T
Tuyền Nguyễn
Guest
Em đến làm chi?
Để rồi đi!
Mắt thôi ngấn đọng, khép bờ mi
Tôi niềm thống khổ người đưa tiễn
Buồn nào hơn?
Phút biệt ly.
Xác em về lại dải đất nâu
Hồn em phiêu bạt mãi nơi đâu?
Đêm mai căn gác, ôi lạnh buốt
Chỉ một mình tôi vuốt nỗi sầu…
Ta đến làm chi?
Cõi vô thường
Để yêu
Để nhớ
Để vấn vương
Sao không là đá, bờ đá lạnh
Để lòng không chạnh với tang thương.
Ta tiễn người đi!
Ai tiễn ta?
Mai vào miên viễn… xa nghìn xa!
Xe tang đã khuất lưng đồi
Ngàn thu vĩnh biệt
Ngàn thu ngàn trùng
Buông xuôi về cõi mông lung
Để người ở lại muôn trùng niềm tây.
Để rồi đi!
Mắt thôi ngấn đọng, khép bờ mi
Tôi niềm thống khổ người đưa tiễn
Buồn nào hơn?
Phút biệt ly.
Xác em về lại dải đất nâu
Hồn em phiêu bạt mãi nơi đâu?
Đêm mai căn gác, ôi lạnh buốt
Chỉ một mình tôi vuốt nỗi sầu…
Ta đến làm chi?
Cõi vô thường
Để yêu
Để nhớ
Để vấn vương
Sao không là đá, bờ đá lạnh
Để lòng không chạnh với tang thương.
Ta tiễn người đi!
Ai tiễn ta?
Mai vào miên viễn… xa nghìn xa!
Xe tang đã khuất lưng đồi
Ngàn thu vĩnh biệt
Ngàn thu ngàn trùng
Buông xuôi về cõi mông lung
Để người ở lại muôn trùng niềm tây.