Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Truyện ngắn chọn lọc
Tiểu công chúa đáng yêu
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Kuin Sukoagoa" data-source="post: 86256" data-attributes="member: 50865"><p><span style="font-family: 'Arial'">Nó bước vào phòng. Căn phòng sao im lặng quá, nhìn bốn bức tường vô tri nó thở dài…..nó cần một người tâm sự……mẹ àh….không đã hơn 12h rồi…..mở cửa bước ra ban công, vẫn bầu trời đầy sao tuyệt đẹp. Nó nhìn lên trời mông lung suy nghĩ….mới ngày hôm qua thôi mọi việc vẫn bình thường sao hôm nay lại rối ren thế này, thái độ của Đoan thay đổi quá nhanh… hơn cả tốc độ của chiếc chong chóng tre chống trọi lại cơn gió dữ trong một trận bão khủng khiếp… đúng khủng khiếp thật …..con người ta có thể thay đổi nhanh chóng đến thế sao…..hay từ đó tời giờ nó chưa kịp nhận ra ….Nó phải làm sao bây giờ giá như chưa từng nghe những gì Đoan nói thì tốt biết mấy…..Nó không phải suy nghĩ nhiều làm chi cho mệt</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Mình thật ích kĩ_nó lắc đầu xua đi suy nghĩ vừa mới thoáng qua</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Cốc cốc cốc_tiếng ai đó gõ cửa</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Nó không thèm lên tiếng ngoảnh mặt đi tiếp tục nhìn những ngôi sao trong dãy ngân hà đầy màu sắc, lung linh rực rỡ giữa màn đêm đen tối……..những người bạn thân quen của nó từ ngày đặt chân đến đất SG</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Cốc cốc cốc_lại tiếng gõ cữa</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Giờ này ai còn thức nữa trời_nó nghĩ bước ra cửa</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-ủa, có chi không_nó nhìn hắn</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-àh, ờ……….àh tui muốn uống nước cam_hắn cười sau một hồi lúng túng suy nghĩ để nặng ra một cái lý do hợp lý.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Lăn qua lăn lại mãi cũng khó chịu nên đi tìm hiểu là hay nhất…..may con khỉ còn thức…..</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-cái gì nữa đây, anh không ngủ thì để người khác ngủ chứ, nhiều chuyên_nó đóng cửa phòng lại</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-cô không làm thì tui đành gọi bác Hoa dậy đấy_hắn giữ lấy cánh cửa nói vọng vào</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-sao câu này nghe quen quá vậy, thôi được, mệt anh quá_nó thở dài cùng hắn bước xuống nhà</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-------------------------------------------</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-này uống đi_nó đặt cốc cam lên bàn rồi kéo ghế ngồi xuống phía đối diện nhăm nhi cốc cam của mình</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-cô hôm nay sao thế khỉ?_hắn đưa ly cam lên môi nhìn nó</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-có sao đâu_nó cười nửa miệng</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-sao lại buồn vậy, có gì không vui àh??</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-không………._nó ngân dài</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-hay là cô nhớ nhà??</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-không…………</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-hay ở đây ai bắt nạt àh, àh quên khỉ không bắt nạt người ta thì thôi chứ nhỉ_hắn cười tinh ranh nhìn nó</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-lại nữa rùi đấy…….._nó liết</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-chứ sao…………..??_hắn nhìn nó như nài nỉ</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-gì chứ_nó ngữa người ra ghế</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-sao cô buồn thế, hay nhà tôi đón tiếp không chu đáo_hắn hỏi tiếp</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-đã bào không phải mà_nó bật dậy giọng khó chịu</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-chứ sao…….</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-chứ sao hoài……….._nó lại ngữa người ra sau thở dài_mà này_nó nhìn hắn_khi người ta không hài lòng về mình, người ta ghét mình thì mình phải làm sao</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-ai ghét cô àh………….</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-anh cứ trả lời đi</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-thì kệ họ, cô sống cho cô chứ có phải cho họ đâu, hãy là chính mình là tốt nhất………</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-hãy là chính mình…….._nó nhắc lại_ờ thì là chính mình…….._nó cười_xong chưa đưa ly đây tui rửa</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-này_hắn đưa ly cho nó</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Chờ nó úp xong hai chiếc ly vào khây, hai đứa cùng bước về phòng</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-thôi ngủ đi, không biết cô đang buồn về cái gì nhưng quên đi_hắn nói như ra lệnh_ngủ ngon nhé cô khỉ lanh chanh_hắn cười bước vào phòng</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-uh, ác mộng nhiều vào_nó cũng vào phòng</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Đóng cửa lại nó ngồi bệch xuống sàn dựa lưng vào cửa</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-hãy là chính mình ah_nó đăm chiêu nhắc lại</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Không lẽ nó đã làm tổn thương Đoan sao……..nhưng mình có làm gì đâu nhả…..ôi trời phải làm sao bây giờ…._nó thở dài_ mệt ngủ suy nghĩ nhiều cũng chả phải là mình nữa………</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Nó tắt đèn bước lên giường ……….. suy nghĩ tiếp……</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Sương đêm rũ xuống dần trên những ngánh cây me ven đường…….nó vẫn đang miệt mài với những suy nghĩ rối ren trong đầu…….phải làm sao vẹn cả đôi đường đây nhỉ…..Đoan là chị nó điều đó nó không phủ nhận được….nó cũng muốn chị nó hạnh phúc lắm mặc dù Đoan rất ghét nó……nhưng ……từ gìờ nó phải cảnh giác với Đoan hơn…….Đoan là người rất thủ đoạn…….nó đã quá quen từ ngày Đoan bước vào nhà họ Nguyễn…….còn hắn nữa, tình cảm của nó nữa, nó cần thời gian, cần thời gian để trải nghiệm, nó chưa yêu ai, không….đúng hơn chưa dám yêu ai đơn giản vì nó nghĩ rằng yêu là khổ…………..</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-Á_nó bấc giát hét lên như một người điên…….rồi im bặt…..mọi người vẫn đang ngủ</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Không nó phải về Hà Nội, phải về Hà Nội……….nhất định, nhất định……..nó quá mệt mỏi chìm vào giấc ngủ</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Ở phòng bên, hắn cũng đang lo lắng....lo lắng cho nó liệu viêc gì mà có thể làm nhóc khỉ lanh chanh hồn nhiên hay nói hay chọc phá buồn rười rượi thế kia......nhìn nó mà hắn sót sa thay ....... nụ cười không còn trên đôi môi nó.....nó buồn hắn cũng buồn theo......(t/g cũng buồn luôn). Sao mình lại để ý tới khỉ vậy....không lẽ mình đã thay đổi.....thay đổi rồi sao.......</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">---------------------------------------------------------(19)</span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Kuin Sukoagoa, post: 86256, member: 50865"] [FONT="Arial"]Nó bước vào phòng. Căn phòng sao im lặng quá, nhìn bốn bức tường vô tri nó thở dài…..nó cần một người tâm sự……mẹ àh….không đã hơn 12h rồi…..mở cửa bước ra ban công, vẫn bầu trời đầy sao tuyệt đẹp. Nó nhìn lên trời mông lung suy nghĩ….mới ngày hôm qua thôi mọi việc vẫn bình thường sao hôm nay lại rối ren thế này, thái độ của Đoan thay đổi quá nhanh… hơn cả tốc độ của chiếc chong chóng tre chống trọi lại cơn gió dữ trong một trận bão khủng khiếp… đúng khủng khiếp thật …..con người ta có thể thay đổi nhanh chóng đến thế sao…..hay từ đó tời giờ nó chưa kịp nhận ra ….Nó phải làm sao bây giờ giá như chưa từng nghe những gì Đoan nói thì tốt biết mấy…..Nó không phải suy nghĩ nhiều làm chi cho mệt Mình thật ích kĩ_nó lắc đầu xua đi suy nghĩ vừa mới thoáng qua Cốc cốc cốc_tiếng ai đó gõ cửa Nó không thèm lên tiếng ngoảnh mặt đi tiếp tục nhìn những ngôi sao trong dãy ngân hà đầy màu sắc, lung linh rực rỡ giữa màn đêm đen tối……..những người bạn thân quen của nó từ ngày đặt chân đến đất SG Cốc cốc cốc_lại tiếng gõ cữa Giờ này ai còn thức nữa trời_nó nghĩ bước ra cửa -ủa, có chi không_nó nhìn hắn -àh, ờ……….àh tui muốn uống nước cam_hắn cười sau một hồi lúng túng suy nghĩ để nặng ra một cái lý do hợp lý. Lăn qua lăn lại mãi cũng khó chịu nên đi tìm hiểu là hay nhất…..may con khỉ còn thức….. -cái gì nữa đây, anh không ngủ thì để người khác ngủ chứ, nhiều chuyên_nó đóng cửa phòng lại -cô không làm thì tui đành gọi bác Hoa dậy đấy_hắn giữ lấy cánh cửa nói vọng vào -sao câu này nghe quen quá vậy, thôi được, mệt anh quá_nó thở dài cùng hắn bước xuống nhà ------------------------------------------- -này uống đi_nó đặt cốc cam lên bàn rồi kéo ghế ngồi xuống phía đối diện nhăm nhi cốc cam của mình -cô hôm nay sao thế khỉ?_hắn đưa ly cam lên môi nhìn nó -có sao đâu_nó cười nửa miệng -sao lại buồn vậy, có gì không vui àh?? -không………._nó ngân dài -hay là cô nhớ nhà?? -không………… -hay ở đây ai bắt nạt àh, àh quên khỉ không bắt nạt người ta thì thôi chứ nhỉ_hắn cười tinh ranh nhìn nó -lại nữa rùi đấy…….._nó liết -chứ sao…………..??_hắn nhìn nó như nài nỉ -gì chứ_nó ngữa người ra ghế -sao cô buồn thế, hay nhà tôi đón tiếp không chu đáo_hắn hỏi tiếp -đã bào không phải mà_nó bật dậy giọng khó chịu -chứ sao……. -chứ sao hoài……….._nó lại ngữa người ra sau thở dài_mà này_nó nhìn hắn_khi người ta không hài lòng về mình, người ta ghét mình thì mình phải làm sao -ai ghét cô àh…………. -anh cứ trả lời đi -thì kệ họ, cô sống cho cô chứ có phải cho họ đâu, hãy là chính mình là tốt nhất……… -hãy là chính mình…….._nó nhắc lại_ờ thì là chính mình…….._nó cười_xong chưa đưa ly đây tui rửa -này_hắn đưa ly cho nó Chờ nó úp xong hai chiếc ly vào khây, hai đứa cùng bước về phòng -thôi ngủ đi, không biết cô đang buồn về cái gì nhưng quên đi_hắn nói như ra lệnh_ngủ ngon nhé cô khỉ lanh chanh_hắn cười bước vào phòng -uh, ác mộng nhiều vào_nó cũng vào phòng Đóng cửa lại nó ngồi bệch xuống sàn dựa lưng vào cửa -hãy là chính mình ah_nó đăm chiêu nhắc lại Không lẽ nó đã làm tổn thương Đoan sao……..nhưng mình có làm gì đâu nhả…..ôi trời phải làm sao bây giờ…._nó thở dài_ mệt ngủ suy nghĩ nhiều cũng chả phải là mình nữa……… Nó tắt đèn bước lên giường ……….. suy nghĩ tiếp…… Sương đêm rũ xuống dần trên những ngánh cây me ven đường…….nó vẫn đang miệt mài với những suy nghĩ rối ren trong đầu…….phải làm sao vẹn cả đôi đường đây nhỉ…..Đoan là chị nó điều đó nó không phủ nhận được….nó cũng muốn chị nó hạnh phúc lắm mặc dù Đoan rất ghét nó……nhưng ……từ gìờ nó phải cảnh giác với Đoan hơn…….Đoan là người rất thủ đoạn…….nó đã quá quen từ ngày Đoan bước vào nhà họ Nguyễn…….còn hắn nữa, tình cảm của nó nữa, nó cần thời gian, cần thời gian để trải nghiệm, nó chưa yêu ai, không….đúng hơn chưa dám yêu ai đơn giản vì nó nghĩ rằng yêu là khổ………….. -Á_nó bấc giát hét lên như một người điên…….rồi im bặt…..mọi người vẫn đang ngủ Không nó phải về Hà Nội, phải về Hà Nội……….nhất định, nhất định……..nó quá mệt mỏi chìm vào giấc ngủ Ở phòng bên, hắn cũng đang lo lắng....lo lắng cho nó liệu viêc gì mà có thể làm nhóc khỉ lanh chanh hồn nhiên hay nói hay chọc phá buồn rười rượi thế kia......nhìn nó mà hắn sót sa thay ....... nụ cười không còn trên đôi môi nó.....nó buồn hắn cũng buồn theo......(t/g cũng buồn luôn). Sao mình lại để ý tới khỉ vậy....không lẽ mình đã thay đổi.....thay đổi rồi sao....... ---------------------------------------------------------(19)[/FONT] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Truyện ngắn chọn lọc
Tiểu công chúa đáng yêu
Top