rubi_mos2002
New member
- Xu
- 0
Tham khảo
By Kathleen McGowan, published on July 01, 2008 - last reviewed on January 02, 2013
Mọi người đấu tranh để được công bằng, xứng đáng và công bằng với mỗi đứa con của họ. Nhưng sâu thẳm trong tim họ, nhiều cha mẹ có những cảm xúc mạnh mẽ đối với 1 đứa co[/KARA]n của họ hơn những đứa khác. Và họ cảm thấy kinh khủng về điều này - ngay cả khi những nhà tâm lý học về gia đình nói nó không nhất thiết thành vấn đề.
Christina, 1 bà mẹ 29 tuổi, có 1 gia đình hạnh phúc với 2 con gái chung và 1 con trai riêng, cô yêu tất cả các con như nhau - ngay cả đứa con trai không phải con của cô. Vì vậy, khi cô biết mình mang thai đứa thứ 4, cô đã mất tinh thần. 3 đứa là quá nhiều.
Cô thậm chí còn ngạc nhiên hơn, sau khi sinh đứa bé, cô cảm thấy mình có 1 mối liên kết đặc biệt với đứa con bé nhất của cô. Đó là đứa trẻ, giờ đã 2 tuổi, cô yêu nhất. Cô nghĩ có lẽ là do cảm giác tội lỗi vì không muốn có thai đã gây ra sự kết nối này và trớ trêu thay khiến họ gần gũi hơn. Cô cảm thấy rất tội lỗi về điều này, và nói rằng cô không bao giờ thừa nhận nó với bất kỳ ai.
Nghiên cứu về những bà mẹ già và những đứa con trường thành cho thấy, cảm giác gắn bó mạnh mẽ hơn với 1 đứa con là quy luật hơn là sự ngoại lệ. Trong 1 nghiên cứu, 80% các bà mẹ trên 65 tuổi nói họ có sự yêu thích hơn trong số những đứa con trưởng thành của họ. Đôi khi, 1 đứa con gặp khó khăn về thể chất hoặc tình cảm sẽ được yêu thương hơn; các bà mẹ cũng thường thích đứa con nhỏ tuổi nhất.
Trong nghiên cứu này, những đứa con trưởng thành thường đoán sai ai là người được mẹ ưa thích hơn. Tuy nhiên, trong nghiên cứu của nhà xã hội học Dalton Conley (đại học New York), những đứa con trưởng thành hầu như luôn luôn đồng ý rằng có 1 đứa con trong gia đình được ưa thích hơn, và nhìn chung đồng ý người đó là ai, dù cha mẹ của họ thường phủ nhận điều đó. "Điều này xảy ra mọi lúc, nhưng mọi người không muốn thừa nhận nó", ông nói. "Có 1 sự cấm kỵ chống lại việc đối xử khác biệt giữa các đứa con."
Hầu hết các nghiên cứu về "sự đối xử khác biệt của cha mẹ" cho thấy, miễn là các đứa con xem sự đối xử bất bình đẳng tuy vậy vẫn là công bằng, nó sẽ không phá hỏng những mối quan hệ trong gia đình. Các đứa con hiểu rằng anh và chị của chúng có những nhu cầu khác nhau, đặc biệt ở những thời điểm khác nhau trong cuộc sống của họ. Vì vậy các nhà tâm lý học về gia đình khuyến khích cha mẹ giải thích lý do tại sao họ hỗ trợ 1 đứa con nhiều hơn, hoặc cho 1 đứa con nhiều sự tự do hơn - dù đó là điều cuối cùng mà hầu hết bố mẹ muốn thảo luận.
Nguồn: PsychologyToday
By Kathleen McGowan, published on July 01, 2008 - last reviewed on January 02, 2013
Mọi người đấu tranh để được công bằng, xứng đáng và công bằng với mỗi đứa con của họ. Nhưng sâu thẳm trong tim họ, nhiều cha mẹ có những cảm xúc mạnh mẽ đối với 1 đứa co[/KARA]n của họ hơn những đứa khác. Và họ cảm thấy kinh khủng về điều này - ngay cả khi những nhà tâm lý học về gia đình nói nó không nhất thiết thành vấn đề.
Christina, 1 bà mẹ 29 tuổi, có 1 gia đình hạnh phúc với 2 con gái chung và 1 con trai riêng, cô yêu tất cả các con như nhau - ngay cả đứa con trai không phải con của cô. Vì vậy, khi cô biết mình mang thai đứa thứ 4, cô đã mất tinh thần. 3 đứa là quá nhiều.
Cô thậm chí còn ngạc nhiên hơn, sau khi sinh đứa bé, cô cảm thấy mình có 1 mối liên kết đặc biệt với đứa con bé nhất của cô. Đó là đứa trẻ, giờ đã 2 tuổi, cô yêu nhất. Cô nghĩ có lẽ là do cảm giác tội lỗi vì không muốn có thai đã gây ra sự kết nối này và trớ trêu thay khiến họ gần gũi hơn. Cô cảm thấy rất tội lỗi về điều này, và nói rằng cô không bao giờ thừa nhận nó với bất kỳ ai.
Nghiên cứu về những bà mẹ già và những đứa con trường thành cho thấy, cảm giác gắn bó mạnh mẽ hơn với 1 đứa con là quy luật hơn là sự ngoại lệ. Trong 1 nghiên cứu, 80% các bà mẹ trên 65 tuổi nói họ có sự yêu thích hơn trong số những đứa con trưởng thành của họ. Đôi khi, 1 đứa con gặp khó khăn về thể chất hoặc tình cảm sẽ được yêu thương hơn; các bà mẹ cũng thường thích đứa con nhỏ tuổi nhất.
Trong nghiên cứu này, những đứa con trưởng thành thường đoán sai ai là người được mẹ ưa thích hơn. Tuy nhiên, trong nghiên cứu của nhà xã hội học Dalton Conley (đại học New York), những đứa con trưởng thành hầu như luôn luôn đồng ý rằng có 1 đứa con trong gia đình được ưa thích hơn, và nhìn chung đồng ý người đó là ai, dù cha mẹ của họ thường phủ nhận điều đó. "Điều này xảy ra mọi lúc, nhưng mọi người không muốn thừa nhận nó", ông nói. "Có 1 sự cấm kỵ chống lại việc đối xử khác biệt giữa các đứa con."
Hầu hết các nghiên cứu về "sự đối xử khác biệt của cha mẹ" cho thấy, miễn là các đứa con xem sự đối xử bất bình đẳng tuy vậy vẫn là công bằng, nó sẽ không phá hỏng những mối quan hệ trong gia đình. Các đứa con hiểu rằng anh và chị của chúng có những nhu cầu khác nhau, đặc biệt ở những thời điểm khác nhau trong cuộc sống của họ. Vì vậy các nhà tâm lý học về gia đình khuyến khích cha mẹ giải thích lý do tại sao họ hỗ trợ 1 đứa con nhiều hơn, hoặc cho 1 đứa con nhiều sự tự do hơn - dù đó là điều cuối cùng mà hầu hết bố mẹ muốn thảo luận.
Nguồn: PsychologyToday