Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Văn học trẻ em
Truyện Thiếu Nhi
Thời thơ ấu.
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="songngu" data-source="post: 17823" data-attributes="member: 6639"><p><strong><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'Arial'">THỜI THƠ ẤU - Khúc 3</span></span></strong></p><p></p><p></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'Arial'">3. Tuổi thơ tôi có hai lần được chứng kiến nhà đông người đến thế. Lần vừa rồi là lần thứ nhất. Lần thứ nhất mãi sau này tôi mới biết đấy là ngày ĐẦY THÁNG cho tôi. Lần thứ hai, khi tôi mon men thành giường tập đi, cũng giống như lần đầy tháng, nhà tôi lại chật cứng người. Nội tôi sau khi sắp mâm cúng bà mụ xong, dải chiếu ra giữa nhà, bầy ra bao nhiêu là thứ. Nào là đục, kéo, giấy bút… và cả một cái nỏ nữa. Ông nội bầy thành một vòng tròn sau đó nẫng tôi lên đặt vào giữa.</span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'Arial'"></span></span></p><p> </p><p><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'Arial'">- Nào, cọp con, lấy đi. Đục sau này làm thợ mộc, kéo sau này làm kĩ sư, giấy bút sau này làm nhà văn nhà thơ, nỏ làm thợ săn…</span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'Arial'"></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'Arial'">Ngay khi ông buông tay tôi ra, tôi đã bò ngay lại cái nỏ. Mọi người xung quanh ồ lên một tiếng. Sao thế nhỉ? Thực ra tôi có chọn cái nỏ đâu. Tôi chọn giấy bút cơ nhưng vì cái nỏ kềnh càng, chiếm chỗ quá nhiều nên tôi chỉ định kéo nó bỏ ra chỗ khác để tiến lên lấy giấy bút mà thôi. Vừa mới túm vào cán nỏ, chưa cả kịp làm gì ông nội đã xốc nách nâng tôi giơ lên cao, vừa cười khà khà vừa nói:</span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'Arial'"></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'Arial'">-Thật là CHA NÀO CON ẤY. Một khuôn đúc ra có khác. Ngày xưa làm LỄ ĐẶT TÊN cho bố nó, bố nó cũng chọn cái nỏ, ứng với việc bây giờ đi làm sơn tràng. Ha, chả nhẽ cu cậu định nối nghiệp ở rừng của bố nó.</span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'Arial'"></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'Arial'">Thật là lạ. Tôi không hiểu nội tôi nói gì. Tôi mà giống bố ư? Ông nội nhầm hay sao ý chứ. Bố vừa cao vừa to, quát mắng được mẹ, doạ dẫm được tôi. Từ mặt mũi đến tay chân so với tôi cái gì bố cũng to, cũng dài. Bố khoẻ hơn tôi. Là cái chắc rồi. Chả thế mà bố nhấc bổng được tôi như nhấc một quả bí. Còn tôi thì không tài nào nhấc nổi dù chỉ là một cánh tay của bố. Nhưng theo lời ông nội nói thì tôi và bố cùng được đúc ra từ một cái khuôn. Vậy mà sao tôi thì nhỏ bé, bố lại to cao thế kia? Tôi không hiểu. Thực sự không hiểu. Có chăng, tôi chỉ hiểu được một điều. Tôi đã biết mình sinh ra từ đâu; Ai đó đã đúc tôi và bố trong một cái khuôn cho mẹ và ông nội. Tôi là của mẹ còn bố là của ông nội. Mẹ và bà nội chắc đã có sẵn từ lâu rồi. Chẳng thế mà khi tôi trào đời không thấy bố và ông nội đâu ngoài bà đỡ ra, chỉ thấy mỗi mẹ với bà.</span></span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="songngu, post: 17823, member: 6639"] [B][COLOR=#000000][FONT=Arial]THỜI THƠ ẤU - Khúc 3[/FONT][/COLOR][/B] [COLOR=#000000][FONT=Arial]3. Tuổi thơ tôi có hai lần được chứng kiến nhà đông người đến thế. Lần vừa rồi là lần thứ nhất. Lần thứ nhất mãi sau này tôi mới biết đấy là ngày ĐẦY THÁNG cho tôi. Lần thứ hai, khi tôi mon men thành giường tập đi, cũng giống như lần đầy tháng, nhà tôi lại chật cứng người. Nội tôi sau khi sắp mâm cúng bà mụ xong, dải chiếu ra giữa nhà, bầy ra bao nhiêu là thứ. Nào là đục, kéo, giấy bút… và cả một cái nỏ nữa. Ông nội bầy thành một vòng tròn sau đó nẫng tôi lên đặt vào giữa. [/FONT][/COLOR] [COLOR=#000000][FONT=Arial]- Nào, cọp con, lấy đi. Đục sau này làm thợ mộc, kéo sau này làm kĩ sư, giấy bút sau này làm nhà văn nhà thơ, nỏ làm thợ săn… Ngay khi ông buông tay tôi ra, tôi đã bò ngay lại cái nỏ. Mọi người xung quanh ồ lên một tiếng. Sao thế nhỉ? Thực ra tôi có chọn cái nỏ đâu. Tôi chọn giấy bút cơ nhưng vì cái nỏ kềnh càng, chiếm chỗ quá nhiều nên tôi chỉ định kéo nó bỏ ra chỗ khác để tiến lên lấy giấy bút mà thôi. Vừa mới túm vào cán nỏ, chưa cả kịp làm gì ông nội đã xốc nách nâng tôi giơ lên cao, vừa cười khà khà vừa nói: -Thật là CHA NÀO CON ẤY. Một khuôn đúc ra có khác. Ngày xưa làm LỄ ĐẶT TÊN cho bố nó, bố nó cũng chọn cái nỏ, ứng với việc bây giờ đi làm sơn tràng. Ha, chả nhẽ cu cậu định nối nghiệp ở rừng của bố nó. Thật là lạ. Tôi không hiểu nội tôi nói gì. Tôi mà giống bố ư? Ông nội nhầm hay sao ý chứ. Bố vừa cao vừa to, quát mắng được mẹ, doạ dẫm được tôi. Từ mặt mũi đến tay chân so với tôi cái gì bố cũng to, cũng dài. Bố khoẻ hơn tôi. Là cái chắc rồi. Chả thế mà bố nhấc bổng được tôi như nhấc một quả bí. Còn tôi thì không tài nào nhấc nổi dù chỉ là một cánh tay của bố. Nhưng theo lời ông nội nói thì tôi và bố cùng được đúc ra từ một cái khuôn. Vậy mà sao tôi thì nhỏ bé, bố lại to cao thế kia? Tôi không hiểu. Thực sự không hiểu. Có chăng, tôi chỉ hiểu được một điều. Tôi đã biết mình sinh ra từ đâu; Ai đó đã đúc tôi và bố trong một cái khuôn cho mẹ và ông nội. Tôi là của mẹ còn bố là của ông nội. Mẹ và bà nội chắc đã có sẵn từ lâu rồi. Chẳng thế mà khi tôi trào đời không thấy bố và ông nội đâu ngoài bà đỡ ra, chỉ thấy mỗi mẹ với bà.[/FONT][/COLOR] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Văn học trẻ em
Truyện Thiếu Nhi
Thời thơ ấu.
Top