Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
CẢM XÚC
Tồn tại mãi mãi
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Bạch Việt" data-source="post: 64767" data-attributes="member: 34765"><p style="text-align: center"><span style="color: DarkRed"><span style="color: Black"><strong><strong><span style="font-size: 15px">Tồn tại mãi mãi</span></strong></strong></span></span></p> <p style="text-align: center"><span style="color: DarkRed"></span></p><p><span style="color: DarkRed"></span></p><p><span style="color: DarkRed">Con thật sự rất mệt mỏi, con cảm thấy về nhà như mốt khoảng trống cứ đè bẹp lên người con, mọi thứ lặng sâu trong mắt con, mọi thứ ba à...</span></p><p><span style="color: DarkRed"></span></p><p><span style="color: DarkRed"></span> <p style="text-align: center"><span style="color: DarkRed"><a href="https://t2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRDx1nFTIcpNoTFU6PorEaKTpoXMVXkVSx8l5XmbPcpgxaHjTQ7" target="_blank"><img src="https://t2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRDx1nFTIcpNoTFU6PorEaKTpoXMVXkVSx8l5XmbPcpgxaHjTQ7" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " data-size="" style="" /></a></span></p> <p style="text-align: center"><span style="color: DarkRed"></span></p> <p style="text-align: center"><span style="color: DarkRed"></span></p><p><span style="color: DarkRed"> Lại cầm cố nữa à ba, đã bao lần rồi ba, ba có nhớ chăng, ba có nhớ chăng con chưa từng tự hào về người cha của mình, con chưa một lần cảm nhận được tình yêu thương của cha ngay khi lớp 6.Sao ba lại để mọi người phải khóc, con không có phước của cha, em con cũng zậy.Gia đình mình từ rất lâu rồi chưa từng tồn tại trong mắt con dù chỉ một lần....</span></p><p><span style="color: DarkRed"></span></p><p><span style="color: DarkRed">Đã hơn hai lần con muốn rời bỏ nơi này, đôi chân con thật nặng nề khi bước ra ngoài.Những khi con muốn nói thật những điều mình muốn, những khi con muốn quan tâm, con muốn nói hết những gì mình nghĩ thì bố mẹ luôn coi con nói xàm, nói nhảm.Tận trong đáy lòng con , lời khuyên chân thành ba à.Điều con muốn nói con cũng nói hết rồi đáp lại con là lời mắng nhiết, biện bạch, quá nhiều rồi, nói đúng hơn là hàng trăm lần hàng vạn lần nghe câu nói đó....</span></p><p><span style="color: DarkRed"></span></p><p><span style="color: DarkRed">Ba con ơi, con cũng có nhưng tâm tư riêng , cũng có nhưng nỗi niềm riêng như bao người.......</span></p><p><span style="color: DarkRed"></span></p><p><span style="color: DarkRed">Con thích được ước mơ, nhưng con không dám ước vì con sợ nó sẽ chẳng bao giờ đến dù con biết ước sẽ không mất tiền bạc gì cả..</span></p><p><span style="color: DarkRed"></span></p><p><span style="color: DarkRed"></span> <p style="text-align: center"><span style="color: DarkRed"><a href="https://t0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQ5oHeGfOPdBDrbehq56zsELZxmfHQDJhDLqEWfPmS66VErefKS" target="_blank"><img src="https://t0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQ5oHeGfOPdBDrbehq56zsELZxmfHQDJhDLqEWfPmS66VErefKS" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " data-size="" style="" /></a></span></p> <p style="text-align: center"><span style="color: DarkRed"></span></p> <p style="text-align: center"><span style="color: DarkRed"></span></p><p><span style="color: DarkRed"> Con thích được ba chở mình đi mọi nơi, dù đó chỉ là giấc mơ, hay trong một khảnh khắc nào đó con nghĩ về nó cũng được, nhưng con chưa hề thấy điều đó.Ba hiện tại của con cũng chưa từng làm điều đó.Ba luôn nói:"Ba bận rồi con.".Con biết ba làm biếng đưa con đi học hay ba sợ đi với con mất mặt hả ba?</span></p><p><span style="color: DarkRed"></span></p><p><span style="color: DarkRed">Con muốn được ôm ba như lúc nhỏ, được ba đèo lên xe ngồi ôm eo ba thật chặt nói rắng:Con thương ba nhiều lắm."Sao tự nhiên những con cảm giác trong con ngày mai một dần và chẳng hề còn.Con ghét nói chuyện với ba, ghét ba lại gần con, con ghét tất cả của ba.</span></p><p><span style="color: DarkRed"></span></p><p><span style="color: DarkRed">Lắm lúc lại cảm nhận được sự tủi thân vây chặt mình, gia đình mình còn gì hả cha .Chỉ là cái hình thức đẹp đẽ bên ngoài, bên trong có gì??</span></p><p><span style="color: DarkRed"></span></p><p><span style="color: DarkRed">Con muốn ba con từ bỏ thú vui bên ngoài, con muốn được làm một người con tự hào khi nói về ba mình, ....điều đó nửa cuộc đời rồi ba cũng chẳng làm cho con được điều đó...</span></p><p><span style="color: DarkRed"></span></p><p><span style="color: DarkRed">Con muốn ba mình có thể lắng nghe như một người bạn, có thể xem trọng con cái hơn những thứ đó, con biết rằng Ước muốn chỉ là ước muốn, có thể đi đến cuối cùng sẽ chẳng tìm được câu trả lời.</span></p><p><span style="color: DarkRed"></span></p><p><span style="color: DarkRed">Có khi nào ba quay về phía con cái mình không ba?"Bà nuôi nó đi, tôi không nuôi con này đâu."Có nên tin đó là câu nói từ chính miệng người cha ruột của mình nói ra không?Tai thì nghe đấy, bao lâu nay con chi ước câu nói đó chưa từng tồn tại.Mọi thứ về gia đình phai nhòa trong hồi ức con, kể cả mẹ..</span></p><p><span style="color: DarkRed"></span></p><p><span style="color: DarkRed">Ai cũng muốn gạt bỏ con, ngay lúc trong trường, con đều bơ vơ không điểm dừng, không kết thân với ai nhiều vì con sợ họ sẽ chẳng muốn chơi cùng con nữa khi biết nhà mình nghèo.Khi biết gia đình là một mãnh vụn tan nát, một mẫu giấy bị xé chấp nối lại để rồi có nhưng khoảng trống của sự cô đơn theo tháng năm.</span></p><p><span style="color: DarkRed"></span></p><p><span style="color: DarkRed">Ba con có biết con chưa hề dám so bì với các bạn, biết mình nghèo mình xấu con không dám đòi hỏi gì hơn.Năm nay 9 rồi phải không bacon có được gì đâu chứ.Sống nửa đời người ba có thấy nuối tiếc từng ngày của mình không??Có thấy mình qua ích kỉ chỉ biết nghĩ cho bản thân mình không?Có thấy mình thất hứa với con cái, bênh người ngoài chỉ để đánh con mình không?Ba có thấy điều đó không ba?</span></p><p><span style="color: DarkRed"></span></p><p><span style="color: DarkRed">Ở với ba con tượng ra một điều:Ba chẳng là gì trong con cả , cho dù sau này ba có làm được gì thì đối với con những gì ba gây ra không có gì có thể chữa lành, con có thể tha thứ nhưng những vết sẹo có trong tim con bao giờ mới hết hả ba?Hay là nó sẽ suốt đời như thế, tồn tại mãi mãi...</span></p><p><span style="color: DarkRed"></span></p><p><span style="color: DarkRed"></span><p style="text-align: right">ST</p> <p style="text-align: right"></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Bạch Việt, post: 64767, member: 34765"] [CENTER][COLOR=DarkRed][COLOR=Black][B][B][SIZE=4]Tồn tại mãi mãi[/SIZE][/B][/B][/COLOR] [/COLOR][/CENTER] [COLOR=DarkRed] Con thật sự rất mệt mỏi, con cảm thấy về nhà như mốt khoảng trống cứ đè bẹp lên người con, mọi thứ lặng sâu trong mắt con, mọi thứ ba à... [/COLOR] [CENTER][COLOR=DarkRed][URL="https://t2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRDx1nFTIcpNoTFU6PorEaKTpoXMVXkVSx8l5XmbPcpgxaHjTQ7"][IMG]https://t2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRDx1nFTIcpNoTFU6PorEaKTpoXMVXkVSx8l5XmbPcpgxaHjTQ7[/IMG][/URL] [/COLOR][/CENTER] [COLOR=DarkRed] Lại cầm cố nữa à ba, đã bao lần rồi ba, ba có nhớ chăng, ba có nhớ chăng con chưa từng tự hào về người cha của mình, con chưa một lần cảm nhận được tình yêu thương của cha ngay khi lớp 6.Sao ba lại để mọi người phải khóc, con không có phước của cha, em con cũng zậy.Gia đình mình từ rất lâu rồi chưa từng tồn tại trong mắt con dù chỉ một lần.... Đã hơn hai lần con muốn rời bỏ nơi này, đôi chân con thật nặng nề khi bước ra ngoài.Những khi con muốn nói thật những điều mình muốn, những khi con muốn quan tâm, con muốn nói hết những gì mình nghĩ thì bố mẹ luôn coi con nói xàm, nói nhảm.Tận trong đáy lòng con , lời khuyên chân thành ba à.Điều con muốn nói con cũng nói hết rồi đáp lại con là lời mắng nhiết, biện bạch, quá nhiều rồi, nói đúng hơn là hàng trăm lần hàng vạn lần nghe câu nói đó.... Ba con ơi, con cũng có nhưng tâm tư riêng , cũng có nhưng nỗi niềm riêng như bao người....... Con thích được ước mơ, nhưng con không dám ước vì con sợ nó sẽ chẳng bao giờ đến dù con biết ước sẽ không mất tiền bạc gì cả.. [/COLOR] [CENTER][COLOR=DarkRed][URL="https://t0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQ5oHeGfOPdBDrbehq56zsELZxmfHQDJhDLqEWfPmS66VErefKS"][IMG]https://t0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQ5oHeGfOPdBDrbehq56zsELZxmfHQDJhDLqEWfPmS66VErefKS[/IMG][/URL] [/COLOR][/CENTER] [COLOR=DarkRed] Con thích được ba chở mình đi mọi nơi, dù đó chỉ là giấc mơ, hay trong một khảnh khắc nào đó con nghĩ về nó cũng được, nhưng con chưa hề thấy điều đó.Ba hiện tại của con cũng chưa từng làm điều đó.Ba luôn nói:"Ba bận rồi con.".Con biết ba làm biếng đưa con đi học hay ba sợ đi với con mất mặt hả ba? Con muốn được ôm ba như lúc nhỏ, được ba đèo lên xe ngồi ôm eo ba thật chặt nói rắng:Con thương ba nhiều lắm."Sao tự nhiên những con cảm giác trong con ngày mai một dần và chẳng hề còn.Con ghét nói chuyện với ba, ghét ba lại gần con, con ghét tất cả của ba. Lắm lúc lại cảm nhận được sự tủi thân vây chặt mình, gia đình mình còn gì hả cha .Chỉ là cái hình thức đẹp đẽ bên ngoài, bên trong có gì?? Con muốn ba con từ bỏ thú vui bên ngoài, con muốn được làm một người con tự hào khi nói về ba mình, ....điều đó nửa cuộc đời rồi ba cũng chẳng làm cho con được điều đó... Con muốn ba mình có thể lắng nghe như một người bạn, có thể xem trọng con cái hơn những thứ đó, con biết rằng Ước muốn chỉ là ước muốn, có thể đi đến cuối cùng sẽ chẳng tìm được câu trả lời. Có khi nào ba quay về phía con cái mình không ba?"Bà nuôi nó đi, tôi không nuôi con này đâu."Có nên tin đó là câu nói từ chính miệng người cha ruột của mình nói ra không?Tai thì nghe đấy, bao lâu nay con chi ước câu nói đó chưa từng tồn tại.Mọi thứ về gia đình phai nhòa trong hồi ức con, kể cả mẹ.. Ai cũng muốn gạt bỏ con, ngay lúc trong trường, con đều bơ vơ không điểm dừng, không kết thân với ai nhiều vì con sợ họ sẽ chẳng muốn chơi cùng con nữa khi biết nhà mình nghèo.Khi biết gia đình là một mãnh vụn tan nát, một mẫu giấy bị xé chấp nối lại để rồi có nhưng khoảng trống của sự cô đơn theo tháng năm. Ba con có biết con chưa hề dám so bì với các bạn, biết mình nghèo mình xấu con không dám đòi hỏi gì hơn.Năm nay 9 rồi phải không bacon có được gì đâu chứ.Sống nửa đời người ba có thấy nuối tiếc từng ngày của mình không??Có thấy mình qua ích kỉ chỉ biết nghĩ cho bản thân mình không?Có thấy mình thất hứa với con cái, bênh người ngoài chỉ để đánh con mình không?Ba có thấy điều đó không ba? Ở với ba con tượng ra một điều:Ba chẳng là gì trong con cả , cho dù sau này ba có làm được gì thì đối với con những gì ba gây ra không có gì có thể chữa lành, con có thể tha thứ nhưng những vết sẹo có trong tim con bao giờ mới hết hả ba?Hay là nó sẽ suốt đời như thế, tồn tại mãi mãi... [/COLOR][RIGHT]ST [/RIGHT] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
CẢM XÚC
Tồn tại mãi mãi
Top