Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
NGÔI NHÀ CHUNG
CAFE VnKienThuc
CLB Văn học
Truyện của một người bạn sáng tác, cực hay :)
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="kem_97" data-source="post: 77714" data-attributes="member: 84499"><p><span style="font-size: 15px"><span style="color: #9acd32"><strong>Chap 5:</strong></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="color: #9acd32"><strong></strong></span></span><strong><span style="color: sienna"> <span style="font-size: 15px">Tại nhà của Thiên Khánh …</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">Rào … rào …</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Hic, mưa to thế này, cô chủ đi đâu ko biết - Huyền lo lắng nhìn wa cửa sổ</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Chắc lại lo chơi ở đâu quên về - Khánh chép miệng</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Cậu chủ đừng nói thế chứ ! - Huyền nhăn mặt</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Sao?</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Cậu chủ ko biết à? - Huyền tức giận – Bây giờ cô chủ đang bị bọn con gái đe doạ, chỉ có cậu mới bảo vệ được cô chủ thôi!</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Bảo vệ gì? – Khánh khó hiểu</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Cô chủ suýt bị Tố Quỳnh tát đó , cả chuyện này cậu chủ cũng ko biết sao? Cậu chủ thật là ác độc - Huyền thút thít như sắp khóc – Sao mãi cậu chủ ko chịu nhận cô chủ là em gái chứ? Cô chủ làm gì sai đâu?</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Nín đi ! Tui ko chấp nhận nó bao giờ? – Khánh nói trước sự bất ngờ của Huyền - Chỉ là … đang xem xét nó có làm mất danh tiếng pzo của anh nó ko thôi </span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Cậu chủ pzo ý ạ? - Huyền giả vờ ngây ngô hỏi</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Ko pzo thì sao nữa?</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Thưa cậu chủ, bây giờ “ tiểu nhân “ mới biết đấy ạ <img src="https://diendan.hocmai.vn/images/smilies/21.gif" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " data-size="" style="" /></span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Cái gì … - Khánh tức giận – Dám nói vậy hả ?</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Không biết đâu - Huyền bật cười rồi chuồn vội ra vườn. </span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Đứng lại ! – Khánh nổi giận đùng đùng quát lên – Kì này cô chết z-ới tui! =.=</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">Huyền vẫn chạy ra sau. Mưa đã ngừng rơi. “Ôi! Chết rồi T.T “ Huyền sợ sệt khi nhìn thấy đường phía trước toàn sỏi đá – “ Hic, cùng đường rồi T.T “ Bông nhiên Huyền sang suốt nghĩ ra một kế “ A! “ Cô bé cởi dép ra rồi chạy.</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Stop running! – Khánh hét</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">Huyền giật mình ngã. Như một phản-ứng-ko-báo-trước, Khánh chạy thật nhanh lại, đỡ Huyền dậy, Huyền nước mắt dàn dụa ( Khóc mau thật ) </span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Đau … đau chân … quá T.T</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Đã bảo đứng lại rồi bà ko nghe – Khánh nhìn vào chân của Huyền - Xước hết chân rồi còn đâu. Nói rồi “ chàng “ xé áo ngoài ra băng bó lại vết thương cho Huyền</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Đau quá …</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Đừng có nói nữa – Khánh ra lệnh - Rồi cõng Huyền vào nhà - Từ nay về sau đừng có dại dột như thế nữa nghe chưa!</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Vâng … vâng … - Huyền mơ màng rồi ngất luôn.</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">-----</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px"></span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Oái! Sao mình lại ngủ giờ này nhỉ? - Huyền mở mắt ra thấy Ngân đang ngồi cạnh giường – Chào … chào … cô chủ … á, đau quá - Huyền nhìn vào đôi chân.</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Đừng cử động! – Ngân nhẹ nhàng bảo – Anh tớ “ sai “ tớ ở lại chăm sóc cậu đâý! <img src="https://diendan.hocmai.vn/images/smilies/71.gif" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " data-size="" style="" /> – Lạ nhỉ, anh ấy chưa từng quan tâm ai nhiều như cậu đâu – Ngân cười đểu <img src="https://diendan.hocmai.vn/images/smilies/71.gif" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " data-size="" style="" /></span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Chăm … chăm sóc ?</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- ừ <img src="https://diendan.hocmai.vn/images/smilies/5.gif" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " data-size="" style="" /></span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">“ Chà, tên này cố tỏ ra vẻ quan tâm đây mà ” - Huyền nghĩ. Nhưng sao khi được “ yên vị “ trong vòng tay của khánh, nó cảm thấy ấm áp lạ thường …</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px"></span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px"></span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">---------------------------------------------------------------------------------------------------------------</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px"></span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Chà, tan học rồi – Ngân reo vang - Về nhà mình sẽ ăn, ngủ , chơi và cuối cùng là học <img src="https://diendan.hocmai.vn/images/smilies/21.gif" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " data-size="" style="" /></span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">Nó đi ra ngoài hành lang. “ Hum nay cho 2 người ấy “ sánh vai “ trên đường về nhà một hum <img src="https://diendan.hocmai.vn/images/smilies/71.gif" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " data-size="" style="" /> “ -Nó nghĩ. Bỗng nhiên có một hội con trai 5 người đứng trước mặt nó.</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Con bé kia! May có phải là Ngân học lướp 11A1 ko? - Một tên nói.</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Đúng … đúng – Nhưng … nhưng có chuyện gì vậy ạ? – Nó sợ sệt</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Mày dám động vào thủ lĩnh Duy của chúng tao hả? - Một tên hét lên - Xử nó mau tụi bây</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">Lập tức, 4 tên còn lại vào định đánh Ngân.</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Dừng tay! – Shin hét lên</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Mày là ai hả? - hắn nổi điên – sao dám ra lệnh cho tụi tao? – 4 đứa kia “ ra mặt “</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Ối! Anh Shin – tên đầu gấu cúi chào lễ phép – Con bé này … là người quen của anh sao ạ?</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Đúng thế! Nó là em gái của Khánh</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Ôi … ôi thế ạ - Tên đầu gấu kéo cả bọn quỳ xuống trước mặt Ngân – Mong chị tha thứ cho tụi em, tụi em có mắt ko tròng…</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">Nói rồi cả lũ chuồn nhanh.</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Cảm … cảm ơn … - Ngân định thần lại</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Không có gì - ^^ - Chỗ wen biết với nhau … Ngân sợ lắm hả?</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Có … có gì đâu ^.^ - Ngân giả vờ - Sao tớ lại phải đi sợ những tên đó chứ? Tớ là “ hero “đây mà</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Thật hả - Shin cười lớn, rồi ngẫm nghĩ - Tớ thì thấy cậu có vẻ vô cùng sợ hãi <img src="https://diendan.hocmai.vn/images/smilies/21.gif" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " data-size="" style="" /></span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Khi nào >”< - Nó nhăn mặt</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Thôi, chúng ta đi làm một li kem nhé, Thư ^^ - Shin khao</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- ừ, tớ mời cậu trả tiền nhé – Thư cười lớn </span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Được rồi – Shin cũng cười theo. Dương như khi ở cạnh Thư, Shin luôn luôn cười.</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px"></span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px"></span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">---------------------------------------------------------------------------------------------------------------</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px"></span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">Chát!!!</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">Thư tiến đến bàn Duy, và …</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Làm gì vậy hả? – Duy quát.</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Làm gì hả? – Thư ( now ) là tâm sự chú ý của cả lớp – Đi mà hỏi đàn em của cậu ý, hỏi xem nó đã làm gì tớ nào, đồ vô liêm sỉ! – Thư quát lên rồi đi luôn, bỏ lại Duy một mình với một mớ câu hỏi khó hiểu</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">-----</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px"></span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">Sau trường …</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Bọn mày đã làm gì nó? – Duy hỏi bọn đàn em </span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Ai … ai ạ …? – Tên đầu gấu run lẩy bẩy hỏi</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Còn ai nữa – Duy tức giận tát vào mặt tên đầu gấu – Vì bọn mày mà sáng nay tau đã mất mặt trước lớp !</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Em xin … xin lỗi ạ …</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Lần sau trước khi hành động thì báo cáo nghe chưa! – Duy hả cơn giận, tiến vào lớp</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px"></span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">---------------------------------------------------------------------------------------------------------------</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px"></span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">Tan trường, trước tiệm kem, Ngân bước một mình – Dường như nó đã quen với việc đi học về ko có Khánh và Huyền</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Tự do hơn nhỉ - Ngân dang hai tay đón nắng, cười tít mắt. Thực ra nó đang cố xoa đi nỗi buồn. Duy đã làm nó buồn. “ Gì chứ, mình có quen biết gì hắn đâu mà sao bây gờ bị hắn “ xử “ mình lại thấy đau thế này. Đau hơn cả bị người khác đánh hang nghìn lần “</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">Đột nhiên, một giọt nước rơi xuống tay “ Khóc? Khóc? Tại sao mày lại khóc hả Ngân – Lúc tát Duy cũng vậy - Tại sao? Tại sao? “ – Nó gục xuống</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">Một bàn tay cầm lấy tay nó đỡ lên</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Shin … shin hả - Nó nghĩ vậy và ngước lên – Đúng mà, tớ biết là cậu ^^</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Sao lại khóc – Shin lo lắng hỏi</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Không có gì ^^ - Nó gượng cười – Chúng mình vào tiệm kem kia làm vài cốc đi !</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- ừ, được thôi – Shin cười trừ - Lần này ai sẽ “ chi “đây</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Để tớ cho – Ngân cười đểu - Tớ mới lãnh tiền tiêu vặt bố cho nè ^^</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Ừ, quyết định vậy nhé – Shin nói</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Nhưng … lần sau là đến lượt cậu đấy – Ngân ngây thơ thì thầm với Shin</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- ừ được thôi, tuỳ cậu – Shin cười lớn – vào ăn nào! – Shin nắm lấy tay Ngân “ kéo “ nó vào tiệm. Mọi buồn phiền như tan biến hết.</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px"></span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px"></span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px"></span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">---------------------------------------------------------------------------------------------------------------</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px"></span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">Nó đang ngồi trên ban công ngắm sao. Nó nghĩ lại lời nói của Shin “ Duy ko đến nỗi vậy đâu, bọn đàn em đó, chỉ là thỉnh thoảng hành động vội vàng mà chưa hỏi y kiến của cậu ấy “ “ Giờ ra chơi tớ thấy Duy “ xử “ bọn chúng vì tội định đánh cậu đấy ^^” …</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">“ Trời mình đã làm gì thế này “ – Nó day dứt – “ Sao mình nỡ tát Duy chứ, cậu ấy chưa làm gì sai cả “. Cảm giác xen lẫn hạnh phúc, vì nó biết ko phải Duy làm vậy.</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">“ Mai phải xin lỗi và mong cậu ấy tha thứ thôi ^^ “ – Đi đến quyết định “ sáng suốt ngàn năm “ – Ngân vào phòng ngủ và mỉm cười “ Không phải Duy , ko phải Duy … mình hạnh phúc quá …”</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px"></span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">---------------------------------------------------------------------------------------------------------------</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px"></span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">Nó kéo áo Duy ra sau trường:</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Này, xin lỗi cậu ha ^^ - tớ hiểu lầm - tớ sai rồi – Ngân làm ra vẻ hối lỗi</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Bây giờ mới biết hả? Đồ rùa bò! – Duy ngoảnh mặt sang chỗ khác</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Tha thứ cho tớ đi mà … đi mà …- Ngân nũng nịu – Nha, tớ chấp nhận mọi điều kiện cậu giao.</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Thiệt hả - Duy nhìn vào nó, nghi ngờ</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Thật … thật mà – Nó bối rối – N…hưng đừng có … quá đáng … quá đáng nhaz …z</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Vậy cậu phải chấp nhận làm việc này, nếu làm được thì tớ sẽ suy nghĩ lại – Duy lạnh lung dí đầu nó</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Nói … nói nghe xem … xem nào - Ngân lúng túng, nó hồi hộp quá, sợ lại lâm vào tình cảnh của Huyền.</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Làm bạn gái tớ đi – Duy nói như ăn cháo</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px">- Cái … cái gì … - Ngân giật mình</span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna"><span style="font-size: 15px"></span></span></strong></p><p><strong><span style="color: sienna">Mời các bạn đón xem chap 6</span></strong></p><p>__________________</p></blockquote><p></p>
[QUOTE="kem_97, post: 77714, member: 84499"] [SIZE=4][COLOR=#9acd32][B]Chap 5: [/B][/COLOR][/SIZE][B][COLOR=sienna] [SIZE=4]Tại nhà của Thiên Khánh … Rào … rào … - Hic, mưa to thế này, cô chủ đi đâu ko biết - Huyền lo lắng nhìn wa cửa sổ - Chắc lại lo chơi ở đâu quên về - Khánh chép miệng - Cậu chủ đừng nói thế chứ ! - Huyền nhăn mặt - Sao? - Cậu chủ ko biết à? - Huyền tức giận – Bây giờ cô chủ đang bị bọn con gái đe doạ, chỉ có cậu mới bảo vệ được cô chủ thôi! - Bảo vệ gì? – Khánh khó hiểu - Cô chủ suýt bị Tố Quỳnh tát đó , cả chuyện này cậu chủ cũng ko biết sao? Cậu chủ thật là ác độc - Huyền thút thít như sắp khóc – Sao mãi cậu chủ ko chịu nhận cô chủ là em gái chứ? Cô chủ làm gì sai đâu? - Nín đi ! Tui ko chấp nhận nó bao giờ? – Khánh nói trước sự bất ngờ của Huyền - Chỉ là … đang xem xét nó có làm mất danh tiếng pzo của anh nó ko thôi - Cậu chủ pzo ý ạ? - Huyền giả vờ ngây ngô hỏi - Ko pzo thì sao nữa? - Thưa cậu chủ, bây giờ “ tiểu nhân “ mới biết đấy ạ [IMG]https://diendan.hocmai.vn/images/smilies/21.gif[/IMG] - Cái gì … - Khánh tức giận – Dám nói vậy hả ? - Không biết đâu - Huyền bật cười rồi chuồn vội ra vườn. - Đứng lại ! – Khánh nổi giận đùng đùng quát lên – Kì này cô chết z-ới tui! =.= Huyền vẫn chạy ra sau. Mưa đã ngừng rơi. “Ôi! Chết rồi T.T “ Huyền sợ sệt khi nhìn thấy đường phía trước toàn sỏi đá – “ Hic, cùng đường rồi T.T “ Bông nhiên Huyền sang suốt nghĩ ra một kế “ A! “ Cô bé cởi dép ra rồi chạy. - Stop running! – Khánh hét Huyền giật mình ngã. Như một phản-ứng-ko-báo-trước, Khánh chạy thật nhanh lại, đỡ Huyền dậy, Huyền nước mắt dàn dụa ( Khóc mau thật ) - Đau … đau chân … quá T.T - Đã bảo đứng lại rồi bà ko nghe – Khánh nhìn vào chân của Huyền - Xước hết chân rồi còn đâu. Nói rồi “ chàng “ xé áo ngoài ra băng bó lại vết thương cho Huyền - Đau quá … - Đừng có nói nữa – Khánh ra lệnh - Rồi cõng Huyền vào nhà - Từ nay về sau đừng có dại dột như thế nữa nghe chưa! - Vâng … vâng … - Huyền mơ màng rồi ngất luôn. ----- - Oái! Sao mình lại ngủ giờ này nhỉ? - Huyền mở mắt ra thấy Ngân đang ngồi cạnh giường – Chào … chào … cô chủ … á, đau quá - Huyền nhìn vào đôi chân. - Đừng cử động! – Ngân nhẹ nhàng bảo – Anh tớ “ sai “ tớ ở lại chăm sóc cậu đâý! [IMG]https://diendan.hocmai.vn/images/smilies/71.gif[/IMG] – Lạ nhỉ, anh ấy chưa từng quan tâm ai nhiều như cậu đâu – Ngân cười đểu [IMG]https://diendan.hocmai.vn/images/smilies/71.gif[/IMG] - Chăm … chăm sóc ? - ừ [IMG]https://diendan.hocmai.vn/images/smilies/5.gif[/IMG] “ Chà, tên này cố tỏ ra vẻ quan tâm đây mà ” - Huyền nghĩ. Nhưng sao khi được “ yên vị “ trong vòng tay của khánh, nó cảm thấy ấm áp lạ thường … --------------------------------------------------------------------------------------------------------------- - Chà, tan học rồi – Ngân reo vang - Về nhà mình sẽ ăn, ngủ , chơi và cuối cùng là học [IMG]https://diendan.hocmai.vn/images/smilies/21.gif[/IMG] Nó đi ra ngoài hành lang. “ Hum nay cho 2 người ấy “ sánh vai “ trên đường về nhà một hum [IMG]https://diendan.hocmai.vn/images/smilies/71.gif[/IMG] “ -Nó nghĩ. Bỗng nhiên có một hội con trai 5 người đứng trước mặt nó. - Con bé kia! May có phải là Ngân học lướp 11A1 ko? - Một tên nói. - Đúng … đúng – Nhưng … nhưng có chuyện gì vậy ạ? – Nó sợ sệt - Mày dám động vào thủ lĩnh Duy của chúng tao hả? - Một tên hét lên - Xử nó mau tụi bây Lập tức, 4 tên còn lại vào định đánh Ngân. - Dừng tay! – Shin hét lên - Mày là ai hả? - hắn nổi điên – sao dám ra lệnh cho tụi tao? – 4 đứa kia “ ra mặt “ - Ối! Anh Shin – tên đầu gấu cúi chào lễ phép – Con bé này … là người quen của anh sao ạ? - Đúng thế! Nó là em gái của Khánh - Ôi … ôi thế ạ - Tên đầu gấu kéo cả bọn quỳ xuống trước mặt Ngân – Mong chị tha thứ cho tụi em, tụi em có mắt ko tròng… Nói rồi cả lũ chuồn nhanh. - Cảm … cảm ơn … - Ngân định thần lại - Không có gì - ^^ - Chỗ wen biết với nhau … Ngân sợ lắm hả? - Có … có gì đâu ^.^ - Ngân giả vờ - Sao tớ lại phải đi sợ những tên đó chứ? Tớ là “ hero “đây mà - Thật hả - Shin cười lớn, rồi ngẫm nghĩ - Tớ thì thấy cậu có vẻ vô cùng sợ hãi [IMG]https://diendan.hocmai.vn/images/smilies/21.gif[/IMG] - Khi nào >”< - Nó nhăn mặt - Thôi, chúng ta đi làm một li kem nhé, Thư ^^ - Shin khao - ừ, tớ mời cậu trả tiền nhé – Thư cười lớn - Được rồi – Shin cũng cười theo. Dương như khi ở cạnh Thư, Shin luôn luôn cười. --------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Chát!!! Thư tiến đến bàn Duy, và … - Làm gì vậy hả? – Duy quát. - Làm gì hả? – Thư ( now ) là tâm sự chú ý của cả lớp – Đi mà hỏi đàn em của cậu ý, hỏi xem nó đã làm gì tớ nào, đồ vô liêm sỉ! – Thư quát lên rồi đi luôn, bỏ lại Duy một mình với một mớ câu hỏi khó hiểu ----- Sau trường … - Bọn mày đã làm gì nó? – Duy hỏi bọn đàn em - Ai … ai ạ …? – Tên đầu gấu run lẩy bẩy hỏi - Còn ai nữa – Duy tức giận tát vào mặt tên đầu gấu – Vì bọn mày mà sáng nay tau đã mất mặt trước lớp ! - Em xin … xin lỗi ạ … - Lần sau trước khi hành động thì báo cáo nghe chưa! – Duy hả cơn giận, tiến vào lớp --------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Tan trường, trước tiệm kem, Ngân bước một mình – Dường như nó đã quen với việc đi học về ko có Khánh và Huyền - Tự do hơn nhỉ - Ngân dang hai tay đón nắng, cười tít mắt. Thực ra nó đang cố xoa đi nỗi buồn. Duy đã làm nó buồn. “ Gì chứ, mình có quen biết gì hắn đâu mà sao bây gờ bị hắn “ xử “ mình lại thấy đau thế này. Đau hơn cả bị người khác đánh hang nghìn lần “ Đột nhiên, một giọt nước rơi xuống tay “ Khóc? Khóc? Tại sao mày lại khóc hả Ngân – Lúc tát Duy cũng vậy - Tại sao? Tại sao? “ – Nó gục xuống Một bàn tay cầm lấy tay nó đỡ lên - Shin … shin hả - Nó nghĩ vậy và ngước lên – Đúng mà, tớ biết là cậu ^^ - Sao lại khóc – Shin lo lắng hỏi - Không có gì ^^ - Nó gượng cười – Chúng mình vào tiệm kem kia làm vài cốc đi ! - ừ, được thôi – Shin cười trừ - Lần này ai sẽ “ chi “đây - Để tớ cho – Ngân cười đểu - Tớ mới lãnh tiền tiêu vặt bố cho nè ^^ - Ừ, quyết định vậy nhé – Shin nói - Nhưng … lần sau là đến lượt cậu đấy – Ngân ngây thơ thì thầm với Shin - ừ được thôi, tuỳ cậu – Shin cười lớn – vào ăn nào! – Shin nắm lấy tay Ngân “ kéo “ nó vào tiệm. Mọi buồn phiền như tan biến hết. --------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Nó đang ngồi trên ban công ngắm sao. Nó nghĩ lại lời nói của Shin “ Duy ko đến nỗi vậy đâu, bọn đàn em đó, chỉ là thỉnh thoảng hành động vội vàng mà chưa hỏi y kiến của cậu ấy “ “ Giờ ra chơi tớ thấy Duy “ xử “ bọn chúng vì tội định đánh cậu đấy ^^” … “ Trời mình đã làm gì thế này “ – Nó day dứt – “ Sao mình nỡ tát Duy chứ, cậu ấy chưa làm gì sai cả “. Cảm giác xen lẫn hạnh phúc, vì nó biết ko phải Duy làm vậy. “ Mai phải xin lỗi và mong cậu ấy tha thứ thôi ^^ “ – Đi đến quyết định “ sáng suốt ngàn năm “ – Ngân vào phòng ngủ và mỉm cười “ Không phải Duy , ko phải Duy … mình hạnh phúc quá …” --------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Nó kéo áo Duy ra sau trường: - Này, xin lỗi cậu ha ^^ - tớ hiểu lầm - tớ sai rồi – Ngân làm ra vẻ hối lỗi - Bây giờ mới biết hả? Đồ rùa bò! – Duy ngoảnh mặt sang chỗ khác - Tha thứ cho tớ đi mà … đi mà …- Ngân nũng nịu – Nha, tớ chấp nhận mọi điều kiện cậu giao. - Thiệt hả - Duy nhìn vào nó, nghi ngờ - Thật … thật mà – Nó bối rối – N…hưng đừng có … quá đáng … quá đáng nhaz …z - Vậy cậu phải chấp nhận làm việc này, nếu làm được thì tớ sẽ suy nghĩ lại – Duy lạnh lung dí đầu nó - Nói … nói nghe xem … xem nào - Ngân lúng túng, nó hồi hộp quá, sợ lại lâm vào tình cảnh của Huyền. - Làm bạn gái tớ đi – Duy nói như ăn cháo - Cái … cái gì … - Ngân giật mình [/SIZE][/COLOR][/B][COLOR=sienna][SIZE=4][/SIZE][/COLOR] [B][COLOR=sienna]Mời các bạn đón xem chap 6[/COLOR][/B] __________________ [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
NGÔI NHÀ CHUNG
CAFE VnKienThuc
CLB Văn học
Truyện của một người bạn sáng tác, cực hay :)
Top