Nguyễn Thành Sáng
Well-known member
- Xu
- 249
THÔI RỒI NỖI NHỚ CÒN ĐÂY…
“Thơ Nhạc”
Em buồn…lặng lẽ rời chân
Còn anh một khối…ngàn cân nặng đè
Kia đường…hút bóng ủ ê
Trầm đây nỗi nhớ…người lê cung sầu…
người lê cung sầu…
Đâu rồi…vương vấn lần sâu
Trời xa khoảng cách…tìm nhau mảnh hồn
Đâu rồi…ngọn gió hoàng hôn
Chiều buông nhặt ánh…từng cơn say niềm…
Đâu rồi…những lúc kề bên
Lời thương chửa nói…rền vang tiếng đàn
Đâu rồi…sóng nước lăn tăn
Vần thơ một nét…thuyền ngang mái chèo…
Đâu rồi…khúc hát tình yêu
Ngày lay thoảng gió…đêm khều ánh sương
Đâu rồi… cạn chén huỳnh tương
Bầu lưng lửng túi… làn hương ru tình…
làn hương ru tình…
Nay đành…ngoảnh mắt làm thinh
Nhìn em thả bước… ôi nghìn xót xa
Còn nữa đâu…những xế tà…
Dìu nhau bến mộng…ngân nga câu thề…
Còn đâu…nẻo vắng em về
Anh đưa mắt tiễn…mà ê ẩm lòng…
Sáo giờ…sáo đã qua sông
Kia buồn ở lại…ngắm dòng nước trôi…
Thôi rồi…dang dở tình ôi!
Ngàn đau quặn thắt… ngậm ngùi đắng cay
Thôi rồi…nỗi nhớ còn đây
Mà không thể nói…mà tay chẳng cầm…
Mà không thể nói…mà tay chẳng cầm…
08/12/2023
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
——————————————
THÔI RỒI NỖI NHỚ CÒN ĐÂY…
“Thơ Lục Bát”
Em buồn lặng lẽ rời chân
Còn anh một khối ngàn cân nặng đè
Kia đường hút bóng ủ ê
Trầm đây nỗi nhớ, người lê cung sầu…
Đâu rồi vương vấn lần sâu
Trời xa, khoảng cách tìm nhau mảnh hồn
Đâu rồi ngọn gió hoàng hôn
Chiều buông nhặt ánh, từng cơn say niềm
Đâu rồi những lúc kề bên
Lời thương chửa nói, rền vang tiếng đàn
Đâu rồi sóng nước lăn tăn
Vần thơ một nét, thuyền ngang mái chèo
Đâu rồi khúc hát tình yêu
Ngày lay thoảng gió, đêm khều ánh sương
Đâu rồi cạn chén huỳnh tương
Bầu lưng lửng túi, làn hương ru tình…
Nay đành ngoảnh mắt làm thinh
Nhìn em thả bước, ôi nghìn xót xa
Còn nữa đâu, những xế tà
Dìu nhau bến mộng ngân nga câu thề
Còn đâu nẻo vắng em về
Anh đưa mắt tiễn mà ê ẩm lòng
Sáo giờ sáo đã qua sông
Kia buồn ở lại, ngắm dòng nước trôi
Thôi rồi! Dang dở tình ôi!
Ngàn đau quặn thắt, ngậm ngùi đắng cay
Thôi rồi! Nỗi nhớ còn đây
Mà không thể nói, mà tay chẳng cầm…
08/12/2023
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
Nguồn thơ hay:
Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) Facebook