Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Truyện ngắn chọn lọc
Tiểu công chúa đáng yêu
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Kuin Sukoagoa" data-source="post: 86246" data-attributes="member: 50865"><p><span style="font-family: 'Arial'">Ba anh đứng dựa gốc cây nhìn bọn nhóc đùa giỡn</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-chị ơi ai tới kìa_một nhóc thấy ba anh chàng</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-ai đâu_ba nhóc nhìn quanh_hả_nó ngạc nhiên</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-sao anh lại ở đây_ba đứa nó đúng như trời trồng giữa hồ</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-ba cô đùa giỡn hay quá ha_hắn tiến về phía nó</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-ba cô đi mà không biết đường về luôn ah_hắn hét</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Ba đứa bịt tai lại</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-ê, có ai gọi đâu mà về, anh làm gì mà dữ vậy_nó không chịu thua</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-không ai gọi là sao_Nhật</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-sao biết được trời tối rùi mà không thấy bóng ai bọn tui sợ muốn chết_Hạnh</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-ba cô ở lại làng luôn hả_Bảo</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-uh, có xuống dưới nhưng cũng không bắt được xe, mà ba người tới đây đón bọn này đó hả, tốt dữ vậy_Trân cười</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-được rùi về lẹ đi, chiều phải có mặt tại Việt Nam đấy_Bảo</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-ok, chờ tí_ba nhóc chạy lại chỗ cành cây lấy đồ… nhanh khô thật</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-về thôi mấy nhóc_nó vẫy tay gọi</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-sớm vậy chị_đám nhóc lon ton chạy lại</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-uh chị có việc về nào_mỗi tay một nhóc dung dăng dung dẻ về làng</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-------------------------------------------</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-cô nói được tiếng Thái đấy hả khỉ_hắn thắc mắc</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-anh nghĩ sao tui sống sót được tới giờ này hả</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-bộ đồ cô đang mặc của ai thế</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-tất nhiên của người trong làng rồi, nhìn là biết liền_nó lè lưỡi trêu</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-------------------------------------------------------------------------------------------------------------</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-các cháu về luôn àh_một phụ nữ hỏi</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-dạ, để con vào thay áo trả bác rồi con xin phép về luôn_nó cười</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-thôi khỏi, con lấy về làm kỉ niệm</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-được hả bác</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-tất nhiên, bác tặng đấy</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-cảm ơn bác nhiều_nó cưới tít cả mắt</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-sao mi cười thế_Hạnh huýt tay nó</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-bác ấy cho mình luôn ba bô đồ này</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-thật hả_Trân hỏi lại</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-uh</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-cảm ơn bác nhiều_Trân Hạnh nói bằng Thái…mới học được vài câu từ nó</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-ah_nó nhớ ra gì đó chạy vào lấy ba lo ra</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-anh chụp cho tui với mấy nhóc một pô đi_nó đưa máy cho hắn</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-lại đây mấy nhóc, cả bác nữa, hai mi vô luôn_nó vẫy tay gọi</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-ok, 1 2 3 cười lên này_hắn hô to_tách………</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-bb bác, con lên rẫy chào mọi người con về luôn, tạm biệt các nhóc nhé_nó vẫy tay chào</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">------------------------------------------</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-chào mọi người cháu đi đây_nó đứng trên đồi hét lớn….tay vẫy chào</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Người dân dừng hẳn công việc lại đứng lên ...lấp ló trông dãy cây chè….vẫy chào lại nó</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-cháu mạnh khỏe nhé_tiếng nói vang vội lên</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-vâng_nó hét thật to…..vẫy tay và theo bọn hắn xuống núi</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Tuy chỉ quen họ vỏn vẹn một ngày nhưng nó quý những người dân ở đây lắm...họ chất phát đáng yêu vô cùng các bạn nhỉ</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Vẫn con đường mòn bọn nó xuống núi ….. nó lại thêm những kỉ niệm đẹp khó quên vào hành trang cuộc sống….</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-cái gì_ba nhóc trố mắt nhìn 3 chiếc BMV trước mặt_đâu ra vậy_nó hỏi</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-đừng nói là mua đấy nhá_Hạnh</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-chứ máy cô nghĩ ở đâu ra_Nhật</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-công tử có khác, tiền sài như nước, xe này ba anh có mang về VN được đâu_nó trề môi tiết rẻ</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-thôi, lên đi…._hắn mở cửa xe cho nó_ nhà thằng Nhật có công ty xe hơi ở đây….</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-vậy àh, tui cứ tưởng</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-tưởng với tượng gì, thắt dây an toàn vào_hắn nhắt nó</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-ok, ngồi chắt_hắn lên số…..uỳnh….ba chiếc xe mất hút …..dần sau ngọn núi</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-anh tính vô nhà sát đấy hả_nó hét</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-không nhanh là không kịp, 1h phải có mặt tại sân bay</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-chạy cũng vừa phải thôi 120km/h anh chết đừng lôi tui theo tui còn yêu đời lắm_nó hét to hơn</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-cô nhát gan quá_hắn giảm tốc độ</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-đây là đường núi thưa anh, xuống vực ở bây giờ_nó nói quay lại chụp vài bức ảnh về ngọn núi kia…..</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-sau này tui dẫn cô lên đó chơi nữa chi mà tiết rẻ vậy_hắn nhìn nó</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Nó im lặng không nói gì nhìn cho đến khi ngọn núi khuất hẳn tầm mắt…….</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-------------------------------------------</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-gì vậy trời giờ này còn kẹt xe_sáu đứa nhìn lên phía trước….từng hàng xe đang nối đuôi nhau nhích từ mét một</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-đi cái kia đi_nó chỉ sang nhánh sông bên cạnh_theo bản đồ thì sông này con sông này nói liền lên đến thành phố đấy_nó mở tấm bản đồ trong sách hướng dẫn ra</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-ok_ bọn hắn rẽ tấp thẳng vào bên cạnh con sông</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-nhưng còn ba chiếc xe này_Hạnh</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-để đây đi tui kêu người đến lấy_nói rùi Nhật rút điện thoại gọi cho quản lý_alo, ông đến đường số X lấy ba chiếc xe cho cháu nhé, ok cảm ơn ông_Nhật cúp máy…..nhanh gọn lẹ</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-ok, giờ kiếm chiếc xuồng nào đi nhờ đi_bọn nó nhìn xuống sông…….thuyền xuồng qua lại tấp nập….tất cả đang hối hả về phía chợ ở đầu nguồn</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-bác gì ơi_nó vẫy tay một ông lái đò đang chèo một chiếc xuồng toàn hoa</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Sau một lúc đàm phán, với tài thuyết phục tài tình bọn nó được cho đi nhờ…..với lời hứa sẽ mua hết một nữa số hoa kia</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Men theo con sông, dòng nước trôi êm đềm đi lên phía trên thượng nguồn thấp thoáng một khu chợ nổi….thanh toán xong số tiền hoa bọn nó bước lên bờ chạy gấp về khách sạn</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-cháu gì ơi_bác bán hoa gọi nó</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-dạ_nó thắc mắc quay lại</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-còn số hoa này, nhà cháu ở đâu bác mang tới cho</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-dạ không cần đâu, bác giữ lấy mà bán đi, cháu lấy sáu sợi dây này nhé_nó cười khum người xuống lấy sáu sâu chuỗi đeo tay được kết bằng hoa</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-nhưng……_bác chau mày lưởng lư</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-không có gì đâu ạh, bb bác, chúc bác bán đắt_cả bọn phóng ra đường ngay sau đó. Đón taxi về khách sạn ngay</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-------------------------------------------</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Trước cổng khách sạn</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Hai chiếc xe đã đỗ sẵn trước cổng, mọi người ai náy đều đã thu sếp gọn gàng hành lý…..chỉ chờ có bọn nó</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Chiếc taxi thắng trước cổng, ai náy đều mửng rỡ khi thấy đủ mặt sáu đứa nhưng chỉ bọn Diễm My hầm hầm nổi giận</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-lên xe đi thôi_lớp trưởng Tuấn</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-uh, chờ Nguyên lên lấy đồ_nó định chạy lên nhưng bị giữ lại</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-đồ đạt của sáu người bọn tui thu dọn cả rồi, đi nhanh không trễ chuyến bay_Tuấn đẩy nó lên xe</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-uh, cảm ơn lớp trưởng_nó cười….làm Tuấn ta bất giác đỏ mặt</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">------------------------------------------</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Hai chiếc xe chạy hết tốc lực tới phi trường….nhưng vẫn không kịp….trể mất năm phút….ai náy đều ểu oải, ngồi lũ luợt trên ghế chờ</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-tại mấy nhỏ đó mà trễ_My bực tức</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-trễ còn bắt người khác chờ_một nhỏ khác</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Cả đám liết bọn nó, bàn tán đâm thọt đủ kiểu….nó giận sôi người nhưng ráng nhịn</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-hôm nay không còn chuyến nào về VN cả_lớp trường thông báo</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-trời_cả lớp ồ lên ngao ngán</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Bọn Diễm My đến chỗ bọn nó quát tháo</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-tại cô mà hại cả lớp phải ở lại, cô làm việc mà không biết giờ giất gì vậy hả_My quát nó</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Tức từ nãy tới giờ rồi…..nó chịu đựng hết nổi</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-cô nên nhớ tui trễ là tại ai tui bị ở lại trên đấy là tại ai?_nó từ tốn nhấn mạnh từng từ....nhưng giọng rất giận dữ</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-cô……tất cả là lỗi của cô_My bí lý</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-thôi đi, hai người ở đó mà cãi nhau_hắn quát</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Nó ngoảnh mặt đi nhìn vào quầy soát vé……mệt, lần này phải nhở tới ông rồi, nó định gọi cho ông cử một chiếc máy bay đến đây ( nhà nó có chuyên cơ riêng…nhưng thủ tục phiền phức đi máy bay hãng cho lẹ..khỏi phiền ai)</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-mọi người chờ tí có máy bay đến đón</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Nó quay mặt lại nhìn người vừa phát ra câu vừa rồi…..hắn…..mà cũng phải nhà hắn giàu thế mà….vậy khỏe đỡ phiền</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Ai náy đều thở phào như trút được gánh nặng những tưởng một ngày nữa ở thái rồi chứ.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Một tiềng sau một chiếc máy bay lớn cũng đến…..bọn nhoc chính thức lên đường vế VN thân yêu.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Hết vụ máy bay đến vụ quần áo, nó cũng quên mình vẫn đang măc đồ dân tộc…..cho tới khi có tiếng xì xầm bàn tán cười rút rít…..chỉ trỏ về hướng ba đứa nó. Mà thôi kệ nó đủ mệt rồi không muốn rướt thêm phiền…..quan trọng nhất là từ sáng tới giờ nó chưa ăn gì bụng đói meo…..đồ ăn trên máy bay tuy không ngon nhưng vẫn ráng nuốt</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-này cô ăn đi_hắn đưa nó nữa ổ bánh mì kem</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-đâu ra vậy_nó nhận lấy</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-lúc nãy mua ở sân bay_hắn nhai nữa còn lại</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-sao tui không thấy_nó cắn miếng đầu tiên….ngon thật….đỡ hơn phô mai nhiều</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-cô lo cãi nhau còn thấy cái gì nữa_hắn trêu</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-lại bắt đầu rồi đấy_nó liết_chừng nào tui đủ năng lượng mới cãi với anh tiếp_nó ăn lia lịa….đói quá</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Ăn no nó lại bắt đầu buồn ngủ….gật qua gật lại một hồi…..mắt nó cũng nhắm hẳn lại</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-------------------------------------------</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-dậy_hắn lây đầu nó</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-hả_mắt nó liêm diêm mở ra…….ngáp_ngủ ngon quá</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-cô thì ngủ ngon còn tui đau vai đây này_hắn xoa vai mình</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-ủa tui tựa lên vai anh hả, sao tui không biết cà_nó thắc mắc</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-cô ngủ biết gì nữa</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-sao không đẩy ra</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-có đẩy chứ nhưng đâu cũng vào đấy, hình như vai tui có nam châm àh</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-chắc vậy đó_nó cười</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-thôi xuống tới nơi rồi kìa</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Cánh cửa máy bay mở ra, từng người một bước xuống…..nó hít một hơi thât đầy vào phổi….không khí VN đây rồi sao nhớ thế….leo lên xe đã trờ sẵn trước cổng nó hắn hai chị nó nhanh chóng về nhà</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">---------------------------------------------------------</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Mẹ hắn đang đứng chờ trước cổng, mừng rỡ khi thấy bóng dáng bốn đứa nó về</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-mới có mấy ngày mà nhớ các con quá_mẹ nó ôm từng đứa một</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-tặng bác này_nó mở ba lo ra một gói quà</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-cảm ơn con, ủa mà bộ đồ này lạ quá nhỉ_mẹ hắn ngắm nghía nó</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-dạ, dồ dân tộc đấy ạh_nó cười</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-ờ, củng đẹp thật_mẹ hắn tặc lưỡi_thôi bốn đứa lên phòng tắm rửa rồi xuống ăn cơm, mẹ chuẩn bị sẵn rồi</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-vâng</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Bốn đứa lót tót vào nhà chào ông Sơn và ba hắn (bay giờ cũng 7h.pm ở việt nam rồi)</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Mẹ hắn tâm lý quá toàn món mà bốn đứa nó thích ……. Rửa xong chồng chén nó chạy ngay lên phòng. Bật máy tính lên đưa ảnh về cho gia đình ở Hà Nội xem, cả ảnh nó vui chơi ở làng….ảnh nó mặc đồ dân tộc nữa. cả nhà thi nhau bàn tán khen có chọc quê có…..</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Nó mệt mỏi …ngủ sớm thôi, mai thứ hai còn phải đi học nữa…….</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">---------------------------------------------------------------------(16)</span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Kuin Sukoagoa, post: 86246, member: 50865"] [FONT="Arial"]Ba anh đứng dựa gốc cây nhìn bọn nhóc đùa giỡn -chị ơi ai tới kìa_một nhóc thấy ba anh chàng -ai đâu_ba nhóc nhìn quanh_hả_nó ngạc nhiên -sao anh lại ở đây_ba đứa nó đúng như trời trồng giữa hồ -ba cô đùa giỡn hay quá ha_hắn tiến về phía nó -ba cô đi mà không biết đường về luôn ah_hắn hét Ba đứa bịt tai lại -ê, có ai gọi đâu mà về, anh làm gì mà dữ vậy_nó không chịu thua -không ai gọi là sao_Nhật -sao biết được trời tối rùi mà không thấy bóng ai bọn tui sợ muốn chết_Hạnh -ba cô ở lại làng luôn hả_Bảo -uh, có xuống dưới nhưng cũng không bắt được xe, mà ba người tới đây đón bọn này đó hả, tốt dữ vậy_Trân cười -được rùi về lẹ đi, chiều phải có mặt tại Việt Nam đấy_Bảo -ok, chờ tí_ba nhóc chạy lại chỗ cành cây lấy đồ… nhanh khô thật -về thôi mấy nhóc_nó vẫy tay gọi -sớm vậy chị_đám nhóc lon ton chạy lại -uh chị có việc về nào_mỗi tay một nhóc dung dăng dung dẻ về làng ------------------------------------------- -cô nói được tiếng Thái đấy hả khỉ_hắn thắc mắc -anh nghĩ sao tui sống sót được tới giờ này hả -bộ đồ cô đang mặc của ai thế -tất nhiên của người trong làng rồi, nhìn là biết liền_nó lè lưỡi trêu ------------------------------------------------------------------------------------------------------------- -các cháu về luôn àh_một phụ nữ hỏi -dạ, để con vào thay áo trả bác rồi con xin phép về luôn_nó cười -thôi khỏi, con lấy về làm kỉ niệm -được hả bác -tất nhiên, bác tặng đấy -cảm ơn bác nhiều_nó cưới tít cả mắt -sao mi cười thế_Hạnh huýt tay nó -bác ấy cho mình luôn ba bô đồ này -thật hả_Trân hỏi lại -uh -cảm ơn bác nhiều_Trân Hạnh nói bằng Thái…mới học được vài câu từ nó -ah_nó nhớ ra gì đó chạy vào lấy ba lo ra -anh chụp cho tui với mấy nhóc một pô đi_nó đưa máy cho hắn -lại đây mấy nhóc, cả bác nữa, hai mi vô luôn_nó vẫy tay gọi -ok, 1 2 3 cười lên này_hắn hô to_tách……… -bb bác, con lên rẫy chào mọi người con về luôn, tạm biệt các nhóc nhé_nó vẫy tay chào ------------------------------------------ -chào mọi người cháu đi đây_nó đứng trên đồi hét lớn….tay vẫy chào Người dân dừng hẳn công việc lại đứng lên ...lấp ló trông dãy cây chè….vẫy chào lại nó -cháu mạnh khỏe nhé_tiếng nói vang vội lên -vâng_nó hét thật to…..vẫy tay và theo bọn hắn xuống núi Tuy chỉ quen họ vỏn vẹn một ngày nhưng nó quý những người dân ở đây lắm...họ chất phát đáng yêu vô cùng các bạn nhỉ Vẫn con đường mòn bọn nó xuống núi ….. nó lại thêm những kỉ niệm đẹp khó quên vào hành trang cuộc sống…. -cái gì_ba nhóc trố mắt nhìn 3 chiếc BMV trước mặt_đâu ra vậy_nó hỏi -đừng nói là mua đấy nhá_Hạnh -chứ máy cô nghĩ ở đâu ra_Nhật -công tử có khác, tiền sài như nước, xe này ba anh có mang về VN được đâu_nó trề môi tiết rẻ -thôi, lên đi…._hắn mở cửa xe cho nó_ nhà thằng Nhật có công ty xe hơi ở đây…. -vậy àh, tui cứ tưởng -tưởng với tượng gì, thắt dây an toàn vào_hắn nhắt nó -ok, ngồi chắt_hắn lên số…..uỳnh….ba chiếc xe mất hút …..dần sau ngọn núi -anh tính vô nhà sát đấy hả_nó hét -không nhanh là không kịp, 1h phải có mặt tại sân bay -chạy cũng vừa phải thôi 120km/h anh chết đừng lôi tui theo tui còn yêu đời lắm_nó hét to hơn -cô nhát gan quá_hắn giảm tốc độ -đây là đường núi thưa anh, xuống vực ở bây giờ_nó nói quay lại chụp vài bức ảnh về ngọn núi kia….. -sau này tui dẫn cô lên đó chơi nữa chi mà tiết rẻ vậy_hắn nhìn nó Nó im lặng không nói gì nhìn cho đến khi ngọn núi khuất hẳn tầm mắt……. ------------------------------------------- -gì vậy trời giờ này còn kẹt xe_sáu đứa nhìn lên phía trước….từng hàng xe đang nối đuôi nhau nhích từ mét một -đi cái kia đi_nó chỉ sang nhánh sông bên cạnh_theo bản đồ thì sông này con sông này nói liền lên đến thành phố đấy_nó mở tấm bản đồ trong sách hướng dẫn ra -ok_ bọn hắn rẽ tấp thẳng vào bên cạnh con sông -nhưng còn ba chiếc xe này_Hạnh -để đây đi tui kêu người đến lấy_nói rùi Nhật rút điện thoại gọi cho quản lý_alo, ông đến đường số X lấy ba chiếc xe cho cháu nhé, ok cảm ơn ông_Nhật cúp máy…..nhanh gọn lẹ -ok, giờ kiếm chiếc xuồng nào đi nhờ đi_bọn nó nhìn xuống sông…….thuyền xuồng qua lại tấp nập….tất cả đang hối hả về phía chợ ở đầu nguồn -bác gì ơi_nó vẫy tay một ông lái đò đang chèo một chiếc xuồng toàn hoa Sau một lúc đàm phán, với tài thuyết phục tài tình bọn nó được cho đi nhờ…..với lời hứa sẽ mua hết một nữa số hoa kia Men theo con sông, dòng nước trôi êm đềm đi lên phía trên thượng nguồn thấp thoáng một khu chợ nổi….thanh toán xong số tiền hoa bọn nó bước lên bờ chạy gấp về khách sạn -cháu gì ơi_bác bán hoa gọi nó -dạ_nó thắc mắc quay lại -còn số hoa này, nhà cháu ở đâu bác mang tới cho -dạ không cần đâu, bác giữ lấy mà bán đi, cháu lấy sáu sợi dây này nhé_nó cười khum người xuống lấy sáu sâu chuỗi đeo tay được kết bằng hoa -nhưng……_bác chau mày lưởng lư -không có gì đâu ạh, bb bác, chúc bác bán đắt_cả bọn phóng ra đường ngay sau đó. Đón taxi về khách sạn ngay ------------------------------------------- Trước cổng khách sạn Hai chiếc xe đã đỗ sẵn trước cổng, mọi người ai náy đều đã thu sếp gọn gàng hành lý…..chỉ chờ có bọn nó Chiếc taxi thắng trước cổng, ai náy đều mửng rỡ khi thấy đủ mặt sáu đứa nhưng chỉ bọn Diễm My hầm hầm nổi giận -lên xe đi thôi_lớp trưởng Tuấn -uh, chờ Nguyên lên lấy đồ_nó định chạy lên nhưng bị giữ lại -đồ đạt của sáu người bọn tui thu dọn cả rồi, đi nhanh không trễ chuyến bay_Tuấn đẩy nó lên xe -uh, cảm ơn lớp trưởng_nó cười….làm Tuấn ta bất giác đỏ mặt ------------------------------------------ Hai chiếc xe chạy hết tốc lực tới phi trường….nhưng vẫn không kịp….trể mất năm phút….ai náy đều ểu oải, ngồi lũ luợt trên ghế chờ -tại mấy nhỏ đó mà trễ_My bực tức -trễ còn bắt người khác chờ_một nhỏ khác Cả đám liết bọn nó, bàn tán đâm thọt đủ kiểu….nó giận sôi người nhưng ráng nhịn -hôm nay không còn chuyến nào về VN cả_lớp trường thông báo -trời_cả lớp ồ lên ngao ngán Bọn Diễm My đến chỗ bọn nó quát tháo -tại cô mà hại cả lớp phải ở lại, cô làm việc mà không biết giờ giất gì vậy hả_My quát nó Tức từ nãy tới giờ rồi…..nó chịu đựng hết nổi -cô nên nhớ tui trễ là tại ai tui bị ở lại trên đấy là tại ai?_nó từ tốn nhấn mạnh từng từ....nhưng giọng rất giận dữ -cô……tất cả là lỗi của cô_My bí lý -thôi đi, hai người ở đó mà cãi nhau_hắn quát Nó ngoảnh mặt đi nhìn vào quầy soát vé……mệt, lần này phải nhở tới ông rồi, nó định gọi cho ông cử một chiếc máy bay đến đây ( nhà nó có chuyên cơ riêng…nhưng thủ tục phiền phức đi máy bay hãng cho lẹ..khỏi phiền ai) -mọi người chờ tí có máy bay đến đón Nó quay mặt lại nhìn người vừa phát ra câu vừa rồi…..hắn…..mà cũng phải nhà hắn giàu thế mà….vậy khỏe đỡ phiền Ai náy đều thở phào như trút được gánh nặng những tưởng một ngày nữa ở thái rồi chứ. Một tiềng sau một chiếc máy bay lớn cũng đến…..bọn nhoc chính thức lên đường vế VN thân yêu. Hết vụ máy bay đến vụ quần áo, nó cũng quên mình vẫn đang măc đồ dân tộc…..cho tới khi có tiếng xì xầm bàn tán cười rút rít…..chỉ trỏ về hướng ba đứa nó. Mà thôi kệ nó đủ mệt rồi không muốn rướt thêm phiền…..quan trọng nhất là từ sáng tới giờ nó chưa ăn gì bụng đói meo…..đồ ăn trên máy bay tuy không ngon nhưng vẫn ráng nuốt -này cô ăn đi_hắn đưa nó nữa ổ bánh mì kem -đâu ra vậy_nó nhận lấy -lúc nãy mua ở sân bay_hắn nhai nữa còn lại -sao tui không thấy_nó cắn miếng đầu tiên….ngon thật….đỡ hơn phô mai nhiều -cô lo cãi nhau còn thấy cái gì nữa_hắn trêu -lại bắt đầu rồi đấy_nó liết_chừng nào tui đủ năng lượng mới cãi với anh tiếp_nó ăn lia lịa….đói quá Ăn no nó lại bắt đầu buồn ngủ….gật qua gật lại một hồi…..mắt nó cũng nhắm hẳn lại ------------------------------------------- -dậy_hắn lây đầu nó -hả_mắt nó liêm diêm mở ra…….ngáp_ngủ ngon quá -cô thì ngủ ngon còn tui đau vai đây này_hắn xoa vai mình -ủa tui tựa lên vai anh hả, sao tui không biết cà_nó thắc mắc -cô ngủ biết gì nữa -sao không đẩy ra -có đẩy chứ nhưng đâu cũng vào đấy, hình như vai tui có nam châm àh -chắc vậy đó_nó cười -thôi xuống tới nơi rồi kìa Cánh cửa máy bay mở ra, từng người một bước xuống…..nó hít một hơi thât đầy vào phổi….không khí VN đây rồi sao nhớ thế….leo lên xe đã trờ sẵn trước cổng nó hắn hai chị nó nhanh chóng về nhà --------------------------------------------------------- Mẹ hắn đang đứng chờ trước cổng, mừng rỡ khi thấy bóng dáng bốn đứa nó về -mới có mấy ngày mà nhớ các con quá_mẹ nó ôm từng đứa một -tặng bác này_nó mở ba lo ra một gói quà -cảm ơn con, ủa mà bộ đồ này lạ quá nhỉ_mẹ hắn ngắm nghía nó -dạ, dồ dân tộc đấy ạh_nó cười -ờ, củng đẹp thật_mẹ hắn tặc lưỡi_thôi bốn đứa lên phòng tắm rửa rồi xuống ăn cơm, mẹ chuẩn bị sẵn rồi -vâng Bốn đứa lót tót vào nhà chào ông Sơn và ba hắn (bay giờ cũng 7h.pm ở việt nam rồi) Mẹ hắn tâm lý quá toàn món mà bốn đứa nó thích ……. Rửa xong chồng chén nó chạy ngay lên phòng. Bật máy tính lên đưa ảnh về cho gia đình ở Hà Nội xem, cả ảnh nó vui chơi ở làng….ảnh nó mặc đồ dân tộc nữa. cả nhà thi nhau bàn tán khen có chọc quê có….. Nó mệt mỏi …ngủ sớm thôi, mai thứ hai còn phải đi học nữa……. ---------------------------------------------------------------------(16)[/FONT] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Truyện ngắn chọn lọc
Tiểu công chúa đáng yêu
Top