Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Truyện ngắn chọn lọc
Tiểu công chúa đáng yêu
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Kuin Sukoagoa" data-source="post: 86241" data-attributes="member: 50865"><p><span style="font-family: 'Arial'">Reeng…………reeng…….._năm tiết học kết thúc rồi……..về thôi</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Sau khi tạm biệt đám bạn hắn & nó theo con đường có hàng me quen thuộc về nhà. Hai chị nó cũng đòi đi xe đạp như hai đứa cho vui mà lại không biết chạy nên đành lại đi xe hơi về_hắn phản đối việc chở…..vì làm biếng…ạc. Nó cũng tiết cho hai chị nhưng ai bảo hồi ở Hà Nội nhất quyết không chịu học. Nhưng cũng phải nhìn nó là phát sợ người nhươm dơ bẩn…..say sát khắp nơi. Nhớ lại ngày nó học chạy xe đạp…..qui động một lực lượng lớn các huấn luyện viên……là các anh, bố, ông, các ba các má cũng có góp vui…..sự kiện đặt biệt mà…..ban đầu nó hùng hổ lắm…..không cần ai vịnh cả …..đơn giản mà….leo lên đạp là được (trước giờ đi xe hơi không….nên không biết). Rầm_nó té nhào. Chừa luôn tật lanh chanh……các anh bố ông thay nhau vịnh xe giữ thăng bằng cho nó đạp……miệt mài suốt cả tiếng với những pha mạo hiểm thót tim+ luôn mấy tập phim hài do nó làm đạo diễn lẫn diễn viên với chiếc xe đạp…..làm cả nhà nó cười nghiêng ngửa…..đau cả bụng…..la ó, té nhào, bỏ xe chạy lấy người kiểu nào cũng có……may quá cuối cùng cũng biết chạy…..nó hí hửng biểu diễn cho mọi người xem……đang hay bỗng nhiên cây dừa từ đâu xuất hiện ( ở đó chứ ở đâu cũng nói) ra chặn đướng nó…..nó hấp tấp bẻ lái…..mà lạ càng quẹo đi hướng khác thì chiếc xe càng đâm vào. Rầm……chuyện gì tới cũng tới nó tông thẳng vào cây dừa…..rớt xuống đất….chiếc xe tiếp tục chạy một đoạn rùi nhã…..bụp bụp……hàng loạt các quả dừa trên cây rơi tới tấp…….may là té xa chứ không bể đầu…….đưa mắt nhìn cảnh tượng có một không hai nó thầm phục mình quá…..có nước dừa uống khỏi tốn công (bó tay con nhỏ này) làm nhà nó lại một phen hú vía……</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-lát cô đi đón ba mẹ với tui ha_hắn gọi nó……cắt ngang hồi tưởng</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-hả, anh nói gì_nó hỏi lại</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-tui nói lát cô đi đón ba mẹ với tui không hả khỉ_hắn nhắt lại giọng lớn hơn</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-ủa, hai bác về rùi àh, sao giờ mới nói_nó trách móc</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-tui cũng hơn gì cô hai ông bà mới gọi về trước lúc lên sân bay về VN, cái gì cũng muốn bất ngờ hết làm người ta trở tay không kịp_hắn thở dài</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-mấy giờ về tới</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-giờ về nhà chuẩn bị ra sân bay là vừa đó, lẹ lên_hắn thút nó chạy nhanh hơn.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">--------------------------------------------------</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Sân bay Tân Sơn Nhất</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Chuyến bay từ Nhật về VN đã hạ cánh, hành khách đỗ ra cổng tìm người thân.... đông nghịt làm bọn nhóc phải căn mắt ra mà tìm</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-Ba mẹ_hắn vẫy tay</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Hai ông bà Trần tiến về phía bọn nó đứng</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-nhớ con trai quá_mẹ ôm hắn_nhớ nhóc Nguyên quá_rùi ôm nó</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-hai bác mới về chắc mệt ạh_hai chị nó từ tốn</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-uh, thôi chúng ta ra xe về thôi_hắn nó sách hành lý lên vai ra xe (cho tài xế ở ngoài nên bọn nó phải làm)</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-------------------------------------------------</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-thưa ba con mới về_ba mẹ hắn chào ông Sơn</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-uh, hai con vào tắm rửa nghĩ ngơi cho khỏe đi đường chắc cũng mệt rồi_ông Sơn rót nước cho con</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-vâng, quà tặng ba_mẹ hắn đưa ông Sơn một hộp to_của bốn đứa này, mỗi đứa một hộp</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-cảm ơn bác_ba chị em hí hửng cảm ơn</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Nó cầm lên lắc lắc nghe tiếng động bên trong……cái gì vậy nhỉ…..sao to thế……..</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-cái gì thế mẹ_hắn thắc mắc nhìn vào gói quà</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-bốn đứa mở ra xem_mẹ hắn hớp một tí trà</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Bốc ……bốc………a cái gì đây</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-hả_bốn đứa nhìn nhau rùi nhìn mẹ hắn</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-kimono………_cả bọn đồng thanh (đi Nhật mà nhỉ)</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-uh, lát các con mặc thử mẹ xem……..chắc xinh lắm_mẹ hắn cười tít cả mắc_thôi các con lên thay liền đi mẹ không chờ được đâu</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-mới về mà phá con rồi hả mẹ_hắn nhăn nhó</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-phá gì...... con làm mẹ buồn rùi nè, ba , anh thấy con nó chưa……nó lớn rùi không thương em nữa_mẹ hắn sụt sùi</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-tôi nghiệp con quá/ tội em quá…..hahaha_ông Sơn ba hắn cùng cười (trời ơi cái gia đình này....sao giống trẻ con quá)</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-thui đi người lớn gì mà…….được rùi mặc thì mặc</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-ok, vậy mới được chứ, mẹ đi tắm xong bốn đứa phải thay cho mẹ xem đấy………đi anh_hai ông bà về phòng</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-khồ thân chưa_hắn nó thở dài</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-bốn đứa vào thử xem ông cũng muốn xem</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-ông này_nó hắn nhìn ông Sơn nhăn nhó</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Cái quái gì thế này……cái thắt lưng này cài sao nhỉ……còn cái này mặc sao……sao mà to thế này…..nó mếu nhìn đám đồ…….cái gì cũng phức tạp được cái màu vải rất đẹp nhiều hoa văn xinh xinh. Mẹ hắn phải cực lực chạy khắp các phòng chỉ dẫn. Hai chị nó bước ra đầu tiên …….. cả nhà khen không ngớt……xinh ghê……làm hai chị nó vui mừng cười ngoắt cả hàm…….tới hắn………quoa đẹp trai quá……vải sọc……phối màu hợp lý hài hòa</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-woa, con trai mẹ có khác, đẹp trai ghê luôn……ủa……mà Nguyên đâu_mẹ hắn nhìn xung quanh</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-dạ còn cái thắt lưng khó cài quá ạh_nó nói vọng xuống (vẫn loay hoay trong phòng)</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-để bác giúp_mẹ hắn chạy lên</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Một lúc sau</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-không biết khỉ làm gì lâu thê_hắn cũng đang chờ xem nó mặc đồ ra sao</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-tới đây_mẹ hắn & nó bước xuống nhà</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía nó……ngơ ngát ……ngỡ ngàng………quá đẹp.......không phải mà là quá tuyệt mới đúng (tuy chưa hoàn chỉnh)</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-cô……..cô……_hắn nhìn nó</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-tui sao_nó khó chịu</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-đẹp lắm_mẹ hắn tiếp lời_màu vải rất hợp, con lại cao mặc rất đẹp….._mẹ hắn sít soa…..-nhìn con bác nhớ lại thời trẻ quá</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-đùng đấy hợp với cháu lắm_ông Sơn và ba hắn</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-hì_nó gãi đầu</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Hắn chăm chú nhìn nó……nó khác hẳn cái dáng con trai…..hàng ngày</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-mặc cái này chẳng thấy dáng con để bữa nào bác mua vài cái váy_mẹ hắn nhìn nó</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-dạ_nó hoảng hồn (quên cả cái sách lược của mình, giờ nhớ ra quá muộn rồi) chết rùi_nó nghĩ_ thôi ạh…..con không hợp với mấy cái đó đâu ạh</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-con gái lớn rùi phải ăn mặc cho đẹp chứ, bốn đứa đứng lại mẹ chụp hình kỉ niệm nào, mang luôn guốt vào ( guốt gỗ đi cùng với áo kimono ấy_đủ bộ)</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Nó thở dài</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-anh làm gì đó đứng lại chụp hình_nó tiến lại gần hắn đang ngơ ngát</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-không…..ờ ờ……._hắn chạy theo nó</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-ok, đừng sát vào 1 2 3 _mẹ hắn hô to</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Tách ….đèn plash sáng lên…….</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-ok, Phong Nguyên chụp một kiểu nào_mẹ hắn đề nghị</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-hả_hai đứa nó ngơ ngát_Đoan nhìn nó ghn tị thấy rõ</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-hai bộ đồ của hai đứa hợp nhau lắm, Nguyên ngồi xuống, Phong đặt tay lên vai nguyên làm kiểu nào_mẹ hắn như thợ chuyên nghiệp luôn (mà công nhận hợp thiệt)</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-dạ_mặt mếu nhưng vẫn làm theo……mong sao cho hết đại nạn</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-ok, ngoan lắm……anh chụp cho em với các con một kiểu nào_mẹ hắn thảy mấy ảnh về phía ba hắn</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-cả nhà củng chụp đi_ba hắn chỉnh chế độ tự động_vào chụp luôn ba_hai cha con ông Sơn tiến về phía bọn nó</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-cười nào</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Tách……………</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-ok xong, con đi thay đồ_hai đứa nó nhanh chóng chạy lên phòng</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-sao không mặc luôn đẹp lắm mà_mẹ hắn tiết nuối</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-nóng lắm ạh_hắn nó đồng thanh quay lại</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-uh, mẹ quên đây là VN, thui bốn đứa thay ra đi_nói thế nhưng tiết lắm</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-dạ</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Nó chạy thằng lên phòng…..tà áo phấp phới như cánh bướm nhẹ nhàng bay theo từng bước chân nó…hắn chạy theo quay mặt lai và.............</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-cô đẹp lắm đấy khỉ_hắn nói vọt lẹ vào phòng</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-anh nói gì_nó nghe không rõ hỏi lại(may là nghe không rõ chứ không chắc ngượng chết quá)</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-cô không nghe thì thôi_hắn cười bước vào phòng</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-vô duyên_nó cũng vào phòng thay lẹ cái áo ra……….nóng chết.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">--------------------------------------------------------</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-ai đi chợ với mẹ không_mẹ hắn đề nghị khi thấy bóng bốn đứa bước xuống</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-mẹ không thấy mệt àh, sao không nghỉ ngơi đi_hắn</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-không……. Mẹ ngủ từ tối qua tới gìờ trên máy bay rồi....ba đứa đi với bác không</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-dạ………_ba đứa đồng thanh</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-còn con???</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-đi thì đi……con chở cho_hắn bước ra lấy xe</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">---------------------------------------------------</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Tại siêu thị</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-mấy đứa thích ăn gì cứ chọn nhé_mẹ hắn</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-vâng_bốn đứa đồng thanh theo sau</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Từ Thịt bò thịt heo thịt gà……….đến cần tây, rau muống……….hành tiêu tỏi ớt đều có đủ…….mua gì lắm thế làm mý chiếc xe đẩy đầy ắp……..</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-cô ăn cái này không khỉ_hắn chỉ về tủ cá viên đông lạnh</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-woa, vậy mà tui không thấy_nó với tay lấy 5 bịt cá và bò viên</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-lấy cho tui mấy hộp kem nữa đi_nó chỉ tay về phía tủ</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-ùh, chờ tí _hắn chạy lại lôi về</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">……………………….</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-xem ra cũng đủ rùi đấy_mẹ hắn tươi cười nhìn bọn nó</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-không đủ mới lạ con tưởng mẹ định mua luôn cái siêu thị này chứ_hắn đẩy hai xe hàng theo sau</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-a, chị Trần_một người phụ nữ tui cười tiến về phía mẹ hắn</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-ah, chị Đoàn, cả bé Vân nữa_mẹ hắn niềm nở</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-vâng con chào bác_Vân lễ phép</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Khi không lại **ng mặt nhau ở siêu thị.....</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-chị về VN hồi nào thế_mẹ hắn cùng bà Đoàn và bọn ra quày tính tiền</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-tui cũng mới về hồi trưa thôi chị</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-mệt vậy mà còn đi chợ àh</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-uh, nấu ăn, chăm sóc gia đình cũng là một thú vui……hay lát chị rảnh sang nhà tui chơi</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-tiết quá lát tui lại viêc……hay là con đi sang nhà Bác Trần không_bà Đoàn nhìn Vân</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-dạ……được ạh???_Vân</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-tất nhiên……có con thì thêm vui_mẹ hắn cười_hay lát theo xe bác về nhà luôn nhé</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-vâng ạh</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Hắn khó chịu nhìn mẹ……..từ ngày bị hiểu nhầm hắn yêu Vân……hắn luôn muốn tránh mặt càng xa càng tốt….không lại thêm chuyện.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-mặt anh sao căng thẳng thế_nó hắn đưa đồ lên tính tiền</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-không có gì_hắn thở dài</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-gì mà lo vậy, có gì đâu, anh nói với Vân anh có vị hôn phu là xong_nó hiểu hắn ghê</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-cô tưởng ui chưa nói hả_hắn nhìn nó_mà đâu lại vào đó</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-woa, chị ấy mê anh lắm rùi_nó bất ngờ_sướng nhá</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-sướng gì, tui đang đau đầu đây</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">-trời, lo chi nhìu thế mau già, dù gì cô ấy cũng là con gái mà</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Hắn cười nhìn nó……mà cũng phải hắn lo xa quá, nhưng hắn không muốn Vân nuôi hi vọng vì hắn đã có một người trong lòng…….và hình ảnh người đó đang lớn dần trong tim hắn…….có thể bây giờ nó chưa đủ lớn để vượt qua thử thách…..nhưng chắc chắn…….một ngày nào đó, theo thời gian nó sẽ cứng cắp hơn để chịu đựng được phong ba, bão tố phía trước……..</span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Kuin Sukoagoa, post: 86241, member: 50865"] [FONT="Arial"]Reeng…………reeng…….._năm tiết học kết thúc rồi……..về thôi Sau khi tạm biệt đám bạn hắn & nó theo con đường có hàng me quen thuộc về nhà. Hai chị nó cũng đòi đi xe đạp như hai đứa cho vui mà lại không biết chạy nên đành lại đi xe hơi về_hắn phản đối việc chở…..vì làm biếng…ạc. Nó cũng tiết cho hai chị nhưng ai bảo hồi ở Hà Nội nhất quyết không chịu học. Nhưng cũng phải nhìn nó là phát sợ người nhươm dơ bẩn…..say sát khắp nơi. Nhớ lại ngày nó học chạy xe đạp…..qui động một lực lượng lớn các huấn luyện viên……là các anh, bố, ông, các ba các má cũng có góp vui…..sự kiện đặt biệt mà…..ban đầu nó hùng hổ lắm…..không cần ai vịnh cả …..đơn giản mà….leo lên đạp là được (trước giờ đi xe hơi không….nên không biết). Rầm_nó té nhào. Chừa luôn tật lanh chanh……các anh bố ông thay nhau vịnh xe giữ thăng bằng cho nó đạp……miệt mài suốt cả tiếng với những pha mạo hiểm thót tim+ luôn mấy tập phim hài do nó làm đạo diễn lẫn diễn viên với chiếc xe đạp…..làm cả nhà nó cười nghiêng ngửa…..đau cả bụng…..la ó, té nhào, bỏ xe chạy lấy người kiểu nào cũng có……may quá cuối cùng cũng biết chạy…..nó hí hửng biểu diễn cho mọi người xem……đang hay bỗng nhiên cây dừa từ đâu xuất hiện ( ở đó chứ ở đâu cũng nói) ra chặn đướng nó…..nó hấp tấp bẻ lái…..mà lạ càng quẹo đi hướng khác thì chiếc xe càng đâm vào. Rầm……chuyện gì tới cũng tới nó tông thẳng vào cây dừa…..rớt xuống đất….chiếc xe tiếp tục chạy một đoạn rùi nhã…..bụp bụp……hàng loạt các quả dừa trên cây rơi tới tấp…….may là té xa chứ không bể đầu…….đưa mắt nhìn cảnh tượng có một không hai nó thầm phục mình quá…..có nước dừa uống khỏi tốn công (bó tay con nhỏ này) làm nhà nó lại một phen hú vía…… -lát cô đi đón ba mẹ với tui ha_hắn gọi nó……cắt ngang hồi tưởng -hả, anh nói gì_nó hỏi lại -tui nói lát cô đi đón ba mẹ với tui không hả khỉ_hắn nhắt lại giọng lớn hơn -ủa, hai bác về rùi àh, sao giờ mới nói_nó trách móc -tui cũng hơn gì cô hai ông bà mới gọi về trước lúc lên sân bay về VN, cái gì cũng muốn bất ngờ hết làm người ta trở tay không kịp_hắn thở dài -mấy giờ về tới -giờ về nhà chuẩn bị ra sân bay là vừa đó, lẹ lên_hắn thút nó chạy nhanh hơn. -------------------------------------------------- Sân bay Tân Sơn Nhất Chuyến bay từ Nhật về VN đã hạ cánh, hành khách đỗ ra cổng tìm người thân.... đông nghịt làm bọn nhóc phải căn mắt ra mà tìm -Ba mẹ_hắn vẫy tay Hai ông bà Trần tiến về phía bọn nó đứng -nhớ con trai quá_mẹ ôm hắn_nhớ nhóc Nguyên quá_rùi ôm nó -hai bác mới về chắc mệt ạh_hai chị nó từ tốn -uh, thôi chúng ta ra xe về thôi_hắn nó sách hành lý lên vai ra xe (cho tài xế ở ngoài nên bọn nó phải làm) ------------------------------------------------- -thưa ba con mới về_ba mẹ hắn chào ông Sơn -uh, hai con vào tắm rửa nghĩ ngơi cho khỏe đi đường chắc cũng mệt rồi_ông Sơn rót nước cho con -vâng, quà tặng ba_mẹ hắn đưa ông Sơn một hộp to_của bốn đứa này, mỗi đứa một hộp -cảm ơn bác_ba chị em hí hửng cảm ơn Nó cầm lên lắc lắc nghe tiếng động bên trong……cái gì vậy nhỉ…..sao to thế…….. -cái gì thế mẹ_hắn thắc mắc nhìn vào gói quà -bốn đứa mở ra xem_mẹ hắn hớp một tí trà Bốc ……bốc………a cái gì đây -hả_bốn đứa nhìn nhau rùi nhìn mẹ hắn -kimono………_cả bọn đồng thanh (đi Nhật mà nhỉ) -uh, lát các con mặc thử mẹ xem……..chắc xinh lắm_mẹ hắn cười tít cả mắc_thôi các con lên thay liền đi mẹ không chờ được đâu -mới về mà phá con rồi hả mẹ_hắn nhăn nhó -phá gì...... con làm mẹ buồn rùi nè, ba , anh thấy con nó chưa……nó lớn rùi không thương em nữa_mẹ hắn sụt sùi -tôi nghiệp con quá/ tội em quá…..hahaha_ông Sơn ba hắn cùng cười (trời ơi cái gia đình này....sao giống trẻ con quá) -thui đi người lớn gì mà…….được rùi mặc thì mặc -ok, vậy mới được chứ, mẹ đi tắm xong bốn đứa phải thay cho mẹ xem đấy………đi anh_hai ông bà về phòng -khồ thân chưa_hắn nó thở dài -bốn đứa vào thử xem ông cũng muốn xem -ông này_nó hắn nhìn ông Sơn nhăn nhó Cái quái gì thế này……cái thắt lưng này cài sao nhỉ……còn cái này mặc sao……sao mà to thế này…..nó mếu nhìn đám đồ…….cái gì cũng phức tạp được cái màu vải rất đẹp nhiều hoa văn xinh xinh. Mẹ hắn phải cực lực chạy khắp các phòng chỉ dẫn. Hai chị nó bước ra đầu tiên …….. cả nhà khen không ngớt……xinh ghê……làm hai chị nó vui mừng cười ngoắt cả hàm…….tới hắn………quoa đẹp trai quá……vải sọc……phối màu hợp lý hài hòa -woa, con trai mẹ có khác, đẹp trai ghê luôn……ủa……mà Nguyên đâu_mẹ hắn nhìn xung quanh -dạ còn cái thắt lưng khó cài quá ạh_nó nói vọng xuống (vẫn loay hoay trong phòng) -để bác giúp_mẹ hắn chạy lên Một lúc sau -không biết khỉ làm gì lâu thê_hắn cũng đang chờ xem nó mặc đồ ra sao -tới đây_mẹ hắn & nó bước xuống nhà Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía nó……ngơ ngát ……ngỡ ngàng………quá đẹp.......không phải mà là quá tuyệt mới đúng (tuy chưa hoàn chỉnh) -cô……..cô……_hắn nhìn nó -tui sao_nó khó chịu -đẹp lắm_mẹ hắn tiếp lời_màu vải rất hợp, con lại cao mặc rất đẹp….._mẹ hắn sít soa…..-nhìn con bác nhớ lại thời trẻ quá -đùng đấy hợp với cháu lắm_ông Sơn và ba hắn -hì_nó gãi đầu Hắn chăm chú nhìn nó……nó khác hẳn cái dáng con trai…..hàng ngày -mặc cái này chẳng thấy dáng con để bữa nào bác mua vài cái váy_mẹ hắn nhìn nó -dạ_nó hoảng hồn (quên cả cái sách lược của mình, giờ nhớ ra quá muộn rồi) chết rùi_nó nghĩ_ thôi ạh…..con không hợp với mấy cái đó đâu ạh -con gái lớn rùi phải ăn mặc cho đẹp chứ, bốn đứa đứng lại mẹ chụp hình kỉ niệm nào, mang luôn guốt vào ( guốt gỗ đi cùng với áo kimono ấy_đủ bộ) Nó thở dài -anh làm gì đó đứng lại chụp hình_nó tiến lại gần hắn đang ngơ ngát -không…..ờ ờ……._hắn chạy theo nó -ok, đừng sát vào 1 2 3 _mẹ hắn hô to Tách ….đèn plash sáng lên……. -ok, Phong Nguyên chụp một kiểu nào_mẹ hắn đề nghị -hả_hai đứa nó ngơ ngát_Đoan nhìn nó ghn tị thấy rõ -hai bộ đồ của hai đứa hợp nhau lắm, Nguyên ngồi xuống, Phong đặt tay lên vai nguyên làm kiểu nào_mẹ hắn như thợ chuyên nghiệp luôn (mà công nhận hợp thiệt) -dạ_mặt mếu nhưng vẫn làm theo……mong sao cho hết đại nạn -ok, ngoan lắm……anh chụp cho em với các con một kiểu nào_mẹ hắn thảy mấy ảnh về phía ba hắn -cả nhà củng chụp đi_ba hắn chỉnh chế độ tự động_vào chụp luôn ba_hai cha con ông Sơn tiến về phía bọn nó -cười nào Tách…………… -ok xong, con đi thay đồ_hai đứa nó nhanh chóng chạy lên phòng -sao không mặc luôn đẹp lắm mà_mẹ hắn tiết nuối -nóng lắm ạh_hắn nó đồng thanh quay lại -uh, mẹ quên đây là VN, thui bốn đứa thay ra đi_nói thế nhưng tiết lắm -dạ Nó chạy thằng lên phòng…..tà áo phấp phới như cánh bướm nhẹ nhàng bay theo từng bước chân nó…hắn chạy theo quay mặt lai và............. -cô đẹp lắm đấy khỉ_hắn nói vọt lẹ vào phòng -anh nói gì_nó nghe không rõ hỏi lại(may là nghe không rõ chứ không chắc ngượng chết quá) -cô không nghe thì thôi_hắn cười bước vào phòng -vô duyên_nó cũng vào phòng thay lẹ cái áo ra……….nóng chết. -------------------------------------------------------- -ai đi chợ với mẹ không_mẹ hắn đề nghị khi thấy bóng bốn đứa bước xuống -mẹ không thấy mệt àh, sao không nghỉ ngơi đi_hắn -không……. Mẹ ngủ từ tối qua tới gìờ trên máy bay rồi....ba đứa đi với bác không -dạ………_ba đứa đồng thanh -còn con??? -đi thì đi……con chở cho_hắn bước ra lấy xe --------------------------------------------------- Tại siêu thị -mấy đứa thích ăn gì cứ chọn nhé_mẹ hắn -vâng_bốn đứa đồng thanh theo sau Từ Thịt bò thịt heo thịt gà……….đến cần tây, rau muống……….hành tiêu tỏi ớt đều có đủ…….mua gì lắm thế làm mý chiếc xe đẩy đầy ắp…….. -cô ăn cái này không khỉ_hắn chỉ về tủ cá viên đông lạnh -woa, vậy mà tui không thấy_nó với tay lấy 5 bịt cá và bò viên -lấy cho tui mấy hộp kem nữa đi_nó chỉ tay về phía tủ -ùh, chờ tí _hắn chạy lại lôi về ………………………. -xem ra cũng đủ rùi đấy_mẹ hắn tươi cười nhìn bọn nó -không đủ mới lạ con tưởng mẹ định mua luôn cái siêu thị này chứ_hắn đẩy hai xe hàng theo sau -a, chị Trần_một người phụ nữ tui cười tiến về phía mẹ hắn -ah, chị Đoàn, cả bé Vân nữa_mẹ hắn niềm nở -vâng con chào bác_Vân lễ phép Khi không lại **ng mặt nhau ở siêu thị..... -chị về VN hồi nào thế_mẹ hắn cùng bà Đoàn và bọn ra quày tính tiền -tui cũng mới về hồi trưa thôi chị -mệt vậy mà còn đi chợ àh -uh, nấu ăn, chăm sóc gia đình cũng là một thú vui……hay lát chị rảnh sang nhà tui chơi -tiết quá lát tui lại viêc……hay là con đi sang nhà Bác Trần không_bà Đoàn nhìn Vân -dạ……được ạh???_Vân -tất nhiên……có con thì thêm vui_mẹ hắn cười_hay lát theo xe bác về nhà luôn nhé -vâng ạh Hắn khó chịu nhìn mẹ……..từ ngày bị hiểu nhầm hắn yêu Vân……hắn luôn muốn tránh mặt càng xa càng tốt….không lại thêm chuyện. -mặt anh sao căng thẳng thế_nó hắn đưa đồ lên tính tiền -không có gì_hắn thở dài -gì mà lo vậy, có gì đâu, anh nói với Vân anh có vị hôn phu là xong_nó hiểu hắn ghê -cô tưởng ui chưa nói hả_hắn nhìn nó_mà đâu lại vào đó -woa, chị ấy mê anh lắm rùi_nó bất ngờ_sướng nhá -sướng gì, tui đang đau đầu đây -trời, lo chi nhìu thế mau già, dù gì cô ấy cũng là con gái mà Hắn cười nhìn nó……mà cũng phải hắn lo xa quá, nhưng hắn không muốn Vân nuôi hi vọng vì hắn đã có một người trong lòng…….và hình ảnh người đó đang lớn dần trong tim hắn…….có thể bây giờ nó chưa đủ lớn để vượt qua thử thách…..nhưng chắc chắn…….một ngày nào đó, theo thời gian nó sẽ cứng cắp hơn để chịu đựng được phong ba, bão tố phía trước……..[/FONT] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Truyện ngắn chọn lọc
Tiểu công chúa đáng yêu
Top