Tôi viết vần thơ không phải bởi mùa thu
Có màu vàng đã đi vào nỗi nhớ
Tôi viết vần thơ dịu dàng từ hơi thở
Khi chợt nhận thấy mình với dáng dấp khác xưa...
Tôi viết vần thơ không phải dưới cơn mưa
Có bóng dáng mẹ về hao gầy trong gió lạnh
Tôi viết vần thơ từ quê tôi hẻo lánh
Ấm áp, chan hoà ngay bởi tiếng mẹ ru
Tôi viết vần thơ nơi mảnh đất hoang vu
Khi tôi đứng lặng yên đợi chờ hình dáng mẹ
Áng chiều đổ xuống, tôi nhận ra có lẽ...
Tôi khóc từ khi nào mà mặn chát đôi môi.
Tôi viết vần thơ từ thủơ rất xa xôi
Khi có bóng mẹ về trong giá lạnh
Tôi viết vần thơ bây giờ khi nỗi nhớ
Chợt hiện về theo gió rất mong manh...
(Sưu tầm)
Có màu vàng đã đi vào nỗi nhớ
Tôi viết vần thơ dịu dàng từ hơi thở
Khi chợt nhận thấy mình với dáng dấp khác xưa...
Tôi viết vần thơ không phải dưới cơn mưa
Có bóng dáng mẹ về hao gầy trong gió lạnh
Tôi viết vần thơ từ quê tôi hẻo lánh
Ấm áp, chan hoà ngay bởi tiếng mẹ ru
Tôi viết vần thơ nơi mảnh đất hoang vu
Khi tôi đứng lặng yên đợi chờ hình dáng mẹ
Áng chiều đổ xuống, tôi nhận ra có lẽ...
Tôi khóc từ khi nào mà mặn chát đôi môi.
Tôi viết vần thơ từ thủơ rất xa xôi
Khi có bóng mẹ về trong giá lạnh
Tôi viết vần thơ bây giờ khi nỗi nhớ
Chợt hiện về theo gió rất mong manh...
(Sưu tầm)