MinhPhuongkute
New member
- Xu
- 0
tớ xin lỗi cậu
Nếu biết trước có ngày hôm nay thì ngày hôm qua tớ sẽ không... nếu biết trước hôm nay cậu sẽ đau đớn đến như vậy thì hôm qua tớ sẽ không... Và nếu...nếu... Tất cả chỉ là giả thiết phải không cậu? Bởi vì chúng ta chẳng ai có thể biết trước được chuyện tương lai cả đúng không?
Caauj có tin không lời của 1 con bé lớp 7? Nó bảo thích cậu nhưng chẳng bao giờ nói trực tiếp với cậu. Nó thích cậu vì cậu là bạn cùng bàn, vì cậu luôn đùa nghịch với nó,... vì những lí do rất vớ vẩn và con nít. Lên lớp 8, 9 tình cảm trẻ con ấy liệu nó có còn giữ với cậu không? Tớ xin thưa rằng nó vẫn còn thích cậu đó!range: Lí do để tớ thích cậu là rất đơn giản vì cậu giúp đõ tớ trong học tập rất nhiều. Tớ không học giỏi các môn tự nhiên, thế là đương nhiên cậu trở thành người thầy lí tưởng để giúp đỡ tớ rồi. Tớ cảm ơn cậu. Cậu biết không với cái đầu óc vô tư của tớ thì làm sao có thể biết được rằng cậu cũng thích tơ chứ. Đúng rồi, cậu âm thầm dành tình cảm cho tơ rất nhiều mà tớ không hề hay biết. Tớ cứ nghĩ rằng tình cảm của mình là đơn phương mà thôi. Tớ nghĩ rằng làm sao mà cậu có thể thích tớ được chứ! Thế là tớ lao đầu vào học, học rất nhiều, học không để ý đến xung quanh, đến cậu. Tớ không biết rằng trên con đường tớ đang đi vẫn có 1 người luôn âm thầm theo dõi và quan tâm tới tớ. Người đó giữ kín tình cảm của mình không giám nói ra vì sợ ảnh hưởng đến việc học tập của tớ. Hồi đó tớ đang bước vào thi vòng tỉnh mà. Ngày sinh nhật tớ... đúng! Hôm đó cậu bảo thích tớ. Tớ bối rối không biết làm thế nào đành từ chối cậu với lí đo là lo ôn thi chuyển cấp. cậu không từ bỏ. thi chuyển cấp xong câu lại thú nhận tình cảm thật của mình với tớ. Tớ loay hoay bảo rằng tình cảm của cậu chỉ là thoáng qua thôi và tớ cũng chẳng bận tâm suy nghĩ gì cả. vậy mà cậu vẫn tiếp tục gìn giữ tình cảm ấy. Cậu bảo cậu yêu tớ thì tớ nói đó chỉ là tình cảm của trẻ con thôi. Cậu tìm mọi cách để chứng minh cho mình thấy sự chân thành của cậu. Cậu theo đuổi còn tớ chạy trón. tớ không hiểu vì sao mình lại chạy trốn cậu nữa. Vì sao tớ lại chơi trò trốn tìm với tình cảm của chính tớ và của cậu chứ? Cậu chứng minh tình cảm của cậu bằng hành động chứ không phải là lời nói. Cậu đợi tớ đi học về mỗi buổi chiều, cậu chịu im lặng đi phía sau tớ để đưa tớ về mỗi buổi tối chủ nhật đi học về, cậu đứng giữa cái nắng hè oi bức để đợi tớ cùng về... Thế mà tớ lại... tớ lại từ chối tất cả, từ chối sự quan tâm của cậu, từ chối tỉnh cảm chân thành của cậu. Tớ thật ngốc và quá vô tâm phải không?
Thời gian trôi qua thật nhanh phải không cậu? Tớ giờ đây không còn là 1 cô bé chăm chỉ học tập như ngày nào nữa. Nhưng lực học của tớ vẫn khá. Tớ vẫn chứng minh cho cậu thấy rằng tớ vẫn ổn. Cứ tưởng rằng cậu đã quên tớ rồi chứ. bởi chúng ta luôn lướt qua nhau vô tình như 2 kẻ xa lạ. Dù là học chung trường, chung dãy nhà, chung cái cầu thang nhưng chưa bao giờ cười với nhau hay chào nhau 1 tiếng cả. Vậy mà có ngờ đâu 1 lần nữa tớ vô tình đâm sâu vào vết thương đang rỉ máu trong trái tim đau của cậu. Tớ lại 1 lần nữa không biết ràng cậu vẫn còn thích tớ, hay nói 1 cách khác là yêu tớ. Vậy mà lâu nay tớ không hề biết, tớ cứ ngỡ rằng... Để giờ đây khi sắp đến kì thi học sinh giỏi tớ mói biết. Tớ phải làm sao đây? Kì thi này rất quan trọng. Nó quyết định cho việc chọn đội tuyển sang năm. Tớ phải làm thế nào để có thể giúp cậu đây? cậu phải được vào đội tuyển nhất định phải thế.
Tớ sẽ mãi giữ 1 hình ảnh đẹp của cậu trong tim tớ. Hãy cứ cố gắng học để đạt được ước mơ của cậu đi nhé! Đừng quan tâm tới tớ nữa. TỚ XIN LỖI CẬU
bạn của cậu.:sorrow:
Nếu biết trước có ngày hôm nay thì ngày hôm qua tớ sẽ không... nếu biết trước hôm nay cậu sẽ đau đớn đến như vậy thì hôm qua tớ sẽ không... Và nếu...nếu... Tất cả chỉ là giả thiết phải không cậu? Bởi vì chúng ta chẳng ai có thể biết trước được chuyện tương lai cả đúng không?
Caauj có tin không lời của 1 con bé lớp 7? Nó bảo thích cậu nhưng chẳng bao giờ nói trực tiếp với cậu. Nó thích cậu vì cậu là bạn cùng bàn, vì cậu luôn đùa nghịch với nó,... vì những lí do rất vớ vẩn và con nít. Lên lớp 8, 9 tình cảm trẻ con ấy liệu nó có còn giữ với cậu không? Tớ xin thưa rằng nó vẫn còn thích cậu đó!range: Lí do để tớ thích cậu là rất đơn giản vì cậu giúp đõ tớ trong học tập rất nhiều. Tớ không học giỏi các môn tự nhiên, thế là đương nhiên cậu trở thành người thầy lí tưởng để giúp đỡ tớ rồi. Tớ cảm ơn cậu. Cậu biết không với cái đầu óc vô tư của tớ thì làm sao có thể biết được rằng cậu cũng thích tơ chứ. Đúng rồi, cậu âm thầm dành tình cảm cho tơ rất nhiều mà tớ không hề hay biết. Tớ cứ nghĩ rằng tình cảm của mình là đơn phương mà thôi. Tớ nghĩ rằng làm sao mà cậu có thể thích tớ được chứ! Thế là tớ lao đầu vào học, học rất nhiều, học không để ý đến xung quanh, đến cậu. Tớ không biết rằng trên con đường tớ đang đi vẫn có 1 người luôn âm thầm theo dõi và quan tâm tới tớ. Người đó giữ kín tình cảm của mình không giám nói ra vì sợ ảnh hưởng đến việc học tập của tớ. Hồi đó tớ đang bước vào thi vòng tỉnh mà. Ngày sinh nhật tớ... đúng! Hôm đó cậu bảo thích tớ. Tớ bối rối không biết làm thế nào đành từ chối cậu với lí đo là lo ôn thi chuyển cấp. cậu không từ bỏ. thi chuyển cấp xong câu lại thú nhận tình cảm thật của mình với tớ. Tớ loay hoay bảo rằng tình cảm của cậu chỉ là thoáng qua thôi và tớ cũng chẳng bận tâm suy nghĩ gì cả. vậy mà cậu vẫn tiếp tục gìn giữ tình cảm ấy. Cậu bảo cậu yêu tớ thì tớ nói đó chỉ là tình cảm của trẻ con thôi. Cậu tìm mọi cách để chứng minh cho mình thấy sự chân thành của cậu. Cậu theo đuổi còn tớ chạy trón. tớ không hiểu vì sao mình lại chạy trốn cậu nữa. Vì sao tớ lại chơi trò trốn tìm với tình cảm của chính tớ và của cậu chứ? Cậu chứng minh tình cảm của cậu bằng hành động chứ không phải là lời nói. Cậu đợi tớ đi học về mỗi buổi chiều, cậu chịu im lặng đi phía sau tớ để đưa tớ về mỗi buổi tối chủ nhật đi học về, cậu đứng giữa cái nắng hè oi bức để đợi tớ cùng về... Thế mà tớ lại... tớ lại từ chối tất cả, từ chối sự quan tâm của cậu, từ chối tỉnh cảm chân thành của cậu. Tớ thật ngốc và quá vô tâm phải không?
Thời gian trôi qua thật nhanh phải không cậu? Tớ giờ đây không còn là 1 cô bé chăm chỉ học tập như ngày nào nữa. Nhưng lực học của tớ vẫn khá. Tớ vẫn chứng minh cho cậu thấy rằng tớ vẫn ổn. Cứ tưởng rằng cậu đã quên tớ rồi chứ. bởi chúng ta luôn lướt qua nhau vô tình như 2 kẻ xa lạ. Dù là học chung trường, chung dãy nhà, chung cái cầu thang nhưng chưa bao giờ cười với nhau hay chào nhau 1 tiếng cả. Vậy mà có ngờ đâu 1 lần nữa tớ vô tình đâm sâu vào vết thương đang rỉ máu trong trái tim đau của cậu. Tớ lại 1 lần nữa không biết ràng cậu vẫn còn thích tớ, hay nói 1 cách khác là yêu tớ. Vậy mà lâu nay tớ không hề biết, tớ cứ ngỡ rằng... Để giờ đây khi sắp đến kì thi học sinh giỏi tớ mói biết. Tớ phải làm sao đây? Kì thi này rất quan trọng. Nó quyết định cho việc chọn đội tuyển sang năm. Tớ phải làm thế nào để có thể giúp cậu đây? cậu phải được vào đội tuyển nhất định phải thế.
Tớ sẽ mãi giữ 1 hình ảnh đẹp của cậu trong tim tớ. Hãy cứ cố gắng học để đạt được ước mơ của cậu đi nhé! Đừng quan tâm tới tớ nữa. TỚ XIN LỖI CẬU
bạn của cậu.:sorrow: