tiểu_thuyết
Cộng tác viên
- Xu
- 0
Tôi từng nói mùa đông buồn và lạnh lẽo, cô đơn nhưng ai đó đều muốn cảm nhận hết cái ấm áp của tình yêu thương . Cái ấm áp đó chỉ mùa đông mới có , ấm trong những bộ quần áo dày cộm , ấm trong những đêm lạnh giá. Chỉ khi đông đến ta mới cảm nhận rõ nét nhất hơi ấm đó. Lạnh làm ta run lên nhưng ta sẽ cảm nhận đc sự ấm áp . Có lạnh mới biết cảm nhận cái ấm và rồi thì mùa đông cũng chôi qua nhưng những ngày tháng xe lạnh của đông còn vương vấn đâu đây trên nền trời mùa xuân mơn lộc mới.Cai tên tôi gắn với tiểu thuyết mùa đông . Một cuốn tiểu thuyết đợm buồn , xe lạnh nhưng ấm áp ( cái ấm mà tôi có thể cảm nhận đc). Trong sự cô đơn thì con người ta mới đi tìm đến nơi náo nhiệt. Có chia tay mới biết được mình có thật sự cần nhau không. Cuộc sống thật muôn màu khi thiếu nó rồi ta mới chợt nhận ra rằng nó rất quan trọng. Giống như có mùa đông lạnh lẽo ta mới cảm nhận ra cái ấm nóng của mùa hè. Và đến 2 chiều xoay chuyển của cảm xúc có bao giờ bạn nói ra những lời cay độc nhưng trong lòng mình đang rỉ máu. Đã bao lần do dự quyết định làm điều gì nhưng rồi lại thôi. Hết lần này , lần khác đã bao lần giọt nước mắt tôi rơi thấm ướt gối mỗi đêm nằm ngủ, khóc cho chính mình khóc vì sự ngu si. và rồi hoài bão và cay đắng cuộc sống với tôi trở nên lạnh lẽo ko có niềm vui. Thiếu đi niềm vui và tôi đi tìm nó.............