Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Truyện dài
Thời niên thiếu không thể quay lại ấy - Đồng Hoa - Phần I
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="DOO DOO" data-source="post: 164553"><p>[ATTACH]15209[/ATTACH]<span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><em> </em></span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><em></em></span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><em>Mối tình đầu, là, một đóa hoa tên tình đậu chỉ nở rộ trong khoảnh khắc, không sớm một bước, cũng không chậm một bước, mà cậu ấy luôn ở nơi đó.</em></span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><em>Tình đậu, là, bông hoa trắng noãn thuần khiết trong cuộc đời, cả cuộc đời chỉ nở một lần, khi nở thì thơm, khi tàn thì chua sót, nhưng không có kết quả.</em></span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><em></em></span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><em></em></span></span></span></span></p><p style="text-align: center"><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><em>***</em></span></span></span></span></p> <p style="text-align: center"><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><em><span style="color: #339966">Mối tình đầu</span></em></span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Sau khi khai giảng năm học mới, chúng tôi bước vào lớp năm, trong lớp có điều chỉnh chỗ ngồi, tôi ngồi cùng bàn với thiếu niên thiên tài Trần Kính.</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Theo thân thể phát dục trưởng thành, chúng tôi cũng lặng lẽ có sự thay đổi cảm giác với bạn khác phái, nữ sinh và nam sinh trong lớp đột nhiên có thêm một phần cảm xúc thần bí.</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Khi học đại học, chị em cùng ký túc xá trao đổi với nhau, mới biết được rằng tuy chúng tôi ở trời nam đất bắc khác biệt trên đất nước, nhưng mối tình đầu thời tiểu học của chúng tôi cũng đáng kinh ngạc như nhau. Về cơ bản chính là trong một lớp, toàn bộ nam sinh sẽ thích hai ba nữ sinh xinh xắn, giỏi ca múa, được giáo viên quý, mà cũng không có gì ngạc nhiên khi cả đám nữ sinh trong lớp đều thích hai ba nam sinh học tập nổi trội xuất sắc, được giáo viên nâng niu trong lòng bàn tay. Thời tiểu học, thích và thầm mến đều có tính nhất quán tuyệt vời.</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Trong lớp của chúng tôi, đối tượng nam sinh lựa chọn có hai ba bạn, nhưng gần như toàn bộ nữ sinh đều thích Trần Kính. Cũng chẳng có cách nào, cậu ấy nổi bật tài giỏi thế cơ mà. Gia thế tốt, bố là quan lớn trong bộ giáo dục, mẹ là phó giám đốc đài truyền hình thành phố này; cậu ấy thông minh, giáo viên đứng trên kia giảng một câu đầu, cậu ấy ngồi dưới này giảng tiếp câu sau; đa tài nghệ, có thể kéo đàn violon, hội diễn văn nghệ hàng năm, cậu ấy kéo violon khẳng định có thể giành được một cúp cho lớp tôi; nhưng tính tình cậu ấy cũng thực vênh vang, cô giáo Triệu gần như chỉ cầu mong cậu ấy là con trai mình, mà cậu lại rất lãnh đạm với cô ấy, chuyện này thật sự là hiếm thấy trong những học sinh tiểu học hay sùng bái giáo viên.</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Khi đó, tuy tôi đọc một đống sách linh tinh, thậm chí “Hồng Lâu Mộng” cũng đọc xong rồi, nhưng mà cũng thật là kỳ lạ, tôi vẫn không thông suốt về tình yêu nam nữ, mỗi lần nhìn thấy nữ sinh mượn cớ đến hỏi chuyện, chiếm chỗ ngồi của tôi không chịu đi, vậy mà tôi lại ngây thơ không nhìn ra chỗ nào kỳ quái, chỉ cảm thấy nữ sinh trong lớp tôi cũng thật ham học quá đi.</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Trần Kính thực thông minh, cũng trưởng thành hiểu biết rất sớm, đối với tâm tư dè dặt, kỹ xảo đơn giản của nữ sinh, cậu ấy hiểu rõ rành rành, cậu ấy hưởng thụ sự ái mộ của nữ sinh trong lớp, nhưng trong lòng lại chẳng kiên nhẫn nổi với những nữ sinh đó. Có một lần, cậu ấy bị một nữ sinh đeo bám quấn quanh cả nửa ngày, cậu ấy vẫn phong độ nhẹ nhàng giải đáp vấn đề của cô bạn kia, thẳng đến khi tiếng chuông vào lớp vang lên, cô bạn đó mới không thể không rời đi.</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Chờ tôi trở lại chỗ ngồi, cậu ấy rất tức giận nói với tôi: “Chỗ ngồi của cậu không được để người khác ngồi lung tung, bằng không tâm tư tớ hao tổn để cậu ngồi cùng bàn hoàn toàn uổng phí mất, cậu hãy nhìn vào lợi ích mỗi ngày gián tiếp chép bài tập của tớ, lần sau phải giúp tớ ngăn cản các bạn đó.”</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Tôi tiêu phí non nửa tiết học để suy xét những lời này, rốt cục bừng tỉnh đại ngộ. Cái gì chứ! Lúc ấy tôi thấy thật kỳ quái, một khối vàng quý giá thế này mà có thể bị tôi chiếm riêng á? Thì ra là thế! Cậu ấy đứng nhất lớp, lại là lớp trưởng, luôn là học sinh giỏi, cán bộ ưu tú, nếu không giải đáp nghi vấn giải thích nghi hoặc cho các bạn học, vậy thì khẳng định là không hợp với hình tượng vinh quang của cậu ấy rồi, mà nếu đi giải đáp nghi vấn giải thích nghi hoặc, thì lại không hợp với nội tâm ích kỷ của cậu ấy.</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Truyền thống của trường chúng tôi đều là nam nữ ngồi cùng bàn. Tôi là nữ sinh, phù hợp với điều kiện ngồi cùng bàn với cậu ấy; thành tích học tập của tôi kém cỏi nhất, là người không thích học, khẳng định sẽ không hỏi cậu ấy vấn đề gì. Một người vừa không quấy rầy cậu ấy, cũng sẽ không tổn hại hình tượng tốt đẹp của cậu ấy, một người ngồi cùng bàn thích hợp nhất đã sinh ra như vậy.</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Khi đã hiểu rõ cậu nam sinh xuất sắc được giáo viên, phụ huynh và các bạn học đều yêu quý này, tôi không cảm thấy cậu ấy đáng ghét như trước nữa, cũng không cảm thấy cậu ấy tốt hơn trước. Cậu ấy chỉ là một người tên Trần Kính, là một thần đồng học tập vô cùng siêu, một người ở ngoài thế giới của tôi, lúc đó tôi có nằm mơ cũng không nghĩ tới, cậu ấy không chỉ là bạn thời tiểu học của tôi, mà sau này còn là đàn anh khóa trên của tôi ở đại học Thanh Hoa.</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><span style="color: #000080"><strong><em>Đại học Thanh Hoa</em></strong><em>: là một trường đại học ở Bắc Kinh, Trung Quốc. Trường này được xem là một trong những trường đại học danh tiếng nhất ở Trung Quốc. Trường được thành lập năm 1911 như là một trường dự bị cho những người Trung Quốc đã tốt nghiệp trung học chuẩn bị học lên cao hơn ở các trường đại học tại Hoa Kỳ, sau đó trường mở rộng phạm vi và cung cấp các chương trình sau đại học 4 năm vào năm 1925. Chương trình dự bị của trường tiếp tục đến năm 1949.</em></span></span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><span style="color: #000080">Ngày hôm đó, cũng giống y những ngày bình thường khác, mọi chuyện đều vận hành từng bước một. Điểm khác biệt chính là ở chỗ tôi thức dậy muộn, lại đúng kỳ kinh nguyệt nữa chứ. Tôi còn chưa quen “cô bạn” cứ mỗi tháng lại đến một lần này, đến khi tôi luống cuống chân tay chuẩn bị xong mọi việc, bắt đầu đến trường, thì cũng muộn mất rồi.</span></span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><span style="color: #000080"></span></span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Rời khỏi nhà, thời tiết vẫn âm u lại càng ảm đạm hơn, trời cao có những đám mây đen thật dày đang xếp chống chéo lên nhau, tựa như sắp nện xuống đất đến nơi ấy, hoàn toàn không nhìn thấy bóng dáng mặt trời đâu, tuy bây giờ là ban ngày ban mặt, nhưng lại làm cho người ta cảm thấy giống như lúc chạng vạng. Tâm tình của tôi vốn không được tốt lắm, nhìn thấy sắc trời như vậy, nghĩ mình đến muộn sẽ làm lớp bị trừ điểm thi đua, ảnh hưởng đến thành tích nhận được cờ đỏ của lớp, cô Triệu khẳng định sẽ không bỏ qua cho mình, tâm tình lại càng tụt dốc hơn.</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Vì bây giờ đã không phải là thời gian đến trường nữa, mà là thời gian đi làm rồi, đường tôi đến trường cũng không phải con đường chính, vì vậy trên đoạn đường dài chẳng thấy nổi một bóng người, nếu có thì chỉ là mấy cây liễu ở hai bên đường đang nhảy múa điên cuồng trong cơn gió lớn kia thôi. Tôi đeo cặp sách trên lưng, gian nan đón gió mà đi.</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Bước tiếp bước là gian nan nối gian nan, ngay cả một tia sét một tiếng sấm cũng không có, vậy mà mưa đá lại bắt đầu rơi xuống chẳng hề báo trước, đập vào người sinh đau, nhưng tôi đã bị muộn rồi, không dám trú lại ở đâu, mà vẫn đang mạo hiểm chạy về phía trước, bất chấp cơn mưa đá.</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Theo mưa đá, gió cũng càng thổi mạnh hơn, sức tôi còn yếu, cảm giác cứ đi được một bước, thì lại bị gió thồi về sau hơn nửa bước, đi cố một lúc lâu, mà cứ như mình vẫn còn giậm chân tại chỗ, khi tôi đang sốt ruột, đột nhiên, có một người vượt qua tôi từ phía sau, nắm lấy tay tôi, kéo tôi chạy về phía trước.</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Tôi kinh ngạc một chút, thấy rõ ràng đó là Trương Tuấn, muốn há mồm nói chuyện, nhưng khi hé miệng ra thì gió lạnh mang theo mưa đá lập tức tiến vào miệng, không nói được gì mà ngược lại còn bị ăn một miếng băng. Cậu ấy vừa chạy vừa mím chặt môi, hiển nhiên đây là nguyên nhân cậu ấy không nói lời nào.</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Cậu ấy cao hơn tôi nhiều hơn một cái đầu, sức lại mạnh hơn tôi rất nhiều, tôi chỉ cảm thấy áp lực trên người mình đã được buông lỏng, gió trong trời đất tựa như cũng nhỏ đi nhiều. Cậu ấy kéo tôi đối mặt với cuồng phong, chạy trong mưa đá, tôi cũng không biết vì sao, tâm tình đột nhiên thấy tươi sáng, tựa như mỗi bước đều tràn đầy năng lượng, mưa đá nện trên mặt không đau một chút nào.</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Đến cổng trường, cậu ấy tự nhiên buông tay tôi ra, cười chỉa chỉa hướng lớp học, ý bảo tôi vào lớp trước.</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Dựa theo quy luật trừng phạt, lực chú ý của giáo viên sẽ tập trung nhiều trên bạn học sinh nào đến muộn nhất, cậu ấy để tôi đi trước, tương đương với chuyện đem toàn bộ sự trừng phạt đều đổ lên người mình. Đột nhiên, không vì nguyên nhân gì, tôi cảm thấy trái tim mình đập mạnh hơn, mặt nóng lên, vội vàng cúi đầu, liều mạng chạy về hướng lớp học. Thực may mắn, bởi vì mưa đá nên cờ đỏ đã về lớp truy bài rồi, chúng tôi đi muộn cũng không bị trường bắt được, vi phạm nội quy lần này, chính là bị giáo viên đến lớp sớm bắt được mà thôi.</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Giáo viên ngữ văn đang phê bình tôi, thì Trương Tuấn lại lười biếng đứng ở cửa nói “Báo cáo”. Quả nhiên, giáo viên ngữ văn nhanh chóng nói tôi hai câu rồi để tôi ngồi xuống, đi đến cửa lớp học răn dạy hành vi của Trương Tuấn.</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Tôi vội vàng mở sách giáo khoa ra, cúi đầu làm bộ chuyên tâm đọc. Nghe thấy cậu ấy giải thích nguyên nhân đến muộn với cô giáo, đầu tôi cúi càng thấp hơn, chóp mũi gần như chạm vào trang sách, một lòng bối rối coi như đã chảy ra rồi, nhưng lại ngọt ngào muốn kìm hãm nó xuống, tựa như mới đây thôi, ăn sô cô la rượu nhiều quá đến say, nhất thời cảm thấy hạnh phúc vui sướng muốn bay lên, nhất thời lại cảm thấy khổ sở muốn chết.</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Trần Kính hỏi: “Cậu làm sao vậy?”</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Tôi trầm mặc lắc đầu.</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Trần Kính khinh thường hừ một tiếng, “Sách để ngược rồi.”</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Tôi bối rối, vội quay quyển sách lại, đến khi quay xong, Trần Kính ở bên cạnh lại đang nén cười không nổi, tôi tập trung nhìn vào, phát hiện lúc này mới thật sự bị ngược, thế là nhanh tay quay sách cho đúng, Trần Kính cười nhạo, “Lại còn nói dối à, ngay câu đầu tiên đã lộ rõ chân tướng rồi.”</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Tôi cúi đầu, không hé răng.</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Mưa đá đột nhiên ngừng, giống như khi nó đến, không hề có dấu hiệu nào, tựa như, nó đến chỉ vì tạo cho chúng tôi cơ hội dắt tay chạy trong mưa đá.</span></span></span></span></p><p></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Trời vẫn âm u, gió lại nhỏ dần đi, mưa bắt đầu tí tách rơi xuống mặt đất.</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Buổi chiều, sắp đến giờ tan học, tôi phát hiện có gì đó khác lạ, cảm thấy quần có chút ẩm ướt, vụng trộm quệt tay qua dưới mông, trên ngón tay thấy có vết máu nhàn nhạt, tôi vừa lo lắng vừa quẫn bách, không biết nên làm gì bây giờ.</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Nữ sinh dậy thì sớm ở trong lớp là từ năm trước rồi, nữ sinh dậy thì muộn, lại không biết con gái bị đổ máu hàng tháng, chuyện này vẫn còn duy trì tính thần bí trong giới nữ sinh. Bây giờ hồi tưởng lại, quá trình trưởng thành của chúng tôi thời đó thường kèm theo bối rối và thiếu hiểu biết. Không có tư vấn, con đường tìm kiếm tin tức còn hữu hạn, bố mẹ cũng ngại trao đổi trực tiếp với con gái về đặc thù của tuổi dậy thì, giáo viên lại né tránh chuyện này, phần lớn kinh nghiệm của nữ sinh ở kỳ kinh nguyệt đầu tiên đều là rất không thoải mái. Kinh hoảng, xấu hổ, bối rối, hoang mang, sợ hãi, thậm chí có người còn nghĩ bản thân mình đã mắc phải bệnh nặng, sắp chết đến nơi rồi. Một cô bạn kể với tôi, trước đây khi nhìn thấy mình bị ra máu, cô ấy đã nghĩ mình bị bệnh trầm trọng, thế là âm thầm đau khổ cắn chăn khóc, nhưng ở ngoài mặt lại vô cùng dũng cảm, giống như nữ chính trong phim truyền hình, trước mặt người thân giấu giếm “Bệnh tình” của mình, không nói cho bố mẹ, mà chỉ bắt đầu lặng lẽ tự xử lý “Hậu sự”, đem tất cả tranh dán tường, băng đĩa vất vả tích góp từng tí một đều đưa cho cô em họ, dặn cô bé về sau hãy thường xuyên đến thăm bố mẹ mình. Đến khi mọi chuyện bại lộ, em họ không chịu trả lại tranh dán tường và băng đĩa, cô ấy vận dụng vũ lực cướp đoạt, em họ bị cô ấy đánh khóc, cô ấy bị mẹ đánh khóc.</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Sau khi lớn lên, chúng tôi chia sẻ với nhau những kỷ niệm thời gian đó, cùng cười đến đau bụng, ngay lúc đó mê mang và chua sót cũng là trầm trọng.</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">“Cô bạn” này của tôi cũng tới chơi một lần rồi, nhưng tôi vẫn không thực sự hiểu nó là cái gì, chỉ là dựa vào thái độ mẹ túm tôi đến buồng vệ sinh, đè thấp giọng nói chuyện, tôi cảm thấy chuyện này là chuyện không thể gặp ánh sáng, nhất định phải lặng lẽ xử lý.</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Bây giờ cái thứ không thể gặp ánh sáng đó lại dính đỏ quần tôi, tôi thật sự không biết phải làm sao. Nếu tôi có một người bạn tốt, có lẽ tôi có thể lặng lẽ nói chuyện với cô bạn ấy, nhưng mà tôi không có, vì vậy tôi chỉ có thể ngồi trên ghế, vẫn không nhúc nhích.</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Dần dần, các bạn trong lớp đều ra về, chỉ có Trương Tuấn và hai ba nam sinh vẫn đang ầm ĩ trong lớp, cũng không biết bọn họ đang ầm ĩ cái gì nữa.</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Cuối cùng, họ cũng mang cặp sách muốn rời đi, Trương Tuấn đi đến cạnh bàn tôi, “Cậu không trở về nhà sao?”</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">“Lát nữa tớ sẽ về.” Tôi khẩn trương theo dõi cậu ấy, sợ cậu ấy phát hiện bí mật sau mông mình. Nếu nói trước ngày hôm nay, cậu ấy cũng giống như những người khác, vậy thì từ hôm nay trở đi, tôi thực sợ hãi khi bị lộ mặt xấu trước cậu ấy.</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Cậu nhìn mưa ngoài cửa sổ, nói: “Tôi chờ cậu cùng về, buổi chiều tôi mới đến căng tin mua ô.”</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Tôi lo lắng đến độ sắp khóc, “Không cần, cậu về trước đi.”</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">“Không sao, dù sao tôi cũng không có việc gì.” Cậu ấy nói xong, lại còn ngồi xuống nữa.</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Tôi nhìn cậu ấy, cậu ấy nhìn tôi.</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Tôi thật sự không nghĩ ra chuyện gì có thể làm, lấy sách vở ra làm bài tập ư? Đừng nói Trương Tuấn không tin, mà ngay cả bản thân tôi cũng không tin nổi ấy chứ. Hai người mắt to nhìn mắt nhỏ, tôi càng không ngừng lấy tay túm quần áo, hận không thể bọc luôn cả cái ghế vào.</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Thật lâu sau, cậu ấy dùng giọng điệu khẳng định mười phần nói: “Cậu không có chuyện gì phải làm, vậy thì đi thôi.”</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Cậu ấy vừa nói vừa kéo cánh tay tôi, tôi kinh hoảng, dùng sức bỏ tay cậu ấy ra, lớn giọng nói vội: “Tớ không muốn đi cùng cậu.”</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Cậu ấy lập tức bị tổn thương, lập tức mang cặp sách ra khỏi lớp học, tôi nhìn thân ảnh cậu ấy biến mất ở hàng hiên, nghĩ rằng về sau khẳng định cậu ấy sẽ không nói chuyện với mình nữa rồi, lại còn “cô bạn” đáng giận này nữa chứ, bỗng nhiên cảm thấy vô cùng thương tâm, nước mắt chậm rãi rơi xuống.</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Ô ô khóc một lúc thì phát hiện có một bóng người xuất hiện trước mặt tôi. Tôi ngẩng đầu, thấy đó là Trương Tuấn.</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Cậu ấy đặt tay lên đầu, giọng điệu rất dè dặt, cẩn trọng và dịu dàng, “Có phải xảy ra chuyện gì không, cậu không muốn về nhà?”</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Tôi dùng sức lắc đầu, tôi chưa bao giờ mong mỏi được về nhà như lúc này.</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">“Có người uy hiếp cậu, đang chờ đánh cậu ở cổng trường?”</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Trương Tuấn thật sự có vấn đề! Tôi ngây ra một lúc, tiếp tục lắc đầu.</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">“Cậu đừng sợ, nếu thực sự có người uy hiếp cậu, tôi sẽ đến bảo vệ cậu, tôi đánh nhau rất lợi hại đó.” Cậu ấy nói chuyện, xốc cặp sách lên, cho tôi nhìn một chiếc vòng cổ gắn dao giấu trong đó.</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Tôi đang rất lo lắng sầu não, nhưng cũng không nhịn được cười, cậu ấy đi đâu cũng mang vũ khí sao.</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Cậu ấy nhìn tôi nở nụ cười, cũng cười rộ lên, giúp tôi cầm lấy cặp sách, “Vậy chúng ta đi thôi, mặc kệ ai muốn đánh cậu, tôi cam đoan nhất định cậu sẽ an toàn.”</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Tôi lập tức liều mạng lắc đầu. Cậu ấy cau mày nhìn tôi, hoàn toàn không rõ rốt cuộc tôi bị làm sao.</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Tôi nghĩ một chút, nói: “Tớ sợ lạnh, cậu có thể cho tớ mượn áo khoác thể thao của cậu không?”</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">“Hi, thế mà cậu không nói sớm!” Cậu ấy lập tức cởi áo khoác đưa cho tôi.</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Tôi mặc vào, chậm rãi đứng lên, bàn tay vụng về túm túm, vừa khéo che khuất mông rồi.</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Cậu ấy trầm mặc đi bên cạnh tôi, giơ cái ô to màu đen lên, che mưa cho tôi. Hai người đi dưới một cái ô, ở giữa phải cách ít nhất hai ba nắm tay, để tôi không bị ướt, cậu ấy chỉ có thể cố gắng nghiêng ô sang phía tôi.</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Đi đến dưới tầng nhà tôi, tôi quay lưng vào tường, cởi áo ra đưa trả cậu ấy, hừ một tiếng giống tiếng muỗi kêu: “Cảm ơn.”</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Mái tóc cậu ấy hơi dài, lại bị ướt, nên nó đang mềm mại phủ lên trán, dưới cơn mưa nó còn phát ra ánh sáng lấp lánh. Cậu ấy nhận áo, nhẹ giọng nói “Không cần khách khí”, rồi quay người chạy như đang ngại ngùng nhận lời “Cảm ơn” của tôi, ô còn chưa bật lên, mà đã trực tiếp chạy vào trong mưa.</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Mãi đến khi không nhìn thấy thân ảnh cậu ấy nữa, tôi mới chạy nhanh vào nhà. Buổi tối, bụng bị đau một chút, mẹ cho tôi uống nước gừng với đường đỏ, tôi uống xong, nằm ở trên giường ngẩn người, trước mắt đều là Trương Tuấn. Nghĩ tới lời cậu ấy nói “Tôi sẽ bảo vệ cậu”, tôi liền không nhịn được cười, hương vị ngọt ngào lan tràn trong lòng, chỉ cảm thấy nó còn ngọt ngào hơn cả đường mình đã từng ăn.</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Sáng hôm sau đi học, gặp Trương Tuấn ở cổng trường, cậu ấy lớn tiếng chào tôi, tim tôi cũng đập mạnh mấy nhịp, nhanh chóng cúi đầu, cứ như chỉ cần mình nâng đầu lên một chút, thì người ta sẽ nhìn thấy bí mật nhỏ của mình.</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Những nữ sinh khác khi thích một nam sinh, có lẽ có thể nghĩ biện pháp tiếp cận cậu ấy, hấp dẫn sự chú ý của cậu ấy, ở bên cậu ấy nhiều hơn, nhưng tôi thì lại trái ngược. Bởi vì thích Trương Tuấn, nên tôi vừa thấy cậu ấy liền bối rối, nói cũng không dám nói nhiều, mà chỉ âm thầm, giây phút nào cũng lưu ý nhất cử nhất động của cậu ấy.</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Tôi thường nhìn cậu ấy chạy trên sân bóng, nhìn lén cậu ấy đùa giỡn cùng nhóm bạn học. Tôi vừa khát vọng cậu ấy chú ý đến mình, vừa sợ cậu ấy sẽ chú ý đến mình, khi cậu ấy không nhìn tôi, ánh mắt của tôi luôn đuổi theo cậu ấy, hy vọng cậu ấy có thể liếc nhìn tôi một cái, nhưng nếu cậu ấy nhìn tôi thật, thì trước khi cậu ấy phát hiện, tôi đã vội tránh thoát tầm mắt của cậu rồi.</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Khi đó thích rất đơn thuần, không cần bất cứ hồi báo gì, chỉ cần nhìn cậu ấy sẽ vui vẻ, nếu đôi khi cậu ấy nói với tôi vài câu, vậy thì tôi quả thực sẽ vụng trộm cười cả một ngày.</span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></span></span></p><p><span style="color: #333333"><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></span></span>[h=2]Phần I -Chương 7[/h]<a href="https://diendankienthuc.net/diendan/showthread.php?t=117345" target="_blank">https://diendankienthuc.net/diendan/showthread.php?t=117345</a></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="DOO DOO, post: 164553"] [ATTACH=CONFIG]15209[/ATTACH][COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial][I] Mối tình đầu, là, một đóa hoa tên tình đậu chỉ nở rộ trong khoảnh khắc, không sớm một bước, cũng không chậm một bước, mà cậu ấy luôn ở nơi đó.[/I][/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial][I]Tình đậu, là, bông hoa trắng noãn thuần khiết trong cuộc đời, cả cuộc đời chỉ nở một lần, khi nở thì thơm, khi tàn thì chua sót, nhưng không có kết quả. [/I][/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [CENTER][COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial][I]*** [COLOR=#339966]Mối tình đầu[/COLOR][/I][/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR][/CENTER] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]Sau khi khai giảng năm học mới, chúng tôi bước vào lớp năm, trong lớp có điều chỉnh chỗ ngồi, tôi ngồi cùng bàn với thiếu niên thiên tài Trần Kính.[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]Theo thân thể phát dục trưởng thành, chúng tôi cũng lặng lẽ có sự thay đổi cảm giác với bạn khác phái, nữ sinh và nam sinh trong lớp đột nhiên có thêm một phần cảm xúc thần bí.[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]Khi học đại học, chị em cùng ký túc xá trao đổi với nhau, mới biết được rằng tuy chúng tôi ở trời nam đất bắc khác biệt trên đất nước, nhưng mối tình đầu thời tiểu học của chúng tôi cũng đáng kinh ngạc như nhau. Về cơ bản chính là trong một lớp, toàn bộ nam sinh sẽ thích hai ba nữ sinh xinh xắn, giỏi ca múa, được giáo viên quý, mà cũng không có gì ngạc nhiên khi cả đám nữ sinh trong lớp đều thích hai ba nam sinh học tập nổi trội xuất sắc, được giáo viên nâng niu trong lòng bàn tay. Thời tiểu học, thích và thầm mến đều có tính nhất quán tuyệt vời.[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]Trong lớp của chúng tôi, đối tượng nam sinh lựa chọn có hai ba bạn, nhưng gần như toàn bộ nữ sinh đều thích Trần Kính. Cũng chẳng có cách nào, cậu ấy nổi bật tài giỏi thế cơ mà. Gia thế tốt, bố là quan lớn trong bộ giáo dục, mẹ là phó giám đốc đài truyền hình thành phố này; cậu ấy thông minh, giáo viên đứng trên kia giảng một câu đầu, cậu ấy ngồi dưới này giảng tiếp câu sau; đa tài nghệ, có thể kéo đàn violon, hội diễn văn nghệ hàng năm, cậu ấy kéo violon khẳng định có thể giành được một cúp cho lớp tôi; nhưng tính tình cậu ấy cũng thực vênh vang, cô giáo Triệu gần như chỉ cầu mong cậu ấy là con trai mình, mà cậu lại rất lãnh đạm với cô ấy, chuyện này thật sự là hiếm thấy trong những học sinh tiểu học hay sùng bái giáo viên.[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]Khi đó, tuy tôi đọc một đống sách linh tinh, thậm chí “Hồng Lâu Mộng” cũng đọc xong rồi, nhưng mà cũng thật là kỳ lạ, tôi vẫn không thông suốt về tình yêu nam nữ, mỗi lần nhìn thấy nữ sinh mượn cớ đến hỏi chuyện, chiếm chỗ ngồi của tôi không chịu đi, vậy mà tôi lại ngây thơ không nhìn ra chỗ nào kỳ quái, chỉ cảm thấy nữ sinh trong lớp tôi cũng thật ham học quá đi.[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]Trần Kính thực thông minh, cũng trưởng thành hiểu biết rất sớm, đối với tâm tư dè dặt, kỹ xảo đơn giản của nữ sinh, cậu ấy hiểu rõ rành rành, cậu ấy hưởng thụ sự ái mộ của nữ sinh trong lớp, nhưng trong lòng lại chẳng kiên nhẫn nổi với những nữ sinh đó. Có một lần, cậu ấy bị một nữ sinh đeo bám quấn quanh cả nửa ngày, cậu ấy vẫn phong độ nhẹ nhàng giải đáp vấn đề của cô bạn kia, thẳng đến khi tiếng chuông vào lớp vang lên, cô bạn đó mới không thể không rời đi.[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]Chờ tôi trở lại chỗ ngồi, cậu ấy rất tức giận nói với tôi: “Chỗ ngồi của cậu không được để người khác ngồi lung tung, bằng không tâm tư tớ hao tổn để cậu ngồi cùng bàn hoàn toàn uổng phí mất, cậu hãy nhìn vào lợi ích mỗi ngày gián tiếp chép bài tập của tớ, lần sau phải giúp tớ ngăn cản các bạn đó.”[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]Tôi tiêu phí non nửa tiết học để suy xét những lời này, rốt cục bừng tỉnh đại ngộ. Cái gì chứ! Lúc ấy tôi thấy thật kỳ quái, một khối vàng quý giá thế này mà có thể bị tôi chiếm riêng á? Thì ra là thế! Cậu ấy đứng nhất lớp, lại là lớp trưởng, luôn là học sinh giỏi, cán bộ ưu tú, nếu không giải đáp nghi vấn giải thích nghi hoặc cho các bạn học, vậy thì khẳng định là không hợp với hình tượng vinh quang của cậu ấy rồi, mà nếu đi giải đáp nghi vấn giải thích nghi hoặc, thì lại không hợp với nội tâm ích kỷ của cậu ấy.[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]Truyền thống của trường chúng tôi đều là nam nữ ngồi cùng bàn. Tôi là nữ sinh, phù hợp với điều kiện ngồi cùng bàn với cậu ấy; thành tích học tập của tôi kém cỏi nhất, là người không thích học, khẳng định sẽ không hỏi cậu ấy vấn đề gì. Một người vừa không quấy rầy cậu ấy, cũng sẽ không tổn hại hình tượng tốt đẹp của cậu ấy, một người ngồi cùng bàn thích hợp nhất đã sinh ra như vậy.[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]Khi đã hiểu rõ cậu nam sinh xuất sắc được giáo viên, phụ huynh và các bạn học đều yêu quý này, tôi không cảm thấy cậu ấy đáng ghét như trước nữa, cũng không cảm thấy cậu ấy tốt hơn trước. Cậu ấy chỉ là một người tên Trần Kính, là một thần đồng học tập vô cùng siêu, một người ở ngoài thế giới của tôi, lúc đó tôi có nằm mơ cũng không nghĩ tới, cậu ấy không chỉ là bạn thời tiểu học của tôi, mà sau này còn là đàn anh khóa trên của tôi ở đại học Thanh Hoa.[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial][COLOR=#000080][B][I]Đại học Thanh Hoa[/I][/B][I]: là một trường đại học ở Bắc Kinh, Trung Quốc. Trường này được xem là một trong những trường đại học danh tiếng nhất ở Trung Quốc. Trường được thành lập năm 1911 như là một trường dự bị cho những người Trung Quốc đã tốt nghiệp trung học chuẩn bị học lên cao hơn ở các trường đại học tại Hoa Kỳ, sau đó trường mở rộng phạm vi và cung cấp các chương trình sau đại học 4 năm vào năm 1925. Chương trình dự bị của trường tiếp tục đến năm 1949.[/I][/COLOR][/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial][COLOR=#000080]Ngày hôm đó, cũng giống y những ngày bình thường khác, mọi chuyện đều vận hành từng bước một. Điểm khác biệt chính là ở chỗ tôi thức dậy muộn, lại đúng kỳ kinh nguyệt nữa chứ. Tôi còn chưa quen “cô bạn” cứ mỗi tháng lại đến một lần này, đến khi tôi luống cuống chân tay chuẩn bị xong mọi việc, bắt đầu đến trường, thì cũng muộn mất rồi. [/COLOR][/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]Rời khỏi nhà, thời tiết vẫn âm u lại càng ảm đạm hơn, trời cao có những đám mây đen thật dày đang xếp chống chéo lên nhau, tựa như sắp nện xuống đất đến nơi ấy, hoàn toàn không nhìn thấy bóng dáng mặt trời đâu, tuy bây giờ là ban ngày ban mặt, nhưng lại làm cho người ta cảm thấy giống như lúc chạng vạng. Tâm tình của tôi vốn không được tốt lắm, nhìn thấy sắc trời như vậy, nghĩ mình đến muộn sẽ làm lớp bị trừ điểm thi đua, ảnh hưởng đến thành tích nhận được cờ đỏ của lớp, cô Triệu khẳng định sẽ không bỏ qua cho mình, tâm tình lại càng tụt dốc hơn.[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]Vì bây giờ đã không phải là thời gian đến trường nữa, mà là thời gian đi làm rồi, đường tôi đến trường cũng không phải con đường chính, vì vậy trên đoạn đường dài chẳng thấy nổi một bóng người, nếu có thì chỉ là mấy cây liễu ở hai bên đường đang nhảy múa điên cuồng trong cơn gió lớn kia thôi. Tôi đeo cặp sách trên lưng, gian nan đón gió mà đi.[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]Bước tiếp bước là gian nan nối gian nan, ngay cả một tia sét một tiếng sấm cũng không có, vậy mà mưa đá lại bắt đầu rơi xuống chẳng hề báo trước, đập vào người sinh đau, nhưng tôi đã bị muộn rồi, không dám trú lại ở đâu, mà vẫn đang mạo hiểm chạy về phía trước, bất chấp cơn mưa đá.[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]Theo mưa đá, gió cũng càng thổi mạnh hơn, sức tôi còn yếu, cảm giác cứ đi được một bước, thì lại bị gió thồi về sau hơn nửa bước, đi cố một lúc lâu, mà cứ như mình vẫn còn giậm chân tại chỗ, khi tôi đang sốt ruột, đột nhiên, có một người vượt qua tôi từ phía sau, nắm lấy tay tôi, kéo tôi chạy về phía trước.[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]Tôi kinh ngạc một chút, thấy rõ ràng đó là Trương Tuấn, muốn há mồm nói chuyện, nhưng khi hé miệng ra thì gió lạnh mang theo mưa đá lập tức tiến vào miệng, không nói được gì mà ngược lại còn bị ăn một miếng băng. Cậu ấy vừa chạy vừa mím chặt môi, hiển nhiên đây là nguyên nhân cậu ấy không nói lời nào.[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]Cậu ấy cao hơn tôi nhiều hơn một cái đầu, sức lại mạnh hơn tôi rất nhiều, tôi chỉ cảm thấy áp lực trên người mình đã được buông lỏng, gió trong trời đất tựa như cũng nhỏ đi nhiều. Cậu ấy kéo tôi đối mặt với cuồng phong, chạy trong mưa đá, tôi cũng không biết vì sao, tâm tình đột nhiên thấy tươi sáng, tựa như mỗi bước đều tràn đầy năng lượng, mưa đá nện trên mặt không đau một chút nào.[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]Đến cổng trường, cậu ấy tự nhiên buông tay tôi ra, cười chỉa chỉa hướng lớp học, ý bảo tôi vào lớp trước.[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]Dựa theo quy luật trừng phạt, lực chú ý của giáo viên sẽ tập trung nhiều trên bạn học sinh nào đến muộn nhất, cậu ấy để tôi đi trước, tương đương với chuyện đem toàn bộ sự trừng phạt đều đổ lên người mình. Đột nhiên, không vì nguyên nhân gì, tôi cảm thấy trái tim mình đập mạnh hơn, mặt nóng lên, vội vàng cúi đầu, liều mạng chạy về hướng lớp học. Thực may mắn, bởi vì mưa đá nên cờ đỏ đã về lớp truy bài rồi, chúng tôi đi muộn cũng không bị trường bắt được, vi phạm nội quy lần này, chính là bị giáo viên đến lớp sớm bắt được mà thôi.[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]Giáo viên ngữ văn đang phê bình tôi, thì Trương Tuấn lại lười biếng đứng ở cửa nói “Báo cáo”. Quả nhiên, giáo viên ngữ văn nhanh chóng nói tôi hai câu rồi để tôi ngồi xuống, đi đến cửa lớp học răn dạy hành vi của Trương Tuấn.[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]Tôi vội vàng mở sách giáo khoa ra, cúi đầu làm bộ chuyên tâm đọc. Nghe thấy cậu ấy giải thích nguyên nhân đến muộn với cô giáo, đầu tôi cúi càng thấp hơn, chóp mũi gần như chạm vào trang sách, một lòng bối rối coi như đã chảy ra rồi, nhưng lại ngọt ngào muốn kìm hãm nó xuống, tựa như mới đây thôi, ăn sô cô la rượu nhiều quá đến say, nhất thời cảm thấy hạnh phúc vui sướng muốn bay lên, nhất thời lại cảm thấy khổ sở muốn chết.[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]Trần Kính hỏi: “Cậu làm sao vậy?”[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]Tôi trầm mặc lắc đầu.[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]Trần Kính khinh thường hừ một tiếng, “Sách để ngược rồi.”[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]Tôi bối rối, vội quay quyển sách lại, đến khi quay xong, Trần Kính ở bên cạnh lại đang nén cười không nổi, tôi tập trung nhìn vào, phát hiện lúc này mới thật sự bị ngược, thế là nhanh tay quay sách cho đúng, Trần Kính cười nhạo, “Lại còn nói dối à, ngay câu đầu tiên đã lộ rõ chân tướng rồi.”[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]Tôi cúi đầu, không hé răng.[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]Mưa đá đột nhiên ngừng, giống như khi nó đến, không hề có dấu hiệu nào, tựa như, nó đến chỉ vì tạo cho chúng tôi cơ hội dắt tay chạy trong mưa đá.[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]Trời vẫn âm u, gió lại nhỏ dần đi, mưa bắt đầu tí tách rơi xuống mặt đất. [/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]Buổi chiều, sắp đến giờ tan học, tôi phát hiện có gì đó khác lạ, cảm thấy quần có chút ẩm ướt, vụng trộm quệt tay qua dưới mông, trên ngón tay thấy có vết máu nhàn nhạt, tôi vừa lo lắng vừa quẫn bách, không biết nên làm gì bây giờ.[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]Nữ sinh dậy thì sớm ở trong lớp là từ năm trước rồi, nữ sinh dậy thì muộn, lại không biết con gái bị đổ máu hàng tháng, chuyện này vẫn còn duy trì tính thần bí trong giới nữ sinh. Bây giờ hồi tưởng lại, quá trình trưởng thành của chúng tôi thời đó thường kèm theo bối rối và thiếu hiểu biết. Không có tư vấn, con đường tìm kiếm tin tức còn hữu hạn, bố mẹ cũng ngại trao đổi trực tiếp với con gái về đặc thù của tuổi dậy thì, giáo viên lại né tránh chuyện này, phần lớn kinh nghiệm của nữ sinh ở kỳ kinh nguyệt đầu tiên đều là rất không thoải mái. Kinh hoảng, xấu hổ, bối rối, hoang mang, sợ hãi, thậm chí có người còn nghĩ bản thân mình đã mắc phải bệnh nặng, sắp chết đến nơi rồi. Một cô bạn kể với tôi, trước đây khi nhìn thấy mình bị ra máu, cô ấy đã nghĩ mình bị bệnh trầm trọng, thế là âm thầm đau khổ cắn chăn khóc, nhưng ở ngoài mặt lại vô cùng dũng cảm, giống như nữ chính trong phim truyền hình, trước mặt người thân giấu giếm “Bệnh tình” của mình, không nói cho bố mẹ, mà chỉ bắt đầu lặng lẽ tự xử lý “Hậu sự”, đem tất cả tranh dán tường, băng đĩa vất vả tích góp từng tí một đều đưa cho cô em họ, dặn cô bé về sau hãy thường xuyên đến thăm bố mẹ mình. Đến khi mọi chuyện bại lộ, em họ không chịu trả lại tranh dán tường và băng đĩa, cô ấy vận dụng vũ lực cướp đoạt, em họ bị cô ấy đánh khóc, cô ấy bị mẹ đánh khóc.[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]Sau khi lớn lên, chúng tôi chia sẻ với nhau những kỷ niệm thời gian đó, cùng cười đến đau bụng, ngay lúc đó mê mang và chua sót cũng là trầm trọng.[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]“Cô bạn” này của tôi cũng tới chơi một lần rồi, nhưng tôi vẫn không thực sự hiểu nó là cái gì, chỉ là dựa vào thái độ mẹ túm tôi đến buồng vệ sinh, đè thấp giọng nói chuyện, tôi cảm thấy chuyện này là chuyện không thể gặp ánh sáng, nhất định phải lặng lẽ xử lý.[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]Bây giờ cái thứ không thể gặp ánh sáng đó lại dính đỏ quần tôi, tôi thật sự không biết phải làm sao. Nếu tôi có một người bạn tốt, có lẽ tôi có thể lặng lẽ nói chuyện với cô bạn ấy, nhưng mà tôi không có, vì vậy tôi chỉ có thể ngồi trên ghế, vẫn không nhúc nhích.[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]Dần dần, các bạn trong lớp đều ra về, chỉ có Trương Tuấn và hai ba nam sinh vẫn đang ầm ĩ trong lớp, cũng không biết bọn họ đang ầm ĩ cái gì nữa.[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]Cuối cùng, họ cũng mang cặp sách muốn rời đi, Trương Tuấn đi đến cạnh bàn tôi, “Cậu không trở về nhà sao?”[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]“Lát nữa tớ sẽ về.” Tôi khẩn trương theo dõi cậu ấy, sợ cậu ấy phát hiện bí mật sau mông mình. Nếu nói trước ngày hôm nay, cậu ấy cũng giống như những người khác, vậy thì từ hôm nay trở đi, tôi thực sợ hãi khi bị lộ mặt xấu trước cậu ấy.[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]Cậu nhìn mưa ngoài cửa sổ, nói: “Tôi chờ cậu cùng về, buổi chiều tôi mới đến căng tin mua ô.”[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]Tôi lo lắng đến độ sắp khóc, “Không cần, cậu về trước đi.”[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]“Không sao, dù sao tôi cũng không có việc gì.” Cậu ấy nói xong, lại còn ngồi xuống nữa.[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]Tôi nhìn cậu ấy, cậu ấy nhìn tôi.[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]Tôi thật sự không nghĩ ra chuyện gì có thể làm, lấy sách vở ra làm bài tập ư? Đừng nói Trương Tuấn không tin, mà ngay cả bản thân tôi cũng không tin nổi ấy chứ. Hai người mắt to nhìn mắt nhỏ, tôi càng không ngừng lấy tay túm quần áo, hận không thể bọc luôn cả cái ghế vào.[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]Thật lâu sau, cậu ấy dùng giọng điệu khẳng định mười phần nói: “Cậu không có chuyện gì phải làm, vậy thì đi thôi.”[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]Cậu ấy vừa nói vừa kéo cánh tay tôi, tôi kinh hoảng, dùng sức bỏ tay cậu ấy ra, lớn giọng nói vội: “Tớ không muốn đi cùng cậu.”[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]Cậu ấy lập tức bị tổn thương, lập tức mang cặp sách ra khỏi lớp học, tôi nhìn thân ảnh cậu ấy biến mất ở hàng hiên, nghĩ rằng về sau khẳng định cậu ấy sẽ không nói chuyện với mình nữa rồi, lại còn “cô bạn” đáng giận này nữa chứ, bỗng nhiên cảm thấy vô cùng thương tâm, nước mắt chậm rãi rơi xuống.[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]Ô ô khóc một lúc thì phát hiện có một bóng người xuất hiện trước mặt tôi. Tôi ngẩng đầu, thấy đó là Trương Tuấn.[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]Cậu ấy đặt tay lên đầu, giọng điệu rất dè dặt, cẩn trọng và dịu dàng, “Có phải xảy ra chuyện gì không, cậu không muốn về nhà?”[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]Tôi dùng sức lắc đầu, tôi chưa bao giờ mong mỏi được về nhà như lúc này.[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]“Có người uy hiếp cậu, đang chờ đánh cậu ở cổng trường?”[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]Trương Tuấn thật sự có vấn đề! Tôi ngây ra một lúc, tiếp tục lắc đầu.[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]“Cậu đừng sợ, nếu thực sự có người uy hiếp cậu, tôi sẽ đến bảo vệ cậu, tôi đánh nhau rất lợi hại đó.” Cậu ấy nói chuyện, xốc cặp sách lên, cho tôi nhìn một chiếc vòng cổ gắn dao giấu trong đó.[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]Tôi đang rất lo lắng sầu não, nhưng cũng không nhịn được cười, cậu ấy đi đâu cũng mang vũ khí sao.[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]Cậu ấy nhìn tôi nở nụ cười, cũng cười rộ lên, giúp tôi cầm lấy cặp sách, “Vậy chúng ta đi thôi, mặc kệ ai muốn đánh cậu, tôi cam đoan nhất định cậu sẽ an toàn.”[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]Tôi lập tức liều mạng lắc đầu. Cậu ấy cau mày nhìn tôi, hoàn toàn không rõ rốt cuộc tôi bị làm sao.[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]Tôi nghĩ một chút, nói: “Tớ sợ lạnh, cậu có thể cho tớ mượn áo khoác thể thao của cậu không?”[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]“Hi, thế mà cậu không nói sớm!” Cậu ấy lập tức cởi áo khoác đưa cho tôi.[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]Tôi mặc vào, chậm rãi đứng lên, bàn tay vụng về túm túm, vừa khéo che khuất mông rồi.[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]Cậu ấy trầm mặc đi bên cạnh tôi, giơ cái ô to màu đen lên, che mưa cho tôi. Hai người đi dưới một cái ô, ở giữa phải cách ít nhất hai ba nắm tay, để tôi không bị ướt, cậu ấy chỉ có thể cố gắng nghiêng ô sang phía tôi.[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]Đi đến dưới tầng nhà tôi, tôi quay lưng vào tường, cởi áo ra đưa trả cậu ấy, hừ một tiếng giống tiếng muỗi kêu: “Cảm ơn.”[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]Mái tóc cậu ấy hơi dài, lại bị ướt, nên nó đang mềm mại phủ lên trán, dưới cơn mưa nó còn phát ra ánh sáng lấp lánh. Cậu ấy nhận áo, nhẹ giọng nói “Không cần khách khí”, rồi quay người chạy như đang ngại ngùng nhận lời “Cảm ơn” của tôi, ô còn chưa bật lên, mà đã trực tiếp chạy vào trong mưa.[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]Mãi đến khi không nhìn thấy thân ảnh cậu ấy nữa, tôi mới chạy nhanh vào nhà. Buổi tối, bụng bị đau một chút, mẹ cho tôi uống nước gừng với đường đỏ, tôi uống xong, nằm ở trên giường ngẩn người, trước mắt đều là Trương Tuấn. Nghĩ tới lời cậu ấy nói “Tôi sẽ bảo vệ cậu”, tôi liền không nhịn được cười, hương vị ngọt ngào lan tràn trong lòng, chỉ cảm thấy nó còn ngọt ngào hơn cả đường mình đã từng ăn.[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]Sáng hôm sau đi học, gặp Trương Tuấn ở cổng trường, cậu ấy lớn tiếng chào tôi, tim tôi cũng đập mạnh mấy nhịp, nhanh chóng cúi đầu, cứ như chỉ cần mình nâng đầu lên một chút, thì người ta sẽ nhìn thấy bí mật nhỏ của mình.[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]Những nữ sinh khác khi thích một nam sinh, có lẽ có thể nghĩ biện pháp tiếp cận cậu ấy, hấp dẫn sự chú ý của cậu ấy, ở bên cậu ấy nhiều hơn, nhưng tôi thì lại trái ngược. Bởi vì thích Trương Tuấn, nên tôi vừa thấy cậu ấy liền bối rối, nói cũng không dám nói nhiều, mà chỉ âm thầm, giây phút nào cũng lưu ý nhất cử nhất động của cậu ấy. [/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]Tôi thường nhìn cậu ấy chạy trên sân bóng, nhìn lén cậu ấy đùa giỡn cùng nhóm bạn học. Tôi vừa khát vọng cậu ấy chú ý đến mình, vừa sợ cậu ấy sẽ chú ý đến mình, khi cậu ấy không nhìn tôi, ánh mắt của tôi luôn đuổi theo cậu ấy, hy vọng cậu ấy có thể liếc nhìn tôi một cái, nhưng nếu cậu ấy nhìn tôi thật, thì trước khi cậu ấy phát hiện, tôi đã vội tránh thoát tầm mắt của cậu rồi.[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#333333][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][FONT=arial]Khi đó thích rất đơn thuần, không cần bất cứ hồi báo gì, chỉ cần nhìn cậu ấy sẽ vui vẻ, nếu đôi khi cậu ấy nói với tôi vài câu, vậy thì tôi quả thực sẽ vụng trộm cười cả một ngày. [/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR][h=2]Phần I -Chương 7[/h][URL]https://diendankienthuc.net/diendan/showthread.php?t=117345[/URL] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Truyện dài
Thời niên thiếu không thể quay lại ấy - Đồng Hoa - Phần I
Top