Trường tôi

ngân kute

New member
Xu
0
Tr­ường tôi

“Bạch Liêu” ai đã đi qua


Mang danh vị trạng khai hoa quê nhà


Đạt bằng tr­ờng chuẩn quốc gia


Học sinh – trò giỏi và là trò ngoan


Thầy cô tận tuỵ lo toan


Thành tích đạt đ­ợc hân hoan tựu về.


Cảnh tr­ờng sạch sẽ đẹp ghê


Bồn hoa, cây cảnh có bề khang trang.


Cây cổ thụ xếp thành hàng


Ngày ngày che nắng cho đàn em thơ.


Tr­ờng đây thực, chẳng phải mơ


Nở hoa thành tích là nhờ công lao


Thầy trò cố gắng xiết bao


Xứng danh tr­ờng huyện, tự hào mừng vui
 
  1. TRỞ LẠI



Tôi trở về hàng ph­ợng vĩ tr­ờng tôi.
M­ời tám năm xa – cây đã là cổ thụ.
Nhớ lớp học ngày x­a thân th­ơng, thầy cũ
Các bạn tôi giờ mỗi đứa một ph­ơng.

Tôi lại đ­ợc đi d­ới hàng ph­ợng vĩ năm x­a.
Kỷ niệm học trò 18 năm trỗi dậy
Lòng bâng khuâng, vấn v­ơng trong gió thổi
Tiếng giảng bài của thầy giáo năm x­a.

Thầy đã cho tôi cả bầu trời ­ớc mơ.
Thắp sáng trái tim những học trò tr­ờng huyện.
Để giờ đây trên mỗi miền đất n­ớc,
Có chúng tôi học trò tr­ờng năng khiếu x­a.

Có nhớ không khu kí túc xá năm x­a
Chúng tôi sống vô cùng đầm ấm
Có kỷ niệm đứng khóc bên rặng tre.
Nỗi nhớ nhà vào mỗi buổi hoàng hôn.

Thầy giáo của tôi nay tóc đã hoa râm
Sự nghiệp trồng ng­ời – ­ơm mần bao thế hệ.
Thầy đã nghỉ ch­a, hãy vẫn còn trở trăn,
với những bài toán khó.
H­ớng học trò cập bến t­ơng lai.

Tôi trở lại đ­ợc đi d­ới hàng ph­ợng vĩ của lòng tôi.
M­ời tám năm chỉ là trong ký ức.
Tiếng ve kêu, cánh hoa màu đỏ thắm.
Tiếng ve – hay tiếng giọi của lòng tôi.

[FONT=.VnTime] [/FONT]
 
TÂM SỰ



Ng­ời lái đò
Sông nhỏ, sông to
N­ớc trong, n­ớc đục
Mùa n­ớc ào ào nh­ thác,
Mùa n­ớc lặng yên lững lờ
Đò qua sông.

Bến đò n­ớc nông
Rộn rịp thuyền, bè.
Con đò thô mộc
Vá víu
Ngơ ngác
Nhìn khách qua dòng.





Lòng hẹp dần
Cầu bắc qua sông
Đ­a khách có tàu cao tốc
Lao đi trong tinh không.
Ng­ời lái đò
Gác mái chèo
Đầu tóc đã bạc
Buông lơi mọi ràng buộc
Đi dần vào lãng quên.

Yên thành, 20 / 04 / 2009
[FONT=.VnTime] [/FONT]
 
NG­ỜI LÁI ĐÒ TRÊN DÒNG ĐỜI


Một dòng đời – một dòng sông
Mấy ai là kẻ đứng trông bến bờ
Muốn qua sông phải có đò
Đ­ờng đời muôn b­ớc phải nhờ ng­ời đ­a ...

Tháng năn dầu dãi nắng m­a
Con đò trí thức thầy đ­a bao ng­ời
Qua sông gửi lại nụ c­ời
Tình yêu – con gửi lại ng­ời cha th­ơng

Con đò mộc – mái đầu s­ơng
Theo con đi khắp muôn ph­ơng sau này
Khúc sông ấy vẫn ngày ngày
Thầy đ­a những chuyến đò đầy qua sông ...


Một dòng đời – một dòng sông
Mấy ai là kẻ đứng trông bến bờ
“Muốn qua sông phải có đò”
Đ­ờng đời muôn b­ớc cậy nhờ ng­ời đ­a ...

Tháng năm dầu dãi nắng m­a,
Con đò trí thức thầy đ­a bao ng­ời
Qua sông gửi lại nụ c­ời
Tình yêu xin tặng ng­ời thầy kính th­ơng.

Con đò mộc – mái đầu s­ơng
Mãi theo ta khắp muôn ph­ơng vạn ngày
Khúc sông ấy vẫn còn đầy
Thầy đ­a tiếp những đò đầy qua sông ...
[FONT=.VnTime] [/FONT]
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top