Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Truyện ngắn chọn lọc
[Truyện dài] Bạn gái của thiếu gia (Không đọc thì phí)
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Kuin Sukoagoa" data-source="post: 70395" data-attributes="member: 50865"><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"> </span></span><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><strong>[FONT=&quot]CHAP 69: SAY….</strong></span></span><span style="font-size: 15px">[FONT=&quot]</span></p><p><span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px">Tới nhà Cold, nó tiến lại bấm chuông, cánh cửa sắt khổng lồ từ từ hé mở, nó ái ngại dắt xe vào sân.</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">- Di! Sao cháu đến đây vào giờ này thế? Có chuyện gì sao? – bà nội Cold lo lắng hỏi.</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">- Dạ…cháu chào bà. Bà ơi, Cold đã về chưa ạ? – nó cúi mặt hỏi, xấu hổ quá.</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">- À…ta biết rồi đấy! Hèn gì mấy bữa nay thấy thiếu gia nhà này mặt mày buồn so, hoá ra là vì cháu! – Bà nội Cold cười tươi.</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">Nó im lặng.</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">- Nó vẫn chưa về cháu ạ! Chưa bao giờ thấy nó về muộn như thế! nếu có việc gì đột xuất nó vẫn luôn gọi điện về báo mà!</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">Nó bắt đầu thấy lo lắng.</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">Nó cùng bà nội Cold ngồi nói chuyện hồi lâu, chốc chôc nó lại ngóng ra cổng, nhưng vẫn không thấy Cold về.</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">11h30</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">Cả bà nội lẫn nó đều trong tình trạng ngồi trên đống lửa. Nó lại hoảng sợ, cứ lúc nào phải chờ đợi là nó lại có cảm giác này.</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">Chợt nó nghe tiếng xe ô tô từ ngoài cổng, ngay lập tức nó chạy ra.</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">Trong màn đêm đen kịt, nó nhìn thấy Cold ngồi trong xe, áo quần xộc xệch.</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">- Cold, sao anh lại uống say như thế này chứ? – nó nổi giận rồi đỡ Cold xuống.</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">- Hơ hơ….cô là ai…cô là ai…sao nhìn giống Di của tôi thế này…- Cold lè nhè</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">- Khổ quá! Di đây! – nó bắt đầu nổi khùng.</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">- Không phải, đừng có dối tôi, Di của tôi không bao giờ tới đây…hơ hơ….</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">- Nhìn anh lúc này…thật là…không thể tin được! – nó vừa đỡ Cold vào nhà vừa càm ràm, chưa bao giờ nó nhìn thấy Cold trong tình trạng say xỉn quá mức như thế này.</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">- Cô đi đi, thả tôi ra, không đứa con gái nào được đụng vào người tôi ngoại trừ người yêu của tôi…tránh ra! – Cold gật gà gật gù đẩy nó ra.</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">- Yên cái coi! – dù rất tức giận nhưng nó vẫn phì cười.</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">Bà nội Cold từ trong nhà chạy ra.</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">- Trời ơi! Cháu làm cái gì mà uống say thế này chứ! Thật không ra thể thống gì cả! </span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">Nghe tiếng bà nội, Cold dừng lại, mắt lờ đờ rồi hất nó ra khỏi người mình. Sau đó, anh chàng quỳ xuống trước mặt bà nội +_+.</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">- Trời đất! làm cái gì thế này??? - cả nó và bà nội ngạc nhiên.</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">- Hơ hơ….cháu trai xin được nhận tội trước bà, cháu không giữ được nguời yêu…hic hic….không xứng đáng làm cháu bà….hic hic…</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">Nó bật cuời. Thiếu gia của nó cũng có lúc khùng khùng như thế này cơ đấy. </span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">- Trời ơi! Cháu đừng làm bà sợ chứ! Tụi bây đâu, chạy lại đỡ thiếu gia vào phòng mau lên! – Bà nội hoảng hốt trước hành động có một không hai của đứa cháu trai, không biết cậu ấy uống loại rượu gì mà thần kinh trở nên “hỗn loạn” như thế này.</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">Cold nằm trên giường. Nó đứng nhìn rồi lắc đầu. Một đại thiếu gia, một giám đốc công ty mà lại có lúc say mèm để rồi hành động kì quặc. Nó đành phải tiến lại cởi giày, thay áo cho Cold. Nó bắt đầu nghĩ lại việc sẽ lấy Cold làm chồng. Nếu ngày nào cũng say xỉn như thế này thì làm sao sống nổi.</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">Xong xuôi đâu đó, nó cầm cặp xách rồi tiến ra cửa. Khuya lắm rồi, phải về nhà kẻo ba mẹ lo lắng. Còn Cold, ngày mai nó sẽ “tính sổ” sau. +_+</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">Nhưng cửa đã bị khoá. Nó hốt hoảng giật giật tay cầm nhưng vẫn vô dụng. Nó nhăn mặt rồi bắt đầu hiểu ra, đây là ý đồ của bà nội Cold. +_+. Nó lắc đầu thở dài. </span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">Nó đành gọi điện báo cho ba mẹ biết là đêm nay không thể về nhà vì mắc việc công ty để hai người đỡ lo lắng, xong xuôi nó tiến lại nơi Cold đang nằm, thầm “nguyền rủa” cậu bạn trai, vì cái hành động say xỉn không đúng lúc mới khiến cho nó không thể về nhà được. Nó ngước mắt nhìn xung quanh để tìm kiếm một thứ có thể ngủ được….chiếc ghế Sofa….nó nhìn thấy chiếc ghế Sofa ở góc tường bên phải. Nó mỉm cười tiến lại và ngồi xuống. Một ngày làm việc mệt mỏi không cho phép nó thức khuya hơn nữa. Nó nhanh chóng chìm vào giấc ngủ….</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">Những tia nắng hắt qua khung cửa sổ rọi xuống mặt nó khiến nó tỉnh giấc, nó từ từ mở mắt vươn mình như thói quen hằng ngày vẫn làm trước mỗi buổi sáng. Nhưng hình như cánh tay nó đã bị cái gì đó chặn lại…</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">- Tại sao em lại ở đây??? </span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">Nó giật nảy mình. Khuôn mặt Cold đang lù lù trước mắt nó.</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px"><strong>Chap 70: Thêm một duyên phận</strong></span></p><p><span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">- Trời đất! Làm người ta hết cả hồn! </span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">- Anh hỏi là tại sao em lại ở trong phòng anh???? </span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">- Anh đừng hỏi em! Hỏi chính anh a kìa! – nó bắt đầu bực mình khi nhớ lại chuyện hôm qua</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">- Hỏi anh ư???? – Cold ngơ ngác.</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">Nó không nói gì, ngước mắt nhìn xem cánh cửa phòng đã đuợc mở chưa. May là đã mở, nó đứng dậy, đẩy Cold sang một bên rồi cầm cặp đi về.</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">- Em không muốn nói chuyện với anh lúc này. Em về đây!</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">- Đứng lại! – Cold cầm tay nó níu lại.</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">- Buông tay người ta ra! </span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">- Đây là đâu mà em muốn tới là tới, muốn đi là đi hả?</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">- Bộ anh tưởng em muốn ở trong phòng này lắm à??? Nếu không vì anh say bét nhè, bắt em phải đỡ vào rồi bị nhốt luôn trong này thì em đã về nhà lâu rồi, đâu phải ngồi trên ghế mà ngủ như thế này đâu! Không hiểu sao em lại tớí nhà anh làm gì nữa.</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">- Cái gì??? </span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">- Thật không ngờ Cold cũng có lúc say xỉn, mà lại say xỉn một cách quái dị như thế! Anh mà cứ như thế này hỏi làm sao em có thể lấy anh được chứ!</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">Nó hất tay Cold ra rồi bỏ về.</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">- Em đừng lấy lí do đó ra để phủ nhận việc lấy anh, tất cả đều là nguỵ biện, em làm anh thất vọng quá!</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">Nó khựng lại.</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">- Anh nghĩ rằng em là một cô gái sống có bản lĩnh và rất chung thuỷ, yêu em 2 năm anh luôn nghĩ như thế, nhưng bây giờ…</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">- Anh đang nói cái gì thế???</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">- Anh không thể tin em lại có thể là người phản bội...</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">Nó tát Cold…</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">- Em không cho ai có quyền xúc phạm đến nhân cách của em. Những gì anh đã làm cho thấy rằng anh không tin em. Yêu một người mà không có niềm tin thì thà chấm dứt để đỡ đau khổ.</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">Nó nói trong lạnh lùng. Nhưng trong lòng đau như cắt…</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">Nó về. Cold không níu lại. </span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">Từ khi Thoại mất cho đến bây giờ, nó chưa bao giờ khóc vì một đứa con trai nào cả. Nhưng bây giờ, khuôn mặt nó đã ướt nhoè vì một người khác, người mà nó nghĩ rằng cả cuộc đời này sẽ sống vì người ấy. Lần đầu tiên từ lúc yêu Cold nó mới có cảm giác đau khổ và thất vọng như thế này….</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">Vậy là tình hình càng lúc càng căng thẳng…Nó và Cold không gặp nhau cũng đã được một tuần.</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">- Vẫn còn giận nhau à? - Quốc Hy đưa cốc cà phê lên miệng nhấm nháp rồi hỏi nó.</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">- Ừ! </span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">- Vì chuyện khi bữa à??? Sao Ylen không giải thích cho anh ấy hiểu!</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">- Không cần thiết, Cold không cho tôi có cơ hội để giải thích.</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">- Định là bỏ nhau luôn đấy à???</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">- ….</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">- Thế cũng tốt! Bỏ Cold rồi đến với tôi cũng được! - Quốc Hy cười xoà</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">- Thôi! Đừng nói nhảm! Tôi phải đi làm đây! Cậu đi sau nhé! Hôm nay tôi có cuộc họp! – nó thở dài rồi đứng dậy.</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">Quốc Hy nhìn theo bóng nó khuất sau ô cửa kính. Cậu nhóc vốn sống nội tâm, những suy nghĩ trong lòng không bao giờ bộc lộ cho ai biết, như lúc này, nói là vậy nhưng Hy biết rằng sẽ chẳng bao giờ nó đến với Hy, vì số phận đã an bày như thế…</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">Đang suy nghĩ đăm chiêu, cậu nhóc không để ý rằng có một vật thể bay kì lạ đang tiến lại phía mình và rơi tụ do trên đầu cậu nhóc. Hoàng hồn lại, cậu mới định dạng nó là cái gì….một chiếc mũ lưỡi trai….</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">- Sorry! Sorry! Anh không sao chứ??? Thằng nhóc em tôi nó phá quá, mong anh thông cảm….!</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">một giọng nữ trầm cất lên, Quốc Hy nhìn sang. Một cô gái tóc ngắn, mặc áo sơ mi sọc xanh, gương mặt thanh tú với đôi mắt tròn to đen láy đang rối rít xin lỗi cậu nhóc. Bất giác, Quốc Hy thấy có dòng điện xẹt ngang người….</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">- Ơ…ơ….không sao!!!!</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">Cô gái mỉm cười, lấy lại chiếc mũ và bước đi, cậu nhóc ngoái đầu nhìn lại, thì ra là hai chị em, có vẻ như là con gái của chủ tiệm cà phê này. Đôi mắt Quốc Hy hướng về bóng áo sọc xanh ấy với một ánh nhìn kì lạ…</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">2 ngày sau…</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">Quốc Hy đi làm bằng xe buýt. Một công tử đi làm bằng xe buýt. Đó quả là một chuyện lạ. Như hôm nay, cậu nhóc đang bước lên xe buýt để đến công ty…</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">- Xin lỗi! Chờ tôi với bác tài ơi!- Ai đó đang chen chân lên chuyến xe buýt.</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">Lại gọng nói ấy…Quốc Hy nhìn sang. Cô gái mặc áo sơ mi xanh….đúng là duyên phận…[/FONT]</span>[/FONT]</p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px">[FONT=&quot]</span></span>[/FONT]</p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><strong>[FONT=&quot]Chap 71: Wedding.</strong></span></span><span style="font-size: 15px">[FONT=&quot]</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">Hôm nay là thứ 2, tính ra cũng đã được 15 ngày kể từ khi nó và Cold giận nhau.</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">Trong bộ đồng phục công sở, nó bước thoăn thoắt về phía có thang máy. Chợt nó thấy Cold đang đi về phía trước mặt. Đôi mắt nó khựng lại. Nhưng nó nghĩ là mình sẽ tiếp tục đi thẳng.</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">- La Tường Di! – Cold đột nhiên hét lớn khiến tất cả mọi người có mặt trong đại sảnh đều quay đầu nhìn.</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">Nó hốt hoảng, đứng lặng như tờ. Cold từ từ tiến lại phía nó, khuôn mặt trông cực kì hình sự.</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">Nó bắt đầu toát mồ hôi, cho dù bây giờ không còn là nhân viên trực thuộc sự quản lý trực tiếp của Cold như trước nhưng cái cảm giác bị kêu cả tên lẫn họ như thế vẫn khiến nó hơi hơi sợ…</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">- Anh…anh làm gì thế??? – Nó run run hỏi khi thấy Cold đứng trước mặt mình.</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">Một cái kiss trong ngỡ ngàng trước toàn bộ nhân viên công ty. Nó bất động.</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">- Anh xin lỗi, đừng giận anh nữa nhé! – Cold mỉm cười.</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">Mọi chuyện xảy ra quá nhanh chóng, quá ngạc nhiên khiến nó không kịp định hình hay phản ứng gì. Đôi mắt nó mở to tròn xoe nhìn Cold.</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">- Em không nói gì, không phản ứng gì nghĩa là em không còn giận anh nữa nhé!</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">Nói xong ngay lập tức Cold quỳ xuống trước mặt nó, đưa bàn tay phải của nó lên rồi nói:</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">- Nếu không còn giận anh nữa thì chúng mình lấy nhau nhé! – Cold lấy trong bọc áo vest chiếc nhân kim cương đưa lên phía trước mặt.</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">Tình hình đại sảnh hỗn loạn như bị khủng bố. Tât cả mọi ánh mắt đều hướng về nó và Cold như muốn “thiêu đốt” 2 chúng nó. Sự xấu hổ, ngượng ngùng và ngơ ngác khiến nó cấm khẩu, người đơ ra.</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">- Em lại không nói gì, không phản ứng gì nghĩa là em cũng đồng ý với việc lấy anh rồi nhé! – Nhanh như chớp Cold lấy nhẫn đeo vào tay nó, mọi hành động diễn ra nhanh chóng đến bất ngờ. </span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">Lúc nó kịp định hình lại chuyện gì đang xảy ra thì tất cả đã đâu vào đấy +_+. Cold đã thông minh tạo ra một tình huống đặc biệt để nó không thể từ chối hay đúng hơn là không kịp từ chối lời cầu hôn. Mọi người vỗ tay ào ào chúc mừng nó và Cold, đồng thời khâm phục màn cầu hôn có một không hai của đại thiếu gia si tình. Còn nó, lúc “hối hận” thì đã quá “muộn màng” +_+.</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">Hoá ra Quốc Hy đã tìm gặp Cold để nói tất cả. Và cách cầu hôn này cũng là do Quốc Hy gợi ý cho Cold. Sau khi biết được sự việc nó đã vô cùng nổi giận. Nhưng ….thật ra mà nói….nó cũng đã “quá già” để từ chối lời cầu hôn của Cold ^^. Và thực ra, trong tiềm thức của nó, chưa bao giờ nó nghĩ mình sẽ lấy ai khác…ngoài Cold ^^.</span></p><p><span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px">Ngày Senil sinh đứa con đầu lòng cũng là ngày nó bước lên xe…bông +_+. </span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">- Tại sao em lại đồng ý lấy anh nhỉ??? – trong bộ lễ phục cô dâu, nó vừa nhăn mặt vừa ngước lên nhìn Cold đang đứng bên cạnh.</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">- Ai biết đâu! Đó là do em tự nguyện mà! – Cold cười.</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">- Ai nói là tự nguyện +_+Lấy một thiếu gia như anh làm sao mà sống yên ổn được chứ! </span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">- Nhưng thiếu gia yêu em là được rồi! </span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">- Ai biết cả đời có mãi yêu người ta không?</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">- Cũng chưa chắc! Nhưng….bây giờ thì….</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">Cold cúi xuống, hôn nhẹ vào môi nó rồi mỉm cười…</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">- Yêu em…</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">Nó không nói gì chỉ mỉm cười. Nhiều lúc nó ngỡ rằng chẳng bao giờ hạnh phúc có thể đến với nó thêm lần nữa…</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">Trong hôn trường, với trang phục áo cưới màu trắng tinh, nó lộng lẫy như một công chúa tuyết, nó ngồi trên ghế ớ góc bên phải, đợi chú rể, Cold bảo có việc nên phải đi đâu đó chút xíu. Hôm nay có rất nhiều người đến, có lẽ đây là đám cưới lớn nhất vùng từ trước đến nay. Nó không biểu hiện gì nhưng trong lòng thì cực kì hồi hộp.</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">Đã đến giờ cử hành hôn lễ. Nhưng Cold không tới….</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">15 phút…</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">30 phút…</span></p><p><span style="font-size: 15px">.</span></p><p><span style="font-size: 15px">Chú rể đã biến mất….</span></p><p><span style="font-size: 15px"></span></p><p> <span style="font-size: 15px"></span></p><p> <span style="font-size: 15px">[/FONT]</span>[/FONT]</p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Kuin Sukoagoa, post: 70395, member: 50865"] [FONT=Times New Roman][SIZE=4] [/SIZE][/FONT][FONT=Times New Roman][SIZE=4][B][FONT="]CHAP 69: SAY….[/B][/SIZE][/FONT][SIZE=4][B][/B][FONT="] Tới nhà Cold, nó tiến lại bấm chuông, cánh cửa sắt khổng lồ từ từ hé mở, nó ái ngại dắt xe vào sân. . - Di! Sao cháu đến đây vào giờ này thế? Có chuyện gì sao? – bà nội Cold lo lắng hỏi. . - Dạ…cháu chào bà. Bà ơi, Cold đã về chưa ạ? – nó cúi mặt hỏi, xấu hổ quá. . - À…ta biết rồi đấy! Hèn gì mấy bữa nay thấy thiếu gia nhà này mặt mày buồn so, hoá ra là vì cháu! – Bà nội Cold cười tươi. . Nó im lặng. . - Nó vẫn chưa về cháu ạ! Chưa bao giờ thấy nó về muộn như thế! nếu có việc gì đột xuất nó vẫn luôn gọi điện về báo mà! . Nó bắt đầu thấy lo lắng. . Nó cùng bà nội Cold ngồi nói chuyện hồi lâu, chốc chôc nó lại ngóng ra cổng, nhưng vẫn không thấy Cold về. . 11h30 . Cả bà nội lẫn nó đều trong tình trạng ngồi trên đống lửa. Nó lại hoảng sợ, cứ lúc nào phải chờ đợi là nó lại có cảm giác này. . Chợt nó nghe tiếng xe ô tô từ ngoài cổng, ngay lập tức nó chạy ra. . Trong màn đêm đen kịt, nó nhìn thấy Cold ngồi trong xe, áo quần xộc xệch. . - Cold, sao anh lại uống say như thế này chứ? – nó nổi giận rồi đỡ Cold xuống. . - Hơ hơ….cô là ai…cô là ai…sao nhìn giống Di của tôi thế này…- Cold lè nhè . - Khổ quá! Di đây! – nó bắt đầu nổi khùng. . - Không phải, đừng có dối tôi, Di của tôi không bao giờ tới đây…hơ hơ…. . - Nhìn anh lúc này…thật là…không thể tin được! – nó vừa đỡ Cold vào nhà vừa càm ràm, chưa bao giờ nó nhìn thấy Cold trong tình trạng say xỉn quá mức như thế này. . - Cô đi đi, thả tôi ra, không đứa con gái nào được đụng vào người tôi ngoại trừ người yêu của tôi…tránh ra! – Cold gật gà gật gù đẩy nó ra. . - Yên cái coi! – dù rất tức giận nhưng nó vẫn phì cười. . Bà nội Cold từ trong nhà chạy ra. . - Trời ơi! Cháu làm cái gì mà uống say thế này chứ! Thật không ra thể thống gì cả! . Nghe tiếng bà nội, Cold dừng lại, mắt lờ đờ rồi hất nó ra khỏi người mình. Sau đó, anh chàng quỳ xuống trước mặt bà nội +_+. . - Trời đất! làm cái gì thế này??? - cả nó và bà nội ngạc nhiên. . - Hơ hơ….cháu trai xin được nhận tội trước bà, cháu không giữ được nguời yêu…hic hic….không xứng đáng làm cháu bà….hic hic… . Nó bật cuời. Thiếu gia của nó cũng có lúc khùng khùng như thế này cơ đấy. . - Trời ơi! Cháu đừng làm bà sợ chứ! Tụi bây đâu, chạy lại đỡ thiếu gia vào phòng mau lên! – Bà nội hoảng hốt trước hành động có một không hai của đứa cháu trai, không biết cậu ấy uống loại rượu gì mà thần kinh trở nên “hỗn loạn” như thế này. . Cold nằm trên giường. Nó đứng nhìn rồi lắc đầu. Một đại thiếu gia, một giám đốc công ty mà lại có lúc say mèm để rồi hành động kì quặc. Nó đành phải tiến lại cởi giày, thay áo cho Cold. Nó bắt đầu nghĩ lại việc sẽ lấy Cold làm chồng. Nếu ngày nào cũng say xỉn như thế này thì làm sao sống nổi. . Xong xuôi đâu đó, nó cầm cặp xách rồi tiến ra cửa. Khuya lắm rồi, phải về nhà kẻo ba mẹ lo lắng. Còn Cold, ngày mai nó sẽ “tính sổ” sau. +_+ . Nhưng cửa đã bị khoá. Nó hốt hoảng giật giật tay cầm nhưng vẫn vô dụng. Nó nhăn mặt rồi bắt đầu hiểu ra, đây là ý đồ của bà nội Cold. +_+. Nó lắc đầu thở dài. . Nó đành gọi điện báo cho ba mẹ biết là đêm nay không thể về nhà vì mắc việc công ty để hai người đỡ lo lắng, xong xuôi nó tiến lại nơi Cold đang nằm, thầm “nguyền rủa” cậu bạn trai, vì cái hành động say xỉn không đúng lúc mới khiến cho nó không thể về nhà được. Nó ngước mắt nhìn xung quanh để tìm kiếm một thứ có thể ngủ được….chiếc ghế Sofa….nó nhìn thấy chiếc ghế Sofa ở góc tường bên phải. Nó mỉm cười tiến lại và ngồi xuống. Một ngày làm việc mệt mỏi không cho phép nó thức khuya hơn nữa. Nó nhanh chóng chìm vào giấc ngủ…. . Những tia nắng hắt qua khung cửa sổ rọi xuống mặt nó khiến nó tỉnh giấc, nó từ từ mở mắt vươn mình như thói quen hằng ngày vẫn làm trước mỗi buổi sáng. Nhưng hình như cánh tay nó đã bị cái gì đó chặn lại… . - Tại sao em lại ở đây??? . Nó giật nảy mình. Khuôn mặt Cold đang lù lù trước mắt nó. . [B]Chap 70: Thêm một duyên phận[/B] . - Trời đất! Làm người ta hết cả hồn! . - Anh hỏi là tại sao em lại ở trong phòng anh???? . - Anh đừng hỏi em! Hỏi chính anh a kìa! – nó bắt đầu bực mình khi nhớ lại chuyện hôm qua . - Hỏi anh ư???? – Cold ngơ ngác. . Nó không nói gì, ngước mắt nhìn xem cánh cửa phòng đã đuợc mở chưa. May là đã mở, nó đứng dậy, đẩy Cold sang một bên rồi cầm cặp đi về. . - Em không muốn nói chuyện với anh lúc này. Em về đây! . - Đứng lại! – Cold cầm tay nó níu lại. . - Buông tay người ta ra! . - Đây là đâu mà em muốn tới là tới, muốn đi là đi hả? . - Bộ anh tưởng em muốn ở trong phòng này lắm à??? Nếu không vì anh say bét nhè, bắt em phải đỡ vào rồi bị nhốt luôn trong này thì em đã về nhà lâu rồi, đâu phải ngồi trên ghế mà ngủ như thế này đâu! Không hiểu sao em lại tớí nhà anh làm gì nữa. . - Cái gì??? . - Thật không ngờ Cold cũng có lúc say xỉn, mà lại say xỉn một cách quái dị như thế! Anh mà cứ như thế này hỏi làm sao em có thể lấy anh được chứ! . Nó hất tay Cold ra rồi bỏ về. . - Em đừng lấy lí do đó ra để phủ nhận việc lấy anh, tất cả đều là nguỵ biện, em làm anh thất vọng quá! . Nó khựng lại. . - Anh nghĩ rằng em là một cô gái sống có bản lĩnh và rất chung thuỷ, yêu em 2 năm anh luôn nghĩ như thế, nhưng bây giờ… . - Anh đang nói cái gì thế??? . - Anh không thể tin em lại có thể là người phản bội... . Nó tát Cold… . - Em không cho ai có quyền xúc phạm đến nhân cách của em. Những gì anh đã làm cho thấy rằng anh không tin em. Yêu một người mà không có niềm tin thì thà chấm dứt để đỡ đau khổ. . Nó nói trong lạnh lùng. Nhưng trong lòng đau như cắt… . Nó về. Cold không níu lại. . Từ khi Thoại mất cho đến bây giờ, nó chưa bao giờ khóc vì một đứa con trai nào cả. Nhưng bây giờ, khuôn mặt nó đã ướt nhoè vì một người khác, người mà nó nghĩ rằng cả cuộc đời này sẽ sống vì người ấy. Lần đầu tiên từ lúc yêu Cold nó mới có cảm giác đau khổ và thất vọng như thế này…. . Vậy là tình hình càng lúc càng căng thẳng…Nó và Cold không gặp nhau cũng đã được một tuần. . - Vẫn còn giận nhau à? - Quốc Hy đưa cốc cà phê lên miệng nhấm nháp rồi hỏi nó. . - Ừ! . - Vì chuyện khi bữa à??? Sao Ylen không giải thích cho anh ấy hiểu! . - Không cần thiết, Cold không cho tôi có cơ hội để giải thích. . - Định là bỏ nhau luôn đấy à??? . - …. . - Thế cũng tốt! Bỏ Cold rồi đến với tôi cũng được! - Quốc Hy cười xoà . - Thôi! Đừng nói nhảm! Tôi phải đi làm đây! Cậu đi sau nhé! Hôm nay tôi có cuộc họp! – nó thở dài rồi đứng dậy. . . Quốc Hy nhìn theo bóng nó khuất sau ô cửa kính. Cậu nhóc vốn sống nội tâm, những suy nghĩ trong lòng không bao giờ bộc lộ cho ai biết, như lúc này, nói là vậy nhưng Hy biết rằng sẽ chẳng bao giờ nó đến với Hy, vì số phận đã an bày như thế… . Đang suy nghĩ đăm chiêu, cậu nhóc không để ý rằng có một vật thể bay kì lạ đang tiến lại phía mình và rơi tụ do trên đầu cậu nhóc. Hoàng hồn lại, cậu mới định dạng nó là cái gì….một chiếc mũ lưỡi trai…. . - Sorry! Sorry! Anh không sao chứ??? Thằng nhóc em tôi nó phá quá, mong anh thông cảm….! . một giọng nữ trầm cất lên, Quốc Hy nhìn sang. Một cô gái tóc ngắn, mặc áo sơ mi sọc xanh, gương mặt thanh tú với đôi mắt tròn to đen láy đang rối rít xin lỗi cậu nhóc. Bất giác, Quốc Hy thấy có dòng điện xẹt ngang người…. . - Ơ…ơ….không sao!!!! . Cô gái mỉm cười, lấy lại chiếc mũ và bước đi, cậu nhóc ngoái đầu nhìn lại, thì ra là hai chị em, có vẻ như là con gái của chủ tiệm cà phê này. Đôi mắt Quốc Hy hướng về bóng áo sọc xanh ấy với một ánh nhìn kì lạ… . 2 ngày sau… . Quốc Hy đi làm bằng xe buýt. Một công tử đi làm bằng xe buýt. Đó quả là một chuyện lạ. Như hôm nay, cậu nhóc đang bước lên xe buýt để đến công ty… . - Xin lỗi! Chờ tôi với bác tài ơi!- Ai đó đang chen chân lên chuyến xe buýt. . Lại gọng nói ấy…Quốc Hy nhìn sang. Cô gái mặc áo sơ mi xanh….đúng là duyên phận…[/FONT][/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman][SIZE=4] [FONT="][/SIZE][/FONT][SIZE=4][/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman][SIZE=4][B][FONT="]Chap 71: Wedding.[/B][/SIZE][/FONT][SIZE=4][B][/B][FONT="] . Hôm nay là thứ 2, tính ra cũng đã được 15 ngày kể từ khi nó và Cold giận nhau. . Trong bộ đồng phục công sở, nó bước thoăn thoắt về phía có thang máy. Chợt nó thấy Cold đang đi về phía trước mặt. Đôi mắt nó khựng lại. Nhưng nó nghĩ là mình sẽ tiếp tục đi thẳng. . - La Tường Di! – Cold đột nhiên hét lớn khiến tất cả mọi người có mặt trong đại sảnh đều quay đầu nhìn. . Nó hốt hoảng, đứng lặng như tờ. Cold từ từ tiến lại phía nó, khuôn mặt trông cực kì hình sự. . Nó bắt đầu toát mồ hôi, cho dù bây giờ không còn là nhân viên trực thuộc sự quản lý trực tiếp của Cold như trước nhưng cái cảm giác bị kêu cả tên lẫn họ như thế vẫn khiến nó hơi hơi sợ… . - Anh…anh làm gì thế??? – Nó run run hỏi khi thấy Cold đứng trước mặt mình. . Một cái kiss trong ngỡ ngàng trước toàn bộ nhân viên công ty. Nó bất động. . - Anh xin lỗi, đừng giận anh nữa nhé! – Cold mỉm cười. . Mọi chuyện xảy ra quá nhanh chóng, quá ngạc nhiên khiến nó không kịp định hình hay phản ứng gì. Đôi mắt nó mở to tròn xoe nhìn Cold. . - Em không nói gì, không phản ứng gì nghĩa là em không còn giận anh nữa nhé! . Nói xong ngay lập tức Cold quỳ xuống trước mặt nó, đưa bàn tay phải của nó lên rồi nói: . - Nếu không còn giận anh nữa thì chúng mình lấy nhau nhé! – Cold lấy trong bọc áo vest chiếc nhân kim cương đưa lên phía trước mặt. . Tình hình đại sảnh hỗn loạn như bị khủng bố. Tât cả mọi ánh mắt đều hướng về nó và Cold như muốn “thiêu đốt” 2 chúng nó. Sự xấu hổ, ngượng ngùng và ngơ ngác khiến nó cấm khẩu, người đơ ra. . - Em lại không nói gì, không phản ứng gì nghĩa là em cũng đồng ý với việc lấy anh rồi nhé! – Nhanh như chớp Cold lấy nhẫn đeo vào tay nó, mọi hành động diễn ra nhanh chóng đến bất ngờ. . Lúc nó kịp định hình lại chuyện gì đang xảy ra thì tất cả đã đâu vào đấy +_+. Cold đã thông minh tạo ra một tình huống đặc biệt để nó không thể từ chối hay đúng hơn là không kịp từ chối lời cầu hôn. Mọi người vỗ tay ào ào chúc mừng nó và Cold, đồng thời khâm phục màn cầu hôn có một không hai của đại thiếu gia si tình. Còn nó, lúc “hối hận” thì đã quá “muộn màng” +_+. . Hoá ra Quốc Hy đã tìm gặp Cold để nói tất cả. Và cách cầu hôn này cũng là do Quốc Hy gợi ý cho Cold. Sau khi biết được sự việc nó đã vô cùng nổi giận. Nhưng ….thật ra mà nói….nó cũng đã “quá già” để từ chối lời cầu hôn của Cold ^^. Và thực ra, trong tiềm thức của nó, chưa bao giờ nó nghĩ mình sẽ lấy ai khác…ngoài Cold ^^. Ngày Senil sinh đứa con đầu lòng cũng là ngày nó bước lên xe…bông +_+. . - Tại sao em lại đồng ý lấy anh nhỉ??? – trong bộ lễ phục cô dâu, nó vừa nhăn mặt vừa ngước lên nhìn Cold đang đứng bên cạnh. . - Ai biết đâu! Đó là do em tự nguyện mà! – Cold cười. . - Ai nói là tự nguyện +_+Lấy một thiếu gia như anh làm sao mà sống yên ổn được chứ! . - Nhưng thiếu gia yêu em là được rồi! . - Ai biết cả đời có mãi yêu người ta không? . - Cũng chưa chắc! Nhưng….bây giờ thì…. . Cold cúi xuống, hôn nhẹ vào môi nó rồi mỉm cười… . - Yêu em… . Nó không nói gì chỉ mỉm cười. Nhiều lúc nó ngỡ rằng chẳng bao giờ hạnh phúc có thể đến với nó thêm lần nữa… . Trong hôn trường, với trang phục áo cưới màu trắng tinh, nó lộng lẫy như một công chúa tuyết, nó ngồi trên ghế ớ góc bên phải, đợi chú rể, Cold bảo có việc nên phải đi đâu đó chút xíu. Hôm nay có rất nhiều người đến, có lẽ đây là đám cưới lớn nhất vùng từ trước đến nay. Nó không biểu hiện gì nhưng trong lòng thì cực kì hồi hộp. . Đã đến giờ cử hành hôn lễ. Nhưng Cold không tới…. . 15 phút… . 30 phút… . Chú rể đã biến mất…. [/FONT][/SIZE][/FONT] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Truyện ngắn chọn lọc
[Truyện dài] Bạn gái của thiếu gia (Không đọc thì phí)
Top