Chạm dòng đời
Tôi có thể tạo mệnh dòng người qua lại
Cho một buổi chiều đợi cuộc rong chơi
Bế tắc là đêm.
Từ lòng mình
Tôi lắc đầu vô tội hãi hề lệ hàng
Nhu mì giữa điệu nhạc cay
Viết từ lời của ma hoang bay ra trong tôi
Không giọt nắng thơ thở ra
Không tiếng động nào của mùa có dòng chảy
Không có máu đông vào tim nguyện cầu
Không có vì sao đêm?
Reo rão ma quái
Bây giờ tôi đã lạc lối
Nhắm mắt rồi cười nhấp từng nỗi buồn đã định hình...
Đêm yên biến sắc
Và đã có những đoàn người vô hình
vô tình giống
Tôi trong cái đêm
có bản ngã lênh đênh
Theo Huỳnh Lê Nhật Tân - Văn Chương Việt
Tôi có thể tạo mệnh dòng người qua lại
Cho một buổi chiều đợi cuộc rong chơi
Bế tắc là đêm.
Từ lòng mình
Tôi lắc đầu vô tội hãi hề lệ hàng
Nhu mì giữa điệu nhạc cay
Viết từ lời của ma hoang bay ra trong tôi
Không giọt nắng thơ thở ra
Không tiếng động nào của mùa có dòng chảy
Không có máu đông vào tim nguyện cầu
Không có vì sao đêm?
Reo rão ma quái
Bây giờ tôi đã lạc lối
Nhắm mắt rồi cười nhấp từng nỗi buồn đã định hình...
Đêm yên biến sắc
Và đã có những đoàn người vô hình
vô tình giống
Tôi trong cái đêm
có bản ngã lênh đênh
Theo Huỳnh Lê Nhật Tân - Văn Chương Việt