Tình cha

ButNghien

Học tập suốt đời!
Thành viên BQT
Xu
46
Tình cha




Xã hội phát triển nhanh chóng, lúc đậu Đại học Văn Phi chọn ngành thịnh hành nhất xã hội. Nhưng sau bốn năm đến khi tốt nghiệp mọi thứ đã thay đổi, ngành của Văn Phi đã không còn chuộng trong xã hội, nên cho dù Văn Phi đã tham gia nhiều cuộc phỏng vấn, nộp rất nhiều hồ sơ nhưng cũng không tìm được việc. Vì là một sinh viên vùng xa, nhà lại nghèo nên Văn Phi mỗi lúc một sốt ruột.


Khi còn đi học Văn Phi cũng tranh thủ đi làm thêm nên anh để dành được vài trăm đồng. Anh dùng số tiền đó mua đôi giày để đi phỏng vấn, trả tiền trọ, trên người chỉ còn lại đúng 10 đồng. Văn Phi trong lòng trầm tư suy nghĩ, 10 đồng này làm sao mà qua được 2 ngày đây. Ngày mai, mình phải đi hai chuyến xe buýt mới đến chỗ phỏng vấn, cả đi lẫn về mất hết 4 đồng, trưa mua một hộp cơm 5 đồng. Nếu lần này công ty vẫn chưa nhận thì mình quyết định dùng một đồng xu cuối cùng gửi về nhà một lá thư, sau đó sẽ biến mất ở thành phố này, trong lòng Văn Phi đã dự tính như vậy.

Lúc Văn Phi quay về phòng trọ, chủ nhà cho biết có ba anh tới thăm. Ba Văn Phi đã chuẩn bị sẵn một đĩa thịt bò xào món mà anh rất thích và có cả hail y rượu thơm nồng đặc sản của quê hương. Nhìn ba đang đợi mình bên bàn ăn Văn Phi rất cảm động, anh cầm tay ba, nhìn ba xanh xao, già yếu đi rất nhiều. Khi hai cha con dùng cơm xong, người cha lấy từ trong người ra một cái lon đựng tiền, bề mặt có vẻ xanh xanh đỏ đỏ nhưng đã phai màu. Ông nói: Đây là món quà mà mẹ con đã tặng ba nhân ngày sinh nhật lúc còn trẻ, đã mười mấy năm qua ba vẫn giữ, nay ba cho con. Ba nghe chủ nhà nói con vẫn chưa tìm được việc làm, tiền phòng còn thiếu ba đã đóng cho con rồi. con trai à, bây giờ sinh viên tốt nghiệp rất nhiều, thất nghiệp cũng không phải ít, chuyên ngành của con cũng không hợp thời, hay chọn một việc gì làm cũng được, đừng nên kén chọn quá nha con. Cái lon đựng tiền này, trước khi chưa tìm được việc, thì cũng có thể giúp con sống qua ngày.

Người cha chỉ ở một đêm, hôm sau khi cùng con ăn sáng xong ông ra về. Sauk hi ba đi, Văn Phi ngồi trong phòng cạy lon ra, trong đó toàn tiền xu và tiền giấy, tổng cộng hơn cả trăm đồng, chỗ đó cũng đủ để anh chống chọi trong 10 ngày tiếp theo. Điều khiến anh bất ngờ hơn khi chủ nhà nói rằng tiền phòng cũng toàn tiền xu và tiền giấy.

Văn Phi nghe lời cha. Ngày thứ hai đi phỏng vấn, khi bên tuyển dụng hỏi anh có bằng lòng bắt đầu làm việc từ công việc cơ bản, anh không suy nghĩ rồi nhận ngay.

Ngày thứ ba, anh mang một đống nặng nề gồm các tài liệu về sản phẩm và hàng mẫu đi khắp phố phường, thường xuyên dan nắng đến miệng cũng khô, đồng thời cũng không tránh khỏi ánh mắt nhìn anh có vẻ lạ lẫm của mọi người.

Vào một buổi trưa nắng nóng, khi đi qua một quán nước, anh thấy một ông chủ đang bán một loại nước sâm như của quê mình cho người đi đường. Nước sâm được đựng trong một loại ly giấy đóng gói sẵn mà người ta thường hay đựng đậu nành, bỏ vào một thùng lạnh cách nhiệt, một đồng một ly, rất nhiều người mua. Văn Phi lấy ra một đồng tiền đưa cho ông chú, ông chú mặt ướt đẫm mồ hôi ngẩng đầu lên, Văn Phi đứng trơ người….ông ta chính là cha của Văn Phi, vầng trán và đôi tay phơi đen giống như người châu Phi vậy, khiến anh sém chút nữa không nhận ra.

Thì ra người cha để con mình có thể đứng vững ở thành phố này, cố gắng chịu đựng nắng nóng mỗi ngày chắt chiu từng đồng.




Nguồn NXBĐN.
 

VnKienthuc lúc này

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top