Tớ sẽ tìm cậu ở đâu?

small star

Moderator
Xu
94
Đã có lần cậu hỏi đùa tớ rằng nếu một ngày cậu mất tích tớ sẽ tìm cậu ở đâu? Tớ mỉm cười, kêu cậu ngốc, hỏi gì mà lạ vậy.

Nhưng nhóc à, thực ra đó chỉ là hành động chữa cháy cho cái tội chưa định hình rõ ra một câu trả lời nào mà thui. Còn bây giờ, gần hai tháng sau ngày cậu bay, tớ biết chính xác mình đã tìm thấy cậu...

doaremon_00.jpg


GOOGLE VỚI TỪ KHÓA LÀ BÍ DANH CỦA CẬU

Đầu tiên tớ vào công cụ tìm kiếm phổ biến nhất VN: Google và gõ bí danh của nhóc. Hura, nó ra biết bao nhiêu là trang web có sự xuất hiện của cậu. Đầu tiên là đủ loại blog cậu đã từng chiến: hết blog 360 giờ lại là blog của tamtay.vn...Có cả những bức ảnh tớ và cậu chụp chung với những lời bình cực ngộ (tác giả không ai khác ngoài cậu) cũng xuất hiện sau cú click tìm kiếm. Ở đây tớ có thể đọc những bài viết cậu cập nhật từ phía bên kia trái đất, cảm giác xa xôi bỗng trở nên thật gần.Tớ lục tìm trong những trang blog đó kỉ niệm của tụi mình.Tớ hay trêu cậu vì thói quen tỉ mỉ ghi lại những điều đã qua nhưng giờ đây tớ cảm ơn cậu biết bao khi được gặp lại những điều giản dị ấy trong những trang viết của cậu.Tớ cũng thấy trên twitter , người bạn thân thiết của cậu những dòng tweet cực dễ thương bằng thứ tiếng Anh ngộ nghĩnh cậu đã viết về thời tiết Việt Nam để giới thiệu với bạn bè thế giới. Có vẻ thời gian đầu này cậu đang bận rộn với bài vở, làm quen với những người bạn mới, môi trường mới đúng không? Nhưng đừng sao lãng nhiệm vụ gửi cho tớ và mọi người những tweet hay ho về thời tiết bên đó nhé!

CẬU Ở NGAY TRONG NHÀ TỚ

Bằng chứng là nhóc Bin nhà tớ nhắc tên cậu suốt, bố mẹ hỏi thăm khi nào cậu có kì nghỉ về nước thì nhớ ghé thăm nhà tớ chơi như mọi lần. Mẹ tớ vẫn nhớ những bữa ăn có bàn tay của cậu lắm nhé! Mẹ bảo hai thằng con trai như tớ và cu Bin cũng không giỏi bằng một đứa con gái như cậu đâu. Sướng nhe!

CẬU VẪN Ở CẠNH TỚ

Mỗi buổi sáng chủ nhật được nghỉ học tớ vẫn quen với cảm giác cậu ghé chơi hay lượn xe qua nhà, tớ chở cậu vòng quanh thành phố. Tớ chưa quen với việc mỗi ngày đi học không "bị bắt" làm nô lệ chở cậu. Mà này những lần tớ kêu cậu béo ú và cần giảm cân chỉ là tớ đùa thui nhé! Cậu gầy nhom và ốm nhách à. Nhớ lần cậu bị ốm sốt cả tuần liền. Nhìn cậu xanh xao yếu ớt, tớ buồn lắm ý. Ở bên đó cậu phải cố gắng ăn uống đầy đủ và giữ gìn sức khỏe nhé!

A! TỚ ĐÃ TÌM THẤY CẬU

Trên những con đường, những nơi bọn tớ từng cùng nhau đặt chân đến, tớ đều tìm thấy cậu như vẫn còn đây, chưa hề xa tớ đi du học. Nhưng tớ biết dù có cố tìm ở đâu chăng nữa, cậu vẫn sẽ ở một nơi đấy thôi - một nơi luôn dành cho cậu thật nhiều yêu thương, một nơi luôn mong ngóng bước chân cậu ngày trở về. Đó chính là trái tim tớ. Tớ nhận ra điều đó và báo cho cậu biết ngay. Tớ đã tìm thấy cậu, luôn luôn tìm thấy câu.

Dung.


 
Không đi đâu cả!


Tụi mình chỉ thật sự gần gũi trên Yahoo messenger từ mười giờ tối. Khi đó, cậu đã rời lớp học thêm, ăn uống và trở về phòng riêng. Tớ, cố gắng hoàn tất hết bài tập và công việc nhà, để ngồi chờ cậu một cái buzz rung màn hình.


binhyen.jpga.jpg
cau.jpg

Cậu luôn gọi tớ bằng một chữ “2!”. Tớ thì đáp lại bằng một khuôn mặt cười nghĩa là sẵn sàng để nghe cậu. Tụi mình kể nhau nghe nhiều chuyện, tất cả buồn vui lẫn mơ ước. Tớ là nơi cậu trút những muộn phiền, và khi gặp thất bại tớ cũng nghĩ đến cậu đầu tiên. Những câu chuyện, những chuyến đi và trải nghiệm của cậu làm tớ tò mò và hăm hở, những truyện cười và niềm vui của tớ khiến cậu vui theo. Giống như nắng, tụi mình chạy dài......

Status cậu luôn thay đổi. Những điều thú vị, nhận xét, niềm vui, vài dòng thơ nhỏ, hay đơn giản là một chữ “Phiêu” làm tớ thích thú suy nghĩ. Mỗi ngày, biết về cậu nhiều thêm, để càng muốn gắn bó nhiều thêm. Tớ thì nghĩ ngợi mãi mà vẫn không thể treo một dòng về nỗi nhớ trong lòng mình để cho cậu hay. Nhưng có lẽ điều đó sẽ chẳng quan trọng đâu, hãy cứ ở cạnh nhau như thế này là đủ.


Đôi khi, tớ nhận được một cái icon cười toe toét, lè lưỡi hay đẩy gọng kính và nhăn nhó. Tớ hình dung ra khuôn mặt chủ nhân nó ở bàn máy bên kia và mỉm cười. Nhìn thấy cậu cười để biết rằng cậu ổn, tớ cũng thấy mình trở nên bình yên.

Cậu gửi tớ một đường link tuỳ tâm trạng. Khi thì một trailer phim bom tấn sắp ra lò, khi lại mấy chú vịt Donal hát hò ỏm tỏi, rồi clip hoạt hình cười ngả nghiêng. Nhưng có những buổi tối, link dẫn tớ tới một chàng trai ngồi ôm đàn ghita và hát một mình với Đêm thấy ta là thác đổ. Nhạc Trịnh da diết, nhưng là để mình biết yêu cuộc sống này nhiều hơn, nhóc ạ. Có cậu, tớ cũng đang từng ngày yêu cuộc sống mình hơn…

Thỉnh thoảng, không có gì để nói, tớ ngưng lại. Một khoảng lặng chỉ để nhìn cậu chờ chờ, rồi hỏi “Nhóc ơi, cậu đi đâu rồi?”. Tớ chẳng đi đâu cả, tớ cứ mãi quẩn quanh cùng cậu, đi theo cậu khắp mọi nơi, và sẵn sàng ở cạnh bất cứ khi nào cậu cảm thấy cần. Bất kể sau này tụi mình sẽ lớn lên, bất kể cuộc sống, học hành, công việc và những mối quan hệ mới sẽ đưa tụi mình đi mỗi ngày mỗi xa hơn nữa, thì khi cần, tụi mình sẽ mãi là về cạnh nhau như vầy nhé. “Này nhóc, bỏ đi đâu thế?” ”Không đi đâu cả!” Tớ gõ các ký tự, và mỉm cười. Không đi đâu cả, hứa đấy!

Tớ nghĩ, thôi cất lại trong lòng những suy nghĩ hôm nay, vì thật hạnh phúc khi mỗi ngày tụi mình cùng nhau lớn. Và có thể, sau này nhận ra cậu là dành cho một người nào khác, thì tớ vẫn tin chắc là những cảm xúc trong lành này sẽ chẳng bao giờ đổi thay.
Dù sao đi nữa, tớ vẫn ở cạnh cậu mà.Vì chúng ta là BẠN.


Hạnh Dung
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top