Khi con người lao động họ sẽ phải tiêu hao một phần sức lực cơ bắp,trí tuệ,tâm huyết vì thế sẽ cần được nghỉ ngơi, ăn uống ...để bù đắp lại phần công sức đã bỏ ra trước đó ,không những thế người lao động còn phải cần có cả nguồn bổ sung có thể tái sản xuất lại sức lao động để tiếp tục làm việc.Vì vậy tiền lương vừa là để trả cho công sức đã bỏ ra đã bị tiêu hao trong quá trình lao động trước đó và còn là để giúp cho người lao động tái tạo,phục hồi lại sức lực.Nhưng đó mới là tiền lương cần thiết cho 1 cá nhân để giải quyết nhu cầu trước mắt ,chưa phải là tiền lương mà cả xã hội cần thiết để đảm bảo lâu dài.
Xã hội muốn duy trì phải không ngừng tái sản xuất ra của cải vật chất và quan trọng hơn là tái sản xuất ra con người ,tái sản xuất ra sức lao động.Mỗi người từ khi sinh ra cho đến lúc đi làm phải trải qua cả 1 quá trình nuôi dưỡng đào tạo,giáo dục mới có được sức lao động như hiện tại và sau khi cống hiến xong đến hết tuổi lao động họ sẽ lại về hưu.Vì thế tính theo chiều dọc của cá nhân người lao động thì tiền lương anh ta nhận được phải có cả khoản đền bù cho chi phí đã nuôi dưỡng,đào tạo anh ta từ trong quá khứ và cả khoản tiền lương hưu lúc người lao động đã nghỉ hưu.
Biểu hiện của tiền lương đảm bảo đời sống là người lao động có thể nuôi dạy con cái mình đầy đủ,và có thể trang trải cho cả người đã nuôi dưỡng họ lúc nhỏ.Nuôi dạy giáo dục trẻ em chính là tái sản xuất sức lao động cho đời sau,chế độ dưỡng lão cho người già chính là đền bù cho sức lao động đã bỏ ra và mất đi từ trước.Một quốc gia phát triển thì xã hội phải quan tâm và có khoản phúc lợi cho trẻ em và người già.
Trong cơ chế thị trường tiền lương phải biến đổi theo giá cả,nhưng dù thế nào thì nó cũng phải tính theo tiền lương xã hội cần thiết,luật về tiền lương phải đảm bảo cuộc sống cho gia đình người công nhân nhưng tất nhiên vẫn theo tiêu chí sức lao động như thế nào thì hưởng lương tương ứng như thế đó.
Xã hội muốn duy trì phải không ngừng tái sản xuất ra của cải vật chất và quan trọng hơn là tái sản xuất ra con người ,tái sản xuất ra sức lao động.Mỗi người từ khi sinh ra cho đến lúc đi làm phải trải qua cả 1 quá trình nuôi dưỡng đào tạo,giáo dục mới có được sức lao động như hiện tại và sau khi cống hiến xong đến hết tuổi lao động họ sẽ lại về hưu.Vì thế tính theo chiều dọc của cá nhân người lao động thì tiền lương anh ta nhận được phải có cả khoản đền bù cho chi phí đã nuôi dưỡng,đào tạo anh ta từ trong quá khứ và cả khoản tiền lương hưu lúc người lao động đã nghỉ hưu.
Biểu hiện của tiền lương đảm bảo đời sống là người lao động có thể nuôi dạy con cái mình đầy đủ,và có thể trang trải cho cả người đã nuôi dưỡng họ lúc nhỏ.Nuôi dạy giáo dục trẻ em chính là tái sản xuất sức lao động cho đời sau,chế độ dưỡng lão cho người già chính là đền bù cho sức lao động đã bỏ ra và mất đi từ trước.Một quốc gia phát triển thì xã hội phải quan tâm và có khoản phúc lợi cho trẻ em và người già.
Trong cơ chế thị trường tiền lương phải biến đổi theo giá cả,nhưng dù thế nào thì nó cũng phải tính theo tiền lương xã hội cần thiết,luật về tiền lương phải đảm bảo cuộc sống cho gia đình người công nhân nhưng tất nhiên vẫn theo tiêu chí sức lao động như thế nào thì hưởng lương tương ứng như thế đó.