Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HÓA
Các Nền Văn minh Thế Giới
Văn hóa Phật giáo
Trói buộc từ đâu ?
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="phukiennhat" data-source="post: 174369" data-attributes="member: 314032"><p><span style="color: #1061B3">Ước vọng và tâm xuân</span></p><p></p><p><span style="color: #141414">Với đà véc tơ vận tốc tức thời phát triển mọi mặt của tầng lớp bữa nay, con người luôn lao vào bao ước vọng, tìm cầu những nhu cầu phục vụ để thỏa mãn bao hoài vọng v.v...</span></p><p></p><p><span style="color: #141414">Thế nhưng, những khát vọng phù phiếm ấy, nó luôn vỗ lên từng điệp khúc quay cuồng không lối ra, không điểm dừng lại ấy... hình như bị cuốn rối theo dòng thời gian vô tận muôn trùng, hay đã bị đốt cháy dần theo bao nỗi tàn phai của những thất vọng, chán chường, buồn vui, hờn giận, để rồi quên lãng sau những ngùi ngùi của cuộc tang thương.</span></p><p></p><p><span style="color: #141414">Từ bờ bến nhân ảnh ấy, không phải hốt nhiên mà con người dễ nhận ra từng khúc đoạn đường trần, nên có một thi nhân đã buông lời thở than:</span></p><p></p><p><span style="color: blue">“Rồi một ngày kia hương sắc tàn </span></p><p><span style="color: blue">Tuổi đời chôn lấp bụi thời kì </span></p><p><span style="color: blue">Tới lui mấy độ quan sơn ấy...</span></p><p><span style="color: blue">Thầm gởi cho đời một tiếng than!”</span></p><p></p><p><span style="color: #141414">Bao hạnh phúc, bình yên, những sắc màu, ý tưởng mùa Xuân của đất trời nay đã qua đi trong từng chập quãng đời của chúng ta, có những điều vừa lòng thích ý ngay trong ngày nay, thế nhưng lại có những ước vọng xa xăm... đeo đẳng bao hoài niệm, rồi đợi đến bao giờ! Vẫn không ít con người đã phải bao phen nhọc nhằn ước mơ, độ để lao vào hố thẳm bất an, bởi những lo toan, thù hận và sợ hãi, v.v...</span></p><p></p><p><span style="color: #141414">rút cục đưa đến cạnh tranh, chống chọi, làm nên bao tàn hại nhiệt não, phẫn nộ, khổ đau cho mình cho người và liên hồi trong cuộc sống từ muôn trùng nghìn xưa những đến muôn trùng ngàn sau trong dòng sinh tử vô tận.</span></p><p></p><p></p><p> </p><p><span style="color: #1061B3"><span style="font-size: 15px"><img src="https://3.bp.blogspot.com/-q8tXskO6Wcg/WRvWxhAY5aI/AAAAAAAAABA/wvDxYWF9hOMKbrVYVH7p8P7h9yuktawsQCLcB/s320/phat-phap-ung-dung-uoc-vong-va-tam-xuan.jpg" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " data-size="" style="" /></span></span></p><p></p><p><span style="color: #141414">Cứ mong cầu, vái nguyện van lơn đến Phật, Trời, Thánh, Thần, v.v... tuồng như bao lăm hướng vọng tha thiết thành khẩn hơn bao giờ hết. Thế rồi, nếu có chút phước mọn nào đó chăng, chỉ để thoả mãn chút vị ngọt dục cảm, dục tầm cầu bọt bèo của tâm hồn ích kỷ tư riêng, để rồi có còn lại được những gì sau cuộc truy hoan lạc thú bởi những ảo giác giả dối, thường tình kém cỏi nơi cuộc sống phàm trần.</span></p><p></p><p><span style="color: #141414">Sự ẩn hiện trong ánh mắt chở chuyên bao nỗi sầu đau, những u uất trầm tư mặc tưởng trên nét mặt tuôn gầy cơn gió bấc, thể như có bao vết xước sây sát từ trái tim, những hoang mang mơ hồ, những hoảng hốt tìm cầu vô vọng đâu đâu. Bởi đường đời có muôn ngả, song cũng có muôn nỗi lòng buồn vui, hạnh phúc và khổ đau, được thua, còn mất, nhục vinh, v.v...</span></p><p></p><p><span style="color: #141414">Và cũng chính vì vậy, nên có một thi nhân lại phải bật lên tiếng than thở trong đêm giao thừa:</span></p><p></p><p><span style="color: #141414">“Lòng tôi đã bạc theo màu áo </span></p><p><span style="color: #141414">Phong pháo giao thừa cũng tả tơi</span></p><p><span style="color: #141414">Chén rượu mừng xuân tôi chẳng uống </span></p><p><span style="color: #141414">Chỉ uống đêm nay những bùi ngùi!”</span></p><p></p><p><span style="color: #141414">Trong khi phước nghiệp để đưa đến sự an lành quá mỏng mảnh, hay không hề có được, thì ngược lại gây tạo những ác nghiệt không ít điều tội lỗi, sai lầm từ nơi lời nói, việc làm, và những ý niệm bất thiện luôn chất chồng, mỗi lúc càng thêm nhiều cho gánh nặng đoạ đày, để rồi kéo lê kiếp người giữa cõi tử sinh vô thường tạm nầy.</span></p><p></p><p><span style="color: #141414">Phải đâu chỉ có lời cầu nguyện suôn đuột, hay một khi ngang qua sự nắn nót mấp máy ở bờ môi để cho chúng ta được những gì...? Thế nhưng, những điều hoài vọng ấy, nó phải được tả qua hành động thực sự của chính mỗi bản thân con người và do con người. Ở đây, Đức Phật luôn giúp cho chúng ta có được sự nhận thức ấy qua giáo pháp mà Ngài đã chứng ngộ. Một khi người môn sinh muốn có được 5 pháp khả lạc, khả ý, khả hỷ khó tìm được ở đời, như: Tuổi thọ, Dung sắc, Tiếng đồn tốt đẹp, Sự An lạc, và Thọ sanh cõi Trời... Với 5 điều trên đây, Đức Phật tuyên bố:</span></p><p></p><p><span style="color: #141414">“Không phải do nhân cầu xin, không phải do nhân ước muốn mà có được. Nếu do nhân cầu xin, do nhân ước vọng mà có được, thời ai ở đời nầy lại héo mòn vì một lẽ gì?” Đến đây, Đức Phật chỉ thẳng vào trọng điểm của lời dạy trên như sau: “... Vị Thánh môn đệ muốn có Thọ mạng, cần phải được thực hiện con đường dẫn đến Thọ mạng, sự thực hiện ấy, đưa vị ấy nhận lảnh Thọ mạng... Dung sắc... Tiếng đồn tốt đẹp, Sự An lạc, Thọ sanh cõi Trời cũng như vậy.”</span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="phukiennhat, post: 174369, member: 314032"] [COLOR=#1061B3]Ước vọng và tâm xuân[/COLOR] [COLOR=#141414]Với đà véc tơ vận tốc tức thời phát triển mọi mặt của tầng lớp bữa nay, con người luôn lao vào bao ước vọng, tìm cầu những nhu cầu phục vụ để thỏa mãn bao hoài vọng v.v...[/COLOR] [COLOR=#141414]Thế nhưng, những khát vọng phù phiếm ấy, nó luôn vỗ lên từng điệp khúc quay cuồng không lối ra, không điểm dừng lại ấy... hình như bị cuốn rối theo dòng thời gian vô tận muôn trùng, hay đã bị đốt cháy dần theo bao nỗi tàn phai của những thất vọng, chán chường, buồn vui, hờn giận, để rồi quên lãng sau những ngùi ngùi của cuộc tang thương.[/COLOR] [COLOR=#141414]Từ bờ bến nhân ảnh ấy, không phải hốt nhiên mà con người dễ nhận ra từng khúc đoạn đường trần, nên có một thi nhân đã buông lời thở than:[/COLOR] [COLOR=blue]“Rồi một ngày kia hương sắc tàn Tuổi đời chôn lấp bụi thời kì Tới lui mấy độ quan sơn ấy... Thầm gởi cho đời một tiếng than!”[/COLOR] [COLOR=#141414]Bao hạnh phúc, bình yên, những sắc màu, ý tưởng mùa Xuân của đất trời nay đã qua đi trong từng chập quãng đời của chúng ta, có những điều vừa lòng thích ý ngay trong ngày nay, thế nhưng lại có những ước vọng xa xăm... đeo đẳng bao hoài niệm, rồi đợi đến bao giờ! Vẫn không ít con người đã phải bao phen nhọc nhằn ước mơ, độ để lao vào hố thẳm bất an, bởi những lo toan, thù hận và sợ hãi, v.v...[/COLOR] [COLOR=#141414]rút cục đưa đến cạnh tranh, chống chọi, làm nên bao tàn hại nhiệt não, phẫn nộ, khổ đau cho mình cho người và liên hồi trong cuộc sống từ muôn trùng nghìn xưa những đến muôn trùng ngàn sau trong dòng sinh tử vô tận.[/COLOR] [COLOR=#1061B3][SIZE=4][IMG]https://3.bp.blogspot.com/-q8tXskO6Wcg/WRvWxhAY5aI/AAAAAAAAABA/wvDxYWF9hOMKbrVYVH7p8P7h9yuktawsQCLcB/s320/phat-phap-ung-dung-uoc-vong-va-tam-xuan.jpg[/IMG][/SIZE][/COLOR] [COLOR=#141414]Cứ mong cầu, vái nguyện van lơn đến Phật, Trời, Thánh, Thần, v.v... tuồng như bao lăm hướng vọng tha thiết thành khẩn hơn bao giờ hết. Thế rồi, nếu có chút phước mọn nào đó chăng, chỉ để thoả mãn chút vị ngọt dục cảm, dục tầm cầu bọt bèo của tâm hồn ích kỷ tư riêng, để rồi có còn lại được những gì sau cuộc truy hoan lạc thú bởi những ảo giác giả dối, thường tình kém cỏi nơi cuộc sống phàm trần.[/COLOR] [COLOR=#141414]Sự ẩn hiện trong ánh mắt chở chuyên bao nỗi sầu đau, những u uất trầm tư mặc tưởng trên nét mặt tuôn gầy cơn gió bấc, thể như có bao vết xước sây sát từ trái tim, những hoang mang mơ hồ, những hoảng hốt tìm cầu vô vọng đâu đâu. Bởi đường đời có muôn ngả, song cũng có muôn nỗi lòng buồn vui, hạnh phúc và khổ đau, được thua, còn mất, nhục vinh, v.v...[/COLOR] [COLOR=#141414]Và cũng chính vì vậy, nên có một thi nhân lại phải bật lên tiếng than thở trong đêm giao thừa:[/COLOR] [COLOR=#141414]“Lòng tôi đã bạc theo màu áo Phong pháo giao thừa cũng tả tơi Chén rượu mừng xuân tôi chẳng uống Chỉ uống đêm nay những bùi ngùi!”[/COLOR] [COLOR=#141414]Trong khi phước nghiệp để đưa đến sự an lành quá mỏng mảnh, hay không hề có được, thì ngược lại gây tạo những ác nghiệt không ít điều tội lỗi, sai lầm từ nơi lời nói, việc làm, và những ý niệm bất thiện luôn chất chồng, mỗi lúc càng thêm nhiều cho gánh nặng đoạ đày, để rồi kéo lê kiếp người giữa cõi tử sinh vô thường tạm nầy.[/COLOR] [COLOR=#141414]Phải đâu chỉ có lời cầu nguyện suôn đuột, hay một khi ngang qua sự nắn nót mấp máy ở bờ môi để cho chúng ta được những gì...? Thế nhưng, những điều hoài vọng ấy, nó phải được tả qua hành động thực sự của chính mỗi bản thân con người và do con người. Ở đây, Đức Phật luôn giúp cho chúng ta có được sự nhận thức ấy qua giáo pháp mà Ngài đã chứng ngộ. Một khi người môn sinh muốn có được 5 pháp khả lạc, khả ý, khả hỷ khó tìm được ở đời, như: Tuổi thọ, Dung sắc, Tiếng đồn tốt đẹp, Sự An lạc, và Thọ sanh cõi Trời... Với 5 điều trên đây, Đức Phật tuyên bố:[/COLOR] [COLOR=#141414]“Không phải do nhân cầu xin, không phải do nhân ước muốn mà có được. Nếu do nhân cầu xin, do nhân ước vọng mà có được, thời ai ở đời nầy lại héo mòn vì một lẽ gì?” Đến đây, Đức Phật chỉ thẳng vào trọng điểm của lời dạy trên như sau: “... Vị Thánh môn đệ muốn có Thọ mạng, cần phải được thực hiện con đường dẫn đến Thọ mạng, sự thực hiện ấy, đưa vị ấy nhận lảnh Thọ mạng... Dung sắc... Tiếng đồn tốt đẹp, Sự An lạc, Thọ sanh cõi Trời cũng như vậy.”[/COLOR] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HÓA
Các Nền Văn minh Thế Giới
Văn hóa Phật giáo
Trói buộc từ đâu ?
Top