TÌNH BẠN THỰC VÀ ẢO
Mạng là ảo
Bạn là ảo
Tôi là thực.
Tình cảm của tôi là thực
Khi bạn sống trong thế giới ảo thì tôi là thực...
Khi bạn bước ra thế giới này thì tôi là ảo...
Tôi là thực khi bạn cần chia sẻ
Tôi là thực khi bạn cô đơn trong bóng đêm
Tôi là thực khi bạn đối diện với máy vi tính
Mơ hồ quá!
...
Tôi biết thế, nhưng tôi vẫn cố tình làm ngơ... Để rồi chính cái thế giới ảo này dạy cho tôi trưởng thành...
Đau đớn thay tôi chỉ là tôi khi ở trong thế giới ảo.
Đau đớn thay tôi lại tự chối bỏ thế giới thực của chính mình...
Đau đớn thay tình yêu của tôi là thực nhưng người tôi yêu lại là ảo.
Đau đớn thay tôi lại đặt quá nhiều niềm tin vào thế giới ảo, để rồi hụt hẫng khi nhận ra tôi cũng chỉ là ảo trong thế giới thực....
Tôi thật ngốc khi hỏi rằng "Sau này bạn sẽ không quên tôi chứ?"
... Vô nghĩa... nếu bạn bước ra thế giới ảo
Thế giới thực... tôi ảo
Thế giới ảo... tôi thực
Thế giới thực... bạn thực
Thế giới ảo... bạn ảo
Thực thực _ Ảo ảo... nó chỉ cách nhau một đường chỉ nhỏ thôi, nhưng... nó làm tôi đau lắm!...
Tôi không biết mình đang sống trong thế giới nào? Thực hay ảo?
Tôi sống thực nhưng tôi lại chờ đợi những con người ảo...
Chờ đợi gì đây? Tôi không biết... Tôi chỉ biết mình đã ngu ngốc ở trong cả 2 thế giới này
Tôi sợ đánh mất những người bạn ảo khi tôi sống thực... Tôi sợ những người bạn ảo chối bỏ thế giới thực của tôi...
Tôi cần gì? Sự quan tâm qua lời nói của những người bạn ảo? Tôi thật ngốc!
Tôi đã dành quá nhiều nước mắt cho những tổn thương của người bạn ảo, chỉ là tự tôi cho đó là những tổn thương thôi, vì có lẽ đối với họ đó chỉ là chuyện bình thường hoặc có khi họ còn vô tình không biết đến các vết thương của tôi. Tôi thật ngốc! nhưng tôi vẫn tin người bạn ảo của tôi không để tôi chết gục...
(Sưu tầm từ Internet)