Một người học trò vùng Nghệ Tĩnh đi lỡ đường, ghé vào dinh quan huyện gần đó xin gạo. Quan đi khỏi, bà huyện đã không cho còn " vỗ bạch bạch " đuổi đi. Người học trò tức giận bỏ đi, tới ngõ gặp quan huyện về, liền bẩm. Quan huyện cười, nói: biết cậu là học trò, bà ấy ra đề để cậu làm thơ đó. Làm đi hễ thơ hay thì được trọng thưởng. Người học trò liền đọc:
Cái ấy sinh ra nối tổ tông
Mỗi người mỗi cái chẳng ai không
Ngoài dồi bạch phấn đôi thoi bạc
Trong lót ngân châu một điểm hồng
Trò nghèo hết gạo vào xin gạo
Cái ấy chường bà để lại ông
Ngày vắng phủ giăng màn Đổng Tử
Đêm thanh mài cọ ngọc Đồ Công
Quan khen là người " liêm chính " và có tài thưởng rất hậu.
Sưu tầm
Cái ấy sinh ra nối tổ tông
Mỗi người mỗi cái chẳng ai không
Ngoài dồi bạch phấn đôi thoi bạc
Trong lót ngân châu một điểm hồng
Trò nghèo hết gạo vào xin gạo
Cái ấy chường bà để lại ông
Ngày vắng phủ giăng màn Đổng Tử
Đêm thanh mài cọ ngọc Đồ Công
Quan khen là người " liêm chính " và có tài thưởng rất hậu.
Sưu tầm