Hoàng Thịnh
Member
- Xu
- 0
Tiền không phải là vạn năng
Một chiều hoàng hôn, ở bến đò yên tĩnh có 4 người: Một người nhà giàu, một người làm quan, một người là võ sĩ và một thi nhân.
Họ đều yêu cầu ông lão lái đò đưa họ qua sông. Ông lão nói: “ Nói hết những ưu điểm của từng người một, tôi sẽ sắp xếp đưa mọi người sang sông.
Người nhà giàu rút tiền ra nói:” Tôi có rất nhiều tiền.”
Vị quan nói:” Nếu ông đưa tôi qua , tôi sẽ cho ông một chức quan huyện.”
Người võ sĩ nói:” Tôi muốn qua sông nếu không…” nói xong người này giơ nắm đấm ra dọa ông lão.
“ Còn ông?” Ông lão quay sang hỏi ông nhà thơ, “Tôi chả có thứ gì cả, nhưng nếu tôi về không đúng giờ vợ con tôi sẽ vo cùng lo lắng, sốt ruột.”
“ Lên thuyền đi, anh đã thể hiện được ưu điểm của mình, đây mới là tài sản quý giá nhất.” Thi nhân không hiểu gì nhưng vẫn bước lên thuyền, ông hỏi:” Ông có thể cho tôi biết lời giải đáp không?”, “ Chính cái thở dài và khuôn mặt lo lắng, buồn bã của đã thể hiện tất cả.” ông lão vừa chèo thuyền vừa nói:” Chính tình cảm thật của anh đã trở thành vật quý giá nhất trong tất cả.”
Lời bình:
Sự chân tình chính là màu nền quý giá nhất trong đức tính của con người. Đối với nhau chân thành mới mong có được ánh hào quang rực rỡ. Tiền bạc, quyền lực, sức mạnh, không phải là vạn năng, nó cũng có lúc trở thành hư không.
Một chiều hoàng hôn, ở bến đò yên tĩnh có 4 người: Một người nhà giàu, một người làm quan, một người là võ sĩ và một thi nhân.
Họ đều yêu cầu ông lão lái đò đưa họ qua sông. Ông lão nói: “ Nói hết những ưu điểm của từng người một, tôi sẽ sắp xếp đưa mọi người sang sông.
Người nhà giàu rút tiền ra nói:” Tôi có rất nhiều tiền.”
Vị quan nói:” Nếu ông đưa tôi qua , tôi sẽ cho ông một chức quan huyện.”
Người võ sĩ nói:” Tôi muốn qua sông nếu không…” nói xong người này giơ nắm đấm ra dọa ông lão.
“ Còn ông?” Ông lão quay sang hỏi ông nhà thơ, “Tôi chả có thứ gì cả, nhưng nếu tôi về không đúng giờ vợ con tôi sẽ vo cùng lo lắng, sốt ruột.”
“ Lên thuyền đi, anh đã thể hiện được ưu điểm của mình, đây mới là tài sản quý giá nhất.” Thi nhân không hiểu gì nhưng vẫn bước lên thuyền, ông hỏi:” Ông có thể cho tôi biết lời giải đáp không?”, “ Chính cái thở dài và khuôn mặt lo lắng, buồn bã của đã thể hiện tất cả.” ông lão vừa chèo thuyền vừa nói:” Chính tình cảm thật của anh đã trở thành vật quý giá nhất trong tất cả.”
Lời bình:
Sự chân tình chính là màu nền quý giá nhất trong đức tính của con người. Đối với nhau chân thành mới mong có được ánh hào quang rực rỡ. Tiền bạc, quyền lực, sức mạnh, không phải là vạn năng, nó cũng có lúc trở thành hư không.