Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
LỊCH SỬ
Lịch sử Việt Nam
Việt Nam Hiện Đại (1946 - 1975)
Trường Sơn - Đường khát vọng
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="ngan trang" data-source="post: 84517" data-attributes="member: 17223"><p>Đảng ủy dự kiến khu vực địch tập trung đánh phá mạnh nhất là các binh trạm bắc đường 9 và các binh trạm tiếp giáp chiến trường Trị - Thiên, Khu 5, Tây Nguyên. Do vậy trên các khu vực này phải tăng cường tác chiến phòng không, coi trọng tác chiến mặt đất, phải tập trung xây dựng thế trận vận chuyển vững chắc trước hết là thế trận cầu đường. Khôi phục đường cũ bị mưa bão phá hoại, mở thêm đường vòng, đường tránh, làm thêm đường mới, phá dần thế độc đạo trên các trục dọc tây Trường Sơn. </p><p></p><p>Với tư tưởng chỉ đạo trên, Bộ Tư lệnh quyết định các trung đoàn, tiểu đoàn được điều sang làm đường đông Trường Sơn phải quay lại tây Trường Sơn cùng các binh trạm tập trung khôi phục và mở đường, kịp triển khai chiến dịch vận chuyến mùa khô 1968 - 1969. </p><p></p><p>Từ cuối tháng 9 đến cuối tháng 10 năm 1968, các lực lượng trên toàn tuyến đã chống chọi với thời tiết, lao động quên mình, mở thêm được 526 km đường mới, trong đó có những đường rất trọng yếu đối với chiến thuật vận tải như hệ thống đường vượt khẩu số 12A, 12B dài 92 km, đường tránh Pác Pha Năng dài 39 km. Hệ thống đường thọc sâu tiếp cận hậu cứ các chiến trường Tây Nguyên, Khu 6, Nam Bộ như: S9 đi Tân Cảnh, S9 đi Đắk Tô và Sa Thầy, dài 155km. Hệ thống đường đi xuống chiến trường Trị Thiên như: B70, B71, B72 dài 129 km. Đường tránh dốc Con Mèo 25 km. Đường vòng tránh Cha Ky - Bản Đông 27 km. Đường tránh Mường Noọng, Tà Beng 21 km. Các ngầm, cầu qua các sông được khôi phục và củng cố. </p><p></p><p>Cuối tháng 10, khi toàn bộ cầu đường vừa mới khôi phục xong thì bị cơn bão số 8 ập đến, phá hủy nghiêm trọng, Bộ Tư lệnh chỉ thị các binh trạm phải tập trung lực lượng để khắc phục, đồng thời hoàn thành nhiệm vụ chuẩn bị để đầu tháng 11 năm 1968 sẽ mở màn chiến dịch vận chuyển mùa khô. Nhưng, khi tiến gần đến thời điểm đó thì tình hình diễn biến hết sức phức tạp. </p><p></p><p>Ngày 1 tháng 11 năm 1968, Tổng thống Mỹ Giônxơn tuyên bố chấm dứt chiến tranh phá hoại miền Bắc và chấp nhận họp hội nghị bốn bên tại Pa ri - thủ đô nước Pháp để bàn về vấn đề Việt Nam </p><p></p><p>Quyết định này của Mỹ là sự thú nhận công khai về sự phá sản của chiến lược “chiến tranh cục bộ" ở Việt Nam, về sự thất bại của cuộc chiến tranh phá hoại ở miền Bắc. Mỹ mưu toan cứu vãn tình thế bằng một chiến lược mới - chiến lược "Việt Nam hóa chiến tranh". Để thực hiện chiến lược "Việt Nam hóa chiến tranh" các chính khách Mỹ coi điều kiện tiên quyết cho sự thành công là phải chặn đứng bằng được sự hoạt động tiếp tế trên đường mòn Hồ Chi Minh. </p><p></p><p>Vì vậy sau khi ngừng ném bom miền Bắc, Mỹ huy động lực lượng không quân tập trung đánh phá tuyến 559, ác liệt nhất là hai trọng điểm cửa khẩu Xiêng Phan đường 128 và cửa khẩu chữ A - Ta Lê - Phu La Nhích đường 20. </p><p></p><p>Vào 4 giờ sáng ngày 4 tháng 11 năm 1968, không quân Mỹ ồ ạt mở cuộc tập kích vào hai trọng điểm trên với cường độ lớn chưa từng thấy, ngăn chặn các mũi đột kích của các binh trạm 12, 14, 31, 32, đẩy ta vào thế bị động. Việc lập chân hàng cho tuyến 559 bị tê liệt hoàn toàn. </p><p></p><p>Địch đã chọn đúng điểm xung yếu nhất của tuyến chiến lược 559 vì mọi nguồn chi viện cho miền Nam phải qua hai cửa khẩu này mới vào được phía trong. Hơn nữa, đây là hai khu vực có địa hình phức tạp, khi địch đánh tắc và khống chế mạnh thì rất khó khắc phục. </p><p></p><p>Trọng điểm Xiêng Phan nằm trên đoạn đường độc đạo, men theo sông Pha Nốp, kẹp giữa hai dãy núi đá ở phía đông tỉnh Khăm Muộn, cách biên giới Lào - Việt Nam khoảng 15 km, địa thế hiểm trở, không có vị trí đóng quân tiếp cận và khó cơ động máy húc để chống phá hoại, rất dễ bị đánh tắc. </p><p></p><p>Những năm 1967 - 1968, Xiêng Phan chưa bị địch đánh thành trọng điểm. Nhưng, dự kiến địch sẽ mở thành trọng điểm, nên khi chuẩn bị cho mùa khô 1968 - 1969, Binh trạm 31 đã mở thành hai đường ô tô bám theo dọc sông Pha Nốp đoạn từ Na Tông đến Pác Pha Năng.</p></blockquote><p></p>
[QUOTE="ngan trang, post: 84517, member: 17223"] Đảng ủy dự kiến khu vực địch tập trung đánh phá mạnh nhất là các binh trạm bắc đường 9 và các binh trạm tiếp giáp chiến trường Trị - Thiên, Khu 5, Tây Nguyên. Do vậy trên các khu vực này phải tăng cường tác chiến phòng không, coi trọng tác chiến mặt đất, phải tập trung xây dựng thế trận vận chuyển vững chắc trước hết là thế trận cầu đường. Khôi phục đường cũ bị mưa bão phá hoại, mở thêm đường vòng, đường tránh, làm thêm đường mới, phá dần thế độc đạo trên các trục dọc tây Trường Sơn. Với tư tưởng chỉ đạo trên, Bộ Tư lệnh quyết định các trung đoàn, tiểu đoàn được điều sang làm đường đông Trường Sơn phải quay lại tây Trường Sơn cùng các binh trạm tập trung khôi phục và mở đường, kịp triển khai chiến dịch vận chuyến mùa khô 1968 - 1969. Từ cuối tháng 9 đến cuối tháng 10 năm 1968, các lực lượng trên toàn tuyến đã chống chọi với thời tiết, lao động quên mình, mở thêm được 526 km đường mới, trong đó có những đường rất trọng yếu đối với chiến thuật vận tải như hệ thống đường vượt khẩu số 12A, 12B dài 92 km, đường tránh Pác Pha Năng dài 39 km. Hệ thống đường thọc sâu tiếp cận hậu cứ các chiến trường Tây Nguyên, Khu 6, Nam Bộ như: S9 đi Tân Cảnh, S9 đi Đắk Tô và Sa Thầy, dài 155km. Hệ thống đường đi xuống chiến trường Trị Thiên như: B70, B71, B72 dài 129 km. Đường tránh dốc Con Mèo 25 km. Đường vòng tránh Cha Ky - Bản Đông 27 km. Đường tránh Mường Noọng, Tà Beng 21 km. Các ngầm, cầu qua các sông được khôi phục và củng cố. Cuối tháng 10, khi toàn bộ cầu đường vừa mới khôi phục xong thì bị cơn bão số 8 ập đến, phá hủy nghiêm trọng, Bộ Tư lệnh chỉ thị các binh trạm phải tập trung lực lượng để khắc phục, đồng thời hoàn thành nhiệm vụ chuẩn bị để đầu tháng 11 năm 1968 sẽ mở màn chiến dịch vận chuyển mùa khô. Nhưng, khi tiến gần đến thời điểm đó thì tình hình diễn biến hết sức phức tạp. Ngày 1 tháng 11 năm 1968, Tổng thống Mỹ Giônxơn tuyên bố chấm dứt chiến tranh phá hoại miền Bắc và chấp nhận họp hội nghị bốn bên tại Pa ri - thủ đô nước Pháp để bàn về vấn đề Việt Nam Quyết định này của Mỹ là sự thú nhận công khai về sự phá sản của chiến lược “chiến tranh cục bộ" ở Việt Nam, về sự thất bại của cuộc chiến tranh phá hoại ở miền Bắc. Mỹ mưu toan cứu vãn tình thế bằng một chiến lược mới - chiến lược "Việt Nam hóa chiến tranh". Để thực hiện chiến lược "Việt Nam hóa chiến tranh" các chính khách Mỹ coi điều kiện tiên quyết cho sự thành công là phải chặn đứng bằng được sự hoạt động tiếp tế trên đường mòn Hồ Chi Minh. Vì vậy sau khi ngừng ném bom miền Bắc, Mỹ huy động lực lượng không quân tập trung đánh phá tuyến 559, ác liệt nhất là hai trọng điểm cửa khẩu Xiêng Phan đường 128 và cửa khẩu chữ A - Ta Lê - Phu La Nhích đường 20. Vào 4 giờ sáng ngày 4 tháng 11 năm 1968, không quân Mỹ ồ ạt mở cuộc tập kích vào hai trọng điểm trên với cường độ lớn chưa từng thấy, ngăn chặn các mũi đột kích của các binh trạm 12, 14, 31, 32, đẩy ta vào thế bị động. Việc lập chân hàng cho tuyến 559 bị tê liệt hoàn toàn. Địch đã chọn đúng điểm xung yếu nhất của tuyến chiến lược 559 vì mọi nguồn chi viện cho miền Nam phải qua hai cửa khẩu này mới vào được phía trong. Hơn nữa, đây là hai khu vực có địa hình phức tạp, khi địch đánh tắc và khống chế mạnh thì rất khó khắc phục. Trọng điểm Xiêng Phan nằm trên đoạn đường độc đạo, men theo sông Pha Nốp, kẹp giữa hai dãy núi đá ở phía đông tỉnh Khăm Muộn, cách biên giới Lào - Việt Nam khoảng 15 km, địa thế hiểm trở, không có vị trí đóng quân tiếp cận và khó cơ động máy húc để chống phá hoại, rất dễ bị đánh tắc. Những năm 1967 - 1968, Xiêng Phan chưa bị địch đánh thành trọng điểm. Nhưng, dự kiến địch sẽ mở thành trọng điểm, nên khi chuẩn bị cho mùa khô 1968 - 1969, Binh trạm 31 đã mở thành hai đường ô tô bám theo dọc sông Pha Nốp đoạn từ Na Tông đến Pác Pha Năng. [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
LỊCH SỬ
Lịch sử Việt Nam
Việt Nam Hiện Đại (1946 - 1975)
Trường Sơn - Đường khát vọng
Top