Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
CẢM XÚC
Truyện hot đây [Đảm bảo không đọc là phí]
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="nhok_bmt" data-source="post: 88326" data-attributes="member: 130775"><p><strong><span style="color: #10065A">[FONT=&quot]Cuối tuần, cả toà nhà ký túc dường như vắng lặng.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Tất cả mọi người đều rời ký túc về nhà rồi, bạn cùng phòng tôi cũng về nhà hết. Thật là châm biếm, hoàn cảnh y hệt hôm đầu tiên chị ấy đến đây…</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Tôi cầm quần áo đưa cho chị ấy, bảo chị đi tắm trước đi.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Chị ấy mơ màng, nửa mơ nửa tỉnh cầm quần áo đi vào buồng tắm.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Tôi lại như lần trước, bật máy tính, mở một chút âm nhạc… trèo lên giường xếp dọn chăn gối trong lòng tôi đang nghĩ gì…</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Tôi đi đến trước buồng tắm gõ cửa, chị ấy hé cánh cửa ra, tôi xô cửa đi thẳng vào, chị ấy bị bất ngờ vội vã dùng tay che…đi.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Một tay tôi kéo chị ấy, tôi kéo chị ấy sát vào người ôm chặt và hôn, chị ấy không phản kháng… tôi từ từ cởi bỏ quần áo của tôi và chúng tôi trần người ôm chặt nhau trong màn hơi nước...</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Tắm nào! tắm nào!</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Chúng tôi ôm chặt nhau, không sợi vải.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Tôi gội đầu xong, chị ấy dội nước cho tôi. Tôi kỳ lưng cho chị ấy, chị ấy lại kỳ lưng cho tôi và trong lúc tắm cùng nhau, trong đầu tôi hoàn toàn không có bất kỳ một tà ý nào vẩn gợn (nếu như bây giờ, có lẽ chả biết đã nhân cơ hội đó Làm bao nhiêu lần Yêu)</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Tôi với chị ấy tắm, tạnh quẽ, im lặng thỉnh thoảng gặp mắt nhau, chúng tôi mỉm cười rất giống ngày xưa, khi tôi ngồi bên chị ấy trong buổi họp trên khoa tôi bị chị ấy bắt gặp đang liếc trộm, chị ấy mỉm cười, cảm giác y hệt vậy.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Tắm xong, chị ấy giúp tôi sấy tóc, tóc khô tôi lại giúp chị ấy sấy tóc, tôi cầm lược chải tóc cho chị…</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Hai người bò lên giường, chui vào chăn tôi ôm chị thật chặt và tôi hôn và tôi lại cởi toàn bộ những vải vóc của chị, và của tôi…</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Trong lòng tôi chỉ còn một ý nghĩ đau đớn: Tôi nhất định phải có được chị ấy! Tôi nhất định phải có được chị ấy! Tôi nhất định phải có được chị ấy! Cho dù chị ấy sắp rời bỏ tôi mà đi, tôi nhất định phải có được chị ấy!</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Và tôi bắt đầu hôn triền miên, tay ghì sát, hôn trên má, hôn trên trán, hôn trên tay, hôn trên cổ, hôn trên cổ tay, hôn trên cẳng chân, hôn trên eo…</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Những đối thoại hôn câm lặng trong tiếng nhạc nhè nhẹ từ máy tính…</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Mắt tôi nhìn thẳng vào mắt chị ấy và chắc chắn trong lòng chúng tôi đều đang cùng nghĩ đến một sự việc.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Chị ấy nhắm mắt lại… và tôi muốn lặng lẽ chia đôi chị ấy ra.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Đây là lần đầu tiên của tôi…tôi hoàn toàn không biết nên bắt đầu từ đâu.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Tôi thật sự là hoàn toàn không biết nên làm như thế nào. Tôi đã từng xem phim XXX, nhưng tôi không dám… tôi cũng chẳng biết mình đang chần chừ gì nữa. Chị ấy mở mắt ra, nhìn tôi ngạc nhiên:</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">- Sao vậy? - tay đặt trên má tôi</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">- Tôi…tôi chưa bao giờ… Tôi chưa làm lần nào... - mặt tôi đỏ lên, tôi ngại ngùng nói ra sự thật.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Chị ấy vuốt ve đôi vai tôi.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Và tôi ngại ngùng hết sức, nằm tụt người xuống một chút để che đi khuôn mặt mình, rồi ngồi dậy thở gấp gáp hồi hộp. Chị ấy bị những cử động của tôi làm cho bất an:</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">- Sao vậy?</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">- Xin lỗi !!! - Tôi cúi gằm xuống nói:</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">- Lúc nãy tôi thật sự có ý định muốn chiếm lấy em, nhưng đó chính là vì sự xuất hiện của anh ta làm tôi cảm thấy lo sợ... - Tôi vẫn cúi gằm xuống nói.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Chị ấy sát tới hôn lên má tôi:</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">- Em không để ý điều đó đâu.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Tôi hôn lại:</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">- Nơi đây bắt đầu, nơi đây cũng là kết thúc - nói xong tôi bắt đầu khóc.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Chị ấy cũng khóc, chúng tôi nằm bên nhau, ôm chặt nhau và cùng khóc đến lúc ngủ thiếp đi mệt mỏi…</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Bữa sáng của ngày hôm sau, chúng tôi cùng xuống tiệm ăn, chỗ ngồi cũ, những món cũ bánh mì nướng dầy phết Sô cô la và bánh trứng cá hồi.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Chị ấy không nuốt một miếng nào…</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Sau bữa sáng, chúng tôi dắt tay nhau về ký túc nữ.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">- Em lên phòng thu xếp hành lý, tạm biệt - cô ấy buông tay tôi ra đi vào ký túc.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Tôi đi tới trước lôi tay cô ấy lại:</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">- Ngày mai tôi đưa em ra ga nhé, được không?</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Cô ấy gật đầu… đi khuất…</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Chị ấy đi vào ký túc.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Tôi vẫn đứng chỗ cũ, đầu óc tôi trống rỗng. Tôi tự bảo mình, đây chỉ là một giấc mơ thôi và chỉ cần chừng này là đủ để sau này tôi nhớ lại, tôi hồi tưởng và đủ để tôi thấy hạnh phúc. </span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Trưa hôm sau tôi giúp cô ấy mang hành lý ra bưu điện để gửi về Đài Bắc. Lúc đó hầu như chúng tôi không hề trò chuyện trừ cái lúc cô ấy đưa chai nước cho tôi bảo:</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">- Vất vả quá, chai nước này anh uống đi.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Dọn xong đồ….</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Cô ấy:</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">- Chìa khóa phòng ký túc em đã gửi lại bà quản lý rồi, em có thể sang phòng anh tắm nhờ không?</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Tôi gật đầu, xách túi giúp cô ấy, hai người nắm tay nhau đi về phòng tôi và tôi vẫn còn trong trạng thái đầu óc trống rỗng…</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Lần này tôi cứ nắm tay cô ấy, không cần né tránh camera quan sát và cũng không đếm xỉa xem trong phòng quản lý có ai không nữa và cứ đi như thế, đi thẳng vào… chỗ phòng cảnh vệ bị giữ lại.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Quản lý:</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">- Ô ô này này, nữ sinh không được đi vào phòng nam sinh, nghe chửa?</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Cô ấy vội vã buông ngay tay tôi ra.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Tôi định thần:</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">- Xin bác thông cảm, chị ấy là chị gái cháu, chị ấy lên giúp cháu dọn đồ về nhà ăn Tết - cô ấy quay ra cười với quản lý.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Quản lý: </span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">- Thôi được, được rồi, dọn đồ nhanh lên rồi mang chìa khoá lại đây nộp nhé, thôi lên đi!</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Và đây là lần đầu tiên tôi cùng cô ấy đi thang máy…</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Trong thang máy, có một tấm gương rất to, chúng tôi nhìn bóng nhau trong gương, và cùng cười lên.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">- Một đôi tình nhân rất đẹp, phải không! - tôi đùa.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">- Rất đẹp…nếu như là quen anh sớm hơn từ hai năm trước… - nét cười biến mất trên mặt cô.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Tôi trầm mặc… cô ấy trầm mặc…</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Vào phòng, cô ấy mang quần áo đi tắm.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Căn phòng trống rỗng. Lần này không có máy tính để mở nhạc…</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Tôi ngồi bên cửa sổ, gió thổi qua, đầu óc miên man trống rỗng.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Không rõ đã bao nhiêu thời gian trôi qua… tôi nghĩ, có lẽ cô ấy đã tắm hơi lâu, tôi trở ra gõ cửa buồng tắm, bỗng phát hiện buồng tắm không khoá, tôi nhè nhẹ đẩy ra… cô ấy ngồi trên bồn cầu đậy nắp… khóc… trên mặt sàn toàn những giấy toilet vứt bừa.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Tôi đứng ở cửa buồng tắm, nhìn cô ấy.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Cô ấy cúi đầu khóc:</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">- Giá như em gặp anh sớm, ngay từ hai năm trước… hay giá như em đừng quen anh…</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Cô nói đi nói lại những lời nói ấy…</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Tôi đứng sững sờ ở cửa buồng tắm, tôi rất muốn đến an ủi em nhưng tôi không thể nào nhấc chân lên vì tôi biết, nếu tôi bước tới một bước, có lẽ tôi sẽ rơi vĩnh viễn…</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Nhưng tôi vẫn bước tới…</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Tôi ôm lấy em, hôn lên trán em, gạt nước mắt cho em.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">- Nào, ngoan, tắm đi nào! - tôi mỉm cười dịu dàng, rồi tôi khoá cửa buồng tắm đi ra…</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Tôi đứng ở ngoài, chờ rất lâu, tiếng nước, nghe nước chảy tôi mới quay lại cửa sổ, ngồi đần ra… </span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Cô ấy tắm xong bước ra…</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">- Đến đây ngồi nhé! - tôi vẫy em.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Tôi cầm máy sấy thổi cho tóc em:</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">- Có lẽ đây là lần cuối cùng…</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Trong tiếng rì rào của máy sấy tóc, có tiếng nức nở.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Sấy tóc xong… tôi ôm cô ấy đứng rất lâu.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Nhấc hành lý, trả chìa khoá ký túc cho phòng bảo vệ.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Lên xe máy ra ga.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Cô ấy ôm tôi chặt… tôi cũng chạy xe chậm, chậm chậm nhưng rồi cũng phải tới ga. Chúng tôi lưu luyến chia tay nhau.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Nhưng tàu hoả sắp tới rồi… cô ấy quay đi buông tay tôi</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">- Tạm biệt!</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Tất cả đã kết thúc rồi! Câu chuyện của tôi đã hết.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Tôi vẫn cứ tự hỏi mình: Không phải là tôi rất yêu cô ấy ư? Vì sao chúng tôi trở nên như thế này?</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Tôi không thể kết thúc như thế được.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Tôi dừng xe máy lại, vội vã quay đầu xe về ga.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Tôi không thể tìm thấy cô ấy trên sân ga… tôi vội vã đi mua một vé tiễn. Xông vào trong ga mắt nhớn nhác ngó khắp.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Tôi thấy em ở phía sân chờ số 2, vội vã chạy xuống cầu thang, lao tới sân chờ số 2. </span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Cô ấy dường như không để ý thấy tôi…</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Tôi rụt rè chạm vào vai em.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Cô ấy quay lại, mắt đỏ hoe.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">- Em đừng khóc, anh rất thích những lúc em mỉm cười! - tôi dùng tay vuốt nhẹ lên những sợi tóc của cô.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Cô ấy cười nhìn tôi qua làn nước mắt.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Lúc đó, xe lửa đi vào ga.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">- Em không muốn đi… - cô ấy kéo tay tôi lại.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">- Anh sẽ lên Đài Bắc tìm em… ngoan nhé - Tôi đã hứa với em điều đó… mà tôi lại quên bẵng đi rằng, Đài Bắc còn có một người tên gọi David.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Cô ấy lên tàu… tôi rời ga… </span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Tôi gửi xe ở bãi, đi mua 1 vé tàu hoả, tôi cũng phải về nhà tôi thôi…</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Kỳ nghỉ đông năm ấy, tôi rất buồn bã… Tôi không đi chơi với bạn bè lớp phổ thông.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Năm mới mọi người sum vầy chơi đùa, đánh bài, tôi cũng chẳng tham gia.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Tôi chỉ nhớ cô ấy… nhớ kinh khủng.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Tôi nhớ tất cả những hồi ức đã có, từ chiếc áo bó màu be, từ lúc vô ý chạm phải ngực cô ấy, nhớ khi cùng sang đảo Kỳ Kim… nửa đêm đưa cô ấy về phòng ký túc, cùng nhau đi qua mùa Giáng Sinh… đón năm mới, cùng tắm dưới vòi nước… khuôn mặt em luôn ở trong tâm trí tôi.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Kỳ nghỉ đông đó, tôi không đủ dũng cảm lên Đài Bắc tìm cô ấy vì tôi sợ khi đến, tôi sẽ phải đối diện với sự thật là cô ấy và David đang ở bên nhau...</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Tôi nói với cha mẹ rằng mình phải dọn ra ngoài ký túc, ở tiện hơn, còn đi làm thêm.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Tôi không muốn quay về căn phòng ký túc ấy nữa… tôi không thể quay về nơi tôi có đầy chặt nỗi nhớ…</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Và tôi nói, tôi sẽ vào thành phố Cao Hùng kiếm nhà, kiếm việc làm thêm. Trong thời gian đi tìm nhà, tôi thường ở nhờ nhà bạn, tôi đã kể với nó câu chuyện về mối tình đầu của tôi với chị học khoá trên. Thằng kia mắng tôi:</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">- Nếu mày cảm thấy chị ấy quay lại với thằng du học sinh ở Mỹ kia là hạnh phúc, thì thôi, cứ để chị ấy đi! Mày đừng có ngồi đây ra vẻ đáng thương, ngồi kể lể với tao cũng chả có tác dụng gì, chị ấy sẽ chả bao giờ quay lại với mày. Còn muốn chị ấy quay lại thì mày phải đi mà chiếm lấy chỗ của mày đi chứ! Chả lẽ mày lại nghĩ rằng, nửa năm yêu nhau của mày lại phải thua một thằng ở Mỹ về mới chỉ gặp nhau hai lần thôi sao?</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Ngày hôm sau, tôi đáp chuyến xe lửa sớm nhất lên Đài Bắc! Xuất phát!!!</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Trước lúc lên đường, tôi gửi một tin nhắn vào máy di động của cô ấy…</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Buổi trưa, tôi đến ga Đài Bắc. Đây là lần đầu tiên trong đời tôi lên Đài Bắc. Suýt lạc đường, tìm không ra lối cửa chính của ga. Tôi hẹn cô ấy ở cửa số Ba phía Nam.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Khi tôi mất rất lâu mới tìm ra cửa số Ba…</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Tôi đã nhìn thấy cô ấy…</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">- Xin chào, lâu quá không gặp! - cô ấy nhìn tôi mỉm cười.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">- …Lâu không gặp…Em có nhớ anh không? - Tôi đáp.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Đã lâu không gặp… Câu chào đó xa cách làm sao, tôi cố ý nói.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">- …Đói rồi à? Chúng ta đi ăn cơm thôi! - cô ấy tránh câu hỏi.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Và chúng tôi đến một tiệm Cà ri. Trí nhớ của tôi rất mơ hồ, dường như là tiệm dưới cửa hàng đồ vi tính 3C ở dưới trung tâm mua sắm Mitsukoshi (Tân Quang Tam Việt).</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Đồ ăn rất ngon... Tôi ăn hết đĩa cơm Cà ri.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">- Anh chắc chưa no, ăn phần của em đi! - cô ấy đưa đĩa cơm cho tôi, với câu nói quen thuộc ngày xưa…</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Ăn xong, chúng tôi ngồi trò chuyện một lúc…</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Tôi hiểu ra, cô ấy luôn tránh nhắc tới những gì đã ở giữa hai chúng tôi và tôi đã không nhắc nhiều.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Tôi không dám phá vỡ nốt sợi dây nối mong manh cuối cùng giữa tôi và cô ấy, tôi rất sợ chỉ mở lời… tôi sẽ rất khó quay về Cao Hùng nên cứ trò chuyện, trò chuyện… chiều đã xuống.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">________________Ghép Bài_______________________</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Máy di động của cô ấy reo lên, tôi có một dự cảm buồn…</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">- A lô! David à? - cô ấy liếc nhìn sang tôi một cái, tiếp tục nhỏ giọng nói chuyện với cái máy di động.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">- Vâng ạ, em chờ anh ở cổng Tân Quang Tam Việt - cô ấy cất máy di động vào túi xách, cúi mặt.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">- … Hai người đã… quay lại với nhau rồi sao? - Tôi rốt cuộc cũng thốt lên.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Cô ấy gật đầu.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">- … Thật sao? Thế thì… xin chúc mừng em… cuối cùng em cũng đã quay lại với anh ta. - Tôi ép tôi nói câu đó.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">- … Anh nói thật không?... - cô ấy ngẩng đầu lên nhìn tôi.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">- Tất nhiên, ngày xưa anh có lẽ đã an ủi được em tạm thời, nếu giờ người bạn trai danh chính ngôn thuận của em quay về rồi thì anh phải rút lui thôi.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Tôi nói với nụ cười dịu dàng…. Trong lòng tôi thật đớn đau.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">- Anh ấy sắp đến đón em - cô ấy đứng dậy.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Tôi và em cùng đi lên cửa Tân Quang Tam Việt, lần này, chúng tôi không còn nắm tay nhau nữa…</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Tôi vốn định tạm biệt em, nhưng tôi lại muốn gặp cái người tên là David xem anh ta mặt mũi ra sao! vì vậy tôi đứng chờ cùng cô ấy.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Rồi một chiếc Fiat màu trắng bạc lướt tới, quay cửa kính ô tô xuống người con trai ngồi trong xe vẫy tay với chúng tôi.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">- Em phải đi đây… - cô ấy cúi đầu xuống lí nhí.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Tôi định đi tới gần xem rõ mặt David… nhưng tôi lo, sẽ làm cô ấy khó xử. Dù sao thì David không hề biết tôi là ai, càng không biết mối tình nửa năm qua giữa tôi và cô ấy… vì thế tôi cứ đứng đó, nhìn chiếc xe rời đi xa…</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Cô ấy đã đi khỏi đời tôi như thế.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Tôi rất buồn rầu, đáp xe lửa quay về Cao Hùng…</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Về Cao Hùng, tôi nhanh chóng tìm được phòng trọ. Cũng tìm được việc làm… tôi chọn công việc trực ở cửa hàng Café Internet vào ban đêm. Tôi muốn mượn công việc để làm tôi chìm trong cơn say.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Rồi nhờ bạn bè giới thiệu, tôi làm quen với game online. Công việc mỗi ngày của tôi là đêm đêm đi trực đến sáng bạch về ngủ, ngủ dậy ăn cơm xem ti vi rồi lại đi làm.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Ngày nghỉ tôi trốn trong rạp chiếu bóng…</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Những ngày như thế nối tiếp liên tục cho đến khi học kỳ II bắt đầu… tôi gặp lại cô ấy trên văn phòng khoa.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">- Hi, lâu quá không gặp - cô ấy vui vẻ nói với tôi.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Ôi, cảm giác này khác hẳn khi gặp ở Đài Bắc, cô ấy lại trở thành chị khoá trên của tôi, quen thuộc… </span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Nhưng gương mặt cô ấy đã khác rồi, cô ấy đã cắt mái tóc dài đi, trở thành một mái tóc ngắn xinh đẹp…</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">- Tối nay chúng ta đi ăn cơm đi! - cô ấy chủ động rủ tôi.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">- Ơ… a… cũng được… - tôi vẫn còn ngỡ ngàng bởi từ ngày tôi từ Đài Bắc trở về đây, cô ấy trong tim tôi, chỉ còn là một khoảng trống rỗng.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Tuy tôi nói thế, nhưng thực ra cũng có đôi khi nhớ đến cô…</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">- Nghe nói anh đã dọn ra ngoài ở rồi à? thế tối nay em có thể qua thăm nhà mới của anh không? - cô ấy nắm lấy tay tôi.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Tôi vừa định trả lời</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">- Chúng mày vẫn còn thắm thiết thế này cơ à? Thôi đừng âu yếm nhau ở đây đấy nhé! - nhóm trưởng nhóm hoạt động ngoại khoá đi tới.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Hai chúng tôi cùng nhìn trưởng nhóm cười ngượng nghịu, đi ra khỏi văn phòng khoa. Chúng tôi đứng trước cổng phòng họp, tôi đưa tay ra định nắm lấy tay cô ấy, cô ấy dường như biết, đi lên trước một bước:</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">- Thế tối nay anh muốn ăn gì? - cô tìm chuyện để nói.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Tôi im lặng.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Cô ấy cúi đầu: </span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">- Em đã kể chuyện của chúng mình cho David nghe…</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Tôi kinh ngạc nhìn cô ấy.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Cô vẫn cúi đầu:</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">- David không trách em bắt cá hai tay, chân dẫm hai thuyền, vì dù sao thì anh ấy cũng không thể ở bên em suốt… anh ấy nói: hai chúng em có thể lại bắt đầu từ đầu, coi như chưa hề có gì xảy ra - cô ấy nói, đầu óc tôi trống rỗng.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Nói xong cô ấy đi thẳng vào văn phòng.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Tôi nghĩ… tôi cứ tưởng tôi vừa gặp lại chị ấy một cách quen thuộc, và chị ấy đã quay về bên tôi… thì ra… kết cục còn đau đớn hơn.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Cô ấy hẹn tôi buổi tối ở cổng trường.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Cô ấy mặc cái áo bó sát người màu be, váy bò ngắn, áo khoác Levis màu hồng ở ngoài. Đây chính là bộ quần áo mà ngày đầu tiên quen nhau, cô ấy đã mặc…</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Cô ấy lên xe, chúng tôi đi ăn Mc’Donald.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">Toàn là cô ấy chủ động hỏi, tôi mới trả lời. Tôi không hề hỏi cô ấy gì cả, tôi sợ những gì tôi hỏi sẽ làm cả hai ngại ngùng nhưng thật sự, không còn nghi ngờ gì, tối nay, cô ấy trở thành cô ấy thân quen của tôi ngày xưa…Đi ra khỏi Mc’Donald.</span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p><strong><span style="color: #10065A">- Em muốn đi đến một nơi - cô ấy đột ngột nắm tay tôi.</span></strong></p><p> <strong><span style="color: #10065A"></span></strong></p><p> <strong><span style="color: #10065A">[/FONT]</span></strong></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="nhok_bmt, post: 88326, member: 130775"] [B][COLOR=#10065A][FONT="]Cuối tuần, cả toà nhà ký túc dường như vắng lặng. Tất cả mọi người đều rời ký túc về nhà rồi, bạn cùng phòng tôi cũng về nhà hết. Thật là châm biếm, hoàn cảnh y hệt hôm đầu tiên chị ấy đến đây… Tôi cầm quần áo đưa cho chị ấy, bảo chị đi tắm trước đi. Chị ấy mơ màng, nửa mơ nửa tỉnh cầm quần áo đi vào buồng tắm. Tôi lại như lần trước, bật máy tính, mở một chút âm nhạc… trèo lên giường xếp dọn chăn gối trong lòng tôi đang nghĩ gì… Tôi đi đến trước buồng tắm gõ cửa, chị ấy hé cánh cửa ra, tôi xô cửa đi thẳng vào, chị ấy bị bất ngờ vội vã dùng tay che…đi. Một tay tôi kéo chị ấy, tôi kéo chị ấy sát vào người ôm chặt và hôn, chị ấy không phản kháng… tôi từ từ cởi bỏ quần áo của tôi và chúng tôi trần người ôm chặt nhau trong màn hơi nước... Tắm nào! tắm nào! Chúng tôi ôm chặt nhau, không sợi vải. Tôi gội đầu xong, chị ấy dội nước cho tôi. Tôi kỳ lưng cho chị ấy, chị ấy lại kỳ lưng cho tôi và trong lúc tắm cùng nhau, trong đầu tôi hoàn toàn không có bất kỳ một tà ý nào vẩn gợn (nếu như bây giờ, có lẽ chả biết đã nhân cơ hội đó Làm bao nhiêu lần Yêu) Tôi với chị ấy tắm, tạnh quẽ, im lặng thỉnh thoảng gặp mắt nhau, chúng tôi mỉm cười rất giống ngày xưa, khi tôi ngồi bên chị ấy trong buổi họp trên khoa tôi bị chị ấy bắt gặp đang liếc trộm, chị ấy mỉm cười, cảm giác y hệt vậy. Tắm xong, chị ấy giúp tôi sấy tóc, tóc khô tôi lại giúp chị ấy sấy tóc, tôi cầm lược chải tóc cho chị… Hai người bò lên giường, chui vào chăn tôi ôm chị thật chặt và tôi hôn và tôi lại cởi toàn bộ những vải vóc của chị, và của tôi… Trong lòng tôi chỉ còn một ý nghĩ đau đớn: Tôi nhất định phải có được chị ấy! Tôi nhất định phải có được chị ấy! Tôi nhất định phải có được chị ấy! Cho dù chị ấy sắp rời bỏ tôi mà đi, tôi nhất định phải có được chị ấy! Và tôi bắt đầu hôn triền miên, tay ghì sát, hôn trên má, hôn trên trán, hôn trên tay, hôn trên cổ, hôn trên cổ tay, hôn trên cẳng chân, hôn trên eo… Những đối thoại hôn câm lặng trong tiếng nhạc nhè nhẹ từ máy tính… Mắt tôi nhìn thẳng vào mắt chị ấy và chắc chắn trong lòng chúng tôi đều đang cùng nghĩ đến một sự việc. Chị ấy nhắm mắt lại… và tôi muốn lặng lẽ chia đôi chị ấy ra. Đây là lần đầu tiên của tôi…tôi hoàn toàn không biết nên bắt đầu từ đâu. Tôi thật sự là hoàn toàn không biết nên làm như thế nào. Tôi đã từng xem phim XXX, nhưng tôi không dám… tôi cũng chẳng biết mình đang chần chừ gì nữa. Chị ấy mở mắt ra, nhìn tôi ngạc nhiên: - Sao vậy? - tay đặt trên má tôi - Tôi…tôi chưa bao giờ… Tôi chưa làm lần nào... - mặt tôi đỏ lên, tôi ngại ngùng nói ra sự thật. Chị ấy vuốt ve đôi vai tôi. Và tôi ngại ngùng hết sức, nằm tụt người xuống một chút để che đi khuôn mặt mình, rồi ngồi dậy thở gấp gáp hồi hộp. Chị ấy bị những cử động của tôi làm cho bất an: - Sao vậy? - Xin lỗi !!! - Tôi cúi gằm xuống nói: - Lúc nãy tôi thật sự có ý định muốn chiếm lấy em, nhưng đó chính là vì sự xuất hiện của anh ta làm tôi cảm thấy lo sợ... - Tôi vẫn cúi gằm xuống nói. Chị ấy sát tới hôn lên má tôi: - Em không để ý điều đó đâu. Tôi hôn lại: - Nơi đây bắt đầu, nơi đây cũng là kết thúc - nói xong tôi bắt đầu khóc. Chị ấy cũng khóc, chúng tôi nằm bên nhau, ôm chặt nhau và cùng khóc đến lúc ngủ thiếp đi mệt mỏi… Bữa sáng của ngày hôm sau, chúng tôi cùng xuống tiệm ăn, chỗ ngồi cũ, những món cũ bánh mì nướng dầy phết Sô cô la và bánh trứng cá hồi. Chị ấy không nuốt một miếng nào… Sau bữa sáng, chúng tôi dắt tay nhau về ký túc nữ. - Em lên phòng thu xếp hành lý, tạm biệt - cô ấy buông tay tôi ra đi vào ký túc. Tôi đi tới trước lôi tay cô ấy lại: - Ngày mai tôi đưa em ra ga nhé, được không? Cô ấy gật đầu… đi khuất… Chị ấy đi vào ký túc. Tôi vẫn đứng chỗ cũ, đầu óc tôi trống rỗng. Tôi tự bảo mình, đây chỉ là một giấc mơ thôi và chỉ cần chừng này là đủ để sau này tôi nhớ lại, tôi hồi tưởng và đủ để tôi thấy hạnh phúc. Trưa hôm sau tôi giúp cô ấy mang hành lý ra bưu điện để gửi về Đài Bắc. Lúc đó hầu như chúng tôi không hề trò chuyện trừ cái lúc cô ấy đưa chai nước cho tôi bảo: - Vất vả quá, chai nước này anh uống đi. Dọn xong đồ…. Cô ấy: - Chìa khóa phòng ký túc em đã gửi lại bà quản lý rồi, em có thể sang phòng anh tắm nhờ không? Tôi gật đầu, xách túi giúp cô ấy, hai người nắm tay nhau đi về phòng tôi và tôi vẫn còn trong trạng thái đầu óc trống rỗng… Lần này tôi cứ nắm tay cô ấy, không cần né tránh camera quan sát và cũng không đếm xỉa xem trong phòng quản lý có ai không nữa và cứ đi như thế, đi thẳng vào… chỗ phòng cảnh vệ bị giữ lại. Quản lý: - Ô ô này này, nữ sinh không được đi vào phòng nam sinh, nghe chửa? Cô ấy vội vã buông ngay tay tôi ra. Tôi định thần: - Xin bác thông cảm, chị ấy là chị gái cháu, chị ấy lên giúp cháu dọn đồ về nhà ăn Tết - cô ấy quay ra cười với quản lý. Quản lý: - Thôi được, được rồi, dọn đồ nhanh lên rồi mang chìa khoá lại đây nộp nhé, thôi lên đi! Và đây là lần đầu tiên tôi cùng cô ấy đi thang máy… Trong thang máy, có một tấm gương rất to, chúng tôi nhìn bóng nhau trong gương, và cùng cười lên. - Một đôi tình nhân rất đẹp, phải không! - tôi đùa. - Rất đẹp…nếu như là quen anh sớm hơn từ hai năm trước… - nét cười biến mất trên mặt cô. Tôi trầm mặc… cô ấy trầm mặc… Vào phòng, cô ấy mang quần áo đi tắm. Căn phòng trống rỗng. Lần này không có máy tính để mở nhạc… Tôi ngồi bên cửa sổ, gió thổi qua, đầu óc miên man trống rỗng. Không rõ đã bao nhiêu thời gian trôi qua… tôi nghĩ, có lẽ cô ấy đã tắm hơi lâu, tôi trở ra gõ cửa buồng tắm, bỗng phát hiện buồng tắm không khoá, tôi nhè nhẹ đẩy ra… cô ấy ngồi trên bồn cầu đậy nắp… khóc… trên mặt sàn toàn những giấy toilet vứt bừa. Tôi đứng ở cửa buồng tắm, nhìn cô ấy. Cô ấy cúi đầu khóc: - Giá như em gặp anh sớm, ngay từ hai năm trước… hay giá như em đừng quen anh… Cô nói đi nói lại những lời nói ấy… Tôi đứng sững sờ ở cửa buồng tắm, tôi rất muốn đến an ủi em nhưng tôi không thể nào nhấc chân lên vì tôi biết, nếu tôi bước tới một bước, có lẽ tôi sẽ rơi vĩnh viễn… Nhưng tôi vẫn bước tới… Tôi ôm lấy em, hôn lên trán em, gạt nước mắt cho em. - Nào, ngoan, tắm đi nào! - tôi mỉm cười dịu dàng, rồi tôi khoá cửa buồng tắm đi ra… Tôi đứng ở ngoài, chờ rất lâu, tiếng nước, nghe nước chảy tôi mới quay lại cửa sổ, ngồi đần ra… Cô ấy tắm xong bước ra… - Đến đây ngồi nhé! - tôi vẫy em. Tôi cầm máy sấy thổi cho tóc em: - Có lẽ đây là lần cuối cùng… Trong tiếng rì rào của máy sấy tóc, có tiếng nức nở. Sấy tóc xong… tôi ôm cô ấy đứng rất lâu. Nhấc hành lý, trả chìa khoá ký túc cho phòng bảo vệ. Lên xe máy ra ga. Cô ấy ôm tôi chặt… tôi cũng chạy xe chậm, chậm chậm nhưng rồi cũng phải tới ga. Chúng tôi lưu luyến chia tay nhau. Nhưng tàu hoả sắp tới rồi… cô ấy quay đi buông tay tôi - Tạm biệt! Tất cả đã kết thúc rồi! Câu chuyện của tôi đã hết. Tôi vẫn cứ tự hỏi mình: Không phải là tôi rất yêu cô ấy ư? Vì sao chúng tôi trở nên như thế này? Tôi không thể kết thúc như thế được. Tôi dừng xe máy lại, vội vã quay đầu xe về ga. Tôi không thể tìm thấy cô ấy trên sân ga… tôi vội vã đi mua một vé tiễn. Xông vào trong ga mắt nhớn nhác ngó khắp. Tôi thấy em ở phía sân chờ số 2, vội vã chạy xuống cầu thang, lao tới sân chờ số 2. Cô ấy dường như không để ý thấy tôi… Tôi rụt rè chạm vào vai em. Cô ấy quay lại, mắt đỏ hoe. - Em đừng khóc, anh rất thích những lúc em mỉm cười! - tôi dùng tay vuốt nhẹ lên những sợi tóc của cô. Cô ấy cười nhìn tôi qua làn nước mắt. Lúc đó, xe lửa đi vào ga. - Em không muốn đi… - cô ấy kéo tay tôi lại. - Anh sẽ lên Đài Bắc tìm em… ngoan nhé - Tôi đã hứa với em điều đó… mà tôi lại quên bẵng đi rằng, Đài Bắc còn có một người tên gọi David. Cô ấy lên tàu… tôi rời ga… Tôi gửi xe ở bãi, đi mua 1 vé tàu hoả, tôi cũng phải về nhà tôi thôi… Kỳ nghỉ đông năm ấy, tôi rất buồn bã… Tôi không đi chơi với bạn bè lớp phổ thông. Năm mới mọi người sum vầy chơi đùa, đánh bài, tôi cũng chẳng tham gia. Tôi chỉ nhớ cô ấy… nhớ kinh khủng. Tôi nhớ tất cả những hồi ức đã có, từ chiếc áo bó màu be, từ lúc vô ý chạm phải ngực cô ấy, nhớ khi cùng sang đảo Kỳ Kim… nửa đêm đưa cô ấy về phòng ký túc, cùng nhau đi qua mùa Giáng Sinh… đón năm mới, cùng tắm dưới vòi nước… khuôn mặt em luôn ở trong tâm trí tôi. Kỳ nghỉ đông đó, tôi không đủ dũng cảm lên Đài Bắc tìm cô ấy vì tôi sợ khi đến, tôi sẽ phải đối diện với sự thật là cô ấy và David đang ở bên nhau... Tôi nói với cha mẹ rằng mình phải dọn ra ngoài ký túc, ở tiện hơn, còn đi làm thêm. Tôi không muốn quay về căn phòng ký túc ấy nữa… tôi không thể quay về nơi tôi có đầy chặt nỗi nhớ… Và tôi nói, tôi sẽ vào thành phố Cao Hùng kiếm nhà, kiếm việc làm thêm. Trong thời gian đi tìm nhà, tôi thường ở nhờ nhà bạn, tôi đã kể với nó câu chuyện về mối tình đầu của tôi với chị học khoá trên. Thằng kia mắng tôi: - Nếu mày cảm thấy chị ấy quay lại với thằng du học sinh ở Mỹ kia là hạnh phúc, thì thôi, cứ để chị ấy đi! Mày đừng có ngồi đây ra vẻ đáng thương, ngồi kể lể với tao cũng chả có tác dụng gì, chị ấy sẽ chả bao giờ quay lại với mày. Còn muốn chị ấy quay lại thì mày phải đi mà chiếm lấy chỗ của mày đi chứ! Chả lẽ mày lại nghĩ rằng, nửa năm yêu nhau của mày lại phải thua một thằng ở Mỹ về mới chỉ gặp nhau hai lần thôi sao? Ngày hôm sau, tôi đáp chuyến xe lửa sớm nhất lên Đài Bắc! Xuất phát!!! Trước lúc lên đường, tôi gửi một tin nhắn vào máy di động của cô ấy… Buổi trưa, tôi đến ga Đài Bắc. Đây là lần đầu tiên trong đời tôi lên Đài Bắc. Suýt lạc đường, tìm không ra lối cửa chính của ga. Tôi hẹn cô ấy ở cửa số Ba phía Nam. Khi tôi mất rất lâu mới tìm ra cửa số Ba… Tôi đã nhìn thấy cô ấy… - Xin chào, lâu quá không gặp! - cô ấy nhìn tôi mỉm cười. - …Lâu không gặp…Em có nhớ anh không? - Tôi đáp. Đã lâu không gặp… Câu chào đó xa cách làm sao, tôi cố ý nói. - …Đói rồi à? Chúng ta đi ăn cơm thôi! - cô ấy tránh câu hỏi. Và chúng tôi đến một tiệm Cà ri. Trí nhớ của tôi rất mơ hồ, dường như là tiệm dưới cửa hàng đồ vi tính 3C ở dưới trung tâm mua sắm Mitsukoshi (Tân Quang Tam Việt). Đồ ăn rất ngon... Tôi ăn hết đĩa cơm Cà ri. - Anh chắc chưa no, ăn phần của em đi! - cô ấy đưa đĩa cơm cho tôi, với câu nói quen thuộc ngày xưa… Ăn xong, chúng tôi ngồi trò chuyện một lúc… Tôi hiểu ra, cô ấy luôn tránh nhắc tới những gì đã ở giữa hai chúng tôi và tôi đã không nhắc nhiều. Tôi không dám phá vỡ nốt sợi dây nối mong manh cuối cùng giữa tôi và cô ấy, tôi rất sợ chỉ mở lời… tôi sẽ rất khó quay về Cao Hùng nên cứ trò chuyện, trò chuyện… chiều đã xuống. . ________________Ghép Bài_______________________ . Máy di động của cô ấy reo lên, tôi có một dự cảm buồn… - A lô! David à? - cô ấy liếc nhìn sang tôi một cái, tiếp tục nhỏ giọng nói chuyện với cái máy di động. - Vâng ạ, em chờ anh ở cổng Tân Quang Tam Việt - cô ấy cất máy di động vào túi xách, cúi mặt. - … Hai người đã… quay lại với nhau rồi sao? - Tôi rốt cuộc cũng thốt lên. Cô ấy gật đầu. - … Thật sao? Thế thì… xin chúc mừng em… cuối cùng em cũng đã quay lại với anh ta. - Tôi ép tôi nói câu đó. - … Anh nói thật không?... - cô ấy ngẩng đầu lên nhìn tôi. - Tất nhiên, ngày xưa anh có lẽ đã an ủi được em tạm thời, nếu giờ người bạn trai danh chính ngôn thuận của em quay về rồi thì anh phải rút lui thôi. Tôi nói với nụ cười dịu dàng…. Trong lòng tôi thật đớn đau. - Anh ấy sắp đến đón em - cô ấy đứng dậy. Tôi và em cùng đi lên cửa Tân Quang Tam Việt, lần này, chúng tôi không còn nắm tay nhau nữa… Tôi vốn định tạm biệt em, nhưng tôi lại muốn gặp cái người tên là David xem anh ta mặt mũi ra sao! vì vậy tôi đứng chờ cùng cô ấy. Rồi một chiếc Fiat màu trắng bạc lướt tới, quay cửa kính ô tô xuống người con trai ngồi trong xe vẫy tay với chúng tôi. - Em phải đi đây… - cô ấy cúi đầu xuống lí nhí. Tôi định đi tới gần xem rõ mặt David… nhưng tôi lo, sẽ làm cô ấy khó xử. Dù sao thì David không hề biết tôi là ai, càng không biết mối tình nửa năm qua giữa tôi và cô ấy… vì thế tôi cứ đứng đó, nhìn chiếc xe rời đi xa… Cô ấy đã đi khỏi đời tôi như thế. Tôi rất buồn rầu, đáp xe lửa quay về Cao Hùng… Về Cao Hùng, tôi nhanh chóng tìm được phòng trọ. Cũng tìm được việc làm… tôi chọn công việc trực ở cửa hàng Café Internet vào ban đêm. Tôi muốn mượn công việc để làm tôi chìm trong cơn say. Rồi nhờ bạn bè giới thiệu, tôi làm quen với game online. Công việc mỗi ngày của tôi là đêm đêm đi trực đến sáng bạch về ngủ, ngủ dậy ăn cơm xem ti vi rồi lại đi làm. Ngày nghỉ tôi trốn trong rạp chiếu bóng… Những ngày như thế nối tiếp liên tục cho đến khi học kỳ II bắt đầu… tôi gặp lại cô ấy trên văn phòng khoa. - Hi, lâu quá không gặp - cô ấy vui vẻ nói với tôi. Ôi, cảm giác này khác hẳn khi gặp ở Đài Bắc, cô ấy lại trở thành chị khoá trên của tôi, quen thuộc… Nhưng gương mặt cô ấy đã khác rồi, cô ấy đã cắt mái tóc dài đi, trở thành một mái tóc ngắn xinh đẹp… - Tối nay chúng ta đi ăn cơm đi! - cô ấy chủ động rủ tôi. - Ơ… a… cũng được… - tôi vẫn còn ngỡ ngàng bởi từ ngày tôi từ Đài Bắc trở về đây, cô ấy trong tim tôi, chỉ còn là một khoảng trống rỗng. Tuy tôi nói thế, nhưng thực ra cũng có đôi khi nhớ đến cô… - Nghe nói anh đã dọn ra ngoài ở rồi à? thế tối nay em có thể qua thăm nhà mới của anh không? - cô ấy nắm lấy tay tôi. Tôi vừa định trả lời - Chúng mày vẫn còn thắm thiết thế này cơ à? Thôi đừng âu yếm nhau ở đây đấy nhé! - nhóm trưởng nhóm hoạt động ngoại khoá đi tới. Hai chúng tôi cùng nhìn trưởng nhóm cười ngượng nghịu, đi ra khỏi văn phòng khoa. Chúng tôi đứng trước cổng phòng họp, tôi đưa tay ra định nắm lấy tay cô ấy, cô ấy dường như biết, đi lên trước một bước: - Thế tối nay anh muốn ăn gì? - cô tìm chuyện để nói. Tôi im lặng. Cô ấy cúi đầu: - Em đã kể chuyện của chúng mình cho David nghe… Tôi kinh ngạc nhìn cô ấy. Cô vẫn cúi đầu: - David không trách em bắt cá hai tay, chân dẫm hai thuyền, vì dù sao thì anh ấy cũng không thể ở bên em suốt… anh ấy nói: hai chúng em có thể lại bắt đầu từ đầu, coi như chưa hề có gì xảy ra - cô ấy nói, đầu óc tôi trống rỗng. Nói xong cô ấy đi thẳng vào văn phòng. Tôi nghĩ… tôi cứ tưởng tôi vừa gặp lại chị ấy một cách quen thuộc, và chị ấy đã quay về bên tôi… thì ra… kết cục còn đau đớn hơn. Cô ấy hẹn tôi buổi tối ở cổng trường. Cô ấy mặc cái áo bó sát người màu be, váy bò ngắn, áo khoác Levis màu hồng ở ngoài. Đây chính là bộ quần áo mà ngày đầu tiên quen nhau, cô ấy đã mặc… Cô ấy lên xe, chúng tôi đi ăn Mc’Donald. Toàn là cô ấy chủ động hỏi, tôi mới trả lời. Tôi không hề hỏi cô ấy gì cả, tôi sợ những gì tôi hỏi sẽ làm cả hai ngại ngùng nhưng thật sự, không còn nghi ngờ gì, tối nay, cô ấy trở thành cô ấy thân quen của tôi ngày xưa…Đi ra khỏi Mc’Donald. - Em muốn đi đến một nơi - cô ấy đột ngột nắm tay tôi. [/FONT][/COLOR][/B] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
CẢM XÚC
Truyện hot đây [Đảm bảo không đọc là phí]
Top