Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
LỊCH SỬ
Lịch sử Việt Nam
Việt Nam Cận Đại (1858-1945)
Trẫm ưng làm dân một nước độc lập hơn làm vua một nước nô lệ
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Trang Dimple" data-source="post: 183292" data-attributes="member: 288054"><p><span style="font-size: 18px">Ngày 17.8.1945, nhà vua triệu tập một cuộc họp bất thường của nội các lâm thời và quyết định gửi thông điệp đến người đứng đầu các nước Pháp, Mỹ, Anh, Trung Hoa kêu gọi giúp đỡ để bảo vệ nền độc lập giành được từ tay Nhật Bản. Trong hồi ký của mình, cựu hoàng Bảo Đại viết: “Tôi đã chọn chỗ đứng của tôi”.</span></p><p><span style="font-size: 18px">[ATTACH=full]3567[/ATTACH]</span></p><p><span style="font-size: 18px"></span></p><p><span style="font-size: 18px"></span></p><p><span style="font-size: 18px">Ngày 17.8.1945, nhà vua triệu tập một cuộc họp bất thường của nội các lâm thời và quyết định gửi thông điệp đến người đứng đầu các nước Pháp, Mỹ, Anh, Trung Hoa kêu gọi giúp đỡ để bảo vệ nền độc lập giành được từ tay Nhật Bản. Trong hồi ký của mình, cựu hoàng Bảo Đại viết: “Tôi đã chọn chỗ đứng của tôi”.</span></p><p><span style="font-size: 18px"></span></p><p><span style="font-size: 18px"><strong>Huế tháng 8</strong></span></p><p><span style="font-size: 18px">Sang đầu tháng 8, những người Pháp bị người Nhật bắt giam trong nhà lao được chuyển về Mang Cá giam chung với tù binh. Họ chủ yếu là nhân viên Sở Mật thám mà người Nhật coi là những phần tử nguy hiểm.</span></p><p><span style="font-size: 18px">Ngày 8.8, có khoảng 150 tù binh là sĩ quan Pháp giam ở Mang Cá bị giải vào Sài Gòn đi qua trước cửa khách sạn Morin. Số lớn khác chia thành nhiều toán đi ngả khác ra ga Huế.</span></p><p><span style="font-size: 18px">Sau khi tù binh được chuyển đi, kiều dân Pháp ở Huế cảm thấy như bị bỏ rơi. Khu phố Tây càng thêm vắng. Rồi có tin người Mỹ đã ném bom nguyên tử trên đất Nhật. Hai thành phố Hiroshima và Nagasaki có lẽ đã biến thành tro bụi. Một tin đồn khác mau chóng ập tới: Việt Minh đã làm chủ phần lớn lãnh thổ miền Bắc, đã hạ quân lệnh khởi nghĩa.</span></p><p><span style="font-size: 18px">Mới ra mắt quốc dân được mấy tháng, ngày 5.8, Nội các Trần Trọng Kim xin từ chức: 3 bộ trưởng xin từ nhiệm, Bộ trưởng Vũ Ngọc Anh qua đời vì trúng bom máy bay Mỹ. Các bộ trưởng khác tuyên bố bất lực, không thể làm được việc gì nếu không được cố vấn tối cao Nhật đồng ý.</span></p><p><span style="font-size: 18px">Vua Bảo Đại chấp nhận cho Thủ tướng Trần Trọng Kim từ chức nhưng yêu cầu thủ tướng ở lại lập nội các mới. Giao nhiệm vụ xong, theo thường lệ, nhà vua tiếp tục đi săn ở mạn Quảng Trị.</span></p><p><span style="font-size: 18px">Việc lập nội các mới gần như vô vọng. Thủ tướng Trần Trọng Kim cố sức liên hệ, tiếp xúc, vận động các nhân sĩ, trí thức nhưng họ đều khước từ cộng tác.</span></p><p><span style="font-size: 18px">Cùng thời gian đó, nhà vua được người Nhật trao lại các nhượng địa Hà Nội, Hải Phòng, Đà Nẵng và xứ Nam kỳ thuộc địa. Ngày 14.8, Bảo Đại ra sắc chỉ giao Nguyễn Văn Sâm sung chức Khâm sai Nam bộ. Quan Khâm sai đại thần chưa kịp lên đường thì hôm sau, ngày 15.8 Nhật hoàng tuyên bố đầu hàng Đồng minh.</span></p><p><span style="font-size: 18px">Thủ tướng Trần Trọng Kim cáo bệnh. Ông nói bị tăng huyết áp và không ra khỏi nhà.</span></p><p><span style="font-size: 18px">Một không khí u ám bao trùm lên cả Đại nội. Hoàng hậu Nam Phương triệu tập Tổng lý Ngự tiền văn phòng Phạm Khắc Hòe đến gặp. Ông Hòe kể lại: Bà lo lắng về chiều hướng phát triển của tình hình, chán nản than vãn về đức vua vẫn chứng nào tật ấy, say mê chơi bời, cờ bạc, săn bắn... Bà hỏi xem có cách nào “cứu vãn tình hình” được không?</span></p><p><span style="font-size: 18px"><strong>Thông điệp gửi nước Pháp “với tư cách người bạn”</strong></span></p><p><span style="font-size: 18px">Ngày 17.8, quần chúng Hà Nội hạ cờ quẻ ly, dựng cờ đỏ sao vàng, biến cuộc mít tinh của Tổng hội công chức Đông Dương ủng hộ nhà vua thành cuộc tuần hành ủng hộ Việt Minh. Hai ngày sau, quần chúng Hà Nội chiếm dinh Khâm sai Bắc bộ, thành lập chính quyền cách mạng. Cuộc tổng khởi nghĩa do Việt Minh lãnh đạo nhanh chóng lan ra khắp các tỉnh, thành trong cả nước.</span></p><p></p><p><span style="font-size: 18px">Lúc này, vua Bảo Đại quyết định hành động. Cùng ngày 17, nhà vua triệu tập một cuộc họp bất thường của nội các lâm thời, ra quyết định: nhà vua gửi thông điệp đến những người đứng đầu các nước Pháp, Mỹ, Anh, Trung Hoa, kêu gọi giúp đỡ để bảo vệ nền độc lập giành được từ tay Nhật Bản. Trong thông điệp gửi tướng De Gaulle có đoạn viết:</span></p><p><span style="font-size: 18px">“Tôi nói với nhân dân nước Pháp, nơi tôi đã sống thời niên thiếu, tôi muốn nói với tư cách một người bạn, chứ không phải người đứng đầu nhà nước.</span></p><p><span style="font-size: 18px">Các vị đã đau khổ quá nhiều trong bốn năm đầy tang tóc dưới chế độ chiếm đóng, nên không thể không hiểu rằng dân tộc VN có hai mươi thế kỷ lịch sử đầy vinh quang trong quá khứ, không muốn và không thể chịu đựng được nữa bất kỳ một sự đô hộ nào, của nước ngoài.</span></p><p></p><p><span style="font-size: 18px">Các vị sẽ hiểu rõ hơn nếu các vị có thể chứng kiến những sự kiện đang diễn ra ở đây, thấy rõ ý nguyện độc lập của nhân dân VN đã ấp ủ tận đáy lòng và không một sức người nào có thể kìm nén được. Ngay dù các vị có thể lập lại trên đất nước này sự thống trị của Pháp thì cũng không có ai nghe theo: mỗi làng sẽ là một ổ kháng chiến, mỗi người cộng tác cũ của các vị sẽ là một kẻ thù, và các quan chức, các kiều dân Pháp sẽ chỉ đòi thoát khỏi bầu không khí nghẹt thở này. Mong các vị hiểu rằng cách duy nhất để cứu vãn quyền lợi Pháp và ảnh hưởng tinh thần của nước Pháp là thẳng thắn thừa nhận nền độc lập của VN, từ bỏ mọi ý nghĩ lập lại chủ quyền hoặc bất cứ một hình thức cai trị nào của nước Pháp trên đất nước này. Chúng ta có thể dễ dàng thỏa thuận với nhau nếu các vị từ bỏ ý định trở lại làm ông chủ của chúng tôi”.</span></p><p></p><p><span style="font-size: 18px">Khi đó, tướng De Gaulle, người đứng đầu nước Pháp đang ở Washington để hội kiến với Tổng thống Truman. Lúc này, Tổng thống Mỹ dứt khoát công nhận chủ quyền của Pháp ở Đông Dương. Vì vậy, lập trường của De Gaulle là không thể chấp nhận Đông Dương độc lập. Người đứng đầu nước Pháp chỉ tuyên bố: “Do thái độ trước kẻ xâm lược và trung thành với nước Pháp, dân chúng Đông Dương xứng đáng được sống sung túc và tự do hơn”.</span></p><p><span style="font-size: 18px">Như thế là nước Pháp không có ý định trao trả độc lập cho VN.</span></p><p><span style="font-size: 18px"></span></p><p><span style="font-size: 18px"></span></p><p><span style="font-size: 18px"><em>Nguồn: Trích từ Bảo Đại, hay là những ngày cuối cùng của vương quốc An Nam</em></span></p><p><span style="font-size: 18px"><em>(tác giả Daniel Grandclément)</em> </span></p><p><span style="font-size: 18px"></span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Trang Dimple, post: 183292, member: 288054"] [SIZE=5]Ngày 17.8.1945, nhà vua triệu tập một cuộc họp bất thường của nội các lâm thời và quyết định gửi thông điệp đến người đứng đầu các nước Pháp, Mỹ, Anh, Trung Hoa kêu gọi giúp đỡ để bảo vệ nền độc lập giành được từ tay Nhật Bản. Trong hồi ký của mình, cựu hoàng Bảo Đại viết: “Tôi đã chọn chỗ đứng của tôi”. [ATTACH=full]3567._xfImport[/ATTACH] Ngày 17.8.1945, nhà vua triệu tập một cuộc họp bất thường của nội các lâm thời và quyết định gửi thông điệp đến người đứng đầu các nước Pháp, Mỹ, Anh, Trung Hoa kêu gọi giúp đỡ để bảo vệ nền độc lập giành được từ tay Nhật Bản. Trong hồi ký của mình, cựu hoàng Bảo Đại viết: “Tôi đã chọn chỗ đứng của tôi”. [B]Huế tháng 8[/B] Sang đầu tháng 8, những người Pháp bị người Nhật bắt giam trong nhà lao được chuyển về Mang Cá giam chung với tù binh. Họ chủ yếu là nhân viên Sở Mật thám mà người Nhật coi là những phần tử nguy hiểm. Ngày 8.8, có khoảng 150 tù binh là sĩ quan Pháp giam ở Mang Cá bị giải vào Sài Gòn đi qua trước cửa khách sạn Morin. Số lớn khác chia thành nhiều toán đi ngả khác ra ga Huế. Sau khi tù binh được chuyển đi, kiều dân Pháp ở Huế cảm thấy như bị bỏ rơi. Khu phố Tây càng thêm vắng. Rồi có tin người Mỹ đã ném bom nguyên tử trên đất Nhật. Hai thành phố Hiroshima và Nagasaki có lẽ đã biến thành tro bụi. Một tin đồn khác mau chóng ập tới: Việt Minh đã làm chủ phần lớn lãnh thổ miền Bắc, đã hạ quân lệnh khởi nghĩa. Mới ra mắt quốc dân được mấy tháng, ngày 5.8, Nội các Trần Trọng Kim xin từ chức: 3 bộ trưởng xin từ nhiệm, Bộ trưởng Vũ Ngọc Anh qua đời vì trúng bom máy bay Mỹ. Các bộ trưởng khác tuyên bố bất lực, không thể làm được việc gì nếu không được cố vấn tối cao Nhật đồng ý. Vua Bảo Đại chấp nhận cho Thủ tướng Trần Trọng Kim từ chức nhưng yêu cầu thủ tướng ở lại lập nội các mới. Giao nhiệm vụ xong, theo thường lệ, nhà vua tiếp tục đi săn ở mạn Quảng Trị. Việc lập nội các mới gần như vô vọng. Thủ tướng Trần Trọng Kim cố sức liên hệ, tiếp xúc, vận động các nhân sĩ, trí thức nhưng họ đều khước từ cộng tác. Cùng thời gian đó, nhà vua được người Nhật trao lại các nhượng địa Hà Nội, Hải Phòng, Đà Nẵng và xứ Nam kỳ thuộc địa. Ngày 14.8, Bảo Đại ra sắc chỉ giao Nguyễn Văn Sâm sung chức Khâm sai Nam bộ. Quan Khâm sai đại thần chưa kịp lên đường thì hôm sau, ngày 15.8 Nhật hoàng tuyên bố đầu hàng Đồng minh. Thủ tướng Trần Trọng Kim cáo bệnh. Ông nói bị tăng huyết áp và không ra khỏi nhà. Một không khí u ám bao trùm lên cả Đại nội. Hoàng hậu Nam Phương triệu tập Tổng lý Ngự tiền văn phòng Phạm Khắc Hòe đến gặp. Ông Hòe kể lại: Bà lo lắng về chiều hướng phát triển của tình hình, chán nản than vãn về đức vua vẫn chứng nào tật ấy, say mê chơi bời, cờ bạc, săn bắn... Bà hỏi xem có cách nào “cứu vãn tình hình” được không? [B]Thông điệp gửi nước Pháp “với tư cách người bạn”[/B] Ngày 17.8, quần chúng Hà Nội hạ cờ quẻ ly, dựng cờ đỏ sao vàng, biến cuộc mít tinh của Tổng hội công chức Đông Dương ủng hộ nhà vua thành cuộc tuần hành ủng hộ Việt Minh. Hai ngày sau, quần chúng Hà Nội chiếm dinh Khâm sai Bắc bộ, thành lập chính quyền cách mạng. Cuộc tổng khởi nghĩa do Việt Minh lãnh đạo nhanh chóng lan ra khắp các tỉnh, thành trong cả nước.[/SIZE] [SIZE=5]Lúc này, vua Bảo Đại quyết định hành động. Cùng ngày 17, nhà vua triệu tập một cuộc họp bất thường của nội các lâm thời, ra quyết định: nhà vua gửi thông điệp đến những người đứng đầu các nước Pháp, Mỹ, Anh, Trung Hoa, kêu gọi giúp đỡ để bảo vệ nền độc lập giành được từ tay Nhật Bản. Trong thông điệp gửi tướng De Gaulle có đoạn viết: “Tôi nói với nhân dân nước Pháp, nơi tôi đã sống thời niên thiếu, tôi muốn nói với tư cách một người bạn, chứ không phải người đứng đầu nhà nước. Các vị đã đau khổ quá nhiều trong bốn năm đầy tang tóc dưới chế độ chiếm đóng, nên không thể không hiểu rằng dân tộc VN có hai mươi thế kỷ lịch sử đầy vinh quang trong quá khứ, không muốn và không thể chịu đựng được nữa bất kỳ một sự đô hộ nào, của nước ngoài.[/SIZE] [SIZE=5]Các vị sẽ hiểu rõ hơn nếu các vị có thể chứng kiến những sự kiện đang diễn ra ở đây, thấy rõ ý nguyện độc lập của nhân dân VN đã ấp ủ tận đáy lòng và không một sức người nào có thể kìm nén được. Ngay dù các vị có thể lập lại trên đất nước này sự thống trị của Pháp thì cũng không có ai nghe theo: mỗi làng sẽ là một ổ kháng chiến, mỗi người cộng tác cũ của các vị sẽ là một kẻ thù, và các quan chức, các kiều dân Pháp sẽ chỉ đòi thoát khỏi bầu không khí nghẹt thở này. Mong các vị hiểu rằng cách duy nhất để cứu vãn quyền lợi Pháp và ảnh hưởng tinh thần của nước Pháp là thẳng thắn thừa nhận nền độc lập của VN, từ bỏ mọi ý nghĩ lập lại chủ quyền hoặc bất cứ một hình thức cai trị nào của nước Pháp trên đất nước này. Chúng ta có thể dễ dàng thỏa thuận với nhau nếu các vị từ bỏ ý định trở lại làm ông chủ của chúng tôi”.[/SIZE] [SIZE=5]Khi đó, tướng De Gaulle, người đứng đầu nước Pháp đang ở Washington để hội kiến với Tổng thống Truman. Lúc này, Tổng thống Mỹ dứt khoát công nhận chủ quyền của Pháp ở Đông Dương. Vì vậy, lập trường của De Gaulle là không thể chấp nhận Đông Dương độc lập. Người đứng đầu nước Pháp chỉ tuyên bố: “Do thái độ trước kẻ xâm lược và trung thành với nước Pháp, dân chúng Đông Dương xứng đáng được sống sung túc và tự do hơn”. Như thế là nước Pháp không có ý định trao trả độc lập cho VN. [I]Nguồn: Trích từ Bảo Đại, hay là những ngày cuối cùng của vương quốc An Nam (tác giả Daniel Grandclément)[/I] [/SIZE] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
LỊCH SỬ
Lịch sử Việt Nam
Việt Nam Cận Đại (1858-1945)
Trẫm ưng làm dân một nước độc lập hơn làm vua một nước nô lệ
Top