Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
THỂ THAO & GIẢI TRÍ
MUSIC
[Truyện ma] Hoàn đảo bí hiểm (truyện dài).
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Kuin Sukoagoa" data-source="post: 68684" data-attributes="member: 50865"><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 18px"><span style="color: Blue"><em>Chương 1:</em></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 18px"><span style="color: Blue"><em></em></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 18px"><span style="color: Blue"><em>Đó là một kế hoạch độc ác!</em></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 18px"><span style="color: Blue"><em> Tay triệu phú Basil Protor nghe tin về một kho báu ma quỷ. Lời lể về sự giàu có vô biên nằm dưới mặt đất khiến hắn mất ăn mất ngủ. Hắn muốn có kho báu đó. Hắn phải có kho báu bằng mọi giá.</em></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 18px"><span style="color: Blue"><em> Basil Protor mua toàn bộ hòn đảo nằm giữa biển Đại tây Dương và thiết lập mối quan hệ với những quyền lực của bóng đêm. Phía bên quyền lực ấy không để tên triệu phú dễ dàng chạm tay đến kho báu nọ. Chúng đặt ra những điều kiện riêng khắc nghiệt.</em></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 18px"><span style="color: Blue"><em> Basil Protor phải thực hiện một số nhiệm vụ.</em></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 18px"><span style="color: Blue"><em> Bọn quỷ muốn mạng người!</em></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 18px"><span style="color: Blue"><em> Triệu phú Basil Protor phải chấp nhận bước vào cuộc thương thuyết tàn khốc. Gã bày cách lừa người lên hòn đảo có chiếc đầu lâu khổng lồ...</em></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 18px"><span style="color: Blue"><em> Một đêm tháng 7 tối trời. Những đám mây dày nặng và đen kịt đang kéo từ vịnh về. Chúng trôi lừ lừ như những con quái vật trên bầu trời, ngang nhiên che khuất mặt trăng khuyết anh ánh màu bạc mỏng, rồi lại lừ lừ trôi tiếp, thẳng hướng đất liền.</em></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 18px"><span style="color: Blue"><em> Adam Preston thấy lạnh.</em></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 18px"><span style="color: Blue"><em> Gió thổi tung vạt áo bành tô khiến cho vải kêu sột soạt. Adam Preston bẻ cổ áo lên cao, vậy mà mái tóc vàng sậm của anh vẫn bị gió vò rối tơi bời.</em></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 18px"><span style="color: Blue"><em> Điên khùng thật, anh thầm nghĩ. Ta đang làm một chuyện điên khùng. Ta đã nghe người ta rủ rê đến cao nguyên hoang vắng này vào lúc nửa đêm, và thậm chí còn tuân theo lời mời đó. Nhưng ở phía trước là năm trăm bảng Anh đang vẫy gọi. Mà Adam Preston đã từng làm không ít chuyện vì tiền. Thậm chí cho cả những khoản thù lao nhỏ nhoi hơn. Một trăm bảng trả trước như động đậy trong túi áo bành tô. Để có món tiền này, một người đàn bà già nua phải đan len không biết bao nhiêu đêm dài.</em></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 18px"><span style="color: Blue"><em> Adam Preston không cô độc. Bởi vì còn có bốn con người khác cũng đang có mặt trên cao nguyên. Hai cặp vợ chồng ở tuổi trung niên. Một người đàn bà bám chặt vào chồng mình. Người kia hút thuốc lá. Cô ta khum bàn tay che gió, thỉnh thoảng đầu thuốc lại lập lòe đỏ hồng trong bóng tối.</em></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 18px"><span style="color: Blue"><em> Adam Preston là người London. Anh đã đọc đoạn quảng cáo đó trong một tờ nhật báo. Anh vẫn nhớ rõ từng câu.</em></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 18px"><span style="color: Blue"><em> “Tìm những con người độc lập, có đủ lòng dững cảm để bước vào nguy hiểm và đam mê những cuộc phiêu lưu! Lương trả đặc biệt cao! Xem thông tin chi tiết ở hộp thư 555!” Adam Preston viết thư tới. Anh thất nghiệp từ nửa năm nay. Trong cảnh đó, người ta dễ dàng bám vào mọi cơ hội đưa đến như một người chết đuối vớ phải bất kỳ vật gì trôi để bám víu.</em></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 18px"><span style="color: Blue"><em> Anh cũng đã nhận được thư trả lời. Một ông Basil Protor nào đó muốn gặp anh. Adam Preston được lênh chờ đến khi phía bên kia gọi lại.</em></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 18px"><span style="color: Blue"><em> Vậy là anh chờ. Hai ngày liền. Thế rồi họ gọi lại thật.</em></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 18px"><span style="color: Blue"><em> Adam Preston vẫn còn nhớ rõ từng lời.</em></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 18px"><span style="color: Blue"><em> “Anh hãy đi về Cornwall. Địa điểm nằm tại phía nam thị trấn Devontown, cách thị trấn này hai dặm và ở trên một cao nguyên. Anh hãy đến đó vào lúc nửa đêm. Mọi cuyện khác, tới nơi anh sẽ biết”.</em></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 18px"><span style="color: Blue"><em> Adam Preston lên đường. Và giờ thì anh thấy mình không phải là người duy nhất quan tâm đến lời rao nọ.</em></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 18px"><span style="color: Blue"><em> Bao thuốc lá đang nằm trong túi bành tô. Bật lửa cũng vậy. Adam Preston rút một điếu, bật lửa lên và ghé sát lưỡi lửa xuống dưới đầu điếu thuốc. Trong vài giấy đồng hồ, một vệt sáng chập chờn hắt lên mặt người đàn ông. Soi rõ một làn da sần sùi, hai vành môi mỏng và một cái cằm vuông. Vầng trán ông ta rất rộng, gió đang đẩy những mớ tóc vàng rũ xuống lông mày.</em></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 18px"><span style="color: Blue"><em> Adam Preston đút bật lửa vào túi. Thèm thuồng, anh rít một hơi thuốc không đầu lọc vào phổi. Khốn kiếp, rõ ràng anh đang nôn nao đến mất bình tĩnh. Nhưng ai ở vị trí anh bây giờ mà bình tĩnh nổi? Tại sao người ta lại ra lệnh cho anh về Cornwall? Một nơi khỉ ho cò gáy tận cùng thế giới.</em></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 18px"><span style="color: Blue"><em> Có lẽ những người kia biết nhiều hơn!</em></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 18px"><span style="color: Blue"><em> Adam Preston từ từ hướng về phía cặp vợ chồng đang đứng gần anh nhất.</em></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 18px"><span style="color: Blue"><em> - Xin ông thứ lỗi. – Anh nói. – Ông có biết trò đang diễn ra ở đây có nghĩa là gì không?</em></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 18px"><span style="color: Blue"><em> Hai người nhìn anh. Người đàn bà hình như có vẻ xinh đẹp. Một chiếc khăn buộc đầu che chắn cho mái tóc thẫm màu của cô trước làn gió dữ tợn. Người đàn ông nhún vai. Anh ta có khuôn mặt tròn trĩnh với hai chiếc má bầu.</em></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 18px"><span style="color: Blue"><em> - Tôi không biết, thưa ông. Chúng tôi chỉ đọc đoạn quảng cáo trên báo thôi.</em></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 18px"><span style="color: Blue"><em> - Vâng, tôi cũng vậy. - Adam Preston chỉ về hướng cặp vợ chồng thứ hai. – Liệu họ có biết hơn chăng?</em></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 18px"><span style="color: Blue"><em> - Không đâu. Chúng tôi đã hỏi rồi. Họ cũng hệt như chúng ta, không biết gì cả.</em></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 18px"><span style="color: Blue"><em> - Kỳ quái thật. - Adam Preston rít một hơi thật sâu. Thật ra anh đang chớm cảm. – Ông bà có nghi ngờ gì không? Chúng ta phải làm gì ở đây nhỉ?</em></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 18px"><span style="color: Blue"><em> Người đàn ông lắc đầu.</em></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 18px"><span style="color: Blue"><em> - Chắc không có chuyện trầm trọng đâu, nếu không họ chẳng gọi phụ nữ đi cùng.</em></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 18px"><span style="color: Blue"><em> Adam Preston nhăn mặt.</em></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 18px"><span style="color: Blue"><em> - Làm sao mà biết được! A tiện thể, tôi xin giới thiệu tôi là Adam Preston.</em></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 18px"><span style="color: Blue"><em> Người đàn ông gật đầu.</em></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 18px"><span style="color: Blue"><em> - Rất vui được gặp ông! Tôi là Nathan Grey. Đây là vợ tôi, Linda.</em></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 18px"><span style="color: Blue"><em> Linda Grey rụt rè mỉm cười, nhưng cô vẫn chưa nói lời nào.</em></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 18px"><span style="color: Blue"><em> - Ông biết tên của cặp vợ chồng kia không? - Adam Preston hỏi.</em></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 18px"><span style="color: Blue"><em> - Không.</em></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 18px"><span style="color: Blue"><em> - Cũng chẳng quan trọng. – Adam Preston buông rơi điếu thuốc, giẫm gót giày lên trên.</em></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 18px"><span style="color: Blue"><em> Biển cách đó không xa. Họ nghe tiếng sóng đang đập ào ào vào những vách đá ngoài khơi. Ở đây, ở góc tận cùng phía Tây Nam của miền Cornwall, cả đất liền lẫn biển đều thô kệch, hoang dã. Người dân ở vùng này là một loài người đặc biệt ít nói, kín đáo nhưng chung tủy và thành thực.</em></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 18px"><span style="color: Blue"><em> Adam Preston hắng giọng. Anh cảm thấy mình đang làm phiền đôi vợ chồng kia.</em></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 18px"><span style="color: Blue"><em> - Thôi, ta chờ xem sao. – Anh lẩm bẩm rồi quay lại chỗ đứng cũ. Khi ném một cái nhìn qua vai, anh thấy Linda đang nhìn theo mình.</em></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 18px"><span style="color: Blue"><em> Adam Preston mỉm cười với cô ta. Người đàn bà vội vã ngoảnh đầu đi.</em></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 18px"><span style="color: Blue"><em> Adam Preston giết những phút đồng hồ sau đó bằng điếu thuốc thứ hai. Người đàn ông nhớ lại những công việc đã từng làm qua. Nghề bán bảo hiểm cả một thời gian dài chỉ giúp anh tồn tại hơn là sống. Cuối cùng, để kiếm tiền, anh bắt tay vào những vụ làm ăn mờ ám. Sự việc đổ bể, chủ hãng đã đuổi Adam Preston ra đường, cũng còn may là họ chưa lôi anh ra tòa. Adam Preston tiếp tục bám vào tiền bảo hiểm thất nghiệp. Nhưng thứ tiền đó không đủ cho người ta sinh sống. Vì thế Adam Preston nhảy vào cái trò kiếm chác bằng những lời hứa hẹn hão huyền với các cô gái ế chồng. Cả vụ này cũng lộ tẩy, anh phải vứt bỏ tất cả để chạy tháo thân.</em></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 18px"><span style="color: Blue"><em> Dòng uy nghĩ của người đàn ông bị cắt ngang bởi tiếng nổ tạch tạch. Aâm thanh đó vang từ bầu trời đan kịt xuống và nhanh chóng to lên. Adam Preston nhìn lên cao. Cả bốn người còn lại cũng đưa mắt lên nhìn bầu trời đêm.</em></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 18px"><span style="color: Blue"><em> Họ nhìn thấy ánh đèn định vị lập lòe của một chiếc máy bay trực thăng.</em></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 18px"><span style="color: Blue"><em></em></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 18px"><span style="color: Blue"><em>(còn tiếp)</em></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 18px"><span style="color: Blue"><em></em></span></span></span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Kuin Sukoagoa, post: 68684, member: 50865"] [FONT=Times New Roman][SIZE=5][COLOR=Blue][I]Chương 1: Đó là một kế hoạch độc ác! Tay triệu phú Basil Protor nghe tin về một kho báu ma quỷ. Lời lể về sự giàu có vô biên nằm dưới mặt đất khiến hắn mất ăn mất ngủ. Hắn muốn có kho báu đó. Hắn phải có kho báu bằng mọi giá. Basil Protor mua toàn bộ hòn đảo nằm giữa biển Đại tây Dương và thiết lập mối quan hệ với những quyền lực của bóng đêm. Phía bên quyền lực ấy không để tên triệu phú dễ dàng chạm tay đến kho báu nọ. Chúng đặt ra những điều kiện riêng khắc nghiệt. Basil Protor phải thực hiện một số nhiệm vụ. Bọn quỷ muốn mạng người! Triệu phú Basil Protor phải chấp nhận bước vào cuộc thương thuyết tàn khốc. Gã bày cách lừa người lên hòn đảo có chiếc đầu lâu khổng lồ... Một đêm tháng 7 tối trời. Những đám mây dày nặng và đen kịt đang kéo từ vịnh về. Chúng trôi lừ lừ như những con quái vật trên bầu trời, ngang nhiên che khuất mặt trăng khuyết anh ánh màu bạc mỏng, rồi lại lừ lừ trôi tiếp, thẳng hướng đất liền. Adam Preston thấy lạnh. Gió thổi tung vạt áo bành tô khiến cho vải kêu sột soạt. Adam Preston bẻ cổ áo lên cao, vậy mà mái tóc vàng sậm của anh vẫn bị gió vò rối tơi bời. Điên khùng thật, anh thầm nghĩ. Ta đang làm một chuyện điên khùng. Ta đã nghe người ta rủ rê đến cao nguyên hoang vắng này vào lúc nửa đêm, và thậm chí còn tuân theo lời mời đó. Nhưng ở phía trước là năm trăm bảng Anh đang vẫy gọi. Mà Adam Preston đã từng làm không ít chuyện vì tiền. Thậm chí cho cả những khoản thù lao nhỏ nhoi hơn. Một trăm bảng trả trước như động đậy trong túi áo bành tô. Để có món tiền này, một người đàn bà già nua phải đan len không biết bao nhiêu đêm dài. Adam Preston không cô độc. Bởi vì còn có bốn con người khác cũng đang có mặt trên cao nguyên. Hai cặp vợ chồng ở tuổi trung niên. Một người đàn bà bám chặt vào chồng mình. Người kia hút thuốc lá. Cô ta khum bàn tay che gió, thỉnh thoảng đầu thuốc lại lập lòe đỏ hồng trong bóng tối. Adam Preston là người London. Anh đã đọc đoạn quảng cáo đó trong một tờ nhật báo. Anh vẫn nhớ rõ từng câu. “Tìm những con người độc lập, có đủ lòng dững cảm để bước vào nguy hiểm và đam mê những cuộc phiêu lưu! Lương trả đặc biệt cao! Xem thông tin chi tiết ở hộp thư 555!” Adam Preston viết thư tới. Anh thất nghiệp từ nửa năm nay. Trong cảnh đó, người ta dễ dàng bám vào mọi cơ hội đưa đến như một người chết đuối vớ phải bất kỳ vật gì trôi để bám víu. Anh cũng đã nhận được thư trả lời. Một ông Basil Protor nào đó muốn gặp anh. Adam Preston được lênh chờ đến khi phía bên kia gọi lại. Vậy là anh chờ. Hai ngày liền. Thế rồi họ gọi lại thật. Adam Preston vẫn còn nhớ rõ từng lời. “Anh hãy đi về Cornwall. Địa điểm nằm tại phía nam thị trấn Devontown, cách thị trấn này hai dặm và ở trên một cao nguyên. Anh hãy đến đó vào lúc nửa đêm. Mọi cuyện khác, tới nơi anh sẽ biết”. Adam Preston lên đường. Và giờ thì anh thấy mình không phải là người duy nhất quan tâm đến lời rao nọ. Bao thuốc lá đang nằm trong túi bành tô. Bật lửa cũng vậy. Adam Preston rút một điếu, bật lửa lên và ghé sát lưỡi lửa xuống dưới đầu điếu thuốc. Trong vài giấy đồng hồ, một vệt sáng chập chờn hắt lên mặt người đàn ông. Soi rõ một làn da sần sùi, hai vành môi mỏng và một cái cằm vuông. Vầng trán ông ta rất rộng, gió đang đẩy những mớ tóc vàng rũ xuống lông mày. Adam Preston đút bật lửa vào túi. Thèm thuồng, anh rít một hơi thuốc không đầu lọc vào phổi. Khốn kiếp, rõ ràng anh đang nôn nao đến mất bình tĩnh. Nhưng ai ở vị trí anh bây giờ mà bình tĩnh nổi? Tại sao người ta lại ra lệnh cho anh về Cornwall? Một nơi khỉ ho cò gáy tận cùng thế giới. Có lẽ những người kia biết nhiều hơn! Adam Preston từ từ hướng về phía cặp vợ chồng đang đứng gần anh nhất. - Xin ông thứ lỗi. – Anh nói. – Ông có biết trò đang diễn ra ở đây có nghĩa là gì không? Hai người nhìn anh. Người đàn bà hình như có vẻ xinh đẹp. Một chiếc khăn buộc đầu che chắn cho mái tóc thẫm màu của cô trước làn gió dữ tợn. Người đàn ông nhún vai. Anh ta có khuôn mặt tròn trĩnh với hai chiếc má bầu. - Tôi không biết, thưa ông. Chúng tôi chỉ đọc đoạn quảng cáo trên báo thôi. - Vâng, tôi cũng vậy. - Adam Preston chỉ về hướng cặp vợ chồng thứ hai. – Liệu họ có biết hơn chăng? - Không đâu. Chúng tôi đã hỏi rồi. Họ cũng hệt như chúng ta, không biết gì cả. - Kỳ quái thật. - Adam Preston rít một hơi thật sâu. Thật ra anh đang chớm cảm. – Ông bà có nghi ngờ gì không? Chúng ta phải làm gì ở đây nhỉ? Người đàn ông lắc đầu. - Chắc không có chuyện trầm trọng đâu, nếu không họ chẳng gọi phụ nữ đi cùng. Adam Preston nhăn mặt. - Làm sao mà biết được! A tiện thể, tôi xin giới thiệu tôi là Adam Preston. Người đàn ông gật đầu. - Rất vui được gặp ông! Tôi là Nathan Grey. Đây là vợ tôi, Linda. Linda Grey rụt rè mỉm cười, nhưng cô vẫn chưa nói lời nào. - Ông biết tên của cặp vợ chồng kia không? - Adam Preston hỏi. - Không. - Cũng chẳng quan trọng. – Adam Preston buông rơi điếu thuốc, giẫm gót giày lên trên. Biển cách đó không xa. Họ nghe tiếng sóng đang đập ào ào vào những vách đá ngoài khơi. Ở đây, ở góc tận cùng phía Tây Nam của miền Cornwall, cả đất liền lẫn biển đều thô kệch, hoang dã. Người dân ở vùng này là một loài người đặc biệt ít nói, kín đáo nhưng chung tủy và thành thực. Adam Preston hắng giọng. Anh cảm thấy mình đang làm phiền đôi vợ chồng kia. - Thôi, ta chờ xem sao. – Anh lẩm bẩm rồi quay lại chỗ đứng cũ. Khi ném một cái nhìn qua vai, anh thấy Linda đang nhìn theo mình. Adam Preston mỉm cười với cô ta. Người đàn bà vội vã ngoảnh đầu đi. Adam Preston giết những phút đồng hồ sau đó bằng điếu thuốc thứ hai. Người đàn ông nhớ lại những công việc đã từng làm qua. Nghề bán bảo hiểm cả một thời gian dài chỉ giúp anh tồn tại hơn là sống. Cuối cùng, để kiếm tiền, anh bắt tay vào những vụ làm ăn mờ ám. Sự việc đổ bể, chủ hãng đã đuổi Adam Preston ra đường, cũng còn may là họ chưa lôi anh ra tòa. Adam Preston tiếp tục bám vào tiền bảo hiểm thất nghiệp. Nhưng thứ tiền đó không đủ cho người ta sinh sống. Vì thế Adam Preston nhảy vào cái trò kiếm chác bằng những lời hứa hẹn hão huyền với các cô gái ế chồng. Cả vụ này cũng lộ tẩy, anh phải vứt bỏ tất cả để chạy tháo thân. Dòng uy nghĩ của người đàn ông bị cắt ngang bởi tiếng nổ tạch tạch. Aâm thanh đó vang từ bầu trời đan kịt xuống và nhanh chóng to lên. Adam Preston nhìn lên cao. Cả bốn người còn lại cũng đưa mắt lên nhìn bầu trời đêm. Họ nhìn thấy ánh đèn định vị lập lòe của một chiếc máy bay trực thăng. (còn tiếp) [/I][/COLOR][/SIZE][/FONT] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
THỂ THAO & GIẢI TRÍ
MUSIC
[Truyện ma] Hoàn đảo bí hiểm (truyện dài).
Top