Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
THỂ THAO & GIẢI TRÍ
MUSIC
Truyện cười Trung Quốc
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="FRIENDLYBOY" data-source="post: 103828" data-attributes="member: 134052"><p><span style="font-family: 'arial'"><strong>TRUYỆN CƯỜI TRUNG QUỐC</strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong>Tác giả: Dịch giả : Nguyễn Duy Chiếm</strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong>Phần 1</strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Phần 1 , </span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p> <span style="font-family: 'arial'"><strong>TUYỆT VỜI </strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong></strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Trương Thiết Đầu diễn gian tướng được mọi người ca ngợi là tuyệt vời. Viên quan huyện mới đến nhậm chức nghe lời đồn bèn cất công đi xem ông ta biểu diễn, đang xem thì viên quan huyện tức quá bỏ ra về, thăng đường lệnh cho sai dịch bắt Trương Thiết Đầu. Trương Thiết Đầu nghe lệnh gọi, thấy khác thường, một người diễn kịch thì có liên can gì tới ông quan huyện? Chợt Trương Thiết Đầu nghĩ tới lúc diễn, quan huyện ngồi dưới nghiến răng trợn mắt và hiểu ra đó là vì việc diễn kịch. Trương Thiết Đầu không thay trang phục, liền theo sai dịch lên công đường, ngạo nghễđứng giữa công đường. Quan huyện thấy vậy đập thanh gỗ xuống bàn quát: “Tên gian tặc kia, thấy bản quan sao ko quỳ xuống?” Trương Thiết Đầu cười khẩy: “Người là viên quan huyện thấp phẩm bé riu, còn ta đây đường đường là quan nhất phẩm có lý do gì phải quỳ trước ngươi!” Viên quan huyện tức quá quát: “Ngươi giả nhất phẩm còn dám nghênh ngang ởđây hử!” Trương Thiết Đầu cười đáp: “Đã biết tôi là giả, thì hà tất đại nhân phải tức giận thật?” Viên quan huyện định thần, “Ừ phải! Nó là giả, sao ta lại tức nó nhỉ?” Rồi quan huyện cười: “Ông thật là tuyệt vời!” </span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong>TÍNH TỔN THẤT </strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong></strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Giáp: “Nghe nói cửa hàng đồ quý của anh </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">tối hôm qua bị mất trộm, chắc là thiệt hại không ít?” </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Ất: “Cũng còn may, nếu như mất cắp ngày hôm kia thì tổn thất của tôi nhiều hơn hai mươi phần trăm” </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Giáp: “ Vì sao?” </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Ất: “Vì hôm qua tôi mới hạ giá hàng xuống mười lăm phần trăm”. </span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong>MƯỢN DAO GIẾT NGƯỜI </strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong></strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Nhân viên A: “Sao mắt mũi chủ nhiệm lại sưng tím bầm lên,đến cơ quan làm việc lúng ta lúng túng” </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Nhân viên B: “Bị bà vợ chỉnh cho chứ sao!” </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Nhân viên A: “Sao cậu biết” </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Nhân viên B: “Mỗi lần ông ấy chỉ trích quát nạt tớ, tớ đều gửi đến nhà ông ta một tấm ảnh phụ nữ, sau khi bà chủ nhiệm nhận được, là bà ấy thay tớ cho ông ấy một trận” </span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong>VÌ SAO? </strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong></strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Một người có tiền, nói với người quen rong chơi lười làm: </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">“Sao anh không bán sức lao động?” </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">“Vì sao phải bán sức lao động?” </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">“Để kiếm tiền” </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">“Kiếm tiền để làm gì?” </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">“Có tiền thì sẽ có thể hưởng thụ, sẽ có thể sống nhàn nhã”. </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">“Cần gì phải phiền phức như thế, như tôi bây giờ chẳng phải là đang sống nhàn nhã hay sao?” </span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong></strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong>QUÊN LÝ DO </strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong></strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">“ Có việc gì đấy?” Ông chủ hỏi nhân viên đang đi vào. </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">“Tôi muốn nghỉ chiều nay ạ”. </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">“Có lý do gì vậy?” </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">“Lý do mà vợ tôi dạy tôi, tôi không còn nhớ rõ, ông cứ cho tôi nghỉ trước, sáng sớm mai tôi sẽ nói lại lý do với ông có được không ạ?” </span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong>CHẾT KHÔNG YÊN </strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong></strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Người nọ lúc lâm chung nói với vợ: “Sau khi tôi chết, và giao cửa hàng cho thằng cả nó quản”. </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">“Thằng cả! Sao không giao cho thằng hai, thằng hai thông minh hơn thằng cả nhiều”. </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Ông già khẽ gật gật đầu: “Được, nhưng bà phải để chiếc xe cho thằng ba”. </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">“Nhưng thằng tư lại muốn có xe ấy”. </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">“Được, thì cho thằng tư chiếc xe. Nhưng phải để cái biệt thự cho thằng năm”. </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">“Ông nó ơi, ông có biết là thằng năm nó ghét ở nhà quê hay không? Cho thằng sáu cái biệt thự ấy”. </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">“Bà nó ơi”. Ông lão rên rỉ: “Người sắp chết rốt cuộc là tôi hay là bà?” </span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong></strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong>NGHE KHÔNG RÕ </strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong></strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Trong điện thoại đường dài: </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">“A lô nghe thấy không? Mình la Tuấn đây”. </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">“A lô Tuấn đấy hả? Cậu thế nào rồi?” </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">“Ở đây tớ chơi bạc thua, tớ muốn có ngay năm vạn đồng”. </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">“Máy của cậu nhất định là có trục trặc, tớ chẳng nghe thấy gì cả”. </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">“Tớ nói là cậu cho tớ vay năm vạn đồng!” </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">“A lô, cậu nói cái gì, tớ chẳng nghe rõ câu nào cả”. </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">“Nhân viên tổng đài đây. Tôi nghe thấy anh ta nói rất rõ ràng. Anh hãy cho anh ấy vay năm vạn đồng là xong”. </span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong></strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong>CÓ LIÊN QUAN ĐẾN THỂ DIỆN</strong> </span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Một ông đến nói với quan tòa: </span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">“Tôi muốn ly hôn với vợ tôi, xin ông cho tôi biết làm thủ tục như thế nào?” </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">“Xin ông bình tĩnh lại một chút”. Quan tòa an ủi: “Rốt cuộc thì vì sao ông bà phải ly hôn?” </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">“Vợ tôi bảo tôi là một thằng ngốc” </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">“Đấy không phải là lý do để ly hôn”. </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">“Không, hãy còn”, người đàn ông vội nói: “Cô ta còn đi xem phim với một thằng trời ơi đất hỡi, tôi thấy bọn họ rất thân mật, liền đến trách: “Cô làm cái trò gì thế này?” Cô ta trả lời tôi: “Anh có mắt mà không biết tôi làm cái trò gì hay sao? Anh quả là một thằng đại ngốc!” </span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong>HY VỌNG </strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong></strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Một lão nhà giàu năm mươi tuổi cầu hôn một thiếu nữ hai mươi tuổi, bị từ chối. Ông ta quá thích cô gái này ,nên đi tìm bố cô gái, nhờ bố cô giúp đỡ thuyết phục. Bố cô gái hỏi: “Ông có nói với là năm nay ông năm mươi tuổi không?” </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">“Có” </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">“Vậy là thất sách rồi, ông nên nói với nó là ông đã bảy mươi tuổi mới phải”. </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">“Vì sao?” </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">“Như vậy, nó sẽ hy vọng rằng trong tương lai không xa nó sẽ trở thành bà quả phụ giàu có”. </span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong>VỀ NHÀ LẤY QUẦN ÁO NGỦ</strong> </span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Một hôm, một anh chàng đến nhà người vợ chưa cưới chơi, lúc sắp về thì trời đổ mưa to, người vợ chưa cưới khuyên anh ta ngủ lại, sau đó chị ta đi chuẩn bị giường nằm. Chuẩn bị xong đi ra thì không thấy anh chồng chưa cưới đâu cả. Một tiếng đồng hồ sau, thấy anh chồng ướt như chuột lột quay trở lại, chị vợ chưa cưới ngạc nhiên hỏi:</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p> <span style="font-family: 'arial'">“Anh đi đâu vậy?” </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Anh chồng chưa cưới hổn hển đáp: “Anh… anh về nhà lấy quần áo ngủ”.</span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="FRIENDLYBOY, post: 103828, member: 134052"] [FONT=arial][B]TRUYỆN CƯỜI TRUNG QUỐC[/B] [B]Tác giả: Dịch giả : Nguyễn Duy Chiếm[/B] [B]Phần 1[/B] Phần 1 , [B]TUYỆT VỜI [/B] Trương Thiết Đầu diễn gian tướng được mọi người ca ngợi là tuyệt vời. Viên quan huyện mới đến nhậm chức nghe lời đồn bèn cất công đi xem ông ta biểu diễn, đang xem thì viên quan huyện tức quá bỏ ra về, thăng đường lệnh cho sai dịch bắt Trương Thiết Đầu. Trương Thiết Đầu nghe lệnh gọi, thấy khác thường, một người diễn kịch thì có liên can gì tới ông quan huyện? Chợt Trương Thiết Đầu nghĩ tới lúc diễn, quan huyện ngồi dưới nghiến răng trợn mắt và hiểu ra đó là vì việc diễn kịch. Trương Thiết Đầu không thay trang phục, liền theo sai dịch lên công đường, ngạo nghễđứng giữa công đường. Quan huyện thấy vậy đập thanh gỗ xuống bàn quát: “Tên gian tặc kia, thấy bản quan sao ko quỳ xuống?” Trương Thiết Đầu cười khẩy: “Người là viên quan huyện thấp phẩm bé riu, còn ta đây đường đường là quan nhất phẩm có lý do gì phải quỳ trước ngươi!” Viên quan huyện tức quá quát: “Ngươi giả nhất phẩm còn dám nghênh ngang ởđây hử!” Trương Thiết Đầu cười đáp: “Đã biết tôi là giả, thì hà tất đại nhân phải tức giận thật?” Viên quan huyện định thần, “Ừ phải! Nó là giả, sao ta lại tức nó nhỉ?” Rồi quan huyện cười: “Ông thật là tuyệt vời!” [B]TÍNH TỔN THẤT [/B] Giáp: “Nghe nói cửa hàng đồ quý của anh tối hôm qua bị mất trộm, chắc là thiệt hại không ít?” Ất: “Cũng còn may, nếu như mất cắp ngày hôm kia thì tổn thất của tôi nhiều hơn hai mươi phần trăm” Giáp: “ Vì sao?” Ất: “Vì hôm qua tôi mới hạ giá hàng xuống mười lăm phần trăm”. [B]MƯỢN DAO GIẾT NGƯỜI [/B] Nhân viên A: “Sao mắt mũi chủ nhiệm lại sưng tím bầm lên,đến cơ quan làm việc lúng ta lúng túng” Nhân viên B: “Bị bà vợ chỉnh cho chứ sao!” Nhân viên A: “Sao cậu biết” Nhân viên B: “Mỗi lần ông ấy chỉ trích quát nạt tớ, tớ đều gửi đến nhà ông ta một tấm ảnh phụ nữ, sau khi bà chủ nhiệm nhận được, là bà ấy thay tớ cho ông ấy một trận” [B]VÌ SAO? [/B] Một người có tiền, nói với người quen rong chơi lười làm: “Sao anh không bán sức lao động?” “Vì sao phải bán sức lao động?” “Để kiếm tiền” “Kiếm tiền để làm gì?” “Có tiền thì sẽ có thể hưởng thụ, sẽ có thể sống nhàn nhã”. “Cần gì phải phiền phức như thế, như tôi bây giờ chẳng phải là đang sống nhàn nhã hay sao?” [B] QUÊN LÝ DO [/B] “ Có việc gì đấy?” Ông chủ hỏi nhân viên đang đi vào. “Tôi muốn nghỉ chiều nay ạ”. “Có lý do gì vậy?” “Lý do mà vợ tôi dạy tôi, tôi không còn nhớ rõ, ông cứ cho tôi nghỉ trước, sáng sớm mai tôi sẽ nói lại lý do với ông có được không ạ?” [B]CHẾT KHÔNG YÊN [/B] Người nọ lúc lâm chung nói với vợ: “Sau khi tôi chết, và giao cửa hàng cho thằng cả nó quản”. “Thằng cả! Sao không giao cho thằng hai, thằng hai thông minh hơn thằng cả nhiều”. Ông già khẽ gật gật đầu: “Được, nhưng bà phải để chiếc xe cho thằng ba”. “Nhưng thằng tư lại muốn có xe ấy”. “Được, thì cho thằng tư chiếc xe. Nhưng phải để cái biệt thự cho thằng năm”. “Ông nó ơi, ông có biết là thằng năm nó ghét ở nhà quê hay không? Cho thằng sáu cái biệt thự ấy”. “Bà nó ơi”. Ông lão rên rỉ: “Người sắp chết rốt cuộc là tôi hay là bà?” [B] NGHE KHÔNG RÕ [/B] Trong điện thoại đường dài: “A lô nghe thấy không? Mình la Tuấn đây”. “A lô Tuấn đấy hả? Cậu thế nào rồi?” “Ở đây tớ chơi bạc thua, tớ muốn có ngay năm vạn đồng”. “Máy của cậu nhất định là có trục trặc, tớ chẳng nghe thấy gì cả”. “Tớ nói là cậu cho tớ vay năm vạn đồng!” “A lô, cậu nói cái gì, tớ chẳng nghe rõ câu nào cả”. “Nhân viên tổng đài đây. Tôi nghe thấy anh ta nói rất rõ ràng. Anh hãy cho anh ấy vay năm vạn đồng là xong”. [B] CÓ LIÊN QUAN ĐẾN THỂ DIỆN[/B] Một ông đến nói với quan tòa: “Tôi muốn ly hôn với vợ tôi, xin ông cho tôi biết làm thủ tục như thế nào?” “Xin ông bình tĩnh lại một chút”. Quan tòa an ủi: “Rốt cuộc thì vì sao ông bà phải ly hôn?” “Vợ tôi bảo tôi là một thằng ngốc” “Đấy không phải là lý do để ly hôn”. “Không, hãy còn”, người đàn ông vội nói: “Cô ta còn đi xem phim với một thằng trời ơi đất hỡi, tôi thấy bọn họ rất thân mật, liền đến trách: “Cô làm cái trò gì thế này?” Cô ta trả lời tôi: “Anh có mắt mà không biết tôi làm cái trò gì hay sao? Anh quả là một thằng đại ngốc!” [B]HY VỌNG [/B] Một lão nhà giàu năm mươi tuổi cầu hôn một thiếu nữ hai mươi tuổi, bị từ chối. Ông ta quá thích cô gái này ,nên đi tìm bố cô gái, nhờ bố cô giúp đỡ thuyết phục. Bố cô gái hỏi: “Ông có nói với là năm nay ông năm mươi tuổi không?” “Có” “Vậy là thất sách rồi, ông nên nói với nó là ông đã bảy mươi tuổi mới phải”. “Vì sao?” “Như vậy, nó sẽ hy vọng rằng trong tương lai không xa nó sẽ trở thành bà quả phụ giàu có”. [B]VỀ NHÀ LẤY QUẦN ÁO NGỦ[/B] Một hôm, một anh chàng đến nhà người vợ chưa cưới chơi, lúc sắp về thì trời đổ mưa to, người vợ chưa cưới khuyên anh ta ngủ lại, sau đó chị ta đi chuẩn bị giường nằm. Chuẩn bị xong đi ra thì không thấy anh chồng chưa cưới đâu cả. Một tiếng đồng hồ sau, thấy anh chồng ướt như chuột lột quay trở lại, chị vợ chưa cưới ngạc nhiên hỏi: “Anh đi đâu vậy?” Anh chồng chưa cưới hổn hển đáp: “Anh… anh về nhà lấy quần áo ngủ”.[/FONT] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
THỂ THAO & GIẢI TRÍ
MUSIC
Truyện cười Trung Quốc
Top