TRÍ TUỆ CỦA CHÓ
Một anh bạn đến từ châu Phi đã đích thân kể cho tôi nghe câu chuyện đã lưu truyền trong bộ lạc của các anh:
Một hôm chín con chó rừng cùng đi săn mồi, giữa đường gặp con sư tử. Con sư tử cũng vừa vặn định đi kiếm ăn, liền đề nghị góp sức săn chung. Bầy chó hoang đồng ý. Sư tử và chó hoang lùng sục đã một ngày. Lúc mặt trời xế bóng về tây, thì săn được mười con linh dương. Sư tử bảo: “Bây giờ chúng ta phải tìm một người thông minh giúp chúng ta phân phối”. Một con chó hoang đã nói tiếp: “Liệu có cần phải thế không? Chúng ta không cần người có trí tuệ đặc biệt gì đâu. Sư tử xem, chúng ta có mười cả chó lẫn sư tử, linh dương cũng vừa vặn có mười con. Mỗi anh em một con chẳng phải công bằng nhất đó sao?”. Sư tử bỗng nhảy xồ đến, chỉ trong nháy mắt, bàn tay khổng lồ vung lên giơ xuống, con chó hoang lỗ mãng đáng thương đã bị lòi hai mắt. Các con chó hoang khác sợ hết hồn, sững sờ tại chỗ. Lâu lắm mới có một con chó hoang mạnh dạn đứng lên nói:
- Không, không, người anh em chúng tôi đã sai, chia như vậy là không đúng. Sư tử là vua của muôn loài, nếu ngài lấy đi chín con linh dương, thì gộp lại sẽ thành mười, còn chín anh em chúng tôi gộp với một con linh dương cũng là mười. Phân phối như vậy mới đúng.
Sư tử nghe vậy hết sức vui sướng, hớn hở nói:
- Nhà ngươi không dốt nát một chút nào so với người anh em kia, đúng là một con chó thông minh. Trí tuệ ghê gớm của nhà ngươi bắt đầu từ đâu thế?
Con chó đáp:
- Giữa lúc bàn tay to đùng của ngài giơ lên móc mù mắt người anh em của chúng tôi, tôi đã học được thứ trí tuệ đó, thưa ngài!
Trương Bá QuyềnTheo: “Kinh điển truyện ngắn cực ngắn”…