Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
NGÔI NHÀ CHUNG
CAFE VnKienThuc
CLB Văn học
Truyện của một người bạn sáng tác, cực hay :)
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="kem_97" data-source="post: 77715" data-attributes="member: 84499"><p><strong> <span style="font-size: 15px"><span style="color: #9acd32">Chap 6:</span></span></strong></p><p><strong><span style="font-size: 15px"><span style="color: #9acd32"></span></span></strong><em><span style="color: sienna">- Ko thích à? Vậy chịu thôi – Duy định bỏ đi</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Đừng đi – Ngân vội níu áo Duy lại - Tớ … được rồi … đồng ý! Được chưa! – Nó dứt khoát - Tớ đồng ý đó. Bây giờ thì tha thứ cho tớ chứ?</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Để tớ suy nghĩ lại đã – Duy nói rồi bỏ đi luôn.</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">Ngân đứng như trời trồng nhìn theo bóng dáng của Duy. </span></em></p><p><em><span style="color: sienna">“ Tại sao mình lại đồng ý với Duy nhỉ “ – Nó nghĩ “ Chỉ cảm thấy lúc đó, như có một linh hồn vô hình điều khiển bộ não của mình “ – Nó ôm đầu</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Tại sao? Tại sao? – Nó hét lên – Sao bây giờ mình lại hối hận thế này, rõ ràng chính miệng mình nói là “ Đồng ý “ cơ mà T.T</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">…..</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">Trong lúc đó, tại phòng tập “ Night “</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Khánh này! – Shin gợi chuyện - Cậu có một cô em gái tên Ngân phải ko?</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Câu này cậu đã hỏi tớ 2 lần, và cả 2 lần tớ đều nói là có, sao cậu cứ hỏi đi hỏi lại mãi vậy? – Khánh nhăn mặt</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Thì là vì … - Shin lung túng – À! Cậu ko bao giờ nhắc đến em gái cậu</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">Khánh giật mình. “ Thật vậy ư ? “</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Không biết Ngân nghĩ sao, nhưng tớ thấy cậu hơi quá đáng đó – Duy đã đến từ bao giờ - Tớ chưa từng biết là cậu có em gái! </span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Thực ra là vì con bé mới nhận lại được bố mẹ!</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Thế à? – Duy ngạc nhiên </span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Đúng đó Duy à – Shin giải thích thay Khánh – Theo những gì tớ tìm hiểu ở gia đình cũ của cô ấy thì cô ấy bị lạc mẹ ruột từ khi mới sinh ra ở bệnh viện. </span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Về nhà cậu bao lâu rồi? – Duy ra vẻ quan tâm</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Khoảng 5 ngày trước thôi – Khánh khó hiểu – Sao cậu quan tâm thế?</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Ngày mai các cậu sẽ biết thôi – Duy lạnh lung</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Ngày mai ý à? – Shin cười trừ - Chuyện gì vậy ta? <img src="https://diendan.hocmai.vn/images/smilies/71.gif" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " data-size="" style="" /></span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Có lẽ khá bất ngờ đây – Khánh soi mói</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">Duy im lặng. Nhìn Duy, ko hiểu sao Shin rất lo lắng, Shin ko xác định được cậu ta đang nghĩ gì. Nhưng tại sao Shin lại lo lắng thế? Cảm giác lâu nay chưa gặp bao giờ.</span></em></p><p><em><span style="color: sienna"></span></em></p><p><em><span style="color: sienna">---------------------------------------------------------------------------------------------------------------</span></em></p><p><em><span style="color: sienna"></span></em></p><p><em><span style="color: sienna">7h sáng, tại trường THPT Teitan, đầu giờ …</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Ăn cái này đi – Duy nói rồi đưa cho Ngân một thanh sô-cô-la </span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- ừ! Thì ăn ^^ - Ngân cầm lấy cho vào miệng</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Lát nữa chúng ta hẹn hò nhé! – Duy đề nghị tỉnh bơ.</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Cái gì? Hẹn hò !!! </span></em></p><p><em><span style="color: sienna">Ngân sặc sụa hét lên, cả lớp nhìn vào nó. Duy dẫm vào chân Ngân. Nó bịt miệng lại. Cười trừ với mọi người rồi liếc sang Duy với vẻ mặt khó chịu: “ Hic, đau quá! “. Nó ko hề để ý rằng Quỳnh đang nhìn nó nghi ngờ.</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">-----</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">Reng … reng …</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Ôi! Mau thế - Ngân nhìn đồng hồ cười cười. Nó vừa có cảm giác hạnh phúc xen lẫn lo lắng. Duy làm kí hiệu bảo nó ra sau trường. “ Hj, biết rồi “ – Ngân làm kí hiệu trả lời. Hai đứa mỉm cười.</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">Trường THPT Teitan, phía sau trường …</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Đây nè! – Duy nháy mắt với Ngân</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- ừ! đến ngay ^^ - Ngân vèo đến chỗ Duy một cách tự nhiên – Đi đâu đây <img src="https://diendan.hocmai.vn/images/smilies/71.gif" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " data-size="" style="" /></span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Đi ăn kem! – Nói rồi Duy nắm lấy tay Ngân, hai đứa cùng chạy.</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Từ từ thôi – Ngân cười tít mắt – Làm gì vội dữ vậy ^^</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">“ Bọn họ đang làm trò gì đây? “ - Tố Quỳnh nấp sau một cây cổ thụ, tự hỏi. Quỳnh quyết định sẽ theo giõi “ 2 tội phạm đáng nghi này “</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">Duy dừng trước một quầy kem.</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Ồ! Đây là tiệm kem lần trước mình cùng ăn với Shin đây mà! – Ngân bất ngờ - Tớ thích quán này lắm!</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Từng ăn kem? – Duy nghi ngờ - Với Shin hả?</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- ừ! ^^ cậu hỏi gì mà mặt nhăn nhó vậy – Ngân véo vào má Duy – Ta vào ăn thôi ( Ngân vội chuồn vào tiệm )</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Này đứng lại! Đau chết mất – Lần này thì Duy nhăn nhó thật</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">“ Cái gì đây? Tại sao bọn họ lại than thiết thế? Duy chưa từng đối xử với người con gái nào tốt như vậy “ - Quỳnh tức giận – “ Kể cả mình …”</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Kem ngon ko? – Ngân hỏi Duy</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Không ngon! – Duy giận trả lời - Hứ!</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Này, vẫn còn giận hả ^^ - Ngân ngẩng mặt sát mặt Duy soi mói - Người đâu giận zai z-ữ z-ậy? – Nó bật cười - Đồ xấu tính ^^</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Bảo ai xấu tính hả =.= - Duy nói - Chết nè! – Duy trét vào mặt Ngân một ít kem – Ha! Ngộ ghê ^^</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Cái … cái gì …? – Nó trét lại. Lần này là một đống kem cơ – Cho cậu chết nè ! <img src="https://diendan.hocmai.vn/images/smilies/21.gif" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " data-size="" style="" /></span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Kì này cậu chết với tớ! </span></em></p><p><em><span style="color: sienna">Hai đứa chạy quanh mấy cái bàn của tiệm kem vắng khách. Quỳnh đội một chiếc mũ lưỡi trai ngồi ngoài quán vỉa hè nhìn vào </span></em></p><p><em><span style="color: sienna">“ Hai người đó? Chẳng lẽ, chẳng lẽ … “ </span></em></p><p><em><span style="color: sienna">-----</span></em></p><p><em><span style="color: sienna"></span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Mệt, mệt quá! – ngân thở dài trên đường về nhà, rồi nhìn sang Duy với ánh mắt “ chết người “ - Tất cả là tại cậu!</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Tại tớ đâu ^^ - Duy cười trừ</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Cậu gây sự trước chứ ai! Cậu ko gây sự trước thì tớ cũng ko lẽ gì mà gây sự với cậu =.=</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- ừ <img src="https://diendan.hocmai.vn/images/smilies/24.gif" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " data-size="" style="" /> được rồi, tớ xin lỗi, xin lỗi được chưa – Duy bật cười thành tiếng </span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Biết lỗi là tốt. Trò ngoan lắm! – Ngân sung sướng</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">Duy nhìn Ngân. Đúng vậy. Chưa bao giờ Duy cười nhiều như hôm nay. Phải chăng là do “ người đó”</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- À! Có chỗ này, nãy giờ quên mất – Duy giật mình – Theo tớ! – Duy nắm lấy tay Ngân chạy về hướng phòng tập.</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">Tại phòng tập of nhóm Night …</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Duy nó hẹn tụi mình ở đây đẻ nói điều gì mà bây giờ vãn chưa đến nhỉ? – Shin càu nhàu</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Cố đợi thêm tý nữa thôi ^^ - Huyền nói - Tớ có linh cảm Duy sắp đến</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">Huyền vừa dứt lời thì có người mở cửa.</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- A! Cuối cùng cậu cũng đến. Duy – Shin mừng rỡ - ủa, đây là … đây là …</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">Ngân!!!</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Sao hai người nắm tay nhau than thiết vậy? - Huyền ngạc nhiên</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Mọi người vẫn chưa biết à? – Duy nói tự tin – Ngân, cô ấy là bạn gái mới của tớ!!!</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">1 phút … im lặng …</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">Và người phá tan bầu ko khí im lặng đó …</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- oa! Tuyệt ha! - Huyền long lanh đôi mắt </span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Nhưng … nhưng òn Quỳnh … - Shin bối rối hỏi</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Tớ chưa từng xem cô ấy là bạn gái – Duy nói tỉnh bơ – Ko hề có tình cảm</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Vậy còn em gái tớ ? – Khánh giận dữ - Chẳng lẽ cậu cũng muốn đùa cợt nó sao?</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Anh … anh nhận em rồi ư – Ngân sung sướng đến rơi nước mắt</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Ko được khóc! – Khánh ra lệnh – Bây giờ, với cương vị là anh trai của em, anh phản đối chuyện này!</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Là … là em muốn … em muốn … - Ngân buột miệng – Anh đừng trách Duy, là do … em ép cậu ấy đó – Ngân gượng gạo</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Gì cơ?</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">Khánh và Shin nhìn Ngân khó hiểu chỉ riêng Huyền là nghi ngờ. Duy định nói gì đó nhưng bị Ngân bịt miệng lại:</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Vì thế, anh đừng ngăn cản em – Ngân nói rồi đột nhiên cười lớn – Chúng ta đi ăn để chúc mừng chuyện này chứ?</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Thôi, tớ còn có việc, tớ đi trước đây – Shin cố tỏ vẻ bình thường đi ra ngoài.</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">Trên vỉa hè …</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">Mỗi bước chân của một người đang đi trên vỉa hè nặng trĩu. Shin suy nghĩ rất nhiều. </span></em></p><p><em><span style="color: sienna">“ Cảm giác gì thế này? Thật khó chịu “ – Shin nghĩ. Cậu ấy chưa bao giờ có cảm giác đó từ bé đến giờ. Như một dao đâm thẳng vào trái tim, khiến Shin đau nhói.</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Sao buồn thế hả anh bạn?</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">Shin ngẩng lên và thấy Tố Quỳnh đang tựa vào gốc cây cổ thụ gần đo, cười một cách bí hiểm.</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Có gì đâu – Shin nói</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Không thể ko có gì! Hãy nói cho tớ biết chuyện gì đã xảy ra vậy? - Quỳnh năn nỉ</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Cậu đừng buồn nhé - Dường như Shin rất muốn nói – Duy … cậu ấy co bạn gái …</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Cái gì? - Quỳnh bất ngờ </span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Đó chính là Ngân!!!</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Tớ biết ngay mà - Quỳnh nước mắt dàn dụa- Tớ biết mà …</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Cậu biết rồi ư? – Shin hỏi</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Đúng vậy! Sáng nay tớ đã thấy 2 người đó có gì bất thường rồi - Quỳnh nấc lên - Tớ đã theo dõi</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Cậu thấy được những gì? – Shin vội vàng đỡ Quỳnh lên hỏi</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Tại sao cậu lại quan tâm thế? - Quỳnh khó hiểu</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Tớ … - Shin ngcs ngắc một lúc rồi nói thẳng – Hình như … tớ thích Ngân …</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Thật … thật ư? - Quỳnh vội vàng xoa nước mắt</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Tớ khó chịu, thật sự khó chịu khi thấy 2 người đó thân thiết – Shin tức giận - Tớ ko thể để Duy đùa cợt Ngân được!</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Vậy - Quỳnh chợt buột miệng – Chúng ta cùng tách hai người đó ra!</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Cái gì??? – Shin chợt giật mình</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">Trong lúc đó, tại phòng tập …</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Thôi được rồi. Ko ăn uống gì hết. – Khánh hả cơn giận – Chúng ta về thôi!</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Thế còn chuyện của em và Duy? – Ngân hỏi</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Tuỳ em thôi! – Khánh nói - Muốn làm gì em tự quyết định =.=</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Em … cảm ơn anh – Ngân suýt khóc</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Đừng làm em gái tôi khóc đấy! – Khánh đi qua Duy, tiện thể nói – Chúng ta về thôi, Huyền!</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Vâng … vâng! - Huyền vội chạy theo Khánh.</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">Chỉ còn lại mình Duy và Ngân ở trong phòng.</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Tại sao cậu lại làm vậy? – Duy hỏi.</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Cậu biết mà – Ngân cười như mếu.</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Tớ hỏi tại sao? – Duy quát lên - Tại sao cậu lại làm thế? Họ sẽ nghĩ gì về cậu đây?</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Tớ - Ngân bật khóc – Xin lỗi mà …</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">Ngân gục xuống sàn tập – Xin đừng trách tớ nữa, xin đấy !</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Đừng khóc – Duy nắm lấy tay Ngân đỡ nó lên - Tớ mới là người phải xin lỗi.</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Hu hu … - Ngân nắm hai tay áo của Duy.</span></em></p><p><em><span style="color: sienna">- Xin lỗi … vì tất cả - Duy ôm Ngân vào lòng. Duy cảm thấy như vừa làm ai dó quan trọng bị thương, và Duy còn đau hơn cả khi mất mẹ. Tại sao?</span></em></p><p></p><p></p><p></p><p></p><p style="text-align: right"><strong><span style="color: sienna">Mời các bạn đón xem chap 7</span></strong></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="kem_97, post: 77715, member: 84499"] [B] [SIZE=4][COLOR=#9acd32]Chap 6: [/COLOR][/SIZE][/B][I][COLOR=sienna]- Ko thích à? Vậy chịu thôi – Duy định bỏ đi - Đừng đi – Ngân vội níu áo Duy lại - Tớ … được rồi … đồng ý! Được chưa! – Nó dứt khoát - Tớ đồng ý đó. Bây giờ thì tha thứ cho tớ chứ? - Để tớ suy nghĩ lại đã – Duy nói rồi bỏ đi luôn. Ngân đứng như trời trồng nhìn theo bóng dáng của Duy. “ Tại sao mình lại đồng ý với Duy nhỉ “ – Nó nghĩ “ Chỉ cảm thấy lúc đó, như có một linh hồn vô hình điều khiển bộ não của mình “ – Nó ôm đầu - Tại sao? Tại sao? – Nó hét lên – Sao bây giờ mình lại hối hận thế này, rõ ràng chính miệng mình nói là “ Đồng ý “ cơ mà T.T ….. Trong lúc đó, tại phòng tập “ Night “ - Khánh này! – Shin gợi chuyện - Cậu có một cô em gái tên Ngân phải ko? - Câu này cậu đã hỏi tớ 2 lần, và cả 2 lần tớ đều nói là có, sao cậu cứ hỏi đi hỏi lại mãi vậy? – Khánh nhăn mặt - Thì là vì … - Shin lung túng – À! Cậu ko bao giờ nhắc đến em gái cậu Khánh giật mình. “ Thật vậy ư ? “ - Không biết Ngân nghĩ sao, nhưng tớ thấy cậu hơi quá đáng đó – Duy đã đến từ bao giờ - Tớ chưa từng biết là cậu có em gái! - Thực ra là vì con bé mới nhận lại được bố mẹ! - Thế à? – Duy ngạc nhiên - Đúng đó Duy à – Shin giải thích thay Khánh – Theo những gì tớ tìm hiểu ở gia đình cũ của cô ấy thì cô ấy bị lạc mẹ ruột từ khi mới sinh ra ở bệnh viện. - Về nhà cậu bao lâu rồi? – Duy ra vẻ quan tâm - Khoảng 5 ngày trước thôi – Khánh khó hiểu – Sao cậu quan tâm thế? - Ngày mai các cậu sẽ biết thôi – Duy lạnh lung - Ngày mai ý à? – Shin cười trừ - Chuyện gì vậy ta? [IMG]https://diendan.hocmai.vn/images/smilies/71.gif[/IMG] - Có lẽ khá bất ngờ đây – Khánh soi mói Duy im lặng. Nhìn Duy, ko hiểu sao Shin rất lo lắng, Shin ko xác định được cậu ta đang nghĩ gì. Nhưng tại sao Shin lại lo lắng thế? Cảm giác lâu nay chưa gặp bao giờ. --------------------------------------------------------------------------------------------------------------- 7h sáng, tại trường THPT Teitan, đầu giờ … - Ăn cái này đi – Duy nói rồi đưa cho Ngân một thanh sô-cô-la - ừ! Thì ăn ^^ - Ngân cầm lấy cho vào miệng - Lát nữa chúng ta hẹn hò nhé! – Duy đề nghị tỉnh bơ. - Cái gì? Hẹn hò !!! Ngân sặc sụa hét lên, cả lớp nhìn vào nó. Duy dẫm vào chân Ngân. Nó bịt miệng lại. Cười trừ với mọi người rồi liếc sang Duy với vẻ mặt khó chịu: “ Hic, đau quá! “. Nó ko hề để ý rằng Quỳnh đang nhìn nó nghi ngờ. ----- Reng … reng … - Ôi! Mau thế - Ngân nhìn đồng hồ cười cười. Nó vừa có cảm giác hạnh phúc xen lẫn lo lắng. Duy làm kí hiệu bảo nó ra sau trường. “ Hj, biết rồi “ – Ngân làm kí hiệu trả lời. Hai đứa mỉm cười. Trường THPT Teitan, phía sau trường … - Đây nè! – Duy nháy mắt với Ngân - ừ! đến ngay ^^ - Ngân vèo đến chỗ Duy một cách tự nhiên – Đi đâu đây [IMG]https://diendan.hocmai.vn/images/smilies/71.gif[/IMG] - Đi ăn kem! – Nói rồi Duy nắm lấy tay Ngân, hai đứa cùng chạy. - Từ từ thôi – Ngân cười tít mắt – Làm gì vội dữ vậy ^^ “ Bọn họ đang làm trò gì đây? “ - Tố Quỳnh nấp sau một cây cổ thụ, tự hỏi. Quỳnh quyết định sẽ theo giõi “ 2 tội phạm đáng nghi này “ Duy dừng trước một quầy kem. - Ồ! Đây là tiệm kem lần trước mình cùng ăn với Shin đây mà! – Ngân bất ngờ - Tớ thích quán này lắm! - Từng ăn kem? – Duy nghi ngờ - Với Shin hả? - ừ! ^^ cậu hỏi gì mà mặt nhăn nhó vậy – Ngân véo vào má Duy – Ta vào ăn thôi ( Ngân vội chuồn vào tiệm ) - Này đứng lại! Đau chết mất – Lần này thì Duy nhăn nhó thật “ Cái gì đây? Tại sao bọn họ lại than thiết thế? Duy chưa từng đối xử với người con gái nào tốt như vậy “ - Quỳnh tức giận – “ Kể cả mình …” - Kem ngon ko? – Ngân hỏi Duy - Không ngon! – Duy giận trả lời - Hứ! - Này, vẫn còn giận hả ^^ - Ngân ngẩng mặt sát mặt Duy soi mói - Người đâu giận zai z-ữ z-ậy? – Nó bật cười - Đồ xấu tính ^^ - Bảo ai xấu tính hả =.= - Duy nói - Chết nè! – Duy trét vào mặt Ngân một ít kem – Ha! Ngộ ghê ^^ - Cái … cái gì …? – Nó trét lại. Lần này là một đống kem cơ – Cho cậu chết nè ! [IMG]https://diendan.hocmai.vn/images/smilies/21.gif[/IMG] - Kì này cậu chết với tớ! Hai đứa chạy quanh mấy cái bàn của tiệm kem vắng khách. Quỳnh đội một chiếc mũ lưỡi trai ngồi ngoài quán vỉa hè nhìn vào “ Hai người đó? Chẳng lẽ, chẳng lẽ … “ ----- - Mệt, mệt quá! – ngân thở dài trên đường về nhà, rồi nhìn sang Duy với ánh mắt “ chết người “ - Tất cả là tại cậu! - Tại tớ đâu ^^ - Duy cười trừ - Cậu gây sự trước chứ ai! Cậu ko gây sự trước thì tớ cũng ko lẽ gì mà gây sự với cậu =.= - ừ [IMG]https://diendan.hocmai.vn/images/smilies/24.gif[/IMG] được rồi, tớ xin lỗi, xin lỗi được chưa – Duy bật cười thành tiếng - Biết lỗi là tốt. Trò ngoan lắm! – Ngân sung sướng Duy nhìn Ngân. Đúng vậy. Chưa bao giờ Duy cười nhiều như hôm nay. Phải chăng là do “ người đó” - À! Có chỗ này, nãy giờ quên mất – Duy giật mình – Theo tớ! – Duy nắm lấy tay Ngân chạy về hướng phòng tập. Tại phòng tập of nhóm Night … - Duy nó hẹn tụi mình ở đây đẻ nói điều gì mà bây giờ vãn chưa đến nhỉ? – Shin càu nhàu - Cố đợi thêm tý nữa thôi ^^ - Huyền nói - Tớ có linh cảm Duy sắp đến Huyền vừa dứt lời thì có người mở cửa. - A! Cuối cùng cậu cũng đến. Duy – Shin mừng rỡ - ủa, đây là … đây là … Ngân!!! - Sao hai người nắm tay nhau than thiết vậy? - Huyền ngạc nhiên - Mọi người vẫn chưa biết à? – Duy nói tự tin – Ngân, cô ấy là bạn gái mới của tớ!!! 1 phút … im lặng … Và người phá tan bầu ko khí im lặng đó … - oa! Tuyệt ha! - Huyền long lanh đôi mắt - Nhưng … nhưng òn Quỳnh … - Shin bối rối hỏi - Tớ chưa từng xem cô ấy là bạn gái – Duy nói tỉnh bơ – Ko hề có tình cảm - Vậy còn em gái tớ ? – Khánh giận dữ - Chẳng lẽ cậu cũng muốn đùa cợt nó sao? - Anh … anh nhận em rồi ư – Ngân sung sướng đến rơi nước mắt - Ko được khóc! – Khánh ra lệnh – Bây giờ, với cương vị là anh trai của em, anh phản đối chuyện này! - Là … là em muốn … em muốn … - Ngân buột miệng – Anh đừng trách Duy, là do … em ép cậu ấy đó – Ngân gượng gạo - Gì cơ? Khánh và Shin nhìn Ngân khó hiểu chỉ riêng Huyền là nghi ngờ. Duy định nói gì đó nhưng bị Ngân bịt miệng lại: - Vì thế, anh đừng ngăn cản em – Ngân nói rồi đột nhiên cười lớn – Chúng ta đi ăn để chúc mừng chuyện này chứ? - Thôi, tớ còn có việc, tớ đi trước đây – Shin cố tỏ vẻ bình thường đi ra ngoài. Trên vỉa hè … Mỗi bước chân của một người đang đi trên vỉa hè nặng trĩu. Shin suy nghĩ rất nhiều. “ Cảm giác gì thế này? Thật khó chịu “ – Shin nghĩ. Cậu ấy chưa bao giờ có cảm giác đó từ bé đến giờ. Như một dao đâm thẳng vào trái tim, khiến Shin đau nhói. - Sao buồn thế hả anh bạn? Shin ngẩng lên và thấy Tố Quỳnh đang tựa vào gốc cây cổ thụ gần đo, cười một cách bí hiểm. - Có gì đâu – Shin nói - Không thể ko có gì! Hãy nói cho tớ biết chuyện gì đã xảy ra vậy? - Quỳnh năn nỉ - Cậu đừng buồn nhé - Dường như Shin rất muốn nói – Duy … cậu ấy co bạn gái … - Cái gì? - Quỳnh bất ngờ - Đó chính là Ngân!!! - Tớ biết ngay mà - Quỳnh nước mắt dàn dụa- Tớ biết mà … - Cậu biết rồi ư? – Shin hỏi - Đúng vậy! Sáng nay tớ đã thấy 2 người đó có gì bất thường rồi - Quỳnh nấc lên - Tớ đã theo dõi - Cậu thấy được những gì? – Shin vội vàng đỡ Quỳnh lên hỏi - Tại sao cậu lại quan tâm thế? - Quỳnh khó hiểu - Tớ … - Shin ngcs ngắc một lúc rồi nói thẳng – Hình như … tớ thích Ngân … - Thật … thật ư? - Quỳnh vội vàng xoa nước mắt - Tớ khó chịu, thật sự khó chịu khi thấy 2 người đó thân thiết – Shin tức giận - Tớ ko thể để Duy đùa cợt Ngân được! - Vậy - Quỳnh chợt buột miệng – Chúng ta cùng tách hai người đó ra! - Cái gì??? – Shin chợt giật mình Trong lúc đó, tại phòng tập … - Thôi được rồi. Ko ăn uống gì hết. – Khánh hả cơn giận – Chúng ta về thôi! - Thế còn chuyện của em và Duy? – Ngân hỏi - Tuỳ em thôi! – Khánh nói - Muốn làm gì em tự quyết định =.= - Em … cảm ơn anh – Ngân suýt khóc - Đừng làm em gái tôi khóc đấy! – Khánh đi qua Duy, tiện thể nói – Chúng ta về thôi, Huyền! - Vâng … vâng! - Huyền vội chạy theo Khánh. Chỉ còn lại mình Duy và Ngân ở trong phòng. - Tại sao cậu lại làm vậy? – Duy hỏi. - Cậu biết mà – Ngân cười như mếu. - Tớ hỏi tại sao? – Duy quát lên - Tại sao cậu lại làm thế? Họ sẽ nghĩ gì về cậu đây? - Tớ - Ngân bật khóc – Xin lỗi mà … Ngân gục xuống sàn tập – Xin đừng trách tớ nữa, xin đấy ! - Đừng khóc – Duy nắm lấy tay Ngân đỡ nó lên - Tớ mới là người phải xin lỗi. - Hu hu … - Ngân nắm hai tay áo của Duy. - Xin lỗi … vì tất cả - Duy ôm Ngân vào lòng. Duy cảm thấy như vừa làm ai dó quan trọng bị thương, và Duy còn đau hơn cả khi mất mẹ. Tại sao?[/COLOR][/I] [RIGHT][B][COLOR=sienna]Mời các bạn đón xem chap 7[/COLOR][/B][/RIGHT] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
NGÔI NHÀ CHUNG
CAFE VnKienThuc
CLB Văn học
Truyện của một người bạn sáng tác, cực hay :)
Top