Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
THỂ THAO & GIẢI TRÍ
HÀI VL
Vui cười
Tình yêu thời cúm H1N1
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="alita_sara" data-source="post: 11229" data-attributes="member: 1546"><p><strong>Kỷ lục thế giới</strong></p><p></p><p><span style="color: Magenta">Cuộc sống là cái gì? Nếu chỉ là ăn, là tắm bằng xà bông thơm mặc áo bằng tơ tằm, mặc quần bằng da cá sấu hay đánh răng bằng kem tẩy trắng thì quá vô duyên. Cuộc sống là phải làm sao để lại dấu ấn của mình cho đời một cách vẻ vang. </span></p><p><span style="color: Magenta"></span></p><p><span style="color: Magenta">Tèo hiểu quá rõ điều này, và tất nhiên, bạn thân của nó là tôi cũng thế. Nhưng để lại, hay nói cách khác, ghi dấu ấn bằng cách nào, khi mà hai đứa không tài sản, không sức khỏe, không năng khiếu?</span></p><p><span style="color: Magenta"></span></p><p><span style="color: Magenta">Tèo cân nhắc điều đó mấy tháng trời. Nó thường xuyên thở dài, hay ngồi trầm ngâm hàng giờ trong quán trước ly trà đá. Trong đầu chỉ lởn vởn hai chữ: Kỷ lục - kỷ lục - kỷ lục!</span></p><p><span style="color: Magenta"></span></p><p><span style="color: Magenta">Rồi nó bàn với tôi:</span></p><p><span style="color: Magenta"></span></p><p><span style="color: Magenta">- Tớ đọc báo kỹ lắm rồi cậu ạ. Nhiều kỷ lục chả khó, nhưng tốn kém vô cùng. Ví dụ như ly cà phê to nhất thế giới thì phải biết bao nhiêu sứ, bao nhiêu men rồi phải nung lên trong cái lò khổng lồ. Hay bức tranh lớn nhất thế giới phải tốn tiền kinh khủng vải với bột màu, chưa kể khung tranh. Rồi cái lạp xưởng dài nhất thế giới chắc phải giết cả ngàn con heo để nhồi vào, trong khi thịt heo đang đắt.</span></p><p><span style="color: Magenta"></span></p><p><span style="color: Magenta">Tôi gật gù:</span></p><p><span style="color: Magenta"></span></p><p><span style="color: Magenta">- Chúng mình không thiếu tài, cũng không thiếu quyết tâm, song phải làm thế nào để có kỷ lục vừa cao quý vừa sâu sắc. </span></p><p><span style="color: Magenta"></span></p><p><span style="color: Magenta">Tèo đấm tay xuống bàn, khiến mấy con ruồi đang đậu hốt hoảng bay lên:</span></p><p><span style="color: Magenta"></span></p><p><span style="color: Magenta">- Và chúng mình quyết không gian dối. Không thể như cái bánh dày, bánh chưng dâng vua mà bên trong toàn mút xốp. Đáng ra vua phải chém đầu.</span></p><p><span style="color: Magenta"></span></p><p><span style="color: Magenta">Tôi thấy Tèo nói đúng quá. Kỷ lục có giá trị vì nó không hề chút nhập nhằng, chứ nếu cứ học theo cái bánh dày, rồi sau đó chế tạo ra cái ô tô to nhất bằng bìa cạc-tông, cái tòa nhà cao nhất bằng ván ép hay cái bánh bao to nhất bằng giấy báo thì ma nào chả làm được.</span></p><p><span style="color: Magenta"></span></p><p><span style="color: Magenta">Tèo thức đêm cả tuần. Mở tất cả sách báo về văn học, về khoa học và về cả y học để nghiên cứu. Rõ ràng, con đường tạo ra kỷ lục là con đường chông gai, đầy gian khổ.</span></p><p><span style="color: Magenta"></span></p><p><span style="color: Magenta">Rồi Tèo reo lên:</span></p><p><span style="color: Magenta"></span></p><p><span style="color: Magenta">- Tớ đã phát hiện ra có những cách lập kỷ lục không tốn kém chút nào cậu ạ. Hai thằng mình cùng cân nhắc nhé: </span></p><p><span style="color: Magenta"></span></p><p><span style="color: Magenta">- Hãy giết một con ruồi to nhất thế giới.</span></p><p><span style="color: Magenta"></span></p><p><span style="color: Magenta">Tôi gật gù:</span></p><p><span style="color: Magenta"></span></p><p><span style="color: Magenta">- Điều ấy không khó. Nhưng vấn đề là tìm được con ruồi.</span></p><p><span style="color: Magenta">Tèo hét:</span></p><p><span style="color: Magenta"></span></p><p><span style="color: Magenta">- Chúng mình thử xỉa răng bằng cái tăm to nhất thế giới đi.</span></p><p><span style="color: Magenta"></span></p><p><span style="color: Magenta">Tôi gạt:</span></p><p><span style="color: Magenta"></span></p><p><span style="color: Magenta">- Vấn đề tìm cái tăm rất dễ. Nhưng mồm và răng hai đứa mình lại không to.</span></p><p><span style="color: Magenta"></span></p><p><span style="color: Magenta">Tèo chả hề nản chí:</span></p><p><span style="color: Magenta"></span></p><p><span style="color: Magenta">- Vậy chúng mình để móng chân dài nhất thế giới.</span></p><p><span style="color: Magenta"></span></p><p><span style="color: Magenta">Tôi can:</span></p><p><span style="color: Magenta"></span></p><p><span style="color: Magenta">- Hay. Và khả thi. Không hề tốn tiền. Nhưng thời gian lâu quá. Phải tốn hàng chục năm trong khi chúng mình đang cần nổi tiếng khẩn cấp cơ mà.</span></p><p><span style="color: Magenta"></span></p><p><span style="color: Magenta">Tèo chuyển sang y học:</span></p><p><span style="color: Magenta"></span></p><p><span style="color: Magenta">- Mình có thể tắm bằng ít nước nhất thế giới được không? Một giọt là đủ.</span></p><p><span style="color: Magenta"></span></p><p><span style="color: Magenta">Tôi gật gù:</span></p><p><span style="color: Magenta"></span></p><p><span style="color: Magenta">- Được chứ. Không tắm còn được nữa là. Nhưng kỷ lục làm ra là để bà con biết. Để chụp hình và đăng báo, phát tivi. Tớ không thích bị chụp hình khi tắm, lúc chả mặc đồ. Mình phải lập kỷ lục sao cho không đồi trụy.</span></p><p><span style="color: Magenta"></span></p><p><span style="color: Magenta">Tèo hớn hở:</span></p><p><span style="color: Magenta"></span></p><p><span style="color: Magenta">- Hoặc mình để cho muỗi chích nhiều nhất thế giới. Mình cởi trần ra bờ kênh ngồi.</span></p><p><span style="color: Magenta"></span></p><p><span style="color: Magenta">Tôi sợ quá:</span></p><p><span style="color: Magenta"></span></p><p><span style="color: Magenta">- Thôi thôi. Sợ chưa ai công nhận thì ta đã chết. Chưa kể nốt chích nọ chồng lên nốt chích kia, làm sao mà đếm.</span></p><p><span style="color: Magenta"></span></p><p><span style="color: Magenta">Tèo gào lên:</span></p><p><span style="color: Magenta"></span></p><p><span style="color: Magenta">- Cái gì cũng bàn ra. Cái gì cũng hèn nhát. Thôi, tớ chui quách vô gậm giường ở trong đó lâu nhất thế giới.</span></p><p><span style="color: Magenta"></span></p><p><span style="color: Magenta">Tôi nhún vai:</span></p><p><span style="color: Magenta"></span></p><p><span style="color: Magenta">- Có bao nhiêu kẻ đã chui rồi, và vẫn chưa chui ra. Mời cậu.</span></p><p><span style="color: Magenta"></span></p><p><span style="color: Magenta">Tèo đổ vật xuống ghế.</span></p><p><span style="color: Magenta"></span></p><p><span style="color: Magenta">- Tương lai sao mà mù mịt, sự nổi tiếng sao quá xa vời. Tèo thở dài. </span></p><p><span style="color: Magenta"></span></p><p><span style="color: Magenta">Tôi trợn mắt, reo lên:</span></p><p><span style="color: Magenta"></span></p><p><span style="color: Magenta">- Cậu vừa lập kỷ lục thế giới xong. Cậu đã có một tiếng thở dài hầu như bất tận. Không kẻ nào làm nổi việc này. </span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="alita_sara, post: 11229, member: 1546"] [b]Kỷ lục thế giới[/b] [COLOR="Magenta"]Cuộc sống là cái gì? Nếu chỉ là ăn, là tắm bằng xà bông thơm mặc áo bằng tơ tằm, mặc quần bằng da cá sấu hay đánh răng bằng kem tẩy trắng thì quá vô duyên. Cuộc sống là phải làm sao để lại dấu ấn của mình cho đời một cách vẻ vang. Tèo hiểu quá rõ điều này, và tất nhiên, bạn thân của nó là tôi cũng thế. Nhưng để lại, hay nói cách khác, ghi dấu ấn bằng cách nào, khi mà hai đứa không tài sản, không sức khỏe, không năng khiếu? Tèo cân nhắc điều đó mấy tháng trời. Nó thường xuyên thở dài, hay ngồi trầm ngâm hàng giờ trong quán trước ly trà đá. Trong đầu chỉ lởn vởn hai chữ: Kỷ lục - kỷ lục - kỷ lục! Rồi nó bàn với tôi: - Tớ đọc báo kỹ lắm rồi cậu ạ. Nhiều kỷ lục chả khó, nhưng tốn kém vô cùng. Ví dụ như ly cà phê to nhất thế giới thì phải biết bao nhiêu sứ, bao nhiêu men rồi phải nung lên trong cái lò khổng lồ. Hay bức tranh lớn nhất thế giới phải tốn tiền kinh khủng vải với bột màu, chưa kể khung tranh. Rồi cái lạp xưởng dài nhất thế giới chắc phải giết cả ngàn con heo để nhồi vào, trong khi thịt heo đang đắt. Tôi gật gù: - Chúng mình không thiếu tài, cũng không thiếu quyết tâm, song phải làm thế nào để có kỷ lục vừa cao quý vừa sâu sắc. Tèo đấm tay xuống bàn, khiến mấy con ruồi đang đậu hốt hoảng bay lên: - Và chúng mình quyết không gian dối. Không thể như cái bánh dày, bánh chưng dâng vua mà bên trong toàn mút xốp. Đáng ra vua phải chém đầu. Tôi thấy Tèo nói đúng quá. Kỷ lục có giá trị vì nó không hề chút nhập nhằng, chứ nếu cứ học theo cái bánh dày, rồi sau đó chế tạo ra cái ô tô to nhất bằng bìa cạc-tông, cái tòa nhà cao nhất bằng ván ép hay cái bánh bao to nhất bằng giấy báo thì ma nào chả làm được. Tèo thức đêm cả tuần. Mở tất cả sách báo về văn học, về khoa học và về cả y học để nghiên cứu. Rõ ràng, con đường tạo ra kỷ lục là con đường chông gai, đầy gian khổ. Rồi Tèo reo lên: - Tớ đã phát hiện ra có những cách lập kỷ lục không tốn kém chút nào cậu ạ. Hai thằng mình cùng cân nhắc nhé: - Hãy giết một con ruồi to nhất thế giới. Tôi gật gù: - Điều ấy không khó. Nhưng vấn đề là tìm được con ruồi. Tèo hét: - Chúng mình thử xỉa răng bằng cái tăm to nhất thế giới đi. Tôi gạt: - Vấn đề tìm cái tăm rất dễ. Nhưng mồm và răng hai đứa mình lại không to. Tèo chả hề nản chí: - Vậy chúng mình để móng chân dài nhất thế giới. Tôi can: - Hay. Và khả thi. Không hề tốn tiền. Nhưng thời gian lâu quá. Phải tốn hàng chục năm trong khi chúng mình đang cần nổi tiếng khẩn cấp cơ mà. Tèo chuyển sang y học: - Mình có thể tắm bằng ít nước nhất thế giới được không? Một giọt là đủ. Tôi gật gù: - Được chứ. Không tắm còn được nữa là. Nhưng kỷ lục làm ra là để bà con biết. Để chụp hình và đăng báo, phát tivi. Tớ không thích bị chụp hình khi tắm, lúc chả mặc đồ. Mình phải lập kỷ lục sao cho không đồi trụy. Tèo hớn hở: - Hoặc mình để cho muỗi chích nhiều nhất thế giới. Mình cởi trần ra bờ kênh ngồi. Tôi sợ quá: - Thôi thôi. Sợ chưa ai công nhận thì ta đã chết. Chưa kể nốt chích nọ chồng lên nốt chích kia, làm sao mà đếm. Tèo gào lên: - Cái gì cũng bàn ra. Cái gì cũng hèn nhát. Thôi, tớ chui quách vô gậm giường ở trong đó lâu nhất thế giới. Tôi nhún vai: - Có bao nhiêu kẻ đã chui rồi, và vẫn chưa chui ra. Mời cậu. Tèo đổ vật xuống ghế. - Tương lai sao mà mù mịt, sự nổi tiếng sao quá xa vời. Tèo thở dài. Tôi trợn mắt, reo lên: - Cậu vừa lập kỷ lục thế giới xong. Cậu đã có một tiếng thở dài hầu như bất tận. Không kẻ nào làm nổi việc này. [/COLOR] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
THỂ THAO & GIẢI TRÍ
HÀI VL
Vui cười
Tình yêu thời cúm H1N1
Top