BonJour_SG
New member
- Xu
- 0
Đoàn sứ giả nước ta trên năm mươi người do Giang Văn Minh làm trưởng đoàn(Chánh sứ) đã đi suốt mùa xuân đến đầu mùa hạ mới tới kinh đô nhà Minh.
Giang Văn Minh vào yết kiến vua nhà Minh.
Ông ung dung tâu.
Muôn tâu bệ hạ ! Thần là sứ giả Nam bang xin bái kiến !
Thấy giáng điệu uy nghi và có phần ngạo mạn của sứ giả, vua Minh quát.
-Sứ giả man di vào sân rồng của ta chưa đúng lệ.
Tâu bệ hạ, thần là sứ giả Nam bang là nước có văn hiến lâu đời, đâu có phải sứ giả nước man mọi.
Vua Minh áp đảo.
-Lẽ ra ngươi phải chịu tội nặng. song ngươi là người biết chữ. Vậy ta cho một vế câu đối để ngươi đối chuộc lại tội.
Nếu không đối được ta sẽ chém đầu.
Vua Minh cất giọng đọc.
-Đồng trụ kim chi đài dĩ lạc
Nghĩa : Cột đồng nay đã phủ rêu xanh
Trước vế đối hàm ý đe dọa ( Lòng tự cường dân tộc trỗi dậy, ông đã như nói với vua Minh hãy nhớ bằng chứng lịch sử không xa). Ông khẳng khái đối lại.
-Đằng Giang tự cổ huyết do hồng.
Nghĩa là : Sông Bạch Đằng từ xưa máu còn đỏ.
Vì vế đối đã nhắc tới trận thất bại nhục nhã của quân Nam Hán, quân Tống và quân Nguyên mông năm xưa, nên vua Minh giận tím mặt, bực tức quát.
Quân đâu mổ bụng tên này cho ta !
Rồi lại nói.
-Mà thôi, dù sao hắn cũng là một kẻ có tiết tháo.
Ta tha tội mổ bụng nhưng phải giết, ướp xác trả về cho triều đình Nam bang để làm gương cho kẻ khác.
Tuy nhiên vua Minh cũng phải nể phục, không dám coi thường nước ta.
Đoàn sứ giả đưa chiếc quan tài sơn son đỏ rực về đến cổng thành Thăng Long đã gặp vua Lê thân hành ra đón.
Trước linh cữu của Giang Văn Minh, vua Lê đã thốt lên.
-Đi sứ không Làm nhục mệnh nước, mệnh vua thật là anh hùng thiên cổ.
Theo : Thuật sống của người Trung Hoa.
Giang Văn Minh vào yết kiến vua nhà Minh.
Ông ung dung tâu.
Muôn tâu bệ hạ ! Thần là sứ giả Nam bang xin bái kiến !
Thấy giáng điệu uy nghi và có phần ngạo mạn của sứ giả, vua Minh quát.
-Sứ giả man di vào sân rồng của ta chưa đúng lệ.
Tâu bệ hạ, thần là sứ giả Nam bang là nước có văn hiến lâu đời, đâu có phải sứ giả nước man mọi.
Vua Minh áp đảo.
-Lẽ ra ngươi phải chịu tội nặng. song ngươi là người biết chữ. Vậy ta cho một vế câu đối để ngươi đối chuộc lại tội.
Nếu không đối được ta sẽ chém đầu.
Vua Minh cất giọng đọc.
-Đồng trụ kim chi đài dĩ lạc
Nghĩa : Cột đồng nay đã phủ rêu xanh
Trước vế đối hàm ý đe dọa ( Lòng tự cường dân tộc trỗi dậy, ông đã như nói với vua Minh hãy nhớ bằng chứng lịch sử không xa). Ông khẳng khái đối lại.
-Đằng Giang tự cổ huyết do hồng.
Nghĩa là : Sông Bạch Đằng từ xưa máu còn đỏ.
Vì vế đối đã nhắc tới trận thất bại nhục nhã của quân Nam Hán, quân Tống và quân Nguyên mông năm xưa, nên vua Minh giận tím mặt, bực tức quát.
Quân đâu mổ bụng tên này cho ta !
Rồi lại nói.
-Mà thôi, dù sao hắn cũng là một kẻ có tiết tháo.
Ta tha tội mổ bụng nhưng phải giết, ướp xác trả về cho triều đình Nam bang để làm gương cho kẻ khác.
Tuy nhiên vua Minh cũng phải nể phục, không dám coi thường nước ta.
Đoàn sứ giả đưa chiếc quan tài sơn son đỏ rực về đến cổng thành Thăng Long đã gặp vua Lê thân hành ra đón.
Trước linh cữu của Giang Văn Minh, vua Lê đã thốt lên.
-Đi sứ không Làm nhục mệnh nước, mệnh vua thật là anh hùng thiên cổ.
Theo : Thuật sống của người Trung Hoa.