Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
NGÔI NHÀ CHUNG
CAFE VnKienThuc
CLB Văn học
Truyện của một người bạn sáng tác, cực hay :)
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="kem_97" data-source="post: 77718" data-attributes="member: 84499"><p><strong> <span style="font-size: 15px"><span style="color: #9acd32">Chap 9:</span></span></strong></p><p><strong><span style="font-size: 15px"><span style="color: #9acd32"></span></span></strong><strong><span style="color: sienna">- Thôi! Tớ về đây! – Shin đi ra phía cửa.</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Này! Sao về nhanh dữ vậy? – Duy nói</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- ukm. Còn nhiều việc cần xử lý chứ ko phải ngồi chơi như cậu đâu <img src="https://diendan.hocmai.vn/images/smilies/22.gif" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " data-size="" style="" /></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Chài ôi! – Duy phỉnh mũi ( rất ư là kute ) – Làm gì nghiêm túc dư vậy?</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Ha, ko có gì, quá khen! – Shin đột nhiên cười phá lên – Chăm sóc tốt cho Ngân nhé!</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">Shin vội đi, mặc cho Duy đứng ngơ ngẩn. </span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">Tại công viên, trên chiếc xích đu, Shin đang ngồi ngẫm nghĩ …</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">“ Gì thế này? Mình là người thứ 3 ư? “</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">“ Nhưng rõ rang mình quen Ngân trước Duy ?! “</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">“ Nhưng … tình cảm của Ngân … và Duy … lại dành cho nhau “</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">“ Tại sao? Mọi thứ lại rối tung vậy? “</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">Shin vò đầu bứt tóc.</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Cậu làm sao vậy? - Một giọng nói vang lên.</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- ủa? – Shin ngẩng mặt lên – Thuý à? – Shin cười hỳ</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- uk. Lúc nãy cậu bị làm sao vậy? – Thuý có vẻ lo lắng.</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- ko sao mà ^.^</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Có mà</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Ko sao</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Có</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Ko sao</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Có! Nè nè, nên nhớ tớ là con gái nhaz – Thuý ngồi xuống chiếc xích đu – Chúng ta có thể chia sẻ mà ^.^</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Thực ra … - Shin định nói thỳ đột nhiên – Này, cậu có thấy Duy có vẻ thích Ngân ko?</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Ukm. Có thể … - Thuý buột miệng.</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Họ thích nhau thật sao? – Shin nắm lấy hai tay Thuý, vô vọng – Xin lỗi! – Shin lại thả ra …</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Cậu … cậu … có phải … - Thuý ngắt ngứ.</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Tớ … thích Ngân! – Shin cúi đầu.</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Thật … thật sao? – Thuý bối rối.</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Tớ thật sự khó chịu khi họ bên nhau.</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Ukm. Có lẽ họ … thích nhau đó! – Thuý nói.</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Thật sao? – Shin ngẩng lên với ánh mắt tuyệt vọng.</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Tớ nghĩ vậy – Thuý nói – Duy luôn luôn bảo vệ Ngân, Ngân luôn luôn làm Duy cười. Họ thật sự rất hợp nhau. Xin lỗi nhưng cậu nên đặt niềm tin vào nguwoif con gái khác đi! </span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- C-cái gì?</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Tớ nói cậu hiểu mà, cậu đâu có để ý những người thích cậu, bên cậu dù ai đó với cậu tính cách khác nhau hoàn toàn. – Thuý lạnh lung.</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Cậu …</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Tớ … thích cậu – Thuý vội đứng lên, rồi chạy đi.</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Này! Cậu nói gì thế? – Shin bối rối đứng lên, đuổi theo Thuý. Chàng trai nhanh chóng chạy ra trước mặt Thuý, chặn đường.</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Cậu … vừa nói gì ? – Shin thở hồn hộc.</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Cậu ko thích hả - Thuý hỏi trống rỗng.</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Tớ …</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Tại sao tất cả mọi người đều nhận ra, chỷ riêng cậu? – Thuý bắt đầu khóc – Chúng ta chơi với nhau từ nhỏ, nhưng tích cách hoàn toàn trái ngược nhau, cậu luôn bảo ban tớ phải chăm chỷ học hành, chính vỳ điều đó t mới được yên vị ở ngôi trường đó, cậu là tất cả của tớ! – Thuý ôm chầm lấy Shin – Chỉ cần cho tớ một phút thôi, Shin à! Chỉ một phút …</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Một phút thôi ư? – Shin từ từ nhận ra sự ấm áp – Chúng ta hãy thế này mãi mãi nhé!</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Thật, thật sao? – Thuý vội ngẩng mặt nhìn Shin</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Uk.</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Đây ko phải giấc mơ chứ? – Thuý lắc đầu – Là sự thật, sự thật …</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">“ Xin lỗi, tớ đã ko nhận ra, hay là người tớ thích ko phải là Ngân mà là cậu, một tình yêu đến giây phút quan trọng mới nhận ra? Shin, mày thật là ngốc, bây giờ mày mới xác định rõ tình yên duy nhất của đời mày là dành cho Thuý, đừng bỏ rơi cô ấy” – Shin nghĩ. </span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">-----</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">Trong lúc đó, tại nhà Khánh …</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Cậu chủ, ăn cơm được rồi! - Huyền nói vọng lên tầng.</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">Khánh đi xuống với bộ mặt rầu rầu.</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- ủa, cậu chủ sao vậy cà? - Huyền tỉnh bơ hỏi</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Ngân có làm sao ko? </span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Dạ, cô chủ ko có làm sao đâu ạ! Cậu chủ yên tâm! - Huyền cười cười - Cậu chủ lo lắm à? <img src="https://diendan.hocmai.vn/images/smilies/71.gif" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " data-size="" style="" /></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Lo đâu mà lo! – Khánh bối rối – Hoagf tử nổi tiếng lạnh lung như t còn lo cho ai nữa <img src="https://diendan.hocmai.vn/images/smilies/21.gif" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " data-size="" style="" /></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">Cốp !!! (Ôi bà con sẽ vô cùng sững sờ khi nghe tjn này! ) Huyền cốc vào đầu Khánh!</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Cậu chủ thiệt là vô tâm! Hứ - ko them chơi nữa - Huyền ngoảnh mặt đi chỗ khác</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Tuỳ – Khánh nói bình thường nhưng lòng thỳ bồn chồn – Đi mua cho t tý nước.</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Tủ lạnh đầy mà! - Huyền nguýt</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Ko thích, đi mua nước mía về đây! – Khánh nhăn mặt ra lệnh.</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">Huyền ko dám cãi, vội chuồn nhanh ra ngoài cổng, để lại mình Khánh ôm bụng cười: “ Ngố thiệt “</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">-----</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">Trên đường …</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">Huyền độc thoại … <img src="https://diendan.hocmai.vn/images/smilies/24.gif" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " data-size="" style="" /></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Tên Khánh đó là đồ ác độc!</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Hắn kiếm cớ để bắt nạt mình đây mà! </span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Thật là đồ ……………….. ************aaa …………….</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">Huyền vừa hét lên thỳ … Vèo! Một chiếc xe lạng lách đi qua làm một bác người lớn bị ngã. Huyền vội chạy lại, đỡ bác dậy:</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Bác ơi! Bác có làm sao ko ạ? - Huyền vội hỏi han lo lắng.</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">Ko một tiếng trả lời, hình như bác ấy đã ngất. Huyền vội rút điện thoại ra:</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Alo! 113 phải ko ạ, mau giúp cháu, ở đây trước cổng TTTM có một bác bị xe liệng qua ngất rồi !!!</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">-----</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">10 phút sau …</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">Tiếng xe bệnh viện đến. Huyền đưa bác đến tận bệnh viện.</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Cô là người than của bệnh nhân? – Y tá hỏi khi ở bv.</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Dạ ko ạ! Cháu gặp bác ấy giữa đường ạ!</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Ukm. Vậy cô có thể về được rồi. Chúng tôi cần giữ bệnh nhân lại để kiểm tra!</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Vâng … ạ … </span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">Huyền bước đi. Cô bé bỗng có một cảm giác khó chịu như người thân của mình bị thương. </span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">" Ngày mai nhứt định phải đi thăm bác ấy! " - Huyền quyết định ( nắm chặt tay lại khí thế lắm ) - Oái! Quên mua đồ cho cậu chủ rồi! - Nói rồi Huyền phi nhanh vào quán nước.</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">Trong lúc đó, tại nhà Khánh</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Gr-ừ! Con bé này, mà thấy mặt nó mình phải xử mới được! - Khanhs tức giận _ __!</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">-----</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">Tiếng còi ô tô tự động làm Huyền chạy ra ngoài cửa. Khánh đang dìu Ngân ra khỏi ô tô</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Oa! Cô chủ về! - Huyền vui mừng định ôm chầm lấy Ngân khi thấy Ngân đã xuất viện về nhà.</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- uk - Ngân cười tít mắt - Huyền à t khỏi hẳn rồi! Vui quá!</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Có thật là hôm nay em đi học được ko? - Khánh lo lắng hỏi Ngân</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Anh hay thật đó! - Ngân cười - Bác sĩ cho em xuất viện thỳ chứng tỏ sức khoẻ của em cũng đã ngang tầm " hero " rồi <img src="https://diendan.hocmai.vn/images/smilies/71.gif" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " data-size="" style="" /></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Hay quá! Vậy chúng mình mau vào ăn com rồi đi học ^.^ - Huyền cầm tay Ngân dắt vào phòng khách - Huyền chuẩn py. hết đồ ăn ngon rồi nè <img src="https://diendan.hocmai.vn/images/smilies/71.gif" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " data-size="" style="" /></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Oa! Hay quá - Ngân chắp tay sung sướng - Lại được ăn cơm nhà rồi, nhớ quá! <img src="https://diendan.hocmai.vn/images/smilies/5.gif" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " data-size="" style="" /></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">-----</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">20p sau, trên đường đi học ...</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Này, em vẫn đi tốt chứ? - Khánh hỏi.</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Tốt ạ! - Ngân trả lời - Cảm ơn anh ^^ đã quan tâm <img src="https://diendan.hocmai.vn/images/smilies/71.gif" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " data-size="" style="" /></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Ai quan tâm em cơ _ __! - Khánh chối - Chỷ là anh lo lắng cho em gái của anh thôi!</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Cậu chủ giấu đầu hở đuôi nhé - Huyền cười đểu</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- C-cái gì =.=?</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Hé, cậu chủ tự hiểu <img src="https://diendan.hocmai.vn/images/smilies/71.gif" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " data-size="" style="" /> - Huyền nắm tay Ngân - Chúng ta đi nhanh chút đi, sắp muộn học rồi</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- uk ^^</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">Tại trường Teitan ...</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">Reng ... reng ...</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">Tiếng chuông tòng vang lên, mọi hs đã ngồi đúng vị trí ...</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">Thỳ có hai hs chạy vội vào</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Hộc ... hộc ... - Thuý thở tới tấp - Mệt ... mệt ...</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Có gì đâu mà mệt? - Shin cười hỏi.</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">Hai người nhìn cả lớp, cả lớp nhìn hai ng`...</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Oái! Shin nắm tay Thuý! - Một tên trong lớp hét lên.</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Oa! Shin, cậu thích Thuý hả?</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Hai ng`thật đẹp đôi!</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">Những lời nói dưới lớp vang lên làm Thuý đỏ cả hai mặt, nhưng Shin thỳ ko. Chàng trai nắm tay cô gái, dắt lên bục giảng, tuyên bố:</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">- Từ hôm nay, Thuý sẽ là bạn gái của t! - Shin nói trước sự ngỡ ngàng của các cô gái #</span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">Cai gì? Bạn ... bạn gái?</span></strong></p><p></p><p></p><p></p><p style="text-align: right"><strong><span style="color: sienna">Mời các bạn đón xem chap 10</span></strong></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="kem_97, post: 77718, member: 84499"] [B] [SIZE=4][COLOR=#9acd32]Chap 9: [/COLOR][/SIZE][/B][B][COLOR=sienna]- Thôi! Tớ về đây! – Shin đi ra phía cửa. - Này! Sao về nhanh dữ vậy? – Duy nói - ukm. Còn nhiều việc cần xử lý chứ ko phải ngồi chơi như cậu đâu [IMG]https://diendan.hocmai.vn/images/smilies/22.gif[/IMG] - Chài ôi! – Duy phỉnh mũi ( rất ư là kute ) – Làm gì nghiêm túc dư vậy? - Ha, ko có gì, quá khen! – Shin đột nhiên cười phá lên – Chăm sóc tốt cho Ngân nhé! Shin vội đi, mặc cho Duy đứng ngơ ngẩn. Tại công viên, trên chiếc xích đu, Shin đang ngồi ngẫm nghĩ … “ Gì thế này? Mình là người thứ 3 ư? “ “ Nhưng rõ rang mình quen Ngân trước Duy ?! “ “ Nhưng … tình cảm của Ngân … và Duy … lại dành cho nhau “ “ Tại sao? Mọi thứ lại rối tung vậy? “ Shin vò đầu bứt tóc. - Cậu làm sao vậy? - Một giọng nói vang lên. - ủa? – Shin ngẩng mặt lên – Thuý à? – Shin cười hỳ - uk. Lúc nãy cậu bị làm sao vậy? – Thuý có vẻ lo lắng. - ko sao mà ^.^ - Có mà - Ko sao - Có - Ko sao - Có! Nè nè, nên nhớ tớ là con gái nhaz – Thuý ngồi xuống chiếc xích đu – Chúng ta có thể chia sẻ mà ^.^ - Thực ra … - Shin định nói thỳ đột nhiên – Này, cậu có thấy Duy có vẻ thích Ngân ko? - Ukm. Có thể … - Thuý buột miệng. - Họ thích nhau thật sao? – Shin nắm lấy hai tay Thuý, vô vọng – Xin lỗi! – Shin lại thả ra … - Cậu … cậu … có phải … - Thuý ngắt ngứ. - Tớ … thích Ngân! – Shin cúi đầu. - Thật … thật sao? – Thuý bối rối. - Tớ thật sự khó chịu khi họ bên nhau. - Ukm. Có lẽ họ … thích nhau đó! – Thuý nói. - Thật sao? – Shin ngẩng lên với ánh mắt tuyệt vọng. - Tớ nghĩ vậy – Thuý nói – Duy luôn luôn bảo vệ Ngân, Ngân luôn luôn làm Duy cười. Họ thật sự rất hợp nhau. Xin lỗi nhưng cậu nên đặt niềm tin vào nguwoif con gái khác đi! - C-cái gì? - Tớ nói cậu hiểu mà, cậu đâu có để ý những người thích cậu, bên cậu dù ai đó với cậu tính cách khác nhau hoàn toàn. – Thuý lạnh lung. - Cậu … - Tớ … thích cậu – Thuý vội đứng lên, rồi chạy đi. - Này! Cậu nói gì thế? – Shin bối rối đứng lên, đuổi theo Thuý. Chàng trai nhanh chóng chạy ra trước mặt Thuý, chặn đường. - Cậu … vừa nói gì ? – Shin thở hồn hộc. - Cậu ko thích hả - Thuý hỏi trống rỗng. - Tớ … - Tại sao tất cả mọi người đều nhận ra, chỷ riêng cậu? – Thuý bắt đầu khóc – Chúng ta chơi với nhau từ nhỏ, nhưng tích cách hoàn toàn trái ngược nhau, cậu luôn bảo ban tớ phải chăm chỷ học hành, chính vỳ điều đó t mới được yên vị ở ngôi trường đó, cậu là tất cả của tớ! – Thuý ôm chầm lấy Shin – Chỉ cần cho tớ một phút thôi, Shin à! Chỉ một phút … - Một phút thôi ư? – Shin từ từ nhận ra sự ấm áp – Chúng ta hãy thế này mãi mãi nhé! - Thật, thật sao? – Thuý vội ngẩng mặt nhìn Shin - Uk. - Đây ko phải giấc mơ chứ? – Thuý lắc đầu – Là sự thật, sự thật … “ Xin lỗi, tớ đã ko nhận ra, hay là người tớ thích ko phải là Ngân mà là cậu, một tình yêu đến giây phút quan trọng mới nhận ra? Shin, mày thật là ngốc, bây giờ mày mới xác định rõ tình yên duy nhất của đời mày là dành cho Thuý, đừng bỏ rơi cô ấy” – Shin nghĩ. ----- Trong lúc đó, tại nhà Khánh … - Cậu chủ, ăn cơm được rồi! - Huyền nói vọng lên tầng. Khánh đi xuống với bộ mặt rầu rầu. - ủa, cậu chủ sao vậy cà? - Huyền tỉnh bơ hỏi - Ngân có làm sao ko? - Dạ, cô chủ ko có làm sao đâu ạ! Cậu chủ yên tâm! - Huyền cười cười - Cậu chủ lo lắm à? [IMG]https://diendan.hocmai.vn/images/smilies/71.gif[/IMG] - Lo đâu mà lo! – Khánh bối rối – Hoagf tử nổi tiếng lạnh lung như t còn lo cho ai nữa [IMG]https://diendan.hocmai.vn/images/smilies/21.gif[/IMG] Cốp !!! (Ôi bà con sẽ vô cùng sững sờ khi nghe tjn này! ) Huyền cốc vào đầu Khánh! - Cậu chủ thiệt là vô tâm! Hứ - ko them chơi nữa - Huyền ngoảnh mặt đi chỗ khác - Tuỳ – Khánh nói bình thường nhưng lòng thỳ bồn chồn – Đi mua cho t tý nước. - Tủ lạnh đầy mà! - Huyền nguýt - Ko thích, đi mua nước mía về đây! – Khánh nhăn mặt ra lệnh. Huyền ko dám cãi, vội chuồn nhanh ra ngoài cổng, để lại mình Khánh ôm bụng cười: “ Ngố thiệt “ ----- Trên đường … Huyền độc thoại … [IMG]https://diendan.hocmai.vn/images/smilies/24.gif[/IMG] - Tên Khánh đó là đồ ác độc! - Hắn kiếm cớ để bắt nạt mình đây mà! - Thật là đồ ……………….. ************aaa ……………. Huyền vừa hét lên thỳ … Vèo! Một chiếc xe lạng lách đi qua làm một bác người lớn bị ngã. Huyền vội chạy lại, đỡ bác dậy: - Bác ơi! Bác có làm sao ko ạ? - Huyền vội hỏi han lo lắng. Ko một tiếng trả lời, hình như bác ấy đã ngất. Huyền vội rút điện thoại ra: - Alo! 113 phải ko ạ, mau giúp cháu, ở đây trước cổng TTTM có một bác bị xe liệng qua ngất rồi !!! ----- 10 phút sau … Tiếng xe bệnh viện đến. Huyền đưa bác đến tận bệnh viện. - Cô là người than của bệnh nhân? – Y tá hỏi khi ở bv. - Dạ ko ạ! Cháu gặp bác ấy giữa đường ạ! - Ukm. Vậy cô có thể về được rồi. Chúng tôi cần giữ bệnh nhân lại để kiểm tra! - Vâng … ạ … Huyền bước đi. Cô bé bỗng có một cảm giác khó chịu như người thân của mình bị thương. " Ngày mai nhứt định phải đi thăm bác ấy! " - Huyền quyết định ( nắm chặt tay lại khí thế lắm ) - Oái! Quên mua đồ cho cậu chủ rồi! - Nói rồi Huyền phi nhanh vào quán nước. Trong lúc đó, tại nhà Khánh - Gr-ừ! Con bé này, mà thấy mặt nó mình phải xử mới được! - Khanhs tức giận _ __! ----- Tiếng còi ô tô tự động làm Huyền chạy ra ngoài cửa. Khánh đang dìu Ngân ra khỏi ô tô - Oa! Cô chủ về! - Huyền vui mừng định ôm chầm lấy Ngân khi thấy Ngân đã xuất viện về nhà. - uk - Ngân cười tít mắt - Huyền à t khỏi hẳn rồi! Vui quá! - Có thật là hôm nay em đi học được ko? - Khánh lo lắng hỏi Ngân - Anh hay thật đó! - Ngân cười - Bác sĩ cho em xuất viện thỳ chứng tỏ sức khoẻ của em cũng đã ngang tầm " hero " rồi [IMG]https://diendan.hocmai.vn/images/smilies/71.gif[/IMG] - Hay quá! Vậy chúng mình mau vào ăn com rồi đi học ^.^ - Huyền cầm tay Ngân dắt vào phòng khách - Huyền chuẩn py. hết đồ ăn ngon rồi nè [IMG]https://diendan.hocmai.vn/images/smilies/71.gif[/IMG] - Oa! Hay quá - Ngân chắp tay sung sướng - Lại được ăn cơm nhà rồi, nhớ quá! [IMG]https://diendan.hocmai.vn/images/smilies/5.gif[/IMG] ----- 20p sau, trên đường đi học ... - Này, em vẫn đi tốt chứ? - Khánh hỏi. - Tốt ạ! - Ngân trả lời - Cảm ơn anh ^^ đã quan tâm [IMG]https://diendan.hocmai.vn/images/smilies/71.gif[/IMG] - Ai quan tâm em cơ _ __! - Khánh chối - Chỷ là anh lo lắng cho em gái của anh thôi! - Cậu chủ giấu đầu hở đuôi nhé - Huyền cười đểu - C-cái gì =.=? - Hé, cậu chủ tự hiểu [IMG]https://diendan.hocmai.vn/images/smilies/71.gif[/IMG] - Huyền nắm tay Ngân - Chúng ta đi nhanh chút đi, sắp muộn học rồi - uk ^^ Tại trường Teitan ... Reng ... reng ... Tiếng chuông tòng vang lên, mọi hs đã ngồi đúng vị trí ... Thỳ có hai hs chạy vội vào - Hộc ... hộc ... - Thuý thở tới tấp - Mệt ... mệt ... - Có gì đâu mà mệt? - Shin cười hỏi. Hai người nhìn cả lớp, cả lớp nhìn hai ng`... - Oái! Shin nắm tay Thuý! - Một tên trong lớp hét lên. - Oa! Shin, cậu thích Thuý hả? - Hai ng`thật đẹp đôi! Những lời nói dưới lớp vang lên làm Thuý đỏ cả hai mặt, nhưng Shin thỳ ko. Chàng trai nắm tay cô gái, dắt lên bục giảng, tuyên bố: - Từ hôm nay, Thuý sẽ là bạn gái của t! - Shin nói trước sự ngỡ ngàng của các cô gái # Cai gì? Bạn ... bạn gái?[/COLOR][/B][COLOR=sienna][/COLOR] [RIGHT][B][COLOR=sienna]Mời các bạn đón xem chap 10[/COLOR][/B][/RIGHT] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
NGÔI NHÀ CHUNG
CAFE VnKienThuc
CLB Văn học
Truyện của một người bạn sáng tác, cực hay :)
Top