Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Truyện ngắn chọn lọc
Truyện dài tập_Những đôi mắt lạnh_siêu hay
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="its0k2bme_hp" data-source="post: 70691" data-attributes="member: 22980"><p><span style="color: navy"><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 18px">Còn một nấc, Ghi sẽ chạm đến mức cuối cùng của ngọn núi giả. Thế nhưng, mũi giày bỗng tuột khỏi điểm bám. Cả hai chân cô đung đưa. Cách đấy chưa đầy một mét, thân hình rắn rỏi của Anny đã ngang bằng với độ cao của Ghi. Nữ đối thủ rướn mạnh cánh tay. “Anny chiến thắng! Anny chiến thắng…” – Đám đông bên dưới hò reo. Anny ngoái lại, mỉm cười trước khi rướn lên đỉnh. Một tiếng “rắc” vang lên, nhẹ và khẽ. Thình ***h, tiếng động mơ hồ ấy biến thành một chuỗi âm thanh ghê rợn. Ngọn núi bằng ván ép và bìa cứng đột nhiên xé toát ra làm đôi, vết nứt ngay giữa Ghi và Anny. Nửa bên Ghi đung đưa, đổ nghiêng, tựa hẳn vào bức tường đầy các đèn chiếu sáng. Duy vội vã đến đỡ bạn tuột xuống. Ghi không bị sao ngoài sự đôi chút sợ hãi. Cả hai chạy ra qua đám đông tụ tập bên nửa kia ngọn núi giả. Thật không may, nó không ngả vào tường mà đổ theo chiều ngược lại, đập thẳng xuống sàn, mang theo Anny tội nghiệp. Những mảnh ván vỡ được khuân đi, để lộ Anny nằn ngửa trên sàn xi-măng, mắt mở to, bất động. Một thanh sắt đường dẫn máy quay nện vào phía sau đầu cô. Gương mặt nạn nhân trong suốt. Mí mắt như mỏng đi khiến nhãn cầu lồi hẳn ra. Cặp môi chuyển từ sắc hồng tự nhiên sang màu tái xám. Máu bắt đầu loang ra, thấm đẫm chiếc áo thể thao hồng nhạt. Ghi hốt hoảng nâng đầu Anny lên. Cô gỡ ra chiếc kẹp tóc kim loại sơn đen đâm vào da đầu Anny. Một túm tóc xoăn bong khỏi da đầu, để lộ vết rách dài và sâu. Máu đang chảy ra từ đó…</span></span></span></p><p><span style="color: navy"><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 18px"></span></span></span></p><p><span style="color: navy"><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 18px"></span></span></span></p><p><span style="color: navy"><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 18px">***</span></span></span></p><p><span style="color: navy"><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 18px"></span></span></span></p><p><span style="color: navy"><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 18px">Không bị nguy hiểm tính mạng, nhưng Anny phải nằm dưỡng thương vùng đầu mất hai tháng. Ghi chính thức giữ vị trí MC cho show Ngôi sao pha lê. Duy là người đầu tiên được cô thông báo tin này khi bước ra khỏi lớp học luyện thi.</span></span></span></p><p><span style="color: navy"><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 18px"></span></span></span></p><p><span style="color: navy"><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 18px">- Ghi có vui không? – Duy hỏi, cười nhẹ.</span></span></span></p><p><span style="color: navy"><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 18px"></span></span></span></p><p><span style="color: navy"><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 18px">- Vui ư? Mình sợ lắm. Không, phải nói kinh hoàng mới đúng! – Gương mặt mất sạch sinh khí, Ghi thì thầm – Chiến thằng bằng tai họa của người khác thật chẳng vui chút nào. Thà thất bại còn hơn. Anny thật dễ thương. Cô ấy luôn thân thiện, giúp đỡ Ghi nhiều. Vậy mà tai nạn lại ấp đến với cô ấy. Hệt như có một ma thuật nào đó…</span></span></span></p><p><span style="color: navy"><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 18px"></span></span></span></p><p><span style="color: navy"><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 18px">- Ghi nói gì? Thà THẤT BẠI ư? HỆT NHƯ có ma thuật ư? – Duy nhấn mạnh.</span></span></span></p><p><span style="color: navy"><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 18px"></span></span></span></p><p><span style="color: navy"><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 18px">Cô gái nhỏ đột nhiên nín lặng, nhìn Duy đăm đăm. Từ ngơ ngác, ngạc nhiên, gương mặt cô chuyển sang tột cùng sợ hãi, và sau đó là hoàn toàn tê liệt. Hơn một phút sau, Ghi mấp máy môi:</span></span></span></p><p><span style="color: navy"><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 18px"></span></span></span></p><p><span style="color: navy"><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 18px">- Tai nạn giao thông của Hoàng cũng gần giống như trường hợp Anny?</span></span></span></p><p><span style="color: navy"><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 18px"></span></span></span></p><p><span style="color: navy"><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 18px">- Ghi thông minh lắm!</span></span></span></p><p><span style="color: navy"><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 18px"></span></span></span></p><p><span style="color: navy"><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 18px">- Thật tàn nhẫn. Tàn nhẫn đến mức không sao tin nổi! – Ghi nghẹn ngào, khóc.</span></span></span></p><p><span style="color: navy"><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 18px"></span></span></span></p><p><span style="color: navy"><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 18px">- Ghi, bình tĩnh lại đi. Đừng có sướt mướt như con nít. Và nghe mình nói đây. Mình sẽ kể cho Ghi nghe bí mật của hộp phấn đen.</span></span></span><span style="color: black"><span style="font-family: 'Verdana'"></span></span></p><p><span style="color: black"><span style="font-family: 'Verdana'"></span></span></p><p><span style="color: black"><span style="font-family: 'Verdana'"></span></span><span style="color: darkgreen"><span style="font-family: 'Verdana'">Hết tập</span></span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="its0k2bme_hp, post: 70691, member: 22980"] [COLOR=navy][FONT=Verdana][SIZE=5]Còn một nấc, Ghi sẽ chạm đến mức cuối cùng của ngọn núi giả. Thế nhưng, mũi giày bỗng tuột khỏi điểm bám. Cả hai chân cô đung đưa. Cách đấy chưa đầy một mét, thân hình rắn rỏi của Anny đã ngang bằng với độ cao của Ghi. Nữ đối thủ rướn mạnh cánh tay. “Anny chiến thắng! Anny chiến thắng…” – Đám đông bên dưới hò reo. Anny ngoái lại, mỉm cười trước khi rướn lên đỉnh. Một tiếng “rắc” vang lên, nhẹ và khẽ. Thình ***h, tiếng động mơ hồ ấy biến thành một chuỗi âm thanh ghê rợn. Ngọn núi bằng ván ép và bìa cứng đột nhiên xé toát ra làm đôi, vết nứt ngay giữa Ghi và Anny. Nửa bên Ghi đung đưa, đổ nghiêng, tựa hẳn vào bức tường đầy các đèn chiếu sáng. Duy vội vã đến đỡ bạn tuột xuống. Ghi không bị sao ngoài sự đôi chút sợ hãi. Cả hai chạy ra qua đám đông tụ tập bên nửa kia ngọn núi giả. Thật không may, nó không ngả vào tường mà đổ theo chiều ngược lại, đập thẳng xuống sàn, mang theo Anny tội nghiệp. Những mảnh ván vỡ được khuân đi, để lộ Anny nằn ngửa trên sàn xi-măng, mắt mở to, bất động. Một thanh sắt đường dẫn máy quay nện vào phía sau đầu cô. Gương mặt nạn nhân trong suốt. Mí mắt như mỏng đi khiến nhãn cầu lồi hẳn ra. Cặp môi chuyển từ sắc hồng tự nhiên sang màu tái xám. Máu bắt đầu loang ra, thấm đẫm chiếc áo thể thao hồng nhạt. Ghi hốt hoảng nâng đầu Anny lên. Cô gỡ ra chiếc kẹp tóc kim loại sơn đen đâm vào da đầu Anny. Một túm tóc xoăn bong khỏi da đầu, để lộ vết rách dài và sâu. Máu đang chảy ra từ đó… *** Không bị nguy hiểm tính mạng, nhưng Anny phải nằm dưỡng thương vùng đầu mất hai tháng. Ghi chính thức giữ vị trí MC cho show Ngôi sao pha lê. Duy là người đầu tiên được cô thông báo tin này khi bước ra khỏi lớp học luyện thi. - Ghi có vui không? – Duy hỏi, cười nhẹ. - Vui ư? Mình sợ lắm. Không, phải nói kinh hoàng mới đúng! – Gương mặt mất sạch sinh khí, Ghi thì thầm – Chiến thằng bằng tai họa của người khác thật chẳng vui chút nào. Thà thất bại còn hơn. Anny thật dễ thương. Cô ấy luôn thân thiện, giúp đỡ Ghi nhiều. Vậy mà tai nạn lại ấp đến với cô ấy. Hệt như có một ma thuật nào đó… - Ghi nói gì? Thà THẤT BẠI ư? HỆT NHƯ có ma thuật ư? – Duy nhấn mạnh. Cô gái nhỏ đột nhiên nín lặng, nhìn Duy đăm đăm. Từ ngơ ngác, ngạc nhiên, gương mặt cô chuyển sang tột cùng sợ hãi, và sau đó là hoàn toàn tê liệt. Hơn một phút sau, Ghi mấp máy môi: - Tai nạn giao thông của Hoàng cũng gần giống như trường hợp Anny? - Ghi thông minh lắm! - Thật tàn nhẫn. Tàn nhẫn đến mức không sao tin nổi! – Ghi nghẹn ngào, khóc. - Ghi, bình tĩnh lại đi. Đừng có sướt mướt như con nít. Và nghe mình nói đây. Mình sẽ kể cho Ghi nghe bí mật của hộp phấn đen.[/SIZE][/FONT][/COLOR][COLOR=black][FONT=Verdana] [/FONT][/COLOR][COLOR=darkgreen][FONT=Verdana]Hết tập[/FONT][/COLOR] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Truyện ngắn chọn lọc
Truyện dài tập_Những đôi mắt lạnh_siêu hay
Top