà cứ như muốn đuổi người ta đi đi ấy></span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"à không phải!!!!!"_ hắn lúng túng nói: "thấy....thấy cậu tưới cây nên chạy lại hỏi thôi!!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"à tôi giúp bác làm vườn!!!!!"_ nó đặt chiếc vòi phun xuống nói: "đi đổ rác xong chán quá nên tưới cây giùm bác ấy!!!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"oh!!!!"_ hắn ngạc nhiên........</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen"></span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">nó thì chạy đi vặn vòi nước vào và úp một vốc nước lên mặt cho mát, hắn tiến lại gần và nói:</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"Cinderella này!!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"gì????"_ nó hỏi mà không thèm quay lại nhìn hắn......</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"để tớ làm Prince của cậu nhé!!!!!"_ hắn nói một cách rất trôi chảy..........nhưng thật ra hắn đang rất lo lắng và hồi hộp.......</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen"></span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">nó đang vốc nước lên mặt thì ngạc nhiên quá, nước đổ xuống hết.........nó lắc đầu, hai tay chống vào thành bể nước, nó nói với cái giọng lạnh như băng chứ không bình thường như trước nữa:</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"đừng đùa như thế!!!! không hay đâu!!!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"sao????"_ hắn ngạc nhiên hỏi lại nó........hắn đang hồi hộp chờ đợi câu trả lời của nó thế mà nó lại nói với hắn bằng cái giọng lạnh lùng như vậy, hắn thật sự cảm thấy hụt hẫng........</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"tôi nói là đừng có đùa như thế!!!!!!"_ nó quay lại nhìn hắn bằng ánh mắt lạnh lùng, nó nói: "không hay chút nào đâu!!!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"tôi đâu có đùa!!!!!!"_ hắn trả lời......rõ ràng hắn đang nghiêm túc mà, sao nó lại nói là đùa chứ??????....</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"tôi còn nghĩ cậu có vẻ là người tốt!!!!!"_ nó nhếch mép cười hắn và nói: "nhưng giờ khác rồi!!!! cậu chẳng khác gì những ngươi đó!!!!! trêu chọc tôi thì hay lắm sao????"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"sao cậu lại nói như vậy chứ????? tôi có trêu chọc gì cậu đâu!!!!!!"_ hắn khó chịu hỏi lại........sao nó lại nghĩ xấu về hắn như vậy chứ???? hắn đâu có làm gì trêu chọc nó đâu chứ????......</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"đủ rồi!!!!!"_ nó gắt lên: "đừng bao giờ nói chuyện với tôi nữa!!!!! tôi không muốn gặp phiền phức!!!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"cậu.........."_ hắn bất ngờ........quả thực rất bất ngờ.......chưa bao giờ hắn gặp một cô gái như nó, chưa bao giờ yêu một cô gái như nó chỉ ngay lần đầu gặp, chưa bao giờ nói yêu ai như với nó, vậy mà nó lạnh lùng hất tình cảm của hắn đi!!!! hất một cách phũ phàng!!!!!!..........</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen"></span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">nó nhìn vẻ mặt bất ngờ của hắn, nó cảm thấy hơi có lỗi vì hắn đã từng giúp nó, nhưng dù tính cảm hắn nói là thật hay là giả thì suy cho cùng nó cũng không thể chấp nhận được, trái tim nó giờ đóng băng rồi, không một thứ tình cảm nào có thể làm tan chảy khối băng đó được, vì thế mà nó vô tình, nó tàn nhẫn nói với hắn một câu:</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"cậu giúp tôi một lần tôi chắc chắn sẽ trả ơn cậu!!!!! còn những chuyện khác làm ơn đừng nhắc đến!!!!! đừng để tôi coi khinh cậu!!!!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen"></span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">nói xong nó bỏ đi để lại hắn đứng đó một mình, thẫn thờ, đau khổ..........hắn bàng hoàng trước câu nói vô tình của nó, hắn không tin vào tai mình nữa, trả ơn ư??? hắn đâu cần nó trả ơn, hắn giúp nó vì hắn muốn thế chứ đâu cần nó trả ơn, những chuyện khác đừng nhắc đến ư???? hắn yêu nó thật lòng mà nó cấm hắn không được nói ra ư, nó độc ác thế sao???? chỉ vì nói ra tình cảm của mình mà hắn bị nó coi khinh sao???? hắn shock, thực sự shock..........</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen"></span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">..........hắn thẫn thờ đi như một người mất hồn.........</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen"></span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">trong lúc đó Tuấn và Hẫn vẫn ngồi ở canteen nói chuyện với nhau.........bỗng nhiên điện thoại của Tuấn rung lên có tin nhắn..........nội dung như sau:</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen"></span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen"><"Ze bị cắn trộm!!!! 10h tập trung các deity tại quảng trường của Hell!!!! Hades cần phổ biến những chuyện quan trọng!!!!!"></span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen"></span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"chà!!!!!"_ Tuấn đọc xong tín nhắn rồi buột miệng nói: "có chuyện rồi!!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"chuyện gì vậy anh????"_ Hân tò mò hỏi...</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"em nhớ hội Hell mà anh hay nhắc không????"_Tuấn nhìn Hân hỏi....</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"nhớ!!!!"_ Hân gật đầu nói: "anh bảo hôm nào cho em tới tham gia với mà chẳng thấy gì cả!!!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"một trong 12 người đứng đầu Hell là Ze vừa mới gặp chuyện!!!!!"_ Tuấn nói: "hôm nay bọn anh sẽ phải họp lại nên không đi chơi với em được!!!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"cho em đi với!!!!!"_ Hân níu tay Tuấn năn nỉ....</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"không được!!!!"_ Tuấn xoa đầu Hân nói: "Hades chỉ tập trung 12 người đứng đầu thôi!!!! không được có người mới!!!!! cậu ấy mà nổi giận thì anh khó sống!!!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"à mà Hades gì gì đó là con trai ạ?????? có đẹp trai không????"_ Hân tò mò hỏi......</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"là con gái!!!!!"_ Tuấn trả lời nhẹ tênh..</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"hả?????"_ Hân ngạc nhiên nhìn Tuân hỏi lại: "là con gái á????"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"ừ!!!!"_ Tuấn bắt đầu kể: "nhưng Hades luôn ăn mặc theo kiểu tomboy!!!! tóc tuy dài nhưng bọn anh chẳng thấy tý gì gọi là nữ tính và cũng không thấy giống con gái luôn!!!!! ở nó có cái gì đó giống như vị thần Hades thật sự!!!! lạnh lùng, tàn nhẫn, vô tình!!!!!! trong Hell chẳng ai xem nó là con gái hết!!!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"vậy sao????"_ Hân thắc mắc: "nhưng một cô gái thì làm sao có thể đứng đầu cả hội Hell lớn mạnh như vậy?????"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"em không biết thôi!!!!"_ Tuấn nói tiếp: "Hades là người đầu tiên lập ra hội Hell!!!! Ze là người đầu tiên gia nhập và sau đó là bọn anh!!!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"vậy à????"_ Hân gãi đầu nói.........cô không hiểu mấy về những gì Tuấn nói..........</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen"></span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">rồi thì trống vào học, Hân và Tuấn chia tay nhau mỗi người về một lớp.................đang đi thì Hân nhìn thấy hắn, hắn đang ngồi thẫn thờ ở một chiếc ghế đá, khuôn mặt hắn thật sự không có chút cảm xúc nào..........biết là có chuyện nên Hân tiến đến gần vỗ vai hắn hỏi:</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"có chuyện gì mà ngồi đây thế Prince?????"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"cậu là?????"_ hắn quay nhìn Hân hỏi...</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"Hân bạn gái của Tuấn bạn cậu!!!!!"_ Hân biết cái tật quên tên con gái của hắn nên không chấp liền hỏi ngay: "có chuyện gì thế???"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"ờ tớ thất tình!!!!!"_ hắn thở dài nói.....</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"sax!!!!"_ Hân xém té khỏi ghế khi nghe hắn nói thế, cô bình tĩnh hỏi: "cậu nói rồi à???? nó bảo sao????"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"bảo là tớ trêu chọc cô ấy!!!! tớ giống như những người khác đều khinh rẻ cô ấy!!!!!"_ hắn thẫn thờ nói: "còn bảo là đừng nói những điều khiến cho cô ấy khinh tớ!!!!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"hahahahahaha!!!!!"_ Hân cười to khi nghe hắn nói thế...........cô thật sự rất rất buồn cười, cô không nghĩ rằng hắn lại như vậy khi nó mới nói có bằng ấy........thật sự hắn yêu nó thật rồi...... trong khi hắn chưa biết nó là con người như thế nào...........</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"sao cậu cười?????"_ hắn nhìn Hân khó hiểu......có chút tức giận.......<không tức mới lạ, con này nó cười trên nỗi đau của người khác như thế còn gì????></span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"mới có vậy mà cậu bảo là thất tình sao?????"_ Hân vỗ vai hắn bồm bộp nói: "nếu thế thì cậu không thể làm bạn trai nó được đâu!!!!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"sao chứ????"_ hắn tức thật rồi, gắt lên luôn.......</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"này nhé!!!!!"_ Hân ngồi xuống chỉ cho hắn: "cậu là Prince của trường còn nó thì chẳng là gì!!!!!! thậm chí nó còn xấu xí và khó ưa nữa!!!!! rồi tự nhiên cậu nói với nó là thích nó, yêu nó, nó phản ứng như thế là bình thường!!!! chưa kể hoàn cảnh của nó đặc biệt nên chắc chắn nó nghĩ cậu trêu chọc là phải!!!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"vậy sao?????"_ hắn ngơ người nhìn Hân hỏi lại........</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"chẳng phải tớ đã nói với cậu rồi còn gì!!!!!!"_ Hân cười nói: "nó không tin vào ai hết!!!! không còn một chút tình cảm nào hết!!!!! trái tim nó bị tổn thương rồi nên khó có thể chấp nhận tình cảm của một người mà nó mới biết là tồn tại trong lớp!!!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"nói cũng phải!!!!!"_ hắn có vẻ tươi tỉnh hơn gãi đầu nói.......</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"nếu cậu yêu nó thật thì cậu còn phải nghe nhiều câu cay độc hơn nhiều!!!!!"_ Hân vỗ vai hắn nói: "quan trọng là cậu phải kiên trì cơ!!!!! suốt 7 năm qua nó hiểu thế nào là xã hội nên cậu không kiên trì thì không thể làm tan trái tim đóng băng của nó đâu!!!!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"................."_ hắn yên lặng suy nghĩ..........</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"hiểu rồi thì lên lớp học!!!!!!"_ Hân kéo tay hắn lên rồi cười nói: "rồi tớ sẽ kể thêm cho cậu về tính cách trước đây của nó!!!!!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"ờ!!!!!"_ hắn cũng đứng dậy rồi cùng Hân trở về lớp của mình.......</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen"></span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">Hân với hắn cùng về lớp, Hân lên tiếng xin vào lớp còn hắn thì quan sát nhìn nó, nghe tiếng của Hân hình như nó giật mình quay qua nhìn, nó nhìn Hân chứ không phải nhìn hắn, hắn biết điều đó vì khi Hân quay nhìn thì nó vội vàng quay mặt ra chỗ khác tránh ánh mắt của cô bạn. rồi hắn cùng trở về chỗ của mình, Hân ngồi xuống khuôn mặt có vẻ buồn, cô còn thở dài nữa.</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen"></span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"cô ấy vẫn muốn làm bạn với cậu!!!!!"_ hắn nói vào tai Hân làm cô bật cười.</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"chỉ là muốn thôi!!!!!"_ Hân lấy sách vở ra và thì thầm nói chuyện với hắn: "quan trọng là do nó nghĩ nhiều nên không thể phá bỏ bức tường ngăn cách giữa tớ và nó!!!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"cậu phải làm cho cô ấy tự phá bỏ bức tường chứ!!!!!"_ hắn đẩy vai Hân nói.</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"làm suốt 3 năm nay rồi ông ạ!!!!!!"_ Hân giả vờ viết viết bài nói với hắn: "tưởng tôi đây ngồi không bên cạnh nó suốt à???? ai như ông chứ, đến hôm nay mới biết nó học cùng lớp!!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"thôi thôi!!!!"_ hắn đầu hàng: "học đi!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen"></span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">rồi thì hai tiết học cuối cùng cũng kết thúc, mọi người ồ ạt ra về, hắn cũng định đứng dậy về thì bị Hân kéo lại ngồi xuống ghế, hắn thấy lạ liền hỏi:</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"sao thế??? không về à????"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"muốn biết cuộc sống của nó không????"_ Hân chỉ về phía nó và nói: "cùng tớ theo dõi hai ngày là biết ngay!!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"sao cô ấy chưa về????"_ hắn thấy nó vẫn ngồi yên chỗ cũ nên thắc mắc....</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"chắc không được rồi!!!!"_ Hân nhìn ra đằng sau hắn và phán......</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"hả????"_ hắn cũng nhìn lại phía sau.......tá hỏa.......một lũ con gái đang đứng chờ hắn.</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"ai bảo đẹp trai cho lắm vào giờ khổ chưa?????"_ Hân chọc hắn.......</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"có muốn vậy đâu!!!!!"_ Hắn nhăn nhó nhìn Hân nói: "trời sinh vậy thì biết làm sao????"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"thôi đi về!!!!"_ Hân đứng dậy chán nản nói: "đi cùng tớ đảm bảo không con nào dám ho he bên cạnh đâu!!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"ghê vậy????"_ hắn lè lưỡi nhìn Hân bái phục........chị hai mà lại........</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen"></span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">Hân đi đằng trước còn hắn đi đằng sau, đang đi tự nhiên hắn bị kéo lại phía sau, quay lại thì ra là cô em của nó, hắn quên tên rồi..........Hân thấy thế cũng dừng lại xem con Trân định giở trò gì.......</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen"></span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"tớ nói chuyện với Prince chút được không????"_ con Trân làm vẻ dễ thương nói với hắn...</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"nói chuyện????"_ hắn hơi bất ngờ nhưng với bản tính hoàng tử của mình, hắn không từ chối mà nói: "được thôi!!!! có gì bạn nói luôn ở đây đi vì mình có hẹn với bạn Hân rồi!!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"với Hân ư???"_ con Trân ngạc nhiên lắm nhìn Hân đăm đăm....</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen"></span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">Hân cười nhún vai nói:</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"cậu cứ nói đi!!!!! Hân cũng không ngại đợi Prince đâu!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"thôi để hôm khác cũng được!!!!!"_ con Trân có vẻ tức tối lắm nhưng vẫn ngọt ngào nói với hắn: "nếu Prince đã có hẹn rồi thì thôi vậy!!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"ồ nếu không có gì thì bọn tớ đi trước!!!!!"_ hắn nghe thế mừng rơn nói luôn: "đi thôi Hân!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"ừ!!!!"_ Hân cười trả lời rồi quay ngoắt ra cửa.</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen"></span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">hắn thì đi đằng sau, Hân thấy lũ con gái cứ bâu chặt vào cửa ngóng hắn thì bực mình quát ầm lên khiến cho cả nó, Trân, hắn cùng mấy đứa trong lớp giật bắn cả người:</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"BỌN NÀY!!!! ĐỨNG ĐÂY LÀM GÌ HẢ????? CÚT HẾT"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen"></span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">vừa dứt câu thì đám con gái chạy tán loạn, Hân nhếch mép cười liếc nhìn con Trân một cái rồi đi thẳng, hắn thì tự nhiên tủm tỉm cười rồi cũng đi theo Hân. </span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen"></span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">sau khi hai người đó đi khỏi thì con Trân nó đạp một phát RẦM làm cho mấy cái bàn đổ nghiêng, nhỏ quát:</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"chết tiệt!!!!! cái con quỷ cái đó!!!!!!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen"></span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">nó không nói gì cả, tuy thế chứ trong bụng nó đang chửi thầm con Trân:</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen"><"đáng đời!!!!! Hân không như ngày trước nữa đâu mà mày dám đụng vào!!!! ngu thì chết!!"></span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen"></span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"Cinderella!!!!!!"_ nhỏ hét làm nó giật mình: "bạn mày đó hả???? con mất dạy!!!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"............."_ nó vẫn yên lặng, nó biết là con Trân này sắp hành hạ cái tai xinh đẹp của nó.....</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"mày câm hả???? tao hỏi sao không thèm trả lời?????"_ con Trân tiến đến gần nó nói giọng gằn lên.......</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"Hân đâu còn là bạn tôi nữa!!!!!!"_ nó ngẩng đầu lên trả lời: "chẳng phải ba năm trước......"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"mày câm mồm lại!!!!!"_ con Trân vừa nói vừa cho nó một phát tát đau điếng: "được rồi!!! nó không phải bạn mày!!!! đúng tao quên mất!!!!! cái con mất dạy đó!!!!!"</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">".............."_ nó không thèm nói gì nữa, xách cặp lên và ra khỏi chỗ, nó nhìn Trân đăm đăm không nói..........</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">"cút đi cho khuất mắt tao!!!!!"_ con Trân chỉ thẳng ra cửa hét vào mặt nó.</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen"></span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">chỉ chờ có thế nó phóng thẳng chẳng thèm để ý đến cái mặt hậm hực của Trân, trong bụng nó đang mừng lắm, nó mừng vì bạn nó đã tự bảo vệ được chính bản thân mình, mừng vì nó không phải bạn thân của Hân vì nếu không bi kịch ba năm trước sẽ lại tái diễn, nó mừng lắm, mừng đến chết đi được. nó cảm nhận được sự hạnh phúc khi bảo vệ được người bạn thân duy nhất của mình.......thực sự rất hạnh phúc........</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen"></span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">tất cả những gì diễn ra trong lớp đều được Hân và hắn chứng kiến hết, cả hai đều tức lắm, nó bị đối xử như thế mà không thèm phản kháng lại, nó thực sự nhu nhược như vậy ư????? cam chịu số phận bị hành hạ chứ không thèm thoát ra khỏi nó ư???? tại sao chứ?????</span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen"></span></strong></p><p><strong><span style="color: darkgreen">có lẽ ai nhìn vào nó cũng suy nghĩ như vậy, chẳng ai có thể thực sự hiểu được cảm giác của nó, những gì nó nghĩ, những gì nó làm, những gì nó chịu đựng............vâng, không ai có thể hiểu được suy nghĩ của nó ngoài nó ra, trong đầu nó chứa những gì chẳng ai có thể biết được...........</span></strong></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Aquarius, post: 89690, member: 124704"] [B][COLOR=darkgreen]Còn về nó, khi vừa trống thì điện thoại nó lập tức reo lên, con Chi gọi chứ ai, nhỏ gọi để nói cho nó danh sách đồ ăn nó phải mua cho nhỏ (nó là osin mà), nó nhanh chóng ghi chép lại, rồi đến lượt con Trân nữa, nhỏ cũng đưa cho nó một miếng giấy ghi đủ thứ đồ ăn, nhận lấy tờ giấy là nó phóng thẳng xuống canteen với tốc độ chóng mặt........nó chen lấn đến hụt hơi mới mua được hết những thứ cần mua, với hai cái túi to đùng ngã nghửa nó lại chen ra khỏi cái đám đông đang cố sức mua hàng, mãi sau mới thoát ra được, nó vất vả lết từng bước lên từng bậc thang, tự nhiên nó tuột tay một cái túi rơi khỏi tay nó, nó chưa kịp phản ứng thì một cô gái đã đỡ lấy chiếc túi đó mỉm cười với nó nhẹ nhàng nói: "tao giúp mày nhé????" ".............."_ nó bất ngờ nhìn cô bạn chưa kịp nói gì cả.... "lên lớp 11A2 phải không????"_ cô bạn đó lại tiếp tục nói: "để tao cầm giúp cái túi này cho!!!! sao mày cực thế hả????" "cảm.....cảm ơn!!!!!"_ nó vội vàng giật lấy cái túi từ tay cô bạn đó ấp úng nói: "tôi tự đi được rồi!!!!! không phiền bạn đâu!!!!!!" nói rồi nó đi một mạch để lại cô bạn đó đứng với ánh mắt buồn và thương cho nó. nó cố gắng đi thật nhanh để thoát khỏi cái ánh nhìn đó, khuôn mặt nó bây giờ rất đau khổ, nó không thể khóc nhưng cũng không thể kiềm chế tâm trạng đau đớn của mình, nó chỉ có thể chạy thật nhanh, chạy thật xa khỏi cô bạn đó, cô bạn thân của nó............. .........ở canteen trường SW....... "em đi đâu mà giờ mới thấy????"_ Tuấn hỏi cô bạn ngồi cùng bàn với hắn khi cô vừa mới ngồi xuống... "đi giúp con nhỏ đó chứ đi đâu!!!!!"_ cô bạn đó thở dài nói..... "thôi giới thiệu với mày!!!!!!"_ Tuấn vỗ vai hắn nói: "đây là Trần Bảo Hân bạn gái tao!!!! ngồi cùng bàn với mày đấy!!!!!!" "ờ biết rồi!!!!!"_ hắn nhìn Hân trả lời: "chính cô ấy bảo tao xuống đây mà!!!!!!" "ờ thì tao cứ giới thiệu thế!!!!!"_ Tuấn cười trừ nói: "đằng nào thì mày cũng phải gặp cô ấy dài dài!!!!!" "thôi vào thẳng vấn đề nhé!!!!"_ Hân nhìn hai hắn và nói: "cậu thật sự quan tâm tới Hương chứ??????" "cũng không chắc lắm!!!!"_ hắn gãi đầu trả lời: "chỉ là muốn tìm hiểu về cô ấy thôi!!!!!!" "cậu ấy mới gặp Hương sáng nay thôi!!!!!!"_ Tuấn chen vào nói: "em hỏi vậy nó làm sao trả lời!!!!!!!" "vì em thấy Prince lần đầu tiên quan tâm tới một người con gái trong lớp mà lại là nó nên mới hỏi thế!!!!!"_ Hân nhìn Tuấn nói: "hai năm học cùng đâu thấy cậu ấy nhìn nó như vậy đâu!!!!" "mày nhìn Hương à????"_ Tuân quay sang hắn hỏi..... "ừ thì.........."_ hắn ấp úng......lần đầu tiên Prince của trường bị lúng túng không biết trả lời thế nào......... "thôi!!!!!"_ Hân bật cười nói: "nếu muốn biết về Hương thì để tôi kể cho!!!!! chuyện này đến anh Tuấn cũng chỉ biết sơ sơ!!!!!!" "vậy sao????"_ hắn ngạc nhiên nhìn Hân rồi nhìn Tuấn..... "chuyện này nó lằng nhằng phức tạp nên tao cũng chẳng hỏi nhiều làm gì!!!!!"_ Tuấn nhún vai nói: "vì mày mà tao năn nỉ mãi Hân mới đồng ý nói đấy!!!!!!" "cậu thấy hôm nay Hương bị đối xử ra sao rồi đấy!!!!!"_ Hân bắt đầu nói: "cái cô gái tát nó là em gái nó đấy!!!!!!" "em.........em gái á????"_ hắn bất ngờ hỏi lại: "nhưng sao?????" "nhỏ đó là con gái cả của mẹ kế nó tên là Trân!!!!!"_ Hân bình tĩnh nói tiếp: "còn một đứa nữa kém nó một tuổi tên là Chi học lớp 11A2!!!!!" "mẹ kế à????"_ hắn đăm chiêu suy nghĩ........ "ừ!!!!!"_ Hân cười chua chát kể tiếp: "gia đình Hương giàu lắm, không thua gì hai người đâu!!!!! nhưng Hương không biết mẹ nó là ai nghe nói khi sinh nó thì mất luôn, lên 7 thì bố nó đi bước nữa, nó có mẹ kế và thêm hai đứa em gái!!!!!!!" "vậy sao????"_ Tuấn lên tiếng nói: "nhưng tại sao Prince bảo Hương có biệt danh là Cinderella?????" "cái đó là do nhỏ Trân gọi nó như thế!!!!!"_ Hân bật cười nói: "chứ biệt danh của nó là cún bông cơ!!!! dễ thương lắm!!!!!!" "tại sao lại gọi cô ấy như thế????"_ Hắn thắc mắc..... "để tôi kể tiếp!!!!!"_ Hân nghiêm túc nói: "sau khi bố nó lấy mẹ kế được 2 năm thì bố nó qua đời, mọi tài sản trong nhà đều thuộc về tay mẹ kế nó!!!!! từ đó đến nay nó thành một con osin không công cho ba mẹ con bà ta!!!!!!!" "giống Cinderella trong cổ tích nhỉ????"_ Tuấn thấy bạn gái mình có vẻ buồn buồn nên tính đùa cho vui lên: "vậy chắc chắn sẽ có một hoàng tử đến giúp cô ấy rồi!!!!!!" "nếu có thì nó đã không như thế này!!!!!!!"_ Hân nói với giọng căm tức: "Hương nó không còn tin vào cái điều kì diệu trong cổ tích đâu!!!!!!! chỉ vì cái thằng bạn trai nhẫn tâm vô tình của nó vì tiền của con Trân mà lạnh lùng bỏ rơi nó!!!!!! nó đã tin tưởng rồi thất vọng, nó bây giờ không còn niềm tin vào bất cứ điều gì nữa rồi!!!!!!!!!" "bình tĩnh nào!!!!!"_ Tuấn ngồi gần Hân rồi vòng tay qua vai cô vỗ vai nhẹ nhàng an ủi: "em không nên mất kiểm soát mình như thế!!!!!!!" "em xin lỗi!!!!"_ Hân bình tĩnh lại cười nói: "tại em không chịu được khi cứ nhắc lại những chuyện này!!!!!!!!" "tại sao cậu biết những chuyện này?????"_ hắn trầm tư hỏi Hân: "tôi thấy cậu đâu thân thiết gì với Hương??????" "tôi là bạn thân của nó nhưng là cách đây 3 năm rồi!!!!!!"_ Hân cười chua chát nói: "chính tôi đã hiểu lầm rồi mắng nhiếc nó!!!!! tôi đã nói không muốn là bạn với nó nữa!!!!!! chỉ vì tôi tưởng nó đã nói những chuyện chỉ riêng tôi và nó biết cho con Trân mà.............." ..............im lặng.............. Tuấn và hắn không nói lời nào chỉ ngồi lắng nghe, Hân thì giọng nói nghẹn đi nhưng cô không khóc vì cô biết rằng có khóc cũng chẳng làm gì được cho nó, cô tiếp tục kể: "kể từ đó tôi và nó không ai nói chuyện với ai câu nào!!!!! nó thường lẩn tránh tôi.........không dám đối mặt với tôi!!!!!! ban đầu tôi tưởng nó xấu hổ vì đã làm những chuyện không nên làm nhưng tôi đã lầm..........nó làm thế là để bảo vệ tôi......bảo vệ con bạn đã hắt hủi nó khi nó cần tôi nhất!!!!!!!!!!!" "bảo vệ????"_ Tuấn hỏi.... "đúng!!!! bảo vệ!!!!"_ Hật gật đầu kể tiếp: "mãi sau đó em biết nó bị con Trân đe dọa nếu làm còn bạn với em thì nhỏ sẽ làm cho gia đình em phải sạt nghiệp, làm cho em thân tàn ma dại!!!!! vì biết con Trân nói là làm nên lúc đó nó không còn cách nào khác đành phải làm cho em ghét nó, làm cho em không muốn làm bạn với nó!!!!!! và nó đã làm được rồi đấy!!!!!!! em với nó giờ như người xa lạ vậy!!!!!!" "cái gì cơ?????"_ Tuấn tức giận đứng dậy hét lên.......... có khá nhiều người ở canteen nên khi Tuấn hét ai cũng quay lại nhìn, có điều Hân lừ mắt một cái là chẳng ai còn dám nhiều chuyện nữa. vì Hân giờ là chị hai của cái trường này, được Tuấn giao nhiệm vụ gạt hết lũ con gái xung quanh hắn........... "anh bình tĩnh!!!!!!"_ Hân kéo tay Tuấn ngồi xuống nói: "em còn không kích động mà anh làm gì hét tướng lên vậy???????" "biết mình hiểu lầm rồi sao cậu không làm bạn trở lại với cô ấy????"_ Hắn suy nghĩ một lúc rồi hỏi Hân...... "hỏi hay lắm!!!!!"_ Hân bật cười nhìn hắn nói: "cậu có biết rằng khi lên cấp III đến lúc nghe tên nó khi cô giáo gọi lên bảng thì tôi mới nhận ra nó là con bạn thân mình không?????" "tại sao????"_ cả hai anh chàng đồng thanh hỏi. "nó thay đổi nhiều đến nỗi tôi không còn nhận ra con bạn từ nhỏ của mình nữa!!!!!!"_ Hân khuôn mặt tối lại nói: "nó ít nói, lạnh lùng, xấu xí, bất cần, cam chịu!!!!! chẳng còn một nét nào của cô bạn hay cười, mít ướt và mơ mộng của tôi nữa!!!!!!!" "chẳng lẽ vì thay đổi mà cậu không làm bạn............."_ hắn ngay lập tức hỏi, nhưng chưa hết câu thì Hân đã nói chen vào......... "cậu lầm!!!!!!"_ Hân tiếp tục: "tôi thậm chí đã lôi nó ra khỏi lớp hỏi tại sao lại thay đổi đến như thế, nhưng nó chỉ im lặng nhìn tôi chẳng nói một câu nào cả sau đó gạt tay tôi ra và bỏ đi......trong im lặng!!!!! khi tôi tìm được lý do thì nó lại tránh mặt tôi, xây lên giữa nó và tôi một bức tường ngăn kiên cố, dù tôi có giúp đỡ thế nào nó cũng không chấp nhận!!!! nó dường như trở thành một con người hoàn toàn khác, một con người mà tôi không biết từ trước tới nay!!!!! tôi đã không thể bước vào thế giới của nó được nữa!!!!!!!" "đây là lý do tại sao cậu cảm ơn tôi?????"_ Hắn nhìn Hân hỏi..... "có lẽ!!!!"_ Hân cười nói: "lúc đó dù cậu không đứng lên thì tôi cũng đứng lên nói như vậy!!! nhưng nó chắc chắn sẽ chấp nhận bị điểm O còn hơn!!!!! nó sẽ làm vậy vì không muốn tôi gặp rắc rối!!!!!!!!!" "em nghĩ mình sẽ là gánh nặng của cô ấy nên không gần gũi nói chuyện mà chỉ có thể che chở từ xa?????"_ Tuấn nhìn thẳng vào mắt Hân hỏi. ".............."_ Hân nhìn Tuấn rồi bật cười nói: "em thì làm được gì cho nó ngoài mang lại những rắc rối chứ???? nếu em che chở được cho nó thì nó đã không trở thành một con người như thế này!!!!!!!" "tại sao cậu lại kể hết những chuyện này cho chúng tôi nghe??????"_ Hắn nhìn Hân hỏi..... "tôi cũng chẳng biết tại sao!!!!!!"_ Hân cười lắc đầu nói: "có lẽ vì cậu được gọi là Prince chăng????" "cậu hy vọng tôi sẽ trở thành một Prince của cô ấy sao?????"_ Hắn bật cười khi nghe câu trả lời của Hân........hắn không có ý mỉa mai hay gì đâu, chỉ là buột miệng mà nói vậy...... "nếu như vậy thì tốt!!!!!!"_ Hân cười nhìn hắn rồi lắc đầu thở dài nói: "nhưng điều kì diệu trong cổ tích sẽ chẳng xuất hiện đâu!!!!!! nó bây giờ không còn mơ mộng mình là một Cinderella giống trong những câu truyện bố nó kể nữa!!!!! nó không thể chấp nhận bất kì một tình cảm nào nữa rồi!!!!!!! kể cả tình yêu hay tình bạn!!!!!!!" "tại sao em lại nói như vậy????"_ Tuấn gõ đầu Hân nói: "chẳng lẽ em không muốn cô ấy có một người bên cạnh bảo vệ????" "em không cần người bảo vệ hay che chở cho nó!!!!!"_ Hân thở dài nói: "em chỉ cần một người có thể mang nụ cười trở về trên khuôn mặt nó là được rồi!!!!! chỉ cần nó biết khóc biết cười là em có thể yên tâm!!!!!" "à mà vừa rồi em bảo đi giúp nhỏ đó là giúp Hương à????"_ Tuấn sực nhớ ra liền hỏi Hân. "vâng!!!!"_ Hân gật đầu cái rụp trả lời... "giúp gì vậy????"_ hắn tò mò hỏi... "thì công việc hàng ngày của nó!!!!"_ Hân nói nhẹ tênh: "mua đồ ăn cho hai nhỏ em ghẻ của nó!!!!!!!" "lại còn thế nữa???"_ Tuấn nhăn mặt nhìn Hân nói.... "ừ thì em đã nói nó trở thành osin không công mà!!!!!!"_ Hân thở dài nói: "chiều nó phải làm một nhân viên phục vụ cho chính cửa hàng nhà nó!!!!!!! may mà ở đấy nó còn có lương đấy!!!" "....................."_ hắn ngồi yên lặng suy nghĩ không hỏi thêm câu nào nữa..........giờ thì mọi thắc mắc của hắn về nó đã được trả lời......... Nhưng sao tâm trạng hắn lại khó chịu thế này, cảm giác khó chịu này là sao???? sao trong hắn có nhiều câu hỏi thế này????? sao trong đầu hắn toàn hình ảnh của nó????? sao nó lại sống một cuộc sống như thế chứ??? sao lại chịu khổ một mình như thế chứ???? sao hắn không biết đến sự tồn tại của nó sớm hơn chứ???? sao hắn...vv....vv...vv......hàng ngàn câu hỏi tại sao vang lên trong đầu hắn........hắn rối bời, hắn không hiểu nổi mình, hắn như bị những mũi dao đâm thẳng vào tim............rồi hắn nhận ra, hình như hắn yêu nó rồi, yêu nó từ ánh mắt đầu tiên, càng thương nó hơn khi nghe về cuộc đời nó, hắn muốn che chở cho nó, muốn nó cười với hắn, muốn nó dựa vào vai hắn khi nó khóc, hắn muốn nhìn thấy nó, ngay bây giờ............. "tao đi trước đây!!!!!"_ hắn đứng phắt dậy đẩy vai Tuấn nói gọn một câu rồi chạy biến đi luôn.... "ơ này!!!!!"_ Tuấn ú a ú ớ nhìn theo bóng thằng bạn thân........... "kệ cậu ấy đi anh!!!!!"_ Hân mỉm cười nhìn theo cái bóng cao cao của hắn và nói: "có lẽ Prince đã tìm được một Cinderella cho riêng mình rồi!!!!!!!!" "em nghĩ vậy thật à????"_ Tuấn nhìn Hân ngạc nhiên hỏi...... "chỉ sợ Prince của chúng ta phải chịu những đau khổ do chính Cinderella đem đến!!!!!"_ Hân thở dài nhìn Tuấn nói: "mong rằng cậu ấy có thể kiên trì!!!!!!" "cô gái đó có thể đem lại cho Minh một tình yêu trọn vẹn hay không????"_ Tuấn nhìn Hân mà nói. "em không chắc điều đó đâu!!!!"_ Hân mỉm cười nói: "nếu cả hai có thể thay đổi được nhau thì chắc chắn sẽ hạnh phúc thôi!!!!!" về hắn, hắn chỉ biết chạy đi tìm nó, nhưng hắn có biết nó đang ở đâu đâu, hắn quanh quẩn đi khắp trường, lên lớp tìm nhưng không thấy, qua lớp 11A2 cũng không có luôn..........hắn hoảng, hắn muốn gặp nó ngay lập tức nhưng tìm mãi chẳng thấy nó đâu cả, hắn không dám hỏi ai vì sợ nó gặp rắc rối về sau.......nhưng....nhưng............ôi hắn không biết phải làm sao nữa, đứng giữa khuôn viên trường hắn vò đầu bứt tai.......... "cậu làm gì ở đây????"_ tiếng của nó làm hắn giật mình quay lại.... nó đang cầm một cái ống nước và đang tưới cây, hắn ngẩn ra nhìn nó, nó cũng nhìn hắn thắc mắc: "sao thế???? mặt tôi có dính gì à?????" "à không!!!!!"_ hắn giật mình tỉnh hẳn rồi ấp úng hỏi: "cậu.....cậu đang làm gì thế?????" "tưới cây!!!!"_ nó phun mạnh làn nước vào bụi cây và nói: "còn cậu không dưng chạy ra đây làm gì?????" "tìm cậu!!!!!"_ hắn buột miệng nói..... "hở????"_ nó ngạc nhiên nhìn hắn hỏi: "tìm tôi á???? làm gì????" <kon này hay thật, nói chuyện với Prince của trường mà cứ như muốn đuổi người ta đi đi ấy> "à không phải!!!!!"_ hắn lúng túng nói: "thấy....thấy cậu tưới cây nên chạy lại hỏi thôi!!!!!" "à tôi giúp bác làm vườn!!!!!"_ nó đặt chiếc vòi phun xuống nói: "đi đổ rác xong chán quá nên tưới cây giùm bác ấy!!!!!!" "oh!!!!"_ hắn ngạc nhiên........ nó thì chạy đi vặn vòi nước vào và úp một vốc nước lên mặt cho mát, hắn tiến lại gần và nói: "Cinderella này!!!!!" "gì????"_ nó hỏi mà không thèm quay lại nhìn hắn...... "để tớ làm Prince của cậu nhé!!!!!"_ hắn nói một cách rất trôi chảy..........nhưng thật ra hắn đang rất lo lắng và hồi hộp....... nó đang vốc nước lên mặt thì ngạc nhiên quá, nước đổ xuống hết.........nó lắc đầu, hai tay chống vào thành bể nước, nó nói với cái giọng lạnh như băng chứ không bình thường như trước nữa: "đừng đùa như thế!!!! không hay đâu!!!!!!" "sao????"_ hắn ngạc nhiên hỏi lại nó........hắn đang hồi hộp chờ đợi câu trả lời của nó thế mà nó lại nói với hắn bằng cái giọng lạnh lùng như vậy, hắn thật sự cảm thấy hụt hẫng........ "tôi nói là đừng có đùa như thế!!!!!!"_ nó quay lại nhìn hắn bằng ánh mắt lạnh lùng, nó nói: "không hay chút nào đâu!!!!!!" "tôi đâu có đùa!!!!!!"_ hắn trả lời......rõ ràng hắn đang nghiêm túc mà, sao nó lại nói là đùa chứ??????.... "tôi còn nghĩ cậu có vẻ là người tốt!!!!!"_ nó nhếch mép cười hắn và nói: "nhưng giờ khác rồi!!!! cậu chẳng khác gì những ngươi đó!!!!! trêu chọc tôi thì hay lắm sao????" "sao cậu lại nói như vậy chứ????? tôi có trêu chọc gì cậu đâu!!!!!!"_ hắn khó chịu hỏi lại........sao nó lại nghĩ xấu về hắn như vậy chứ???? hắn đâu có làm gì trêu chọc nó đâu chứ????...... "đủ rồi!!!!!"_ nó gắt lên: "đừng bao giờ nói chuyện với tôi nữa!!!!! tôi không muốn gặp phiền phức!!!!!!" "cậu.........."_ hắn bất ngờ........quả thực rất bất ngờ.......chưa bao giờ hắn gặp một cô gái như nó, chưa bao giờ yêu một cô gái như nó chỉ ngay lần đầu gặp, chưa bao giờ nói yêu ai như với nó, vậy mà nó lạnh lùng hất tình cảm của hắn đi!!!! hất một cách phũ phàng!!!!!!.......... nó nhìn vẻ mặt bất ngờ của hắn, nó cảm thấy hơi có lỗi vì hắn đã từng giúp nó, nhưng dù tính cảm hắn nói là thật hay là giả thì suy cho cùng nó cũng không thể chấp nhận được, trái tim nó giờ đóng băng rồi, không một thứ tình cảm nào có thể làm tan chảy khối băng đó được, vì thế mà nó vô tình, nó tàn nhẫn nói với hắn một câu: "cậu giúp tôi một lần tôi chắc chắn sẽ trả ơn cậu!!!!! còn những chuyện khác làm ơn đừng nhắc đến!!!!! đừng để tôi coi khinh cậu!!!!!!!" nói xong nó bỏ đi để lại hắn đứng đó một mình, thẫn thờ, đau khổ..........hắn bàng hoàng trước câu nói vô tình của nó, hắn không tin vào tai mình nữa, trả ơn ư??? hắn đâu cần nó trả ơn, hắn giúp nó vì hắn muốn thế chứ đâu cần nó trả ơn, những chuyện khác đừng nhắc đến ư???? hắn yêu nó thật lòng mà nó cấm hắn không được nói ra ư, nó độc ác thế sao???? chỉ vì nói ra tình cảm của mình mà hắn bị nó coi khinh sao???? hắn shock, thực sự shock.......... ..........hắn thẫn thờ đi như một người mất hồn......... trong lúc đó Tuấn và Hẫn vẫn ngồi ở canteen nói chuyện với nhau.........bỗng nhiên điện thoại của Tuấn rung lên có tin nhắn..........nội dung như sau: <"Ze bị cắn trộm!!!! 10h tập trung các deity tại quảng trường của Hell!!!! Hades cần phổ biến những chuyện quan trọng!!!!!"> "chà!!!!!"_ Tuấn đọc xong tín nhắn rồi buột miệng nói: "có chuyện rồi!!!!!" "chuyện gì vậy anh????"_ Hân tò mò hỏi... "em nhớ hội Hell mà anh hay nhắc không????"_Tuấn nhìn Hân hỏi.... "nhớ!!!!"_ Hân gật đầu nói: "anh bảo hôm nào cho em tới tham gia với mà chẳng thấy gì cả!!!!!!" "một trong 12 người đứng đầu Hell là Ze vừa mới gặp chuyện!!!!!"_ Tuấn nói: "hôm nay bọn anh sẽ phải họp lại nên không đi chơi với em được!!!!!!" "cho em đi với!!!!!"_ Hân níu tay Tuấn năn nỉ.... "không được!!!!"_ Tuấn xoa đầu Hân nói: "Hades chỉ tập trung 12 người đứng đầu thôi!!!! không được có người mới!!!!! cậu ấy mà nổi giận thì anh khó sống!!!!!!" "à mà Hades gì gì đó là con trai ạ?????? có đẹp trai không????"_ Hân tò mò hỏi...... "là con gái!!!!!"_ Tuấn trả lời nhẹ tênh.. "hả?????"_ Hân ngạc nhiên nhìn Tuân hỏi lại: "là con gái á????" "ừ!!!!"_ Tuấn bắt đầu kể: "nhưng Hades luôn ăn mặc theo kiểu tomboy!!!! tóc tuy dài nhưng bọn anh chẳng thấy tý gì gọi là nữ tính và cũng không thấy giống con gái luôn!!!!! ở nó có cái gì đó giống như vị thần Hades thật sự!!!! lạnh lùng, tàn nhẫn, vô tình!!!!!! trong Hell chẳng ai xem nó là con gái hết!!!!!!" "vậy sao????"_ Hân thắc mắc: "nhưng một cô gái thì làm sao có thể đứng đầu cả hội Hell lớn mạnh như vậy?????" "em không biết thôi!!!!"_ Tuấn nói tiếp: "Hades là người đầu tiên lập ra hội Hell!!!! Ze là người đầu tiên gia nhập và sau đó là bọn anh!!!!!!" "vậy à????"_ Hân gãi đầu nói.........cô không hiểu mấy về những gì Tuấn nói.......... rồi thì trống vào học, Hân và Tuấn chia tay nhau mỗi người về một lớp.................đang đi thì Hân nhìn thấy hắn, hắn đang ngồi thẫn thờ ở một chiếc ghế đá, khuôn mặt hắn thật sự không có chút cảm xúc nào..........biết là có chuyện nên Hân tiến đến gần vỗ vai hắn hỏi: "có chuyện gì mà ngồi đây thế Prince?????" "cậu là?????"_ hắn quay nhìn Hân hỏi... "Hân bạn gái của Tuấn bạn cậu!!!!!"_ Hân biết cái tật quên tên con gái của hắn nên không chấp liền hỏi ngay: "có chuyện gì thế???" "ờ tớ thất tình!!!!!"_ hắn thở dài nói..... "sax!!!!"_ Hân xém té khỏi ghế khi nghe hắn nói thế, cô bình tĩnh hỏi: "cậu nói rồi à???? nó bảo sao????" "bảo là tớ trêu chọc cô ấy!!!! tớ giống như những người khác đều khinh rẻ cô ấy!!!!!"_ hắn thẫn thờ nói: "còn bảo là đừng nói những điều khiến cho cô ấy khinh tớ!!!!!!!" "hahahahahaha!!!!!"_ Hân cười to khi nghe hắn nói thế...........cô thật sự rất rất buồn cười, cô không nghĩ rằng hắn lại như vậy khi nó mới nói có bằng ấy........thật sự hắn yêu nó thật rồi...... trong khi hắn chưa biết nó là con người như thế nào........... "sao cậu cười?????"_ hắn nhìn Hân khó hiểu......có chút tức giận.......<không tức mới lạ, con này nó cười trên nỗi đau của người khác như thế còn gì????> "mới có vậy mà cậu bảo là thất tình sao?????"_ Hân vỗ vai hắn bồm bộp nói: "nếu thế thì cậu không thể làm bạn trai nó được đâu!!!!!!!" "sao chứ????"_ hắn tức thật rồi, gắt lên luôn....... "này nhé!!!!!"_ Hân ngồi xuống chỉ cho hắn: "cậu là Prince của trường còn nó thì chẳng là gì!!!!!! thậm chí nó còn xấu xí và khó ưa nữa!!!!! rồi tự nhiên cậu nói với nó là thích nó, yêu nó, nó phản ứng như thế là bình thường!!!! chưa kể hoàn cảnh của nó đặc biệt nên chắc chắn nó nghĩ cậu trêu chọc là phải!!!!!!" "vậy sao?????"_ hắn ngơ người nhìn Hân hỏi lại........ "chẳng phải tớ đã nói với cậu rồi còn gì!!!!!!"_ Hân cười nói: "nó không tin vào ai hết!!!! không còn một chút tình cảm nào hết!!!!! trái tim nó bị tổn thương rồi nên khó có thể chấp nhận tình cảm của một người mà nó mới biết là tồn tại trong lớp!!!!!!" "nói cũng phải!!!!!"_ hắn có vẻ tươi tỉnh hơn gãi đầu nói....... "nếu cậu yêu nó thật thì cậu còn phải nghe nhiều câu cay độc hơn nhiều!!!!!"_ Hân vỗ vai hắn nói: "quan trọng là cậu phải kiên trì cơ!!!!! suốt 7 năm qua nó hiểu thế nào là xã hội nên cậu không kiên trì thì không thể làm tan trái tim đóng băng của nó đâu!!!!!!!" "................."_ hắn yên lặng suy nghĩ.......... "hiểu rồi thì lên lớp học!!!!!!"_ Hân kéo tay hắn lên rồi cười nói: "rồi tớ sẽ kể thêm cho cậu về tính cách trước đây của nó!!!!!!!!" "ờ!!!!!"_ hắn cũng đứng dậy rồi cùng Hân trở về lớp của mình....... Hân với hắn cùng về lớp, Hân lên tiếng xin vào lớp còn hắn thì quan sát nhìn nó, nghe tiếng của Hân hình như nó giật mình quay qua nhìn, nó nhìn Hân chứ không phải nhìn hắn, hắn biết điều đó vì khi Hân quay nhìn thì nó vội vàng quay mặt ra chỗ khác tránh ánh mắt của cô bạn. rồi hắn cùng trở về chỗ của mình, Hân ngồi xuống khuôn mặt có vẻ buồn, cô còn thở dài nữa. "cô ấy vẫn muốn làm bạn với cậu!!!!!"_ hắn nói vào tai Hân làm cô bật cười. "chỉ là muốn thôi!!!!!"_ Hân lấy sách vở ra và thì thầm nói chuyện với hắn: "quan trọng là do nó nghĩ nhiều nên không thể phá bỏ bức tường ngăn cách giữa tớ và nó!!!!!!" "cậu phải làm cho cô ấy tự phá bỏ bức tường chứ!!!!!"_ hắn đẩy vai Hân nói. "làm suốt 3 năm nay rồi ông ạ!!!!!!"_ Hân giả vờ viết viết bài nói với hắn: "tưởng tôi đây ngồi không bên cạnh nó suốt à???? ai như ông chứ, đến hôm nay mới biết nó học cùng lớp!!!!!" "thôi thôi!!!!"_ hắn đầu hàng: "học đi!!!!" rồi thì hai tiết học cuối cùng cũng kết thúc, mọi người ồ ạt ra về, hắn cũng định đứng dậy về thì bị Hân kéo lại ngồi xuống ghế, hắn thấy lạ liền hỏi: "sao thế??? không về à????" "muốn biết cuộc sống của nó không????"_ Hân chỉ về phía nó và nói: "cùng tớ theo dõi hai ngày là biết ngay!!!!!" "sao cô ấy chưa về????"_ hắn thấy nó vẫn ngồi yên chỗ cũ nên thắc mắc.... "chắc không được rồi!!!!"_ Hân nhìn ra đằng sau hắn và phán...... "hả????"_ hắn cũng nhìn lại phía sau.......tá hỏa.......một lũ con gái đang đứng chờ hắn. "ai bảo đẹp trai cho lắm vào giờ khổ chưa?????"_ Hân chọc hắn....... "có muốn vậy đâu!!!!!"_ Hắn nhăn nhó nhìn Hân nói: "trời sinh vậy thì biết làm sao????" "thôi đi về!!!!"_ Hân đứng dậy chán nản nói: "đi cùng tớ đảm bảo không con nào dám ho he bên cạnh đâu!!!!!" "ghê vậy????"_ hắn lè lưỡi nhìn Hân bái phục........chị hai mà lại........ Hân đi đằng trước còn hắn đi đằng sau, đang đi tự nhiên hắn bị kéo lại phía sau, quay lại thì ra là cô em của nó, hắn quên tên rồi..........Hân thấy thế cũng dừng lại xem con Trân định giở trò gì....... "tớ nói chuyện với Prince chút được không????"_ con Trân làm vẻ dễ thương nói với hắn... "nói chuyện????"_ hắn hơi bất ngờ nhưng với bản tính hoàng tử của mình, hắn không từ chối mà nói: "được thôi!!!! có gì bạn nói luôn ở đây đi vì mình có hẹn với bạn Hân rồi!!!!!" "với Hân ư???"_ con Trân ngạc nhiên lắm nhìn Hân đăm đăm.... Hân cười nhún vai nói: "cậu cứ nói đi!!!!! Hân cũng không ngại đợi Prince đâu!!!!" "thôi để hôm khác cũng được!!!!!"_ con Trân có vẻ tức tối lắm nhưng vẫn ngọt ngào nói với hắn: "nếu Prince đã có hẹn rồi thì thôi vậy!!!!!" "ồ nếu không có gì thì bọn tớ đi trước!!!!!"_ hắn nghe thế mừng rơn nói luôn: "đi thôi Hân!!!" "ừ!!!!"_ Hân cười trả lời rồi quay ngoắt ra cửa. hắn thì đi đằng sau, Hân thấy lũ con gái cứ bâu chặt vào cửa ngóng hắn thì bực mình quát ầm lên khiến cho cả nó, Trân, hắn cùng mấy đứa trong lớp giật bắn cả người: "BỌN NÀY!!!! ĐỨNG ĐÂY LÀM GÌ HẢ????? CÚT HẾT" vừa dứt câu thì đám con gái chạy tán loạn, Hân nhếch mép cười liếc nhìn con Trân một cái rồi đi thẳng, hắn thì tự nhiên tủm tỉm cười rồi cũng đi theo Hân. sau khi hai người đó đi khỏi thì con Trân nó đạp một phát RẦM làm cho mấy cái bàn đổ nghiêng, nhỏ quát: "chết tiệt!!!!! cái con quỷ cái đó!!!!!!!!!" nó không nói gì cả, tuy thế chứ trong bụng nó đang chửi thầm con Trân: <"đáng đời!!!!! Hân không như ngày trước nữa đâu mà mày dám đụng vào!!!! ngu thì chết!!"> "Cinderella!!!!!!"_ nhỏ hét làm nó giật mình: "bạn mày đó hả???? con mất dạy!!!!!!" "............."_ nó vẫn yên lặng, nó biết là con Trân này sắp hành hạ cái tai xinh đẹp của nó..... "mày câm hả???? tao hỏi sao không thèm trả lời?????"_ con Trân tiến đến gần nó nói giọng gằn lên....... "Hân đâu còn là bạn tôi nữa!!!!!!"_ nó ngẩng đầu lên trả lời: "chẳng phải ba năm trước......" "mày câm mồm lại!!!!!"_ con Trân vừa nói vừa cho nó một phát tát đau điếng: "được rồi!!! nó không phải bạn mày!!!! đúng tao quên mất!!!!! cái con mất dạy đó!!!!!" ".............."_ nó không thèm nói gì nữa, xách cặp lên và ra khỏi chỗ, nó nhìn Trân đăm đăm không nói.......... "cút đi cho khuất mắt tao!!!!!"_ con Trân chỉ thẳng ra cửa hét vào mặt nó. chỉ chờ có thế nó phóng thẳng chẳng thèm để ý đến cái mặt hậm hực của Trân, trong bụng nó đang mừng lắm, nó mừng vì bạn nó đã tự bảo vệ được chính bản thân mình, mừng vì nó không phải bạn thân của Hân vì nếu không bi kịch ba năm trước sẽ lại tái diễn, nó mừng lắm, mừng đến chết đi được. nó cảm nhận được sự hạnh phúc khi bảo vệ được người bạn thân duy nhất của mình.......thực sự rất hạnh phúc........ tất cả những gì diễn ra trong lớp đều được Hân và hắn chứng kiến hết, cả hai đều tức lắm, nó bị đối xử như thế mà không thèm phản kháng lại, nó thực sự nhu nhược như vậy ư????? cam chịu số phận bị hành hạ chứ không thèm thoát ra khỏi nó ư???? tại sao chứ????? có lẽ ai nhìn vào nó cũng suy nghĩ như vậy, chẳng ai có thể thực sự hiểu được cảm giác của nó, những gì nó nghĩ, những gì nó làm, những gì nó chịu đựng............vâng, không ai có thể hiểu được suy nghĩ của nó ngoài nó ra, trong đầu nó chứa những gì chẳng ai có thể biết được...........[/COLOR][/B] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
CẢM XÚC
Truyện ngắn Lọ lem thời hiện đại.....
Top