Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HÓA
Các Nền Văn minh Thế Giới
Văn hóa Phật giáo
Trói buộc từ đâu ?
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="phukiennhat" data-source="post: 174344" data-attributes="member: 314032"><p><a href="https://phatphapungdungvnol.blogspot.com/2017/05/la-xa-mua.html" target="_blank">Lá xa mùa</a></p><p></p><p><span style="font-size: 15px">Hình ảnh một thiền sư chậm rãi thiền hành trong nắng mai hay an nhiên lặng lẽ tĩnh tọa giữa rừng chiều là tặng vật tuyệt đẹp cho những ai có tâm hồn nhạy cảm, chợt ngẫu nhiên nhìn thấy.</span></p><p><span style="font-size: 15px"></span></p><p> <span style="font-size: 15px">Vì hình ảnh đó là tuyệt bút phẩm nghệ thuật.</span></p><p><span style="font-size: 15px"></span></p><p> <span style="font-size: 15px">Vì hình ảnh đó long lanh sâu thẳm linh tính.</span></p><p></p><p><span style="font-size: 15px">Vì hình ảnh đó là hài hòa tuyệt đối giữa mộng và thực, giữa đạo và đời, giữa phong thanh và hùng tráng.</span></p><p><span style="font-size: 15px"></span></p><p> <span style="font-size: 15px">Tự thân đã kiều diễm như thế nên không mấy thiền sư, từ nhà Như Lai bước vào đời hoằng pháp mà không ghé qua cánh cửa thơ mộng của thi ca.</span></p><p><span style="font-size: 15px"></span></p><p> <span style="font-size: 15px">Ở đó, hạc trắng vỗ cánh bay lên từng không, rơi rụng đôi vọng âm của làn sáo gió, thánh thót của hạt mưa bay, rạt rào của lớp sóng xô bờ.</span></p><p><span style="font-size: 15px"></span></p><p> <span style="font-size: 15px">Ở đó, thiền sư quán công án giữa mênh mang trầm bổng thi ca. Một lời thốt lên như hoa nở, tiếng mõ nhịp xuống như sương rơi, giòng chuông ngân dài như hồ biếc. Khi nào thiền là thơ? Khi nào thơ là thiền? Những câu như vầy, từ thi sỹ hay thiền sư:</span></p><p><span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px">Một con én, một đoạn đường lây lất </span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-size: 15px">Một đêm dài nghe thác đổ trên cao </span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-size: 15px">Ta bước vội qua dòng sông biền biệt</span></span></p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-size: 15px">Đợi mưa dầm trong cánh bướm xôn xang (*)</span></span></p><p></p><p><span style="font-size: 15px">Làm sao để tâm dương gian hạn hẹp phân luận được, khi thi sỹ đã đạt tới cực độ của thơ, và thiền giả đã đạt tới không-tịch của đạo?</span></p><p><span style="font-size: 15px"> </span></p><p><span style="font-size: 15px">Hãy thử một đêm dài nghe thác đổ trên cao, tìm hào khí ngất trời của người xuống núi với thanh gươm Bát Nhã, rồi đợi mưa dầm trong cánh bướm xôn xang, thắp lên tình tự cực kỳ thơ mộng của thi nhân, hoạ may chúng ta mới biết cám ơn hoa trái nhiệm mầu.</span></p><p><span style="font-size: 15px"></span></p><p> <span style="font-size: 15px">Đã nếm hương đạo vị diệu kỳ, ta sẽ an nhiên, dù đi giữa vô minh. Này là lời tình tự trong đêm:</span></p><p><span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px">Bóng ma gọi tên người mỗi sáng </span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-size: 15px">Từng ngày qua, từng tiếng vu vơ </span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-size: 15px">Mưa xanh lên tóc huyền sương nặng </span></span></p><p><span style="font-size: 15px">Trong giấc mơ lá dạt xa bờ (*)</span></p><p><span style="font-size: 15px"></span></p><p> <span style="font-size: 15px">Đó, nhẹ tênh ! Tiếng ma gọi hay tiếng cai ngục điểm danh chẳng hơn gì tiếng vu vơ trời, vì trong mỗi chúng ta đã có sẵn một ngôi nhà Phật hoa lệ, vững vàng. Thế nên, thiền sư tĩnh tọa rồi, lại mơ mòng thi sỹ:</span></p><p><span style="font-size: 15px"> </span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-size: 15px">Người đứng mãi giữa lòng sông nhuộm nắng</span></span></p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-size: 15px">Kể chuyện gì nơi ngày cũ xa xưa</span></span></p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="font-size: 15px">Con bướm nhỏ đi về trong cánh mỏng </span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-size: 15px">Nhưng về đâu, một chiếc lá xa mùa (*)!</span></span></p><p></p><p><span style="font-size: 15px">Trời hỡi! Âm thanh và hình ảnh của “Lá xa mùa” thần tình quá!</span></p><p><span style="font-size: 15px"></span></p><p> <span style="font-size: 15px">Lá xa mùa là lá đâm chồi quá sớm hay úa tàn quá trễ?</span></p><p> <span style="font-size: 15px">Quá sớm cũng đã thấy đọt xanh; quá trễ cũng đã thấy nhuốm vàng, nhưng nhìn kỹ đi, chẳng phải lá ấy mùa xuân mới xanh, mùa thu mới vàng mà ngay khi lá nhuốm vàng, đã đang dành lại sinh khí cho mầm xanh; và lá xanh vươn lên, đem hoa trái cho đời rồi lại cùng với đất, vun bón cây cao.</span></p><p><span style="font-size: 15px"></span></p><p> <span style="font-size: 15px">Có chiếc lá nào xa mùa đâu! Xanh hay vàng, lá vẫn ở cùng mùa đấy chứ vì trong sinh diệt đã sẵn mầm bất diệt.</span></p><p> <span style="font-size: 15px">Ấy vậy mà thi sỹ mơ màng ba lơn để thiền sư thoáng mỉm nụ cười. Có phải nơi giòng thơ này, chúng ta đã thấy thiền sư và thi sỹ là một, nên ngôn ngữ thi ca và nguồn thiền mới hài hòa tuyệt kỷ đến thế!</span></p><p><span style="font-size: 15px"></span></p><p> <span style="font-size: 15px">người tình thơ chưa vơi rung cảm, người tọa thiền chưa xả phút tịnh-như, mà gió thơm đã bát ngát không gian, phả xuống tận đáy lòng, giòng tự tại Bát Nhã:</span></p><p><span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px">Năm tháng vẫn như nụ cười trong mộng </span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-size: 15px">Người mãi đi như nước chảy xa nguồn </span></span></p><p><span style="font-size: 15px">Bến bờ lạ, chút tình tự với bóng</span></p><p> <span style="font-size: 15px">Mây lạc loài ôi tóc cũ ngàn năm.(*)</span></p><p></p><p><span style="font-size: 15px">Xem thêm : </span></p><p></p><p><a href="https://phatphapungdungvnol.blogspot.com/2017/05/ve-dau.html" target="_blank">Về đâu</a></p><p></p><p><a href="https://phatphapungdungvnol.blogspot.com/2017/05/hanh-nguyen.html" target="_blank">Hạnh Nguyện</a></p><p></p><p><a href="https://phatphapungdungvnol.blogspot.com/2017/05/doi-net-ve-phat-giao-nhap-the-trong-kinh-duy-ma-cat.html" target="_blank">Đôi nét về phật giáo nhập thế trong kinh duy-ma-cật</a></p><p></p><p><span style="color: #141414"><span style="font-size: 15px">Hoặc tại <span style="color: #333333">: </span></span></span><a href="https://phatphapungdungvnol.blogspot.com" target="_blank">https://phatphapungdungvnol.blogspot.com</a></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="phukiennhat, post: 174344, member: 314032"] [url=https://phatphapungdungvnol.blogspot.com/2017/05/la-xa-mua.html]Lá xa mùa[/url] [size=4]Hình ảnh một thiền sư chậm rãi thiền hành trong nắng mai hay an nhiên lặng lẽ tĩnh tọa giữa rừng chiều là tặng vật tuyệt đẹp cho những ai có tâm hồn nhạy cảm, chợt ngẫu nhiên nhìn thấy. Vì hình ảnh đó là tuyệt bút phẩm nghệ thuật. Vì hình ảnh đó long lanh sâu thẳm linh tính.[/size] [size=4]Vì hình ảnh đó là hài hòa tuyệt đối giữa mộng và thực, giữa đạo và đời, giữa phong thanh và hùng tráng. Tự thân đã kiều diễm như thế nên không mấy thiền sư, từ nhà Như Lai bước vào đời hoằng pháp mà không ghé qua cánh cửa thơ mộng của thi ca. Ở đó, hạc trắng vỗ cánh bay lên từng không, rơi rụng đôi vọng âm của làn sáo gió, thánh thót của hạt mưa bay, rạt rào của lớp sóng xô bờ. Ở đó, thiền sư quán công án giữa mênh mang trầm bổng thi ca. Một lời thốt lên như hoa nở, tiếng mõ nhịp xuống như sương rơi, giòng chuông ngân dài như hồ biếc. Khi nào thiền là thơ? Khi nào thơ là thiền? Những câu như vầy, từ thi sỹ hay thiền sư: Một con én, một đoạn đường lây lất [/size] [size=4][size=4]Một đêm dài nghe thác đổ trên cao [/size][/size] [size=4][size=4]Ta bước vội qua dòng sông biền biệt Đợi mưa dầm trong cánh bướm xôn xang (*)[/size][/size] [size=4]Làm sao để tâm dương gian hạn hẹp phân luận được, khi thi sỹ đã đạt tới cực độ của thơ, và thiền giả đã đạt tới không-tịch của đạo? [/size] [size=4]Hãy thử một đêm dài nghe thác đổ trên cao, tìm hào khí ngất trời của người xuống núi với thanh gươm Bát Nhã, rồi đợi mưa dầm trong cánh bướm xôn xang, thắp lên tình tự cực kỳ thơ mộng của thi nhân, hoạ may chúng ta mới biết cám ơn hoa trái nhiệm mầu. Đã nếm hương đạo vị diệu kỳ, ta sẽ an nhiên, dù đi giữa vô minh. Này là lời tình tự trong đêm: Bóng ma gọi tên người mỗi sáng [/size] [size=4][size=4]Từng ngày qua, từng tiếng vu vơ [/size][/size] [size=4][size=4]Mưa xanh lên tóc huyền sương nặng [/size][/size] [size=4]Trong giấc mơ lá dạt xa bờ (*) Đó, nhẹ tênh ! Tiếng ma gọi hay tiếng cai ngục điểm danh chẳng hơn gì tiếng vu vơ trời, vì trong mỗi chúng ta đã có sẵn một ngôi nhà Phật hoa lệ, vững vàng. Thế nên, thiền sư tĩnh tọa rồi, lại mơ mòng thi sỹ: [/size] [size=4][size=4]Người đứng mãi giữa lòng sông nhuộm nắng Kể chuyện gì nơi ngày cũ xa xưa Con bướm nhỏ đi về trong cánh mỏng [/size][/size] [size=4][size=4]Nhưng về đâu, một chiếc lá xa mùa (*)![/size][/size] [size=4]Trời hỡi! Âm thanh và hình ảnh của “Lá xa mùa” thần tình quá! Lá xa mùa là lá đâm chồi quá sớm hay úa tàn quá trễ? Quá sớm cũng đã thấy đọt xanh; quá trễ cũng đã thấy nhuốm vàng, nhưng nhìn kỹ đi, chẳng phải lá ấy mùa xuân mới xanh, mùa thu mới vàng mà ngay khi lá nhuốm vàng, đã đang dành lại sinh khí cho mầm xanh; và lá xanh vươn lên, đem hoa trái cho đời rồi lại cùng với đất, vun bón cây cao. Có chiếc lá nào xa mùa đâu! Xanh hay vàng, lá vẫn ở cùng mùa đấy chứ vì trong sinh diệt đã sẵn mầm bất diệt. Ấy vậy mà thi sỹ mơ màng ba lơn để thiền sư thoáng mỉm nụ cười. Có phải nơi giòng thơ này, chúng ta đã thấy thiền sư và thi sỹ là một, nên ngôn ngữ thi ca và nguồn thiền mới hài hòa tuyệt kỷ đến thế! người tình thơ chưa vơi rung cảm, người tọa thiền chưa xả phút tịnh-như, mà gió thơm đã bát ngát không gian, phả xuống tận đáy lòng, giòng tự tại Bát Nhã: Năm tháng vẫn như nụ cười trong mộng [/size] [size=4][size=4]Người mãi đi như nước chảy xa nguồn [/size][/size] [size=4]Bến bờ lạ, chút tình tự với bóng Mây lạc loài ôi tóc cũ ngàn năm.(*)[/size] [size=4]Xem thêm : [/size] [url=https://phatphapungdungvnol.blogspot.com/2017/05/ve-dau.html]Về đâu[/url] [url=https://phatphapungdungvnol.blogspot.com/2017/05/hanh-nguyen.html]Hạnh Nguyện[/url] [url=https://phatphapungdungvnol.blogspot.com/2017/05/doi-net-ve-phat-giao-nhap-the-trong-kinh-duy-ma-cat.html]Đôi nét về phật giáo nhập thế trong kinh duy-ma-cật[/url] [color=#141414][size=4]Hoặc tại [color=#333333]: [/color][/size][/color][URL]https://phatphapungdungvnol.blogspot.com[/URL] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HÓA
Các Nền Văn minh Thế Giới
Văn hóa Phật giáo
Trói buộc từ đâu ?
Top