Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
THỂ THAO & GIẢI TRÍ
MUSIC
Trò chơi 7 ngày
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="dunghoi" data-source="post: 49651" data-attributes="member: 19"><p style="text-align: center">7 NGÀY VẮNG EM</p> <p style="text-align: center">--------------------------------------------------------------------------</p><p>Ngày 25.6.2010 - Ngày hôm trước</p><p></p><p><span style="color: blue"><span style="font-size: 12px"><p style="text-align: center"><strong><span style="font-size: 12px"><span style="color: red">"Còn gì đẹp trên đời này hơn thế</span></span></strong></p></span></span></p><p style="text-align: center"><span style="color: blue"><span style="font-size: 12px"><strong><span style="font-size: 12px"><span style="color: red">Người yêu người sống để yêu nhau"</span></span></strong></p><p></span></span></p><p><span style="color: blue"><span style="font-size: 12px">- M M!</span></span></p><p><span style="color: blue"><span style="font-size: 12px">Cho anh được gọi em như vậy, như những lần anh gọi "M M ơi!" - "Dạ" em đáp lại nhẹ nhàng và lại nhận lại câu trả lời là "anh chỉ gọi vậy thôi"! Thật hóm hỉnh và đáng yêu! Anh nhớ những giây phút như thế.</span></span></p><p><span style="color: blue"><span style="font-size: 12px"></span></span></p><p><span style="color: blue"><span style="font-size: 12px">Hôm nay là một ngày đáng nhớ của chúng mình, sáng 6h hơn anh đến nhà để đón em đi học lái xe. Mà hôm nay học thực hành. Em đi hình số 8 cũng khá hơn hôm qua. Về qua Cầu Nguyệt anh em mình đã vào uống nước mía. Nước mía thật ngọt và anh em mình đã nói chuyện rất vui vẻ. Tuy vậy anh cũng đã nhận ra một điều gì đó trong em, cái cảm giác hoang mang lo sợ của một người con gái khi yêu. Cũng thật dễ hiểu vì tình yêu đã đến quá nhanh với chúng mình và em đã đề nghị một tuần không gặp, không liên lạc để kiểm nghiệm tình cảm của mình dành cho nhau. Ban đầu anh cũng buồn, cũng có cảm giác như hôm trước khi em nói chưa thực sự tin anh. Thật khó diễn tả được cảm xúc của anh lúc đó em ah! Buồn lắm! Có phải đây là cái gì đó không bình thường trong tình cảm của chúng ta? KHÔNG! Nhất định không phải vì anh tin và tình cảm của mình và cũng tin vào em. Còn bây giời thì anh đã hiểu hơn và thông cảm cho em. Đó là việc làm cần thiết để nhìn lại tình cảm của mỗi người và tình cảm dành cho nhau nên anh chấp nhận. Anh đã nghĩ rằng đây chính là cơ hội cho mình nhìn lại tình cảm của chính bản thân và còn là dịp làm cho em yêu anh nhiều hơn và nhiều hơn nữa! Anh nhớ đâu đó có câu nói rất hay là tình yêu xa nhau giống như ngọn lửa trước gió, gió sẽ làm tắt ngấm ngọn lửa nhỏ và làm bùng cháy lên ngọn lửa lớn. </span></span></p><p><span style="color: blue"><span style="font-size: 12px"></span></span></p><p><span style="color: blue"><span style="font-size: 12px">Rời Cầu Nguyệt chúng mình về nhà, em rót cho anh một cốc nước anh uống hết rồi cốc nữa, cốc nữa...em cười. Hôm nay anh đã nhận lời của bố mẹ ở lại ăn cơm cùng cả nhà và đó là lần đầu tiên. Sau bữa cơm vui vẻ, anh đã lên phòng trên ngủ trưa, một giấc ngủ thật ngon vì trước đó anh đã được em tặng một nụ hôn và anh "đòi" thêm một nụ nữa!(Thế là 2 nụ hôn. Hix). Ngôn ngữ đích thực duy nhất ở đời là nụ hôn, anh hiểu như vậy và cũng hiểu rằng có những điều chỉ nói ra được khi hôn nhau... bởi vì những điều sâu kín và thuần khiết nhất không thể thoát ra khỏi tâm hồn khi chưa có một cái hôn kêu gọi chúng.</span></span></p><p><span style="color: blue"><span style="font-size: 12px"></span></span></p><p><span style="color: blue"><span style="font-size: 12px">Giờ đây là 10h 47 PM, anh nhìn vào máy vi tính mà. Và đến 11h11 PM anh sẽ đi ngủ vì lúc đó chắc chắn em cũng đang nghĩ về anh! (Chúng mình thường nghĩ về nhau những giời, phút trùng nhau như vậy mà). Đêm đã khuya, trăng vẫn sáng vì hôm nay là ngày 14/5 âm lịch. Trước mặt anh là 7 ngày xa em, mỗi ngày anh sẽ viết vào đây những suy nghĩ của mình mong rằng khi đọc được em sẽ hiểu được tình cảm của anh dành cho em. ANH YÊU EM VÀ MÃI MÃI YÊU MÌNH EM! Anh muốn nói như vậy trăm nghìn tỷ lần nhưng ít nhất anh sẽ nói mỗi ngày một lần đến hết cuộc đời này để em hiểu là anh yêu em, giống như người mới tập đi xe đạp, mỗi ngày tập lại một chút nếu không sẽ lại quên cảm giác và không đi được nữa! Hì! Em vẫn nói với anh như vậy mà.</span></span></p><p><span style="color: blue"><span style="font-size: 12px"></span></span></p><p><span style="color: blue"><span style="font-size: 12px">Không biết sáng mai thì ai gọi anh dậy tập thể dục lúc 4h45 quen thuộc hàng ngày! Từ khi quen và yêu nhau ngày nào ít cũng hơn 50 tin nhắn qua lại và có nhiều hôm nói chuyện qua điện thoại đến 200 phút, tối lại gặp nói chuyện suốt và hầu như ngày nào cũng gặp mặt và khi về đều được em "tặng" mấy cái hôn để làm quà vì em biết nếu không thì anh cũng "trộm" được mấy cái hồn mà! Chưa hôm nào là không liên lạc cả. Vậy thì 7 ngày tới với "quy định" của em thì không biết anh sẽ còn "sống" được không nữa. Mà nếu "vi phạm" thì.... cũng chết! Vì sẽ bị em phát! Chắc em sẽ tra tấn bằng cách hôn đến khi anh "chết" thì thôi! Thật "dã man"! Nhưng thôi, đằng nào cũng thế, mình phải dũng cảm lên, chuyện gì đến sẽ đến, mình tin là sẽ không có vấn đề gì vì ở hiền gặp lành mà. Anh yên tâm và đi ngủ đây. À, nếu trong giấc mơ, anh gặp em thì không tính đâu đấy nhá?</span></span></p><p><span style="color: blue"><span style="font-size: 12px"></span></span></p><p><span style="color: blue"><span style="font-size: 12px">~~~~~!!!!!@@@@@#####$$$$$%%%%%^^^^^&&&&&*****((((()))))_____+++++</span></span></p><p><span style="color: blue"><span style="font-size: 12px"></span></span></p><p><span style="color: blue"><span style="font-size: 12px">Ngày 26/6/2010 - Ngày đầu tiên vắng em</span></span></p><p><span style="color: blue"><span style="font-size: 12px"></span></span></p><p><span style="color: blue"><span style="font-size: 12px"><strong><span style="font-size: 12px"><span style="color: red"> <p style="text-align: center">"Yêu là chết ở trong lòng một ít..."</p><p></span></span></strong></span></span></p><p><span style="color: blue"><span style="font-size: 12px"></span></span></p><p><span style="color: blue"><span style="font-size: 12px">Em yêu dấu! Anh đang "dũng cảm" vượt qua ngày đầu tiên vắng em. Từ sáng đến giờ không lúc nào anh không nhớ về em. Sáng anh đặt chuông 4h45 như hàng ngày nhưng anh không thể dậy nổi vì "mệt", giá như có em gọi thì dù có mệt đến mấy anh cũng sẽ dậy tập thể dục, cái mà anh gọi là "phong trào tập thể dục bảo vệ tình yêu", như hiện tại tình yêu đang bị "treo" nêu anh cũng có quyền được lười hơn.</span></span></p><p><span style="color: blue"><span style="font-size: 12px"></span></span></p><p><span style="color: blue"><span style="font-size: 12px">Không biết lúc này đây anh đang sống trong hoàn cảnh như thế nào nữa! Có phải là lặng lẽ, bình yên? Lặng lẽ bình yêu là gì nhỉ? Với anh đó là một ngày thật bình thường, sáng thức dậy tập thể dục, sau đó đi ăn sáng và lên trường, dọc đường ngắm nhìn cuộc sống xung quanh, từ học sinh đi học, mấy bác nông dân ra đồng, những cánh đồng tràn ngập màu xanh... đến chiều thì lên mạng, rồi tập thể dục, bế cháu, tối về ăn cơm, đi chơi với người yêu, đêm về lại lên mạng.... Là thế đấy M ah! Nhưng hôm nay rõ ràng không không bình yêu tẹo nào. Sáng anh đã không thể dậy sớm để tập thể dục, lên trường dạy học cũng thật chán, (chắc học sinh cũng không hiểu vì sao hôm nay thầy lại buồn buồn như vậy!), Thầy Sư mời vào ăn cơm vì hôm nay là hôm Rằm nhưng anh cũng lấy lý do mệt nên không vào nữa. Cùng mẹ, anh ăn cũng chỉ được một bát, lấy lý do nóng quá mất điện nên ăn ít. Cũng chẳng có một giấc ngủ trưa ngon như hôm qua được vì hôm nay trước khi ngủ chẳng ai "tặng" cho cái gì cả và nếu có đòi thì cũng chẳng được gì!!!</span></span></p><p><span style="color: blue"><span style="font-size: 12px"></span></span></p><p><span style="color: blue"><span style="font-size: 12px">Chiều nay thằng bạn rủ anh ra ngoài Hải Phòng, nó đi xem công việc ngoài đó của nó thế nào, nó đang xin việc mà. Nó bảo nó sẽ dẫn anh vào chỗ người thân chơi nhưng anh bảo là để tuần sau nó ngạc nhiên không hiểu vì hôm trước anh rất hăng hái muốn đi chơi với nó. Nếu như tình cảm của anh mình được xác định rõ ràng hơn thì anh cũng sẽ tích cực hơn với những kế hoạch mà chúng ta nói. Nhưng thôi, sau một tuần nữa sẽ làm cũng được, đành vậy thôi và làm gì có sự lựa chọn nào khác?! Anh lúc nào cũng vậy, làm gì cũng muốn có trình tự, không muốn có gì đó hẫng hụt về sau. Lại nói chuyện này, hôm qua khi bế cháu, chị anh có hỏi về chuyện anh em mình, anh không dám nói gì chỉ nó là chúng em đang tìm hiểu mà đúng là như vậy. Không biết việc anh nói chuyện với gia đình khi mà chính chúng mình cũng chưa có đủ niếm tin có phải là nóng vội không nhỉ? Với anh thì không vì anh đã xác định tình cảm rồi, sẽ mãi mãi không bao giờ thay đổi, anh cũng tin em nên nói với mọi người. Việc em đề nghị một tuần... đã làm anh ít nhiều hụt hẫng, nó nằm ngoài suy nghĩ của anh và đã bắt đầu đặt ra một loạt câu hỏi mà không có câu trả lời ở hiện tại! Anh phải kiên nhẫn chờ đợi câu trả lời sau 7 ngày nữa. Không biết sau thời gian này dù câu trả lời có như mong đợi đi chăng nữa thì nó có bù đắp được sự hụt hẫng, khoảng trống trong lòng anh không nhỉ?! Khi mà em đã tin anh thì là lúc anh sẽ tự hỏi là lần này là một tuần biết đâu sẽ có lần sau là một tháng, năm...?! Anh rất yêu em nhưng sự kiên nhẫn của bất kỳ ai cũng không phải là vô hạn. Em cần hiểu điều đó để bù đắp cho anh, hãy làm cho anh tự tin vào em hơn vì niềm tin là sức mạnh giúp chúng ta vượt qua tất cả. M M Hấp của anh ạ! Và lần này thì niềm tin không được chỉ tạo ra từ lời nói nữa đâu! Em phải thể hiện bằng hành động. Còn làm gì thì em tự biết mà. Anh mong rằng đừng để sự thiếu niềm tin ở nhau giết chết tình yêu chúng ta em nhé... </span></span></p><p><span style="color: blue"><span style="font-size: 12px"></span></span></p><p><span style="color: blue"><span style="font-size: 12px">Đọc đến đây em cũng đã phần nào hiểu được suy nghĩ của anh vào ngày đầu tiên xa em. Em ra sao, anh cũng không có quyền được biết nữa! Nói thật là anh trách móc em về chuyện này. Nếu được biết giờ này em đang ngồi viết Bản kiểm điểm thì anh được an ủi phần nào! Có lẽ anh đang "chết" và cứu cánh của anh lúc này là câu danh ngôn "Ai khổ vì yêu hãy yêu hơn nữa, chết vì yêu là sống trong Tình yêu" . Nếu bên em giờ này, anh sẽ lấy chiếc roi mây, đánh vào đít em 101 cái rồi. Liệu phần hồn đấy M M ah! Và anh cũng không quên giúp em "tập đi xe đạp", Anh yêu em!</span></span></p><p><span style="color: blue"><span style="font-size: 12px"></span></span></p><p style="text-align: center"><span style="color: blue"><span style="font-size: 12px"><strong><span style="font-size: 12px"><span style="color: red">"...ở đây sương khỏi mờ nhân ảnh</span></span></strong></p></span></span></p><p style="text-align: center"><span style="color: blue"><span style="font-size: 12px"><strong><span style="font-size: 12px"><span style="color: red">Ai biết tình ai có đậm đà..."</span></span></strong></p><p></span></span></p><p><span style="color: blue"><span style="font-size: 12px">Thật buồn vì một ngày nữa lại qua - một ngày mà không gặp nhau. Không biết bây giờ em đã nhận ra điều gì chưa. Tình cảm của em là gì? Liệu em đã xác định rõ ràng chưa, anh muốn biết để có những toan tính cho tương lai. Còn với anh, anh sẽ mãi yêu em dù sao đi chăng nữa. Nếu giờ này em có gọi điện để nói rằng em xin thua và cho anh đưa ra hình phạt thì anh cũng không thèm nghe máy nữa vì lòng tự trọng của anh cũng cao la phét đấy em ah! </span></span></p><p><span style="color: blue"><span style="font-size: 12px"></span></span></p><p><span style="color: blue"><span style="font-size: 12px">Không biết suy nghĩ của anh hôm nay có tiêu cực không! Hôm nay anh muốn cùng em nhìn lại toàn bộ cuộc tình, chúng ta sẽ phân tích theo lý trí và cộng với cảm nhận của mình, em sẽ có những nhận định tốt nhất và anh cũng muốn là khi đã xác định rồi thì hãy cứ yên tâm đi trên con đường mà ta đã chọn, đây là việc lớn trong đời không dễ gì có thể thay đổi vì sự lựa chọn sai lầm sẽ mãi mãi không bao gì tìm thấy hạnh phúc nữa.</span></span></p><p><span style="color: blue"><span style="font-size: 12px"></span></span></p><p><span style="color: blue"><span style="font-size: 12px">chuyện bắt đầu từ ngày đầu tiên chúng ta gặp nhau. Khi nói chuyện anh nhận ra ngay đây là người sống có tâm hồn và rất nhiều nét tương đồng với mình, không lẽ đây là người mà mình muốn tìm, là một nửa của mình? Lúc đó anh có cảm giác rất kỳ lại khó diễn đạt. Nhưng anh cũng không dám vồ vập, kìm lòng mình. Anh vẫn còn nhớ em đã khen anh rất khôi hài và sau này em cũng đã công nhận là rất thích nói chuyện với anh.</span></span></p><p><span style="color: blue"><span style="font-size: 12px"></span></span></p><p><span style="color: blue"><span style="font-size: 12px">Sau đó ngày 9/5 anh đang đi tham quan Chùa Bái Đính với Đảng bộ thì nhận được tin nhắn của em, em nói là muốn giới thiệu anh với một cô bạn tên Hồng gì đó (Đến tận bây giờ anh vẫn chưa biết cố bạn ấy!). Anh đang hào hứng với kiến trúc nơi đây thì anh lại cảm thấy lơ đãng với xung quanh và chỉ mong tin nhắn của em. Thế rồi từ đó, chúng ta thường xuyên liên lạc, gặp gỡ nhau. Tình yêu đến từ lúc nào anh cũng không biết nữa nhưng nhìn lại thì thực nhanh. Với anh thì đã yêu ngay từ khi nhìn thấy em nhưng đó là tình yêu trong lòng thôi, đơn phương thôi.</span></span></p><p><span style="color: blue"><span style="font-size: 12px"></span></span></p><p><span style="color: blue"><span style="font-size: 12px">Có ai đó đã từng nói nụ hôi là chứng nhân cho tình yêu. Anh làm sao quên được nụ hôn đầu tiên? Trước đó anh đã cấm tay em, cái cảm giác mền mại, do hồi hộp nên em có phần bối rối. Cầm tay rồi, anh thấy rất hạnh phúc và nụ hôn đầy tiên đã đến, từ đó về nhà anh thấy cảm giác nâng nâng rất khó tả và cứ tủ tỉm cười mà chẳng ai biết!</span></span></p><p><span style="color: blue"><span style="font-size: 12px"></span></span></p><p><span style="color: blue"><span style="font-size: 12px">Còn với em? Cái cảm xúc trong em cũng như vậy. Nhưng anh rất nhớ một hôm mà theo anh đó là ngày em đáng yêu nhất và hình như là ngày hôm sau hôm anh đi tham quan. Đêm hôm trước thật lạ, anh em mình nhắt tin qua lại đến tận 2h sáng, trong lòng anh cũng đã thấy mến và cực kỳ hào hứng với những tin nhắn đó. Sáng hôm sau em hỏi số máy bàn và gọi điện nói chuyện với anh, cũng thật vui, anh nhớ chính xác là em gọi từ 8h sáng đến hơn 10h, nói chuyện rất nhiều, anh nhớ như in những lời tâm sự của em đặc biệt là em đã hát cho anh nghe hai bài "Chim trắng mồ côi" và "Cố bé soi gương". Sau hôm đó em đã nghe đi nghe lại hai bài hát này. Anh đã sưu tầm nhưng bài hát yêu thích tặng em và em cũng vậy. </span></span></p><p><span style="color: blue"><span style="font-size: 12px"></span></span></p><p><span style="color: blue"><span style="font-size: 12px">Rồi một hôm anh em mình đi uống nước mía, anh đã tặng hoa em và hỏi em có yêu anh không, em gật đầu vui vẻ,anh nhân thấy điều đó ở ánh mắt của em. Trong những ngày tháng qua, chúng ta đã nói biết bao nhiêu là chuyện, còn có cả chuyện mà em gọi là "chuyện cụt đuôi", Thế rồi vẫn không hết chuyện! Khi xa em, anh nghĩ ra bao nhiêu là chuyện, thế mà khi gặp rồi lại quên. Và còn biết bao nhiêu là kỷ niệm khác nữa, nhiều lắm!</span></span></p><p><span style="color: blue"><span style="font-size: 12px"></span></span></p><p><span style="color: blue"><span style="font-size: 12px">Qua những ngày tháng yêu nhau anh đã nhận ra rằng, anh em mình là một cặp trời sinh, có lẽ anh em mình là nhân duyên tiền định, xét về tâm linh lẫn thực tế thì anh em mình rất đẹp đôi. Bên em anh thấy mình được quan tâm, hạnh phúc, cũng hấp hấp như em! Anh sẽ không hối hận vì lựa chọn em nhưng nếu chúng ta không đến được với nhau dù bất kỳ lý do nào anh cũng không cam lòng và anh cũng chẳng biết có thể tiếp tục sống được bình thường không nữa! Mình mãi bên nhau em nhé? </span></span></p><p><span style="color: blue"><span style="font-size: 12px"></span></span></p><p><span style="color: blue"><span style="font-size: 12px">Tình đang đẹp như vậy thì em có cảm giác chưa tin anh! Em đã khóc 2 lần vì anh, anh không muốn em buồn thêm nữa. Anh thật buồn! Hi vọng rằng nó chỉ là cảm giác trong em. Có thể sự thể hiện của anh chưa thật sự khéo léo? Hay qua buổi chiều hôm đi học lái xe? Cũng có thể vì đó làm em đặt câu hỏi? Nhưng dù gì đi nữa anh cũng muốn chuyện này qua mau, anh có câu trả lời, và tiếp tục theo đuổi tương lai của chúng ta. Mặc dù không thích nhưng anh tôn trọng em, sẽ kiên trì vượt qua khó khăn này vì tình yêu, vì hạnh phúc.</span></span></p><p><span style="color: blue"><span style="font-size: 12px"></span></span></p><p><span style="color: blue"><span style="font-size: 12px">Em yêu! Em cũng đã tâm sự là hạnh phúc khi làm anh vui, làm anh buồn. Không có đắng cay sao biết ngọt bùi? Không hiểu nỗi buồn sao thấu hết niềm vui? Anh mong rằng những nỗi buồn giờ đây trong chúng ta sẽ là thứ gia vị đủ làm cho chúng ta cảm nhận sâu sắc hơn, biết quý giá hơn những hạnh phúc trong tương lai. Em có đồng ý không? Nếu đồng ý thì cho anh hôn một cái... M M ah! ANH YÊU EM VÀ MÃI MÃI YÊU MÌNH EM.</span></span></p><p><span style="color: blue"><span style="font-size: 12px"></span></span></p><p><span style="color: blue"><span style="font-size: 12px"><strong><span style="color: red"><span style="font-size: 12px">"Người yêu ơi, đừng bao giờ cách xa, mãi mãi diệu kỳ là tình yêu chúng ta. Mà ta biết một điều thật giản dị, càng xa em anh càng thấy yêu em...."</span></span></strong></span></span></p><p><span style="color: blue"><span style="font-size: 12px"></span></span></p><p><span style="color: blue"><span style="font-size: 12px">(Không viết nữa đâu vì em vi phạm nhắn tin cho anh rồi và anh sẽ là người đưa ra hình thức phạt!)</span></span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="dunghoi, post: 49651, member: 19"] [CENTER]7 NGÀY VẮNG EM --------------------------------------------------------------------------[/CENTER]Ngày 25.6.2010 - Ngày hôm trước [COLOR="blue"][SIZE="3"][CENTER][B][SIZE="3"][COLOR="red"]"Còn gì đẹp trên đời này hơn thế Người yêu người sống để yêu nhau"[/COLOR][/SIZE][/B][/CENTER] - M M! Cho anh được gọi em như vậy, như những lần anh gọi "M M ơi!" - "Dạ" em đáp lại nhẹ nhàng và lại nhận lại câu trả lời là "anh chỉ gọi vậy thôi"! Thật hóm hỉnh và đáng yêu! Anh nhớ những giây phút như thế. Hôm nay là một ngày đáng nhớ của chúng mình, sáng 6h hơn anh đến nhà để đón em đi học lái xe. Mà hôm nay học thực hành. Em đi hình số 8 cũng khá hơn hôm qua. Về qua Cầu Nguyệt anh em mình đã vào uống nước mía. Nước mía thật ngọt và anh em mình đã nói chuyện rất vui vẻ. Tuy vậy anh cũng đã nhận ra một điều gì đó trong em, cái cảm giác hoang mang lo sợ của một người con gái khi yêu. Cũng thật dễ hiểu vì tình yêu đã đến quá nhanh với chúng mình và em đã đề nghị một tuần không gặp, không liên lạc để kiểm nghiệm tình cảm của mình dành cho nhau. Ban đầu anh cũng buồn, cũng có cảm giác như hôm trước khi em nói chưa thực sự tin anh. Thật khó diễn tả được cảm xúc của anh lúc đó em ah! Buồn lắm! Có phải đây là cái gì đó không bình thường trong tình cảm của chúng ta? KHÔNG! Nhất định không phải vì anh tin và tình cảm của mình và cũng tin vào em. Còn bây giời thì anh đã hiểu hơn và thông cảm cho em. Đó là việc làm cần thiết để nhìn lại tình cảm của mỗi người và tình cảm dành cho nhau nên anh chấp nhận. Anh đã nghĩ rằng đây chính là cơ hội cho mình nhìn lại tình cảm của chính bản thân và còn là dịp làm cho em yêu anh nhiều hơn và nhiều hơn nữa! Anh nhớ đâu đó có câu nói rất hay là tình yêu xa nhau giống như ngọn lửa trước gió, gió sẽ làm tắt ngấm ngọn lửa nhỏ và làm bùng cháy lên ngọn lửa lớn. Rời Cầu Nguyệt chúng mình về nhà, em rót cho anh một cốc nước anh uống hết rồi cốc nữa, cốc nữa...em cười. Hôm nay anh đã nhận lời của bố mẹ ở lại ăn cơm cùng cả nhà và đó là lần đầu tiên. Sau bữa cơm vui vẻ, anh đã lên phòng trên ngủ trưa, một giấc ngủ thật ngon vì trước đó anh đã được em tặng một nụ hôn và anh "đòi" thêm một nụ nữa!(Thế là 2 nụ hôn. Hix). Ngôn ngữ đích thực duy nhất ở đời là nụ hôn, anh hiểu như vậy và cũng hiểu rằng có những điều chỉ nói ra được khi hôn nhau... bởi vì những điều sâu kín và thuần khiết nhất không thể thoát ra khỏi tâm hồn khi chưa có một cái hôn kêu gọi chúng. Giờ đây là 10h 47 PM, anh nhìn vào máy vi tính mà. Và đến 11h11 PM anh sẽ đi ngủ vì lúc đó chắc chắn em cũng đang nghĩ về anh! (Chúng mình thường nghĩ về nhau những giời, phút trùng nhau như vậy mà). Đêm đã khuya, trăng vẫn sáng vì hôm nay là ngày 14/5 âm lịch. Trước mặt anh là 7 ngày xa em, mỗi ngày anh sẽ viết vào đây những suy nghĩ của mình mong rằng khi đọc được em sẽ hiểu được tình cảm của anh dành cho em. ANH YÊU EM VÀ MÃI MÃI YÊU MÌNH EM! Anh muốn nói như vậy trăm nghìn tỷ lần nhưng ít nhất anh sẽ nói mỗi ngày một lần đến hết cuộc đời này để em hiểu là anh yêu em, giống như người mới tập đi xe đạp, mỗi ngày tập lại một chút nếu không sẽ lại quên cảm giác và không đi được nữa! Hì! Em vẫn nói với anh như vậy mà. Không biết sáng mai thì ai gọi anh dậy tập thể dục lúc 4h45 quen thuộc hàng ngày! Từ khi quen và yêu nhau ngày nào ít cũng hơn 50 tin nhắn qua lại và có nhiều hôm nói chuyện qua điện thoại đến 200 phút, tối lại gặp nói chuyện suốt và hầu như ngày nào cũng gặp mặt và khi về đều được em "tặng" mấy cái hôn để làm quà vì em biết nếu không thì anh cũng "trộm" được mấy cái hồn mà! Chưa hôm nào là không liên lạc cả. Vậy thì 7 ngày tới với "quy định" của em thì không biết anh sẽ còn "sống" được không nữa. Mà nếu "vi phạm" thì.... cũng chết! Vì sẽ bị em phát! Chắc em sẽ tra tấn bằng cách hôn đến khi anh "chết" thì thôi! Thật "dã man"! Nhưng thôi, đằng nào cũng thế, mình phải dũng cảm lên, chuyện gì đến sẽ đến, mình tin là sẽ không có vấn đề gì vì ở hiền gặp lành mà. Anh yên tâm và đi ngủ đây. À, nếu trong giấc mơ, anh gặp em thì không tính đâu đấy nhá? ~~~~~!!!!!@@@@@#####$$$$$%%%%%^^^^^&&&&&*****((((()))))_____+++++ Ngày 26/6/2010 - Ngày đầu tiên vắng em [B][SIZE="3"][COLOR="red"] [CENTER]"Yêu là chết ở trong lòng một ít..."[/CENTER] [/COLOR][/SIZE][/B] Em yêu dấu! Anh đang "dũng cảm" vượt qua ngày đầu tiên vắng em. Từ sáng đến giờ không lúc nào anh không nhớ về em. Sáng anh đặt chuông 4h45 như hàng ngày nhưng anh không thể dậy nổi vì "mệt", giá như có em gọi thì dù có mệt đến mấy anh cũng sẽ dậy tập thể dục, cái mà anh gọi là "phong trào tập thể dục bảo vệ tình yêu", như hiện tại tình yêu đang bị "treo" nêu anh cũng có quyền được lười hơn. Không biết lúc này đây anh đang sống trong hoàn cảnh như thế nào nữa! Có phải là lặng lẽ, bình yên? Lặng lẽ bình yêu là gì nhỉ? Với anh đó là một ngày thật bình thường, sáng thức dậy tập thể dục, sau đó đi ăn sáng và lên trường, dọc đường ngắm nhìn cuộc sống xung quanh, từ học sinh đi học, mấy bác nông dân ra đồng, những cánh đồng tràn ngập màu xanh... đến chiều thì lên mạng, rồi tập thể dục, bế cháu, tối về ăn cơm, đi chơi với người yêu, đêm về lại lên mạng.... Là thế đấy M ah! Nhưng hôm nay rõ ràng không không bình yêu tẹo nào. Sáng anh đã không thể dậy sớm để tập thể dục, lên trường dạy học cũng thật chán, (chắc học sinh cũng không hiểu vì sao hôm nay thầy lại buồn buồn như vậy!), Thầy Sư mời vào ăn cơm vì hôm nay là hôm Rằm nhưng anh cũng lấy lý do mệt nên không vào nữa. Cùng mẹ, anh ăn cũng chỉ được một bát, lấy lý do nóng quá mất điện nên ăn ít. Cũng chẳng có một giấc ngủ trưa ngon như hôm qua được vì hôm nay trước khi ngủ chẳng ai "tặng" cho cái gì cả và nếu có đòi thì cũng chẳng được gì!!! Chiều nay thằng bạn rủ anh ra ngoài Hải Phòng, nó đi xem công việc ngoài đó của nó thế nào, nó đang xin việc mà. Nó bảo nó sẽ dẫn anh vào chỗ người thân chơi nhưng anh bảo là để tuần sau nó ngạc nhiên không hiểu vì hôm trước anh rất hăng hái muốn đi chơi với nó. Nếu như tình cảm của anh mình được xác định rõ ràng hơn thì anh cũng sẽ tích cực hơn với những kế hoạch mà chúng ta nói. Nhưng thôi, sau một tuần nữa sẽ làm cũng được, đành vậy thôi và làm gì có sự lựa chọn nào khác?! Anh lúc nào cũng vậy, làm gì cũng muốn có trình tự, không muốn có gì đó hẫng hụt về sau. Lại nói chuyện này, hôm qua khi bế cháu, chị anh có hỏi về chuyện anh em mình, anh không dám nói gì chỉ nó là chúng em đang tìm hiểu mà đúng là như vậy. Không biết việc anh nói chuyện với gia đình khi mà chính chúng mình cũng chưa có đủ niếm tin có phải là nóng vội không nhỉ? Với anh thì không vì anh đã xác định tình cảm rồi, sẽ mãi mãi không bao giờ thay đổi, anh cũng tin em nên nói với mọi người. Việc em đề nghị một tuần... đã làm anh ít nhiều hụt hẫng, nó nằm ngoài suy nghĩ của anh và đã bắt đầu đặt ra một loạt câu hỏi mà không có câu trả lời ở hiện tại! Anh phải kiên nhẫn chờ đợi câu trả lời sau 7 ngày nữa. Không biết sau thời gian này dù câu trả lời có như mong đợi đi chăng nữa thì nó có bù đắp được sự hụt hẫng, khoảng trống trong lòng anh không nhỉ?! Khi mà em đã tin anh thì là lúc anh sẽ tự hỏi là lần này là một tuần biết đâu sẽ có lần sau là một tháng, năm...?! Anh rất yêu em nhưng sự kiên nhẫn của bất kỳ ai cũng không phải là vô hạn. Em cần hiểu điều đó để bù đắp cho anh, hãy làm cho anh tự tin vào em hơn vì niềm tin là sức mạnh giúp chúng ta vượt qua tất cả. M M Hấp của anh ạ! Và lần này thì niềm tin không được chỉ tạo ra từ lời nói nữa đâu! Em phải thể hiện bằng hành động. Còn làm gì thì em tự biết mà. Anh mong rằng đừng để sự thiếu niềm tin ở nhau giết chết tình yêu chúng ta em nhé... Đọc đến đây em cũng đã phần nào hiểu được suy nghĩ của anh vào ngày đầu tiên xa em. Em ra sao, anh cũng không có quyền được biết nữa! Nói thật là anh trách móc em về chuyện này. Nếu được biết giờ này em đang ngồi viết Bản kiểm điểm thì anh được an ủi phần nào! Có lẽ anh đang "chết" và cứu cánh của anh lúc này là câu danh ngôn "Ai khổ vì yêu hãy yêu hơn nữa, chết vì yêu là sống trong Tình yêu" . Nếu bên em giờ này, anh sẽ lấy chiếc roi mây, đánh vào đít em 101 cái rồi. Liệu phần hồn đấy M M ah! Và anh cũng không quên giúp em "tập đi xe đạp", Anh yêu em! [CENTER][B][SIZE="3"][COLOR="red"]"...ở đây sương khỏi mờ nhân ảnh Ai biết tình ai có đậm đà..."[/COLOR][/SIZE][/B][/CENTER] Thật buồn vì một ngày nữa lại qua - một ngày mà không gặp nhau. Không biết bây giờ em đã nhận ra điều gì chưa. Tình cảm của em là gì? Liệu em đã xác định rõ ràng chưa, anh muốn biết để có những toan tính cho tương lai. Còn với anh, anh sẽ mãi yêu em dù sao đi chăng nữa. Nếu giờ này em có gọi điện để nói rằng em xin thua và cho anh đưa ra hình phạt thì anh cũng không thèm nghe máy nữa vì lòng tự trọng của anh cũng cao la phét đấy em ah! Không biết suy nghĩ của anh hôm nay có tiêu cực không! Hôm nay anh muốn cùng em nhìn lại toàn bộ cuộc tình, chúng ta sẽ phân tích theo lý trí và cộng với cảm nhận của mình, em sẽ có những nhận định tốt nhất và anh cũng muốn là khi đã xác định rồi thì hãy cứ yên tâm đi trên con đường mà ta đã chọn, đây là việc lớn trong đời không dễ gì có thể thay đổi vì sự lựa chọn sai lầm sẽ mãi mãi không bao gì tìm thấy hạnh phúc nữa. chuyện bắt đầu từ ngày đầu tiên chúng ta gặp nhau. Khi nói chuyện anh nhận ra ngay đây là người sống có tâm hồn và rất nhiều nét tương đồng với mình, không lẽ đây là người mà mình muốn tìm, là một nửa của mình? Lúc đó anh có cảm giác rất kỳ lại khó diễn đạt. Nhưng anh cũng không dám vồ vập, kìm lòng mình. Anh vẫn còn nhớ em đã khen anh rất khôi hài và sau này em cũng đã công nhận là rất thích nói chuyện với anh. Sau đó ngày 9/5 anh đang đi tham quan Chùa Bái Đính với Đảng bộ thì nhận được tin nhắn của em, em nói là muốn giới thiệu anh với một cô bạn tên Hồng gì đó (Đến tận bây giờ anh vẫn chưa biết cố bạn ấy!). Anh đang hào hứng với kiến trúc nơi đây thì anh lại cảm thấy lơ đãng với xung quanh và chỉ mong tin nhắn của em. Thế rồi từ đó, chúng ta thường xuyên liên lạc, gặp gỡ nhau. Tình yêu đến từ lúc nào anh cũng không biết nữa nhưng nhìn lại thì thực nhanh. Với anh thì đã yêu ngay từ khi nhìn thấy em nhưng đó là tình yêu trong lòng thôi, đơn phương thôi. Có ai đó đã từng nói nụ hôi là chứng nhân cho tình yêu. Anh làm sao quên được nụ hôn đầu tiên? Trước đó anh đã cấm tay em, cái cảm giác mền mại, do hồi hộp nên em có phần bối rối. Cầm tay rồi, anh thấy rất hạnh phúc và nụ hôn đầy tiên đã đến, từ đó về nhà anh thấy cảm giác nâng nâng rất khó tả và cứ tủ tỉm cười mà chẳng ai biết! Còn với em? Cái cảm xúc trong em cũng như vậy. Nhưng anh rất nhớ một hôm mà theo anh đó là ngày em đáng yêu nhất và hình như là ngày hôm sau hôm anh đi tham quan. Đêm hôm trước thật lạ, anh em mình nhắt tin qua lại đến tận 2h sáng, trong lòng anh cũng đã thấy mến và cực kỳ hào hứng với những tin nhắn đó. Sáng hôm sau em hỏi số máy bàn và gọi điện nói chuyện với anh, cũng thật vui, anh nhớ chính xác là em gọi từ 8h sáng đến hơn 10h, nói chuyện rất nhiều, anh nhớ như in những lời tâm sự của em đặc biệt là em đã hát cho anh nghe hai bài "Chim trắng mồ côi" và "Cố bé soi gương". Sau hôm đó em đã nghe đi nghe lại hai bài hát này. Anh đã sưu tầm nhưng bài hát yêu thích tặng em và em cũng vậy. Rồi một hôm anh em mình đi uống nước mía, anh đã tặng hoa em và hỏi em có yêu anh không, em gật đầu vui vẻ,anh nhân thấy điều đó ở ánh mắt của em. Trong những ngày tháng qua, chúng ta đã nói biết bao nhiêu là chuyện, còn có cả chuyện mà em gọi là "chuyện cụt đuôi", Thế rồi vẫn không hết chuyện! Khi xa em, anh nghĩ ra bao nhiêu là chuyện, thế mà khi gặp rồi lại quên. Và còn biết bao nhiêu là kỷ niệm khác nữa, nhiều lắm! Qua những ngày tháng yêu nhau anh đã nhận ra rằng, anh em mình là một cặp trời sinh, có lẽ anh em mình là nhân duyên tiền định, xét về tâm linh lẫn thực tế thì anh em mình rất đẹp đôi. Bên em anh thấy mình được quan tâm, hạnh phúc, cũng hấp hấp như em! Anh sẽ không hối hận vì lựa chọn em nhưng nếu chúng ta không đến được với nhau dù bất kỳ lý do nào anh cũng không cam lòng và anh cũng chẳng biết có thể tiếp tục sống được bình thường không nữa! Mình mãi bên nhau em nhé? Tình đang đẹp như vậy thì em có cảm giác chưa tin anh! Em đã khóc 2 lần vì anh, anh không muốn em buồn thêm nữa. Anh thật buồn! Hi vọng rằng nó chỉ là cảm giác trong em. Có thể sự thể hiện của anh chưa thật sự khéo léo? Hay qua buổi chiều hôm đi học lái xe? Cũng có thể vì đó làm em đặt câu hỏi? Nhưng dù gì đi nữa anh cũng muốn chuyện này qua mau, anh có câu trả lời, và tiếp tục theo đuổi tương lai của chúng ta. Mặc dù không thích nhưng anh tôn trọng em, sẽ kiên trì vượt qua khó khăn này vì tình yêu, vì hạnh phúc. Em yêu! Em cũng đã tâm sự là hạnh phúc khi làm anh vui, làm anh buồn. Không có đắng cay sao biết ngọt bùi? Không hiểu nỗi buồn sao thấu hết niềm vui? Anh mong rằng những nỗi buồn giờ đây trong chúng ta sẽ là thứ gia vị đủ làm cho chúng ta cảm nhận sâu sắc hơn, biết quý giá hơn những hạnh phúc trong tương lai. Em có đồng ý không? Nếu đồng ý thì cho anh hôn một cái... M M ah! ANH YÊU EM VÀ MÃI MÃI YÊU MÌNH EM. [B][COLOR="red"][SIZE="3"]"Người yêu ơi, đừng bao giờ cách xa, mãi mãi diệu kỳ là tình yêu chúng ta. Mà ta biết một điều thật giản dị, càng xa em anh càng thấy yêu em...."[/SIZE][/COLOR][/B] (Không viết nữa đâu vì em vi phạm nhắn tin cho anh rồi và anh sẽ là người đưa ra hình thức phạt!)[/SIZE][/COLOR] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
THỂ THAO & GIẢI TRÍ
MUSIC
Trò chơi 7 ngày
Top